Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
Tư Minh Lễ cùng Tư Dật Khiêm hoàn toàn không hề suy nghĩ nhiều, lập tức cúp cuộc gọi video!
Trốn!
Phải nhanh trốn!
Nếu không nhất định phải chết!
Hai người đến bây giờ vẫn nghĩ không thông, tại sao bọn họ chẳng qua chỉ là đi bắt Diệp Oản Oản mà thôi, lại sẽ đem Tiểu thái tử gia của Độc Lập Châu Nhiếp gia cũng vồ tới.
Đây chính là Nhiếp gia Tiểu thái tử gia đó! Rốt cuộc là như thế nào lại bị bọn họ bắt được?
Vô số vấn đề không nghĩ ra, nhưng bây giờ bọn họ đã hoàn toàn không có tinh lực để suy nghĩ nhiều, càng không lo nổi Diệp Oản Oản, mau rời khỏi Hoa quốc, đi nhờ cậy Eric tiên sinh...
Đám côn đồ của Tư Minh Lễ tứ tán chạy trốn, Đường Long tự mình đi đến địa lao.
Đường Long đi tới trước mặt bé trai, ngay sau đó cánh tay để ngang nơi ngực, thi lễ một cái, "Nhiếp tiểu thiếu chủ, thật xin lỗi, thủ hạ của ta quấy rối chuyến du lịch của ngài, hy vọng ngài tha thứ cho bọn họ không biết gì, đoàn lính đánh thuê Long Âm vô cùng cảm kích."
Lấy thân phận của Nhiếp gia tiểu thiếu chủ, làm sao lại có thể dễ dàng như vậy bị bọn họ bắt lấy?
Như thế, liền chỉ có một khả năng, hắn không hiểu là xuất phát từ mục đích gì, cố ý bị bọn họ bắt được.
Nếu là như vậy, như thế bọn họ những người này, còn có cơ hội giữ được tánh mạng.
Hắn nên lấy làm vui mừng vì đoàn lính đánh thuê Long Âm bình thường sâm nghiêm, sẽ không làm khó đàn bà và trẻ em, nên mấy tên lính đánh thuê này không làm tổn hại đến tiểu Thái tử. Nếu không, hậu quả hắn quả thực không cách nào tưởng tượng nổi...
Tiểu nãi oa liếc nhìn Diệp Oản Oản trong nhà tù đối diện, trên khuôn mặt nhỏ nhắn là một mảnh băng sương, hôm nay hắn đã để cho mẹ thấy được quá nhiều máu tanh.
Nể tình bọn họ cũng không có làm tổn thương mẹ…
"Các ngươi có thể đi."
Nghe nói như vậy, Đường Long thở phào nhẹ nhõm, vội vã nháy mắt cho đám đoàn viên của hắn. Bọn họ đang sợ đến mức không dám động đậy, vội bám sát theo Đường Long rút lui.
Trước khi đi Đường Long hướng về phương hướng của Diệp Oản Oản nhìn một cái, lộ ra vẻ cân nhắc...
Nhiếp gia tiểu thiếu chủ không chỉ đột nhiên đến Hoa quốc, còn không hiểu vì sao lại xuất hiện tại phụ cận căn nhà của nữ nhân này, dường như đáng để cân nhắc thêm…
Sau khi tất cả mọi người đều rời đi, trong hầm giam liền chỉ còn lại có Diệp Oản Oản, Đường Bân, Tống Cường ba người.
Diệp Oản Oản còn đang ngưng thần suy tư về Độc Lập Châu, Nhiếp gia mới vừa nghe những người đó nói...
Tiểu nãi oa lập tức hạ lệnh cho thủ hạ: "Đi qua."
Chỉ một ánh mắt yêu cầu của tiểu chủ nhân, nam tử liền hiểu được ý tứ của hắn, trực tiếp thẳng hướng đi tới vị trí của Đường Bân và Tống Cường.
