Biên soạn: Tiểu Gia Bối
Beta: Đức Uy - truyenfull.vn
---
Mặc dù A Tu La bên kia sóng yên biển lặng không có tin tức gì truyền tới, Diệp Oản Oản vẫn cảm thấy hoảng loạn bất an.
Dù sao tình huống lần này có phần đặc thù, những người mất tích đều là nhân vật lớn, Tư Dạ Hàn lại là dòng thứ của Cổ tộc, quả thật khiến cho nàng không thể không lo lắng.
Vì vậy, Diệp Oản Oản nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng quyết định trực tiếp gọi điện thoại cho Tư Dạ Hàn.
Kết quả, gọi hai lần đều không có ai bắt máy. Vì vậy, Diệp Oản Oản liền bắt đầu gửi tin nhắn.
[ Bây giờ anh đang ở đâu? ]
[ Gọi lại cho em! ]
[ Nhanh! ]
Gửi liên tiếp ba tin nhắn, đối phương vẫn không trả lời. Cho dù Diệp Oản Oản biết là đang tự mình dọa mình, nhưng vẫn có chút sốt ruột.
Trong sự khẩn trương, nàng bắt đầu liên tục ném bom tin.
[ Nhanh trả lời tin nhắn của em!]
[ Anh rốt cuộc có trả lời em không? ]
[ Trả lời em mau! ]
[ Anh! ]
...
Một bên, Bắc Đẩu và Thất Tinh nhìn thấy Diệp Oản Oản bấm điện thoại gửi tin nhắn lia lịa, không khỏi có chút bất ngờ, trố mắt nhìn nhau.
"Híc, Phong tỷ lại nhắn tin cho ông chủ xưởng giấm đó nữa đấy! Tôi bó tay, tỷ ấy điên rồi hay sao? Phong cách dội bom tin nhắn này... không giống với thủ đoạn dụ dỗ mỹ nhân của Phong tỷ chúng ta, đúng không? Ngược lại, giống như một thiếu nữ não tàn, chỉ số thông minh là một con số âm, đang trong giai đoạn yêu đương cháy bỏng!"
Đối với việc Bắc Đẩu đang ăn nói linh tinh, Thất Tinh không thèm để ý đến, chẳng qua là thần sắc hơi có chút lo âu.
Thái độ của Phong tỷ đối với ông chủ xưởng giấm Độc Lập Châu này, quả thật có chút khác thường.
Cùng lúc đó, tại trụ sở chính A Tu La.
Bên trong phòng họp lớn, các vị cao tầng và Tu La Chủ đang thảo luận về việc mất tích gần đây của mấy vị Đại Boss tại Độc Lập Châu, bầu không khí lạnh lẽo dị thường.
Ngay vào lúc này, trong phòng họp vốn tĩnh mịch nặng nề đột ngột vang lên một hồi chuông điện thoại di động.
Mà phương hướng của tiếng chuông, lại đến từ Boss của bọn họ.
Mọi người theo bản năng ngẩng đầu lên, ngay sau đó nhìn thấy, chủ thượng nhà mình bồn chồn nhìn chằm chằm chiếc di động trên bàn, mãi vẫn không nói gì, cũng không có ý tứ muốn nghe điện thoại, mãi tới khi chuông điện thoại tự cắt đứt.
Rất nhanh, điện thoại di động lại bắt đầu reo. Lần này, chủ thượng của họ vẫn không bắt máy.
Ặc...
Điện thoại của ai, mà có thể khiến cho chủ thượng xoắn xuýt và thất thần như thế?
Ngay tại thời điểm các cao tầng đang trố mắt nhìn nhau suy đoán đủ kiểu, di động của chủ thượng bọn họ liền truyền tới âm báo tin nhắn liên hồi như đốt pháo, mà tốc độ lại càng lúc càng nhanh...
Toàn bộ phòng họp chỉ nghe được "Ting" "Ting" "Ting", từng âm báo tin nhắn vang lên thật nhanh…
Khương Viêm khẽ nhíu mày nhìn về hướng chủ thượng nhà mình một cái.
Chủ thượng cực ít sử dụng điện thoại di động, mà chiếc điện thoại di động kia là điện thoại di động cá nhân của người, lại càng cực ít khi có người liên lạc. Chuyện hôm nay là sao?
