Tại phòng làm việc của tổng tài...
Cốc,Cốc...thư kí của Thượng Quan Vân Tường bước vào:
-Thưa tổng tài,Trương tổng của Trương thị-Trương Chỉ Lam đã tới,cô ấy nói có hẹn với ngài từ trước.
-Được,mời cô ta vào-hắn lạnh lùng đáp.
Một lát sau...
-Thượng Quan tổng,ngài cũng thật là khó gặp mặt a-Trương Chỉ Lam cười
-Trương tổng,cô nay tới đây là bàn chuyện làm ăn với tôi?-Thượng Quan Vân Tường cười lạnh nhạt mà hỏi.
-Làm ăn?Chẳng phải 2 công ty chúng ta đang hợp tác rất tốt sao?-Trương Chỉ Lam lấn lát tới bàn làm việc của hắn mà nói.
-Nếu không phải bàn chuyện làm ăn thì tôi thấy hôm nay cô tới đây là bất công rồi đấy,mời về cho!-hắn trợn mắt,bóng gió mà đuổi cô ta đi.Trương Chỉ Lam này nổi tiếng là một người ơhuj nữ háo sắc,tổng tài của chúng ta thì đẹp trai ngời ngời,giàu có,quyền thế giờ thì lọt vào mắt xanh của tổng giám đốc của Trương thị rồi a...Trương Chỉ Lam áp sát cơ thể vào Thượng Quan Vân Tường,quyến rũ hắn...có biến a.Lúc này Tiểu Mạc cũng đã mệt mỏi,cô trở lại phòng làm việc của Thượng Quan Vân Tường:
-Tường à,em...-cô vui vẻ mở cửa mà gọi tên hắn nhưng lại nhìn thấy hình ảnh không nên thấy mà tự nhiên tim đau thắt lại,cảm giác gì đây?
-Anh...anh làm gì vậy?Anh à...nói với em đây chỉ là ảo giác của em đi?Tại sao lại làm thế với em ạ...Anh...-Cô khóc trong đau đớn,cảm giác đau đớn lần đầu xuất hiện trong trái tim cô,vì một nam nhân.Tiểu Mạc chạy vụt đi mà không cần nghe lời giải thích của hắn,nước mắt tràn khắp khuôn mặt xinh xắn ấy,hắn lúc này...
-Cô làm gì vậy?Trương tổng xin cô giữ phép tắc một chút,đây là công ty chứ không phải nhà cô,cô muốn làm gì thì làm đâu!-hắn tức giận đẩy cô ta ra,chạy đuổi theo Tiểu Mạc,Trương Chỉ Lam cười khẩy rồi nghĩ thầm: Anh thú vị thật đấy!
Tại cổng của công ty...
-Tiểu Mạc,đợi anh,không phải như em nghĩ đâu,nghe anh giải thích! -hắn đuổi kịp cô,giữ tay cô lại
-Giải thích gì nữa,em cũng đã nhìn thấy hết rồi mà-cô khóc lóc đánh yêu Thượng Quan Vân Tường
-Cô ta quyến rũ anh đó,nhưng mà anh đâu có thích,người anh yêu là là em,người anh lấy cũng là em cơ mà.Em có yêu anh không?-hắn giải thích
-Lúc trước em không yêu anh vì em đâu có biết yêu là gì đâu.Nhưng mà vừa nãy thấy anh và cô ta...em cảm thấy tim em đau lắm,hình như...hình như em yêu anh từ khi nào rồi mà em không biết!-cô khóc mà bày tỏ.Cuối cùng cô bé của chúng ta đã biết yêu là gì rồi,lớn thật rồi(cưng quá đi)
-Em yêu anh đúng không?Thế vậy em có tin anh không?
-Em yêu anh nhưng...hình ảnh vừa rồi khiến em không biết là có nên tin anh không nữa...-cô phân vân
-Tiểu Mạc,hãy nhớ này,trên đời này chỉ có anh yêu em nhất và cũng chỉ có em mới được phép yêu anh,những người phụ nữ còn lại đối với nah đều chỉ là hư vô,không có nghĩa em nhớ chưa?-hắn bám vào đôi bờ vai nhỏ nhắn ấy mà khẳng định
-Những cô gái đó tất cả mọi thứ đều hơn em,cả cái đó cũng lớn hơn em rất nhiều đó anh à...-cô đỏ mặt mà nói.
-Ha ha!Tiểu Mạc à,em ngây thơ thật đấy,anh thật may mắn khi có được em!-hắn thỏa chí mà cười.Có vẻ như Tiểu Mạc đã trở thành một phần vô cùng lớn trong cuộc đời hắn rồi.Còn cô,chạy tới mà ôm hắn,sung sướng quá mà,nhón chân lên mà hôn nhẹ lên môi của hắn.Hắn ta lại vô cùng bất ngờ đấy...
-Tiểu Mạc nhà ta hôm nay lại chủ động thế sao?Vậy thì đừng trách anh đấy...-hắn nhấc bổng cô lên,cảm giác của hạnh phúc đã lan tỏa khắp nơi rồi.Tình tứ!Cả hai người cũng quên béng đi là là xung quanh có biết bao nhiêu cô gái đang chụp ảnh kìa,họ vô cùng cảm phục trước tình yêu của Tổng tài trước nay nổi tiếng là băng sơn nhưng khi đối xử với vợ yêu của hắn thì lại một mực cưng chiều!
Tác giả:thánh kiu sâu mắt các mem đã ủng hộ truyện của ta nhé!hãy theo dõi ta để là người đầu tiên được đọc chương mới nhất nhé!
