Chương 26 : Việc khó giải quyết
Mùa xuân chính là lúc thích hợp để thiết lập nên mối quan hệ chặt chẽ với nhau giữa mọi người, những người có vị trí cao trong công ty đều bố trí một kế hoạch để tự mình nắm lấy quyền điều hành .
Công ty thông báo sẽ tổ chức một cuộc thi thiết kế một bộ trang sức mùa xuân để mọi người tham gia cạnh tranh, người của bộ phận thiết kế đều cố ý gây khó khăn cho Tiểu Phàm.
Nói trắng ra là, trong vòng hai tháng, mỗi người ở bộ phận thiết kế đều phải làm ra một bộ sản phẩm, do chính ban giám đốc trong công ty quyết định xem sản phẩm của ai sáng tạo nhất.
Không ngờ dự án này của công ty lại được cấp trên tán thành.
Không chỉ có như vậy, ngoại trừ thành viên ở bộ phận thiết kế cao cấp nhất, thành viên của bộ phận thiết kế dự tính, thì thành viên các bộ phận thiết kế ở chi nhánh cũng có thể tham gia cạnh tranh.
Bởi vậy cuộc thi thiết kế trong nội bộ công ty lần này lại biến thành một giải đấu lớn để mọi người tranh tài.
Đồng thời các thành viên trong bộ phận thiết kế đều đồng lòng xin với cấp trên, nếu tác phẩm lần này của Tiểu Phàm không được ký tên thì phải chuyển cô ra khỏi bộ phận.
Vì người ký tên chính là ban giám đốc lần đầu chuyển một khoản tiền cho sản phẩm.
Lạc Tiểu Phàm thật không biết mình đã đắc tội với các vị tiền bối ở chỗ nào.
Thứ nhất phải làm cho mình một cái hạ mã uy.
Đối với việc lần này thì Phương tổng giám sát cũng là bất đắc dĩ.
Trên thực tế thì cô cