Cô Vợ Bất Lương Có Chút Ngọt Ngào - Vợ mới bất lương có chút ngọt
Chương 594: Tìm kiếm tung tích của đại tiểu thư
/2329
|
Edit: H.Vân Beta: Windy
___________________
Sau một phen khua chiêng gõ trống chuẩn bị, thời gian mở máy 《 Kinh Long 2》 cuối cùng cũng được định.
Diệp Oản Oản đi theo Lạc Thần trò chuyện một chút. Kết quả, mới vừa trò chuyện không có mấy câu, lại có mấy cô gái mặt đầy kích động tiến lên đón.
Diệp Oản Oản đang hoài nghi chính mình lúc nào nổi danh như vậy, liền nghe được một cô gái mặt con nít trong đó mở miệng nói, “Nguyên lai anh chính là Diệp Bạch a, anh có thể tính một quẻ cho em hay không?”
“Cái gì?” Diệp Oản Oản sửng sốt.
“Hâm tỷ nói anh coi số mạng, hơn nữa coi rất đúng!” Các cô gái kích động nói.
“Ây…” Diệp Oản Oản nhất thời có chút không biết nói gì.
Không nghĩ tới Kiều Khả Hâm lại đem danh tiếng “Thầy tướng số” của hắn truyền ra ngoài.
“Cái này, Hâm tỷ đùa giỡn thôi, tôi làm sao có thể thực sự biết coi số mạng.” Diệp Oản Oản bất đắc dĩ mở miệng.
Mấy cô gái này kiếp trước cô đều không có chú ý qua, làm sao có thể biết được tương lai của họ.
“Diệp ca, không phải là anh coi thường chúng tôi nên mới không nguyện ý coi cho chúng tôi chứ? Hâm tỷ rõ ràng nói anh rất lợi hại, ngay cả cô ấy sẽ đoạt giải thưởng Kim Lan cũng đều tính ra!”
“Đúng vậy đúng vậy a! Chúng tôi có thể trả tiền!”
Các cô gái thế nhưng không tin tưởng lời cô.
Bị mấy cô gái cuốn lấy, cuối cùng không có cách nào Diệp Oản Oản chỉ có thể mở miệng nói, “Tôi là người theo chủ nghĩa duy vật, căn bản cũng không tin những thứ này, đầu năm nay làm sao có thể còn tồn tại những thứ như phương thuật đạo sĩ này?”
Mới vừa nói tới đây, trong đầu của Diệp Oản Oản theo bản năng hiện lên một người đạo sĩ bộ dáng ăn mặc thanh niên…
Nói đến đạo sĩ, cô còn thực sự từng gặp một người sống, ngày đó ở cửa hàng lớn gặp phải tổ năm người truyền tiêu đó.
Một người bày hàng bán xương thú vỉa hè, một người mặt băng sơn thích nằm chết, một người là đại hán bắp thịt, một người đàn ông âm nhu yêu mị, còn có một cái kỳ nhất ba, một bộ ăn mặc như đạo sĩ.
Lúc ấy những người đó không có tiền trả tiền cơm, cô suy nghĩ dù sao cũng đã chiếm tiện nghi của Nhiếp Vô Danh, liền giúp bọn hắn trả tiền, kết quả đạo sĩ kia tính miễn phí cho cô một quẻ, thề son thề sắt nói cô có số đào hoa.
Cuối cùng, Diệp Oản Oản vắt hết óc mới làm cho các cô gái tin tưởng cô thực sự không biết coi số mạng…
Cùng lúc đó.
Đêm khuya.
Bên trong một cổ võ thế gia nào đó, một người đàn ông khuôn mặt yêu mị ngồi ở chủ vị, khóe môi nhếch lên nụ cười như có như không.
Hai bên chủ tọa, chính là mấy vị lão giả diện sắc trắng hếu đứng yên.
“Nhiếp tộc chi nhánh… Chậc chậc…” Sau một hồi, Người đàn ông Yêu Mị lạnh giọng cười một tiếng.
Chỗ này là chi nhánh của Nhiếp tộc cổ võ thế gia được xây tại Z, trụ sở chính ở Châu Âu, ở nước Hoa thế lực cực lớn, cũng rất có danh vọng, hôm nay lại nghênh đón một vị khách không mời mà đến.
Lão giả cầm đầu, toàn thân áo trắng, tóc đã hoa râm, mặc dù có tuổi, nhưng ánh mắt lại hết sức có thần.
“Thân là chi nhánh Nhiếp tộc, lại bởi vì trụ sở chính ở Châu Âu, Trời cao Hoàng Đế ở xa, cho nên lá gan cũng lớn rồi, tự lập môn hộ, dám đổi họ Nhiếp, tự xưng là Chu gia, dũng khí của các người, thực sự rất đáng giá khen ngợi.” Nam Tử Yêu Mị ánh mắt như đao, quét qua ông lão mặc áo trắng.
“Cậu rốt cuộc là ai, muốn thế nào?” Ông lão mặc áo trắng chân mày sâu súc.
Người thanh niên này tướng mạo vô cùng yêu mị, không hiểu sao xông vào tòa nhà bất quá chỉ dùng mười mấy hơi thở, lại giết được mấy vị thiên tài trong tộc, chiến lực, thật khủng bố!
“Mà ~ mục đích ngày hôm nay tôi tới nơi này, cũng không có gì… Chỉ cần các người nói cho tôi biết, tung tích của Nhiếp Vô Ưu tiểu thư cho tốt!” Người đàn ông cười nói.
Nghe lời nói này, một bên vị lão giả cân nhắc, đều là cả kinh.