Đường Bân cùng Tống Cường không biết Độc Lập Châu có tồn tại, cho nên đương nhiên cũng không biết Nhiếp gia trong miệng những người này có lai lịch gì, rốt cuộc là thế lực phương nào, lại có thể để cho cao thủ đáng sợ như thế làm bảo vệ cho một đứa trẻ.
Mới vừa rồi thậm chí từ đầu tới cuối chỉ có một người ra tay, một người còn lại thậm chí cũng chưa hề động thủ.
"Mịa nó! Mịa nó! Choáng rồi đó nha! Đoàn trưởng Đường Long của đoàn lính đánh thuê Long Âm cũng đều có thái độ cung kính như vậy!"
"Cũng không biết là, vị tiểu nãi oa oa này rốt cuộc có lai lịch gì?"
Hai người còn đang cảm thán, đột nhiên nhìn thấy một trong hai người hộ vệ đang hướng về bọn họ đi tới...
Đường Bân cùng Tống Cường nhất thời sợ đến gần chết, "Đừng... Đại ca... Chúng ta không phải là người xấu mà..."
"Đúng đúng đúng, chúng ta cũng là bị bắt tới..."
Sau khi nhìn thấy nam tử đáng sợ như quái vật đó đi về hướng mình, hai người đều sợ đến choáng váng.
"Loảng xoảng lang" một tiếng, sau âm thanh xiềng xích cùng binh khí đụng vào nhau, vị nam nhân gầy gò kia chẳng qua chỉ là chặt đứt dây thừng cùng xiềng xích đang trói chặt tứ chi của bọn họ.
Đường Bân cùng Tống Cường nhất thời sửng sốt, sau đó thở dài nhẹ nhõm, nguyên lai là giúp bọn họ, hù... hù chết bọn họ rồi...
Hai người đang muốn lên tiếng nói lời cám ơn, người kia lại hướng về phương hướng của Diệp Oản Oản đi tới...
Tư Minh Lễ cùng Tư Dật Khiêm hoàn toàn không hề suy nghĩ nhiều, lập tức cúp cuộc gọi video!
Trốn!
Phải nhanh trốn!
Nếu không nhất định phải chết!
Hai người đến bây giờ vẫn nghĩ không thông, tại sao bọn họ chẳng qua chỉ là đi bắt Diệp Oản Oản mà thôi, lại sẽ đem Tiểu thái tử gia của Độc Lập Châu Nhiếp gia cũng vồ tới.
Đây chính là Nhiếp gia Tiểu thái tử gia đó! Rốt cuộc là như thế nào lại bị bọn họ bắt được?
Vô số vấn đề không nghĩ ra, nhưng bây giờ bọn họ đã hoàn toàn không có tinh lực để suy nghĩ nhiều, càng không lo nổi Diệp Oản Oản, mau rời khỏi Hoa quốc, đi nhờ cậy Eric tiên sinh...
Đám côn đồ của Tư Minh Lễ tứ tán chạy trốn, Đường Long tự mình đi đến địa lao.
Đường Long đi tới trước mặt bé trai, ngay sau đó cánh tay để ngang nơi ngực, thi lễ một cái, "Nhiếp tiểu thiếu chủ, thật xin lỗi, thủ hạ của ta quấy rối chuyến du lịch của ngài, hy vọng ngài tha thứ cho bọn họ không biết gì, đoàn lính đánh thuê Long Âm vô cùng cảm kích."
Lấy thân phận của Nhiếp gia tiểu thiếu chủ, làm sao lại có thể dễ dàng như vậy bị bọn họ bắt lấy?
Như thế, liền chỉ có một khả năng, hắn không hiểu là xuất phát từ mục đích gì, cố ý bị bọn họ bắt được.
Nếu là như vậy, như thế bọn họ những người này, còn có cơ hội giữ được tánh mạng.
