Cô Vợ Bất Lương Có Chút Ngọt Ngào - Vợ mới bất lương có chút ngọt
Chương 2286: Bắp đùi to như vậy không ôm sao
/2329
|
Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
- --
Trước cửa nhà, dường như Tư Dạ Hàn cũng không tiếp tục nghe Tần Nhược Hi nói chuyện, bắt đầu bước vào trong sân trước tiên. Mà lúc này, Tần Hi Viện đột nhiên đưa tay ra, nắm lấy cổ tay của Tư Dạ Hàn...
Một giây kế tiếp, đột nhiên...
"Rầm!!" - một tiếng thật lớn vang lên.
Hách Liên Giác chỉ kịp thấy cái bàn chính giữa ông và Diệp Oản Oản đã đã bị bàn tay đầy nhỏ
nhắn và tinh tế kia của nàng, một chưởng vỗ bể!! ——
"Đệt! Ngay cả người đàn ông của lão nương cũng dám đụng! Ta chửi thề 18 đời nhà ngươi!"
Diệp Oản Oản đập nát bàn, "Xoẹt" – rút đường đao bên hông ra, bổ thẳng xuống, tạo thành một cái rãnh sâu hoắm dưới nền đất!
Hách Liên Giác: "..."
Medusa: "..."
Vừa khen lãnh đạm bình tĩnh, vừa khen chững chạc xong đấy!?
Medusa ho nhẹ một tiếng, lau mồ hôi. Quả nhiên tiểu sư muội vẫn là tiểu sư muội, một chút đều không thay đổi! Vậy mà cô lại còn thật sự cho rằng cô ấy đã đổi tính rồi.
Diệp Oản Oản nhấc đao lên liền định xông ra ngoài, kết quả, bị Hách Liên Giác túm lại y như túm một con gà con vậy, "Đứng lại, tỉnh táo một chút, con xông ra như vậy cũng quá hạ thấp đẳng cấp của vi sư rồi!"
Diệp Oản Oản cạn lời rồi! Việc nàng xông ra và hạ thấp đẳng cấp của lão sư phụ này có quan hệ gì với nhau?
"Ting" một tiếng, lúc này, điện thoại di động của Diệp Oản Oản đột nhiên nhận được một email. Diệp Oản Oản tiện tay mở ra nhìn một cái, chỉ thấy nội dung email là vài tấm hình.
Mà trong hình, lại chính là một màn trước cửa nhà Dịch Linh Quân, Tư Dạ Hàn và Tần Hi Viện đứng sóng vai. Hơn nữa bởi vì góc chụp, hai người nhìn qua quả thật là vô cùng thân mật.
Thậm chí còn có ảnh chụp hai người tay trong tay...
Nếu không phải là mới vừa rồi Diệp Oản Oản tận mắt thấy chẳng qua là Tần Hi Viện đơn phương độc thoại, nói chuyện với Tư Dạ Hàn, hẳn là đã bị những tấm ảnh chụp này đánh lừa...
Hách Liên Giác lại gần, liếc nhìn email Diệp Oản Oản nhận được, nhíu mày nói, "Cô nàng thiên kim Tần gia này rõ ràng là muốn cướp người đàn ông của con đấy! Đây chính là khiêu khích trắng trợn!"
Diệp Oản Oản: "Ánh mắt tôi còn chưa bị mù."
Đương nhiên là nàng biết!
Hách Liên Giác ý vị sâu xa nói, "Hơn nữa, đối phương khí thế hung hăng, xem bộ dáng là muốn đẩy căng thẳng lên cao trào à nha! Bất quá, cô nàng Tần Hi Viện này nói chung cũng có đủ tiền vốn để phách lối! Dù sao tại Độc Lập Châu, có không biết bao nhiêu người đàn ông muốn kết hôn cùng cô ta. Ví như cái gã em nuôi Ân Hành, kẻ đang muốn cùng người đàn ông của con tranh đoạt chức gia chủ, cũng đang phí hết tâm tư làm cho Tần Hi Viện vui vẻ...
À đúng rồi, cô ấy cũng còn là ứng cử viên hàng đầu cho vị trí con dâu được các đại danh môn tranh giành. Theo ta được biết, Ân Duyệt Dung cũng rất là hài lòng đối với cô ta!"
Không thể không nói, những gì Hách Liên Giác nói là sự thật, nhất là một câu cuối cùng, chính là vấn đề trước mắt khó giải quyết nhất giữa nàng và Tư Dạ Hàn.
Diệp Oản Oản: "Sư phụ, ông rốt cuộc muốn nói cái gì?"