Lâm Khuyết đang ngồi bên tay phải của Tư Dạ Hàn, thấy vậy liếc mắt nhìn điện thoại di động của anh ta.
Quả thật là chấn động lòng người, chỉ thấy trên màn hình kia đang điên cuồng nhảy ra hàng loạt tin nhắn.
"Khục, Cửu ca, điện thoại di động của anh bị sao vậy? Nhiễm virus rồi à?" Lâm Khuyết tiến tới, thấp giọng hỏi.
Tư Dạ Hàn nhìn chằm chằm chiếc điện thoại đang vang lên những thanh âm vui tai, khẽ thở dài.
Cuối cùng, rốt cuộc anh cũng thỏa hiệp, cầm điện thoại di động lên, mở khóa màn hình.
Lâm Khuyết rốt cuộc thấy được tên người gửi tin nhắn —— MW.
MW? Người có chú thích danh bạ này là ai?
Lâm Khuyết đang cảm thấy kỳ quái, liền liếc thấy trên điện thoại di động của Tư Dạ Hàn đang tiếp tục có tin nhắn gửi đến không ngừng.
Bởi vì lúc này màn hình điện thoại di động của Tư Dạ Hàn đang mở, cho nên cậu ta liền xem lén nội dung tin.
[ MW: Anh rốt cuộc có trả lời em không? ]
[ MW: Trả lời em đi! ]
[ MW: Trả lời em một dấu chấm thôi cũng được! ]
[ MW: Trả lời em một cái dấu chấm tròn! Nhanh! ]
[ MW: Còn không trả lời!!! ]
[ MW: Em cho anh 10 giây, còn không trả lời em, em liền chạy lên tầng trên cùng của Võ Đạo Liên Minh Công Hội, dùng loa lớn nói cho tất cả mọi người biết, hai chúng ta không chỉ đã ngủ với nhau, hơn nữa còn có một đứa con 5 tuổi! ]
----------------------
* Có-thể-bạn-thừa-biết: MW có thể là viết tắt của từ tiếng Anh: My Wife= vợ tôi [Uy Uy]
Beta: Đức Uy - truyenfull.vn
---
Mặc dù A Tu La bên kia sóng yên biển lặng không có tin tức gì truyền tới, Diệp Oản Oản vẫn cảm thấy hoảng loạn bất an.
Dù sao tình huống lần này có phần đặc thù, những người mất tích đều là nhân vật lớn, Tư Dạ Hàn lại là dòng thứ của Cổ tộc, quả thật khiến cho nàng không thể không lo lắng.
Vì vậy, Diệp Oản Oản nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng quyết định trực tiếp gọi điện thoại cho Tư Dạ Hàn.
Kết quả, gọi hai lần đều không có ai bắt máy. Vì vậy, Diệp Oản Oản liền bắt đầu gửi tin nhắn.
[ Bây giờ anh đang ở đâu? ]
[ Gọi lại cho em! ]
[ Nhanh! ]
Gửi liên tiếp ba tin nhắn, đối phương vẫn không trả lời. Cho dù Diệp Oản Oản biết là đang tự mình dọa mình, nhưng vẫn có chút sốt ruột.
Trong sự khẩn trương, nàng bắt đầu liên tục ném bom tin.
[ Nhanh trả lời tin nhắn của em!]
[ Anh rốt cuộc có trả lời em không? ]
[ Trả lời em mau! ]
[ Anh! ]
...
Một bên, Bắc Đẩu và Thất Tinh nhìn thấy Diệp Oản Oản bấm điện thoại gửi tin nhắn lia lịa, không khỏi có chút bất ngờ, trố mắt nhìn nhau.
"Híc, Phong tỷ lại nhắn tin cho ông chủ xưởng giấm đó nữa đấy! Tôi bó tay, tỷ ấy điên rồi hay sao? Phong cách dội bom tin nhắn này... không giống với thủ đoạn dụ dỗ mỹ nhân của Phong tỷ chúng ta, đúng không? Ngược lại, giống như một thiếu nữ não tàn, chỉ số thông minh là một con số âm, đang trong giai đoạn yêu đương cháy bỏng!"