Hắn nên lấy làm vui mừng vì đoàn lính đánh thuê Long Âm bình thường sâm nghiêm, sẽ không làm khó đàn bà và trẻ em, nên mấy tên lính đánh thuê này không làm tổn hại đến tiểu Thái tử. Nếu không, hậu quả hắn quả thực không cách nào tưởng tượng nổi...
Tiểu nãi oa liếc nhìn Diệp Oản Oản trong nhà tù đối diện, trên khuôn mặt nhỏ nhắn là một mảnh băng sương, hôm nay hắn đã để cho mẹ thấy được quá nhiều máu tanh.
Nể tình bọn họ cũng không có làm tổn thương mẹ…
"Các ngươi có thể đi."
Nghe nói như vậy, Đường Long thở phào nhẹ nhõm, vội vã nháy mắt cho đám đoàn viên của hắn. Bọn họ đang sợ đến mức không dám động đậy, vội bám sát theo Đường Long rút lui.
Trước khi đi Đường Long hướng về phương hướng của Diệp Oản Oản nhìn một cái, lộ ra vẻ cân nhắc...
Nhiếp gia tiểu thiếu chủ không chỉ đột nhiên đến Hoa quốc, còn không hiểu vì sao lại xuất hiện tại phụ cận căn nhà của nữ nhân này, dường như đáng để cân nhắc thêm…
Sau khi tất cả mọi người đều rời đi, trong hầm giam liền chỉ còn lại có Diệp Oản Oản, Đường Bân, Tống Cường ba người.
Diệp Oản Oản còn đang ngưng thần suy tư về Độc Lập Châu, Nhiếp gia mới vừa nghe những người đó nói...
Tiểu nãi oa lập tức hạ lệnh cho thủ hạ: "Đi qua."
Chỉ một ánh mắt yêu cầu của tiểu chủ nhân, nam tử liền hiểu được ý tứ của hắn, trực tiếp thẳng hướng đi tới vị trí của Đường Bân và Tống Cường.
Đường Bân cùng Tống Cường không biết Độc Lập Châu có tồn tại, cho nên đương nhiên cũng không biết Nhiếp gia trong miệng những người này có lai lịch gì, rốt cuộc là thế lực phương nào, lại có thể để cho cao thủ đáng sợ như thế làm bảo vệ cho một đứa trẻ.
Mới vừa rồi thậm chí từ đầu tới cuối chỉ có một người ra tay, một người còn lại thậm chí cũng chưa hề động thủ.
"Mịa nó! Mịa nó! Choáng rồi đó nha! Đoàn trưởng Đường Long của đoàn lính đánh thuê Long Âm cũng đều có thái độ cung kính như vậy!"
"Cũng không biết là, vị tiểu nãi oa oa này rốt cuộc có lai lịch gì?"
Hai người còn đang cảm thán, đột nhiên nhìn thấy một trong hai người hộ vệ đang hướng về bọn họ đi tới...
Đường Bân cùng Tống Cường nhất thời sợ đến gần chết, "Đừng... Đại ca... Chúng ta không phải là người xấu mà..."
"Đúng đúng đúng, chúng ta cũng là bị bắt tới..."
Sau khi nhìn thấy nam tử đáng sợ như quái vật đó đi về hướng mình, hai người đều sợ đến choáng váng.
"Loảng xoảng lang" một tiếng, sau âm thanh xiềng xích cùng binh khí đụng vào nhau, vị nam nhân gầy gò kia chẳng qua chỉ là chặt đứt dây thừng cùng xiềng xích đang trói chặt tứ chi của bọn họ.
Đường Bân cùng Tống Cường nhất thời sửng sốt, sau đó thở dài nhẹ nhõm, nguyên lai là giúp bọn họ, hù... hù chết bọn họ rồi...
Hai người đang muốn lên tiếng nói lời cám ơn, người kia lại hướng về phương hướng của Diệp Oản Oản đi tới...
/2329
|