Cô Vợ Bất Lương Có Chút Ngọt Ngào - Vợ mới bất lương có chút ngọt
Chương 530: Mỗi tuần một lần hẹn hò
/2329
|
Editor: Hyna Nguyễn
Betaer: Kiều Kiều
————————-
Từ chủ động giúp cô xếp hàng, đến nụ hôn này… Làm hại cô trước đây lại còn ghét bỏ tư chất của anh nữa chứ…
Mặc dù cái hôn này kết thúc nhưng Tư Dạ Hàn vẫn cầm lấy ngón tay của cô không buông ra. Về phần nội dung phim kế tiếp, Diệp Oản Oản cũng không quan tâm, không biết nữa. A, cuối cùng là có chút cảm giác hẹn hò rồi…
Thật không dễ dàng a…
Sau khi phim chiếu hết, Diệp Oản Oản chờ đến khi xác định Kiều Khả Hâm cùng Hàn Thiên Vũ đã rời đi rồi mới cùng Tư Dạ Hàn cùng nhau rời khỏi phòng chiếu phim.
Bên ngoài rạp chiếu phim, Hứa Dịch canh thời gian kết thúc của bộ phim cũng đã có mặt ngoài cửa rạp chiếu phim chờ hai người bọn họ.
Ngẩng đầu nhìn đồng hồ đeo tay một chút, thấy đã đến khoảng thời gian mà mình tính toán, Hứa Dịch hướng về cánh cửa rạp chiếu phim nhìn lại, quả nhiên thấy được hai thân ảnh quen thuộc.
Chờ hai người đến gần, Hứa Dịch không khỏi trợn to hai mắt, hắn kinh sợ phát hiện, ông chủ mình lại chính mình chủ động dắt tay Diệp Oản Oản.
Hứa Dịch cơ hồ không dám tin vào hai mắt của mình, nếu như là cái cử chỉ thân mật khác hắn cũng sẽ không kinh ngạc như vậy, nhưng đối với chuyện dắt tay đầy tình thương gợi cảm này, đối với ông chủ của hắn mà nói quả thực là lời nói vô căn cứ!
Ngủ trưa, ăn cơm, xem phim, dắt tay…
Hắn bỗng nhiên phát hiện, ông chủ mình dường như càng ngày càng tĩnh tâm, giống như là một người bình thường.
Oản Oản tiểu thư thật sự là… Thật lợi hại…
Mãi đến khi chờ hai người đi tới trước xe, Hứa Dịch cuối cùng cũng phản ứng lại, vội vàng xuống xe mở cửa xe ra.
Sau khi lên xe, Tư Dạ Hàn lại khôi phục bộ dạng cao lãnh trước sau như một.
Diệp Oản Oản mặt đầy giành công mà xít tới nói: “Thế nào, có phải là anh cảm thấy tâm tình tốt hơn rất nhiều hay không? Anh cũng đã quá chán rồi, hẳn là nên tới đây nhiều hơn một chút!”
Diệp Oản Oản suy nghĩ một chút, sau đó mở miệng nói: “Nếu không sau này chúng ta ít nhất mỗi tuần tới đây một lần nhé?”
Tư Dạ Hàn nghe vậy, thần sắc bình tĩnh một chút gật đầu: “Có thể.”
Hứa Dịch đang lái xe ở phía trước nhìn thấy ông chủ mình dùng vẻ mặt ‘Ta rất bình tĩnh’ ‘Ta một chút cũng không chờ mong’ mà không còn lời nào để nói: “…”
Được rồi, hắn nên thể hiện sự tin tưởng tượng trưng của mình một chút đi.
Lúc này, trong xe tiếng chuông điện thoại reo lên, là điện thoại của Diệp Oản Oản.
Diệp Oản Oản liếc nhìn tên người gọi đến, nhất thời đổi sắc mặt.
“Xong đời… Hàn Thiên Vũ gọi tới… Tại sao vào lúc này lại gọi điện thoại cho em chứ? Sẽ không phải là mới vừa rồi phát hiện ra cái gì đi?” Diệp Oản Oản chột dạ không dứt mà lẩm bẩm.
Tư Dạ Hàn nhìn cô một cái: “Trên lý thuyết mà nói, không biết được.”
Diệp Oản Oản không nói gì.
Xin hỏi, cái ‘Lý luận’ này là như thế nào a?