Nhiếp Vô Ưu là Nhiếp tộc đại tiểu thư ở trụ sở chính Châu Âu, nghe nói đã mất tích bốn năm, lần cuối cùng xuất hiện, nghe nói là ở phụ cận chung quanh nước Hoa…
___________________
Sau một phen khua chiêng gõ trống chuẩn bị, thời gian mở máy 《 Kinh Long 2》 cuối cùng cũng được định.
Diệp Oản Oản đi theo Lạc Thần trò chuyện một chút. Kết quả, mới vừa trò chuyện không có mấy câu, lại có mấy cô gái mặt đầy kích động tiến lên đón.
Diệp Oản Oản đang hoài nghi chính mình lúc nào nổi danh như vậy, liền nghe được một cô gái mặt con nít trong đó mở miệng nói, “Nguyên lai anh chính là Diệp Bạch a, anh có thể tính một quẻ cho em hay không?”
“Cái gì?” Diệp Oản Oản sửng sốt.
“Hâm tỷ nói anh coi số mạng, hơn nữa coi rất đúng!” Các cô gái kích động nói.
“Ây…” Diệp Oản Oản nhất thời có chút không biết nói gì.
Không nghĩ tới Kiều Khả Hâm lại đem danh tiếng “Thầy tướng số” của hắn truyền ra ngoài.
“Cái này, Hâm tỷ đùa giỡn thôi, tôi làm sao có thể thực sự biết coi số mạng.” Diệp Oản Oản bất đắc dĩ mở miệng.
Mấy cô gái này kiếp trước cô đều không có chú ý qua, làm sao có thể biết được tương lai của họ.
“Diệp ca, không phải là anh coi thường chúng tôi nên mới không nguyện ý coi cho chúng tôi chứ? Hâm tỷ rõ ràng nói anh rất lợi hại, ngay cả cô ấy sẽ đoạt giải thưởng Kim Lan cũng đều tính ra!”
“Đúng vậy đúng vậy a! Chúng tôi có thể trả tiền!”
Các cô gái thế nhưng không tin tưởng lời cô.
Bị mấy cô gái cuốn lấy, cuối cùng không có cách nào Diệp Oản Oản chỉ có thể mở miệng nói, “Tôi là người theo chủ nghĩa duy vật, căn bản cũng không tin những thứ này, đầu năm nay làm sao có thể còn tồn tại những thứ như phương thuật đạo sĩ này?”
Mới vừa nói tới đây, trong đầu của Diệp Oản Oản theo bản năng hiện lên một người đạo sĩ bộ dáng ăn mặc thanh niên…
Nói đến đạo sĩ, cô còn thực sự từng gặp một người sống, ngày đó ở cửa hàng lớn gặp phải tổ năm người truyền tiêu đó.
Một người bày hàng bán xương thú vỉa hè, một người mặt băng sơn thích nằm chết, một người là đại hán bắp thịt, một người đàn ông âm nhu yêu mị, còn có một cái kỳ nhất ba, một bộ ăn mặc như đạo sĩ.
Lúc ấy những người đó không có tiền trả tiền cơm, cô suy nghĩ dù sao cũng đã chiếm tiện nghi của Nhiếp Vô Danh, liền giúp bọn hắn trả tiền, kết quả đạo sĩ kia tính miễn phí cho cô một quẻ, thề son thề sắt nói cô có số đào hoa.
Cuối cùng, Diệp Oản Oản vắt hết óc mới làm cho các cô gái tin tưởng cô thực sự không biết coi số mạng…
Cùng lúc đó.
Đêm khuya.
Bên trong một cổ võ thế gia nào đó, một người đàn ông khuôn mặt yêu mị ngồi ở chủ vị, khóe môi nhếch lên nụ cười như có như không.
Hai bên chủ tọa, chính là mấy vị lão giả diện sắc trắng hếu đứng yên.
“Nhiếp tộc chi nhánh… Chậc chậc…” Sau một hồi, Người đàn ông Yêu Mị lạnh giọng cười một tiếng.
Chỗ này là chi nhánh của Nhiếp tộc cổ võ thế gia được xây tại Z, trụ sở chính ở Châu Âu, ở nước Hoa thế lực cực lớn, cũng rất có danh vọng, hôm nay lại nghênh đón một vị khách không mời mà đến.
Lão giả cầm đầu, toàn thân áo trắng, tóc đã hoa râm, mặc dù có tuổi, nhưng ánh mắt lại hết sức có thần.
“Thân là chi nhánh Nhiếp tộc, lại bởi vì trụ sở chính ở Châu Âu, Trời cao Hoàng Đế ở xa, cho nên lá gan cũng lớn rồi, tự lập môn hộ, dám đổi họ Nhiếp, tự xưng là Chu gia, dũng khí của các người, thực sự rất đáng giá khen ngợi.” Nam Tử Yêu Mị ánh mắt như đao, quét qua ông lão mặc áo trắng.
“Cậu rốt cuộc là ai, muốn thế nào?” Ông lão mặc áo trắng chân mày sâu súc.
Người thanh niên này tướng mạo vô cùng yêu mị, không hiểu sao xông vào tòa nhà bất quá chỉ dùng mười mấy hơi thở, lại giết được mấy vị thiên tài trong tộc, chiến lực, thật khủng bố!
“Mà ~ mục đích ngày hôm nay tôi tới nơi này, cũng không có gì… Chỉ cần các người nói cho tôi biết, tung tích của Nhiếp Vô Ưu tiểu thư cho tốt!” Người đàn ông cười nói.
Nghe lời nói này, một bên vị lão giả cân nhắc, đều là cả kinh.
Nhiếp Vô Ưu là Nhiếp tộc đại tiểu thư ở trụ sở chính Châu Âu, nghe nói đã mất tích bốn năm, lần cuối cùng xuất hiện, nghe nói là ở phụ cận chung quanh nước Hoa…
/2329
|