Thân
Âu Dương Y Tuyết
Cốc,Cốc...thư kí của Thượng Quan Vân Tường bước vào:
-Thưa tổng tài,Trương tổng của Trương thị-Trương Chỉ Lam đã tới,cô ấy nói có hẹn với ngài từ trước.
-Được,mời cô ta vào-hắn lạnh lùng đáp.
Một lát sau...
-Thượng Quan tổng,ngài cũng thật là khó gặp mặt a-Trương Chỉ Lam cười
-Trương tổng,cô nay tới đây là bàn chuyện làm ăn với tôi?-Thượng Quan Vân Tường cười lạnh nhạt mà hỏi.
-Làm ăn?Chẳng phải 2 công ty chúng ta đang hợp tác rất tốt sao?-Trương Chỉ Lam lấn lát tới bàn làm việc của hắn mà nói.
-Nếu không phải bàn chuyện làm ăn thì tôi thấy hôm nay cô tới đây là bất công rồi đấy,mời về cho!-hắn trợn mắt,bóng gió mà đuổi cô ta đi.Trương Chỉ Lam này nổi tiếng là một người ơhuj nữ háo sắc,tổng tài của chúng ta thì đẹp trai ngời ngời,giàu có,quyền thế giờ thì lọt vào mắt xanh của tổng giám đốc của Trương thị rồi a...Trương Chỉ Lam áp sát cơ thể vào Thượng Quan Vân Tường,quyến rũ hắn...có biến a.Lúc này Tiểu Mạc cũng đã mệt mỏi,cô trở lại phòng làm việc của Thượng Quan Vân Tường:
-Tường à,em...-cô vui vẻ mở cửa mà gọi tên hắn nhưng lại nhìn thấy hình ảnh không nên thấy mà tự nhiên tim đau thắt lại,cảm giác gì đây?
-Anh...anh làm gì vậy?Anh à...nói với em đây chỉ là ảo giác của em đi?Tại sao lại làm thế với em ạ...Anh...-Cô khóc trong đau đớn,cảm giác đau đớn lần đầu xuất hiện trong trái tim cô,vì một nam nhân.Tiểu Mạc chạy vụt đi mà không cần nghe lời giải thích của hắn,nước mắt tràn khắp khuôn mặt xinh xắn ấy,hắn lúc này...
-Cô làm gì vậy?Trương tổng xin cô giữ phép tắc một chút,đây là công ty chứ không phải nhà cô,cô muốn làm gì thì làm đâu!-hắn tức giận đẩy cô ta ra,chạy đuổi theo Tiểu Mạc,Trương Chỉ Lam cười khẩy rồi nghĩ thầm: Anh thú vị thật đấy!
Tại cổng của công ty...
-Tiểu Mạc,đợi anh,không phải như em nghĩ đâu,nghe anh giải thích! -hắn đuổi kịp cô,giữ tay cô lại
-Giải thích gì nữa,em cũng đã nhìn thấy hết rồi mà-cô khóc lóc đánh yêu Thượng Quan Vân Tường
-Cô ta quyến rũ anh đó,nhưng mà anh đâu có thích,người anh yêu là là em,người anh lấy cũng là em cơ mà.Em có yêu anh không?-hắn giải thích
-Lúc trước em không yêu anh vì em đâu có biết yêu là gì đâu.Nhưng mà vừa nãy thấy anh và cô ta...em cảm thấy tim em đau lắm,hình như...hình như em yêu anh từ khi nào rồi mà em không biết!-cô khóc mà bày tỏ.Cuối cùng cô bé của chúng ta đã biết yêu là gì rồi,lớn thật rồi(cưng quá đi)
-Em yêu anh đúng không?Thế vậy em có tin anh không?
-Em yêu anh nhưng...hình ảnh vừa rồi khiến em không biết là có nên tin anh không nữa...-cô phân vân
-Tiểu Mạc,hãy nhớ này,trên đời này chỉ có anh yêu em nhất và cũng chỉ có em mới được phép yêu anh,những người phụ nữ còn lại đối với nah đều chỉ là hư vô,không có nghĩa em nhớ chưa?-hắn bám vào đôi bờ vai nhỏ nhắn ấy mà khẳng định
-Những cô gái đó tất cả mọi thứ đều hơn em,cả cái đó cũng lớn hơn em rất nhiều đó anh à...-cô đỏ mặt mà nói.
-Ha ha!Tiểu Mạc à,em ngây thơ thật đấy,anh thật may mắn khi có được em!-hắn thỏa chí mà cười.Có vẻ như Tiểu Mạc đã trở thành một phần vô cùng lớn trong cuộc đời hắn rồi.Còn cô,chạy tới mà ôm hắn,sung sướng quá mà,nhón chân lên mà hôn nhẹ lên môi của hắn.Hắn ta lại vô cùng bất ngờ đấy...
-Tiểu Mạc nhà ta hôm nay lại chủ động thế sao?Vậy thì đừng trách anh đấy...-hắn nhấc bổng cô lên,cảm giác của hạnh phúc đã lan tỏa khắp nơi rồi.Tình tứ!Cả hai người cũng quên béng đi là là xung quanh có biết bao nhiêu cô gái đang chụp ảnh kìa,họ vô cùng cảm phục trước tình yêu của Tổng tài trước nay nổi tiếng là băng sơn nhưng khi đối xử với vợ yêu của hắn thì lại một mực cưng chiều!
Tác giả:thánh kiu sâu mắt các mem đã ủng hộ truyện của ta nhé!hãy theo dõi ta để là người đầu tiên được đọc chương mới nhất nhé!
Thân
Âu Dương Y Tuyết
/27
|