Điện thoại di động reo thật lâu, nếu không tiếp thì càng giấu đầu hở đuôi rồi, Diệp Oản Oản chỉ có thể nhận, giảm thấp giọng nói xuống, hoán đổi đến trạng thái của đàn ông, khẩn trương mở miệng nói chuyện: “A lô Thiên Vũ, tại sao vào lúc này còn gọi điện thoại cho tôi, có chuyện gì sao?”
“Không có chuyện gì lớn, chỉ là hỏi cậu một chút, buổi lễ trao giải thưởng Kim Lan cậu có muốn đi hay không?” Hàn Thiên Vũ hỏi.
“Hả, buổi lễ trao giải giải thưởng Kim Lan sao?” Diệp Oản Oản sửng sốt một chút, ngay sau đó mở miệng đáp: “Cái này, xin lỗi, chắc là tôi không đi được!”
“Hâm tỷ giúp cậu lấy một tấm vé vào cửa rồi, nếu có rảnh rỗi liền cùng nhau tới đây đi!” Hàn Thiên Vũ nói.
Diệp Oản Oản có chút kinh ngạc, không nghĩ tới Kiều Khả Hâm sẽ mời cô một người không có địa vị như thế này, “Cái này… Có phải không quá thích hợp hay không?”
“Không có cái gì không thích hợp cả, cậu qua đây đi, vé đều đã sắp xếp xong xuôi rồi, hôm nay tôi cùng Hâm tỷ cùng nhau đi đến rạp chiếu phim xem《 Tĩnh Thù Truyện 》 thời điểm đó còn nói về cậu đó, tôi nói phim này không tệ, làm tốt thì lời tiên đoán của cậu sẽ trở thành sự thật đấy!” Hàn Thiên Vũ cười giỡn nói.
Diệp Oản Oản ho nhẹ một tiếng: “Chẳng qua chỉ là tôi uống say ăn nói linh tinh, ngàn vạn lần nói giúp tôi với chị Hâm lời xin lỗi, hy vọng chị ấy chớ để ý…”
Hàn Thiên Vũ cười nói: “Yên tâm đi, Hâm tỷ không có để ý đâu. Đúng rồi, cậu biết tôi ngày hôm nay đi xem phim, gặp phải người nào không?”
Betaer: Kiều Kiều
————————-
Từ chủ động giúp cô xếp hàng, đến nụ hôn này… Làm hại cô trước đây lại còn ghét bỏ tư chất của anh nữa chứ…
Mặc dù cái hôn này kết thúc nhưng Tư Dạ Hàn vẫn cầm lấy ngón tay của cô không buông ra. Về phần nội dung phim kế tiếp, Diệp Oản Oản cũng không quan tâm, không biết nữa. A, cuối cùng là có chút cảm giác hẹn hò rồi…
Thật không dễ dàng a…
Sau khi phim chiếu hết, Diệp Oản Oản chờ đến khi xác định Kiều Khả Hâm cùng Hàn Thiên Vũ đã rời đi rồi mới cùng Tư Dạ Hàn cùng nhau rời khỏi phòng chiếu phim.
Bên ngoài rạp chiếu phim, Hứa Dịch canh thời gian kết thúc của bộ phim cũng đã có mặt ngoài cửa rạp chiếu phim chờ hai người bọn họ.
Ngẩng đầu nhìn đồng hồ đeo tay một chút, thấy đã đến khoảng thời gian mà mình tính toán, Hứa Dịch hướng về cánh cửa rạp chiếu phim nhìn lại, quả nhiên thấy được hai thân ảnh quen thuộc.
Chờ hai người đến gần, Hứa Dịch không khỏi trợn to hai mắt, hắn kinh sợ phát hiện, ông chủ mình lại chính mình chủ động dắt tay Diệp Oản Oản.
Hứa Dịch cơ hồ không dám tin vào hai mắt của mình, nếu như là cái cử chỉ thân mật khác hắn cũng sẽ không kinh ngạc như vậy, nhưng đối với chuyện dắt tay đầy tình thương gợi cảm này, đối với ông chủ của hắn mà nói quả thực là lời nói vô căn cứ!
Ngủ trưa, ăn cơm, xem phim, dắt tay…
Hắn bỗng nhiên phát hiện, ông chủ mình dường như càng ngày càng tĩnh tâm, giống như là một người bình thường.