Hách Liên Giác nháy mắt một cái, trên mặt như hiện lên ánh sáng lấp lánh, mặt đầy mong đợi nói, "Tiểu Vô Ưu à, không phải con nói con rất tôn kính ông ngoại của mình, không thể chỉ nhận mỗi mình ta làm vị sư phụ duy nhất sao? Đã như vậy, vi sư cũng không miễn cưỡng con, không bằng vi sư liền lùi một bước... Con làm con gái của ta là được rồi!"
Nhìn lấy biểu cảm giống như miễn cưỡng gắng gượng chấp nhận kia của Hách Liên Giác, Diệp Oản Oản xạm mặt lại, "Ông là đang nằm mơ sao?"
Hách Liên Giác nhất thời mặt đầy bi thương, cực kỳ lố diễn cảnh đau đớn ôm lấy ngực, "Tiểu Vô Ưu, tại sao con lại nói như thế, chẳng lẽ con không muốn làm con gái của ta sao..."
Diệp Oản Oản cạn lời, không nói gì mà dòm lão ta, quả thật là hoàn toàn không cách nào liên hệ lão cùng với vị võ đạo tông sư Dịch Linh Quân đức cao vọng trọng lại với nhau, "Ông muốn có con gái, sao không tìm một người phụ nữ để tự mình sinh một đứa?"
Hách Liên Giác mặt đầy ghét bỏ, "Phụ nữ quá phiền toái!"
Đáng đời! Này thì độc thân trọn đời...
Diệp Oản Oản quả thật là vô lực, ói hỏng bét, "Cho nên ông liền muốn tìm một món hàng có sẵn đúng không?"
Nghĩ cũng hay nhỉ!
Hách Liên Giác than thở, "Nhưng mà, coi như ta tìm một người phụ nữ để sinh con, cũng không sinh được đứa con nào đáng yêu, hợp tâm ý ta như Tiểu Vô Ưu con..."
Khóe miệng Diệp Oản Oản hơi giãn ra, "Đừng có làm bộ dáng này với tôi..."
Hai con ngươi Hách Liên Giác híp lại, âm thanh tràn đầy dụ dỗ nói, "Bắp đùi ta đây to như vậy, chẳng lẽ con cũng không ôm sao? Vi sư hiện tại chính là Hội trưởng Trọng Tài Hội đó nha! Con suy nghĩ một chút, nếu như là con đáp ứng, vậy con sẽ chính là con gái của Hội trưởng Trọng Tài Hội!"
- --
Trước cửa nhà, dường như Tư Dạ Hàn cũng không tiếp tục nghe Tần Nhược Hi nói chuyện, bắt đầu bước vào trong sân trước tiên. Mà lúc này, Tần Hi Viện đột nhiên đưa tay ra, nắm lấy cổ tay của Tư Dạ Hàn...
Một giây kế tiếp, đột nhiên...
"Rầm!!" - một tiếng thật lớn vang lên.
Hách Liên Giác chỉ kịp thấy cái bàn chính giữa ông và Diệp Oản Oản đã đã bị bàn tay đầy nhỏ
nhắn và tinh tế kia của nàng, một chưởng vỗ bể!! ——
"Đệt! Ngay cả người đàn ông của lão nương cũng dám đụng! Ta chửi thề 18 đời nhà ngươi!"
Diệp Oản Oản đập nát bàn, "Xoẹt" – rút đường đao bên hông ra, bổ thẳng xuống, tạo thành một cái rãnh sâu hoắm dưới nền đất!
Hách Liên Giác: "..."
Medusa: "..."
Vừa khen lãnh đạm bình tĩnh, vừa khen chững chạc xong đấy!?
Medusa ho nhẹ một tiếng, lau mồ hôi. Quả nhiên tiểu sư muội vẫn là tiểu sư muội, một chút đều không thay đổi! Vậy mà cô lại còn thật sự cho rằng cô ấy đã đổi tính rồi.
Diệp Oản Oản nhấc đao lên liền định xông ra ngoài, kết quả, bị Hách Liên Giác túm lại y như túm một con gà con vậy, "Đứng lại, tỉnh táo một chút, con xông ra như vậy cũng quá hạ thấp đẳng cấp của vi sư rồi!"
Diệp Oản Oản cạn lời rồi! Việc nàng xông ra và hạ thấp đẳng cấp của lão sư phụ này có quan hệ gì với nhau?
"Ting" một tiếng, lúc này, điện thoại di động của Diệp Oản Oản đột nhiên nhận được một email. Diệp Oản Oản tiện tay mở ra nhìn một cái, chỉ thấy nội dung email là vài tấm hình.