Đối với việc Bắc Đẩu đang ăn nói linh tinh, Thất Tinh không thèm để ý đến, chẳng qua là thần sắc hơi có chút lo âu.
Thái độ của Phong tỷ đối với ông chủ xưởng giấm Độc Lập Châu này, quả thật có chút khác thường.
Cùng lúc đó, tại trụ sở chính A Tu La.
Bên trong phòng họp lớn, các vị cao tầng và Tu La Chủ đang thảo luận về việc mất tích gần đây của mấy vị Đại Boss tại Độc Lập Châu, bầu không khí lạnh lẽo dị thường.
Ngay vào lúc này, trong phòng họp vốn tĩnh mịch nặng nề đột ngột vang lên một hồi chuông điện thoại di động.
Mà phương hướng của tiếng chuông, lại đến từ Boss của bọn họ.
Mọi người theo bản năng ngẩng đầu lên, ngay sau đó nhìn thấy, chủ thượng nhà mình bồn chồn nhìn chằm chằm chiếc di động trên bàn, mãi vẫn không nói gì, cũng không có ý tứ muốn nghe điện thoại, mãi tới khi chuông điện thoại tự cắt đứt.
Rất nhanh, điện thoại di động lại bắt đầu reo. Lần này, chủ thượng của họ vẫn không bắt máy.
Ặc...
Điện thoại của ai, mà có thể khiến cho chủ thượng xoắn xuýt và thất thần như thế?
Ngay tại thời điểm các cao tầng đang trố mắt nhìn nhau suy đoán đủ kiểu, di động của chủ thượng bọn họ liền truyền tới âm báo tin nhắn liên hồi như đốt pháo, mà tốc độ lại càng lúc càng nhanh...
Toàn bộ phòng họp chỉ nghe được "Ting" "Ting" "Ting", từng âm báo tin nhắn vang lên thật nhanh…
Khương Viêm khẽ nhíu mày nhìn về hướng chủ thượng nhà mình một cái.
Chủ thượng cực ít sử dụng điện thoại di động, mà chiếc điện thoại di động kia là điện thoại di động cá nhân của người, lại càng cực ít khi có người liên lạc. Chuyện hôm nay là sao?
Lâm Khuyết đang ngồi bên tay phải của Tư Dạ Hàn, thấy vậy liếc mắt nhìn điện thoại di động của anh ta.
Quả thật là chấn động lòng người, chỉ thấy trên màn hình kia đang điên cuồng nhảy ra hàng loạt tin nhắn.
"Khục, Cửu ca, điện thoại di động của anh bị sao vậy? Nhiễm virus rồi à?" Lâm Khuyết tiến tới, thấp giọng hỏi.
Tư Dạ Hàn nhìn chằm chằm chiếc điện thoại đang vang lên những thanh âm vui tai, khẽ thở dài.
Cuối cùng, rốt cuộc anh cũng thỏa hiệp, cầm điện thoại di động lên, mở khóa màn hình.
Lâm Khuyết rốt cuộc thấy được tên người gửi tin nhắn —— MW.
MW? Người có chú thích danh bạ này là ai?
Lâm Khuyết đang cảm thấy kỳ quái, liền liếc thấy trên điện thoại di động của Tư Dạ Hàn đang tiếp tục có tin nhắn gửi đến không ngừng.
Bởi vì lúc này màn hình điện thoại di động của Tư Dạ Hàn đang mở, cho nên cậu ta liền xem lén nội dung tin.
[ MW: Anh rốt cuộc có trả lời em không? ]
[ MW: Trả lời em đi! ]
[ MW: Trả lời em một dấu chấm thôi cũng được! ]
[ MW: Trả lời em một cái dấu chấm tròn! Nhanh! ]
[ MW: Còn không trả lời!!! ]
[ MW: Em cho anh 10 giây, còn không trả lời em, em liền chạy lên tầng trên cùng của Võ Đạo Liên Minh Công Hội, dùng loa lớn nói cho tất cả mọi người biết, hai chúng ta không chỉ đã ngủ với nhau, hơn nữa còn có một đứa con 5 tuổi! ]
----------------------
* Có-thể-bạn-thừa-biết: MW có thể là viết tắt của từ tiếng Anh: My Wife= vợ tôi [Uy Uy]
/2329
|