Oản Oản tiểu thư thật sự là… Thật lợi hại…
Mãi đến khi chờ hai người đi tới trước xe, Hứa Dịch cuối cùng cũng phản ứng lại, vội vàng xuống xe mở cửa xe ra.
Sau khi lên xe, Tư Dạ Hàn lại khôi phục bộ dạng cao lãnh trước sau như một.
Diệp Oản Oản mặt đầy giành công mà xít tới nói: “Thế nào, có phải là anh cảm thấy tâm tình tốt hơn rất nhiều hay không? Anh cũng đã quá chán rồi, hẳn là nên tới đây nhiều hơn một chút!”
Diệp Oản Oản suy nghĩ một chút, sau đó mở miệng nói: “Nếu không sau này chúng ta ít nhất mỗi tuần tới đây một lần nhé?”
Tư Dạ Hàn nghe vậy, thần sắc bình tĩnh một chút gật đầu: “Có thể.”
Hứa Dịch đang lái xe ở phía trước nhìn thấy ông chủ mình dùng vẻ mặt ‘Ta rất bình tĩnh’ ‘Ta một chút cũng không chờ mong’ mà không còn lời nào để nói: “…”
Được rồi, hắn nên thể hiện sự tin tưởng tượng trưng của mình một chút đi.
Lúc này, trong xe tiếng chuông điện thoại reo lên, là điện thoại của Diệp Oản Oản.
Diệp Oản Oản liếc nhìn tên người gọi đến, nhất thời đổi sắc mặt.
“Xong đời… Hàn Thiên Vũ gọi tới… Tại sao vào lúc này lại gọi điện thoại cho em chứ? Sẽ không phải là mới vừa rồi phát hiện ra cái gì đi?” Diệp Oản Oản chột dạ không dứt mà lẩm bẩm.
Tư Dạ Hàn nhìn cô một cái: “Trên lý thuyết mà nói, không biết được.”
Diệp Oản Oản không nói gì.
Xin hỏi, cái ‘Lý luận’ này là như thế nào a?
Điện thoại di động reo thật lâu, nếu không tiếp thì càng giấu đầu hở đuôi rồi, Diệp Oản Oản chỉ có thể nhận, giảm thấp giọng nói xuống, hoán đổi đến trạng thái của đàn ông, khẩn trương mở miệng nói chuyện: “A lô Thiên Vũ, tại sao vào lúc này còn gọi điện thoại cho tôi, có chuyện gì sao?”
“Không có chuyện gì lớn, chỉ là hỏi cậu một chút, buổi lễ trao giải thưởng Kim Lan cậu có muốn đi hay không?” Hàn Thiên Vũ hỏi.
“Hả, buổi lễ trao giải giải thưởng Kim Lan sao?” Diệp Oản Oản sửng sốt một chút, ngay sau đó mở miệng đáp: “Cái này, xin lỗi, chắc là tôi không đi được!”
“Hâm tỷ giúp cậu lấy một tấm vé vào cửa rồi, nếu có rảnh rỗi liền cùng nhau tới đây đi!” Hàn Thiên Vũ nói.
Diệp Oản Oản có chút kinh ngạc, không nghĩ tới Kiều Khả Hâm sẽ mời cô một người không có địa vị như thế này, “Cái này… Có phải không quá thích hợp hay không?”
“Không có cái gì không thích hợp cả, cậu qua đây đi, vé đều đã sắp xếp xong xuôi rồi, hôm nay tôi cùng Hâm tỷ cùng nhau đi đến rạp chiếu phim xem《 Tĩnh Thù Truyện 》 thời điểm đó còn nói về cậu đó, tôi nói phim này không tệ, làm tốt thì lời tiên đoán của cậu sẽ trở thành sự thật đấy!” Hàn Thiên Vũ cười giỡn nói.
Diệp Oản Oản ho nhẹ một tiếng: “Chẳng qua chỉ là tôi uống say ăn nói linh tinh, ngàn vạn lần nói giúp tôi với chị Hâm lời xin lỗi, hy vọng chị ấy chớ để ý…”
Hàn Thiên Vũ cười nói: “Yên tâm đi, Hâm tỷ không có để ý đâu. Đúng rồi, cậu biết tôi ngày hôm nay đi xem phim, gặp phải người nào không?”
/2329
|