Mà trong hình, lại chính là một màn trước cửa nhà Dịch Linh Quân, Tư Dạ Hàn và Tần Hi Viện đứng sóng vai. Hơn nữa bởi vì góc chụp, hai người nhìn qua quả thật là vô cùng thân mật.
Thậm chí còn có ảnh chụp hai người tay trong tay...
Nếu không phải là mới vừa rồi Diệp Oản Oản tận mắt thấy chẳng qua là Tần Hi Viện đơn phương độc thoại, nói chuyện với Tư Dạ Hàn, hẳn là đã bị những tấm ảnh chụp này đánh lừa...
Hách Liên Giác lại gần, liếc nhìn email Diệp Oản Oản nhận được, nhíu mày nói, "Cô nàng thiên kim Tần gia này rõ ràng là muốn cướp người đàn ông của con đấy! Đây chính là khiêu khích trắng trợn!"
Diệp Oản Oản: "Ánh mắt tôi còn chưa bị mù."
Đương nhiên là nàng biết!
Hách Liên Giác ý vị sâu xa nói, "Hơn nữa, đối phương khí thế hung hăng, xem bộ dáng là muốn đẩy căng thẳng lên cao trào à nha! Bất quá, cô nàng Tần Hi Viện này nói chung cũng có đủ tiền vốn để phách lối! Dù sao tại Độc Lập Châu, có không biết bao nhiêu người đàn ông muốn kết hôn cùng cô ta. Ví như cái gã em nuôi Ân Hành, kẻ đang muốn cùng người đàn ông của con tranh đoạt chức gia chủ, cũng đang phí hết tâm tư làm cho Tần Hi Viện vui vẻ...
À đúng rồi, cô ấy cũng còn là ứng cử viên hàng đầu cho vị trí con dâu được các đại danh môn tranh giành. Theo ta được biết, Ân Duyệt Dung cũng rất là hài lòng đối với cô ta!"
Không thể không nói, những gì Hách Liên Giác nói là sự thật, nhất là một câu cuối cùng, chính là vấn đề trước mắt khó giải quyết nhất giữa nàng và Tư Dạ Hàn.
Diệp Oản Oản: "Sư phụ, ông rốt cuộc muốn nói cái gì?"
Hách Liên Giác nháy mắt một cái, trên mặt như hiện lên ánh sáng lấp lánh, mặt đầy mong đợi nói, "Tiểu Vô Ưu à, không phải con nói con rất tôn kính ông ngoại của mình, không thể chỉ nhận mỗi mình ta làm vị sư phụ duy nhất sao? Đã như vậy, vi sư cũng không miễn cưỡng con, không bằng vi sư liền lùi một bước... Con làm con gái của ta là được rồi!"
Nhìn lấy biểu cảm giống như miễn cưỡng gắng gượng chấp nhận kia của Hách Liên Giác, Diệp Oản Oản xạm mặt lại, "Ông là đang nằm mơ sao?"
Hách Liên Giác nhất thời mặt đầy bi thương, cực kỳ lố diễn cảnh đau đớn ôm lấy ngực, "Tiểu Vô Ưu, tại sao con lại nói như thế, chẳng lẽ con không muốn làm con gái của ta sao..."
Diệp Oản Oản cạn lời, không nói gì mà dòm lão ta, quả thật là hoàn toàn không cách nào liên hệ lão cùng với vị võ đạo tông sư Dịch Linh Quân đức cao vọng trọng lại với nhau, "Ông muốn có con gái, sao không tìm một người phụ nữ để tự mình sinh một đứa?"
Hách Liên Giác mặt đầy ghét bỏ, "Phụ nữ quá phiền toái!"
Đáng đời! Này thì độc thân trọn đời...
Diệp Oản Oản quả thật là vô lực, ói hỏng bét, "Cho nên ông liền muốn tìm một món hàng có sẵn đúng không?"
Nghĩ cũng hay nhỉ!
Hách Liên Giác than thở, "Nhưng mà, coi như ta tìm một người phụ nữ để sinh con, cũng không sinh được đứa con nào đáng yêu, hợp tâm ý ta như Tiểu Vô Ưu con..."
Khóe miệng Diệp Oản Oản hơi giãn ra, "Đừng có làm bộ dáng này với tôi..."
Hai con ngươi Hách Liên Giác híp lại, âm thanh tràn đầy dụ dỗ nói, "Bắp đùi ta đây to như vậy, chẳng lẽ con cũng không ôm sao? Vi sư hiện tại chính là Hội trưởng Trọng Tài Hội đó nha! Con suy nghĩ một chút, nếu như là con đáp ứng, vậy con sẽ chính là con gái của Hội trưởng Trọng Tài Hội!"
/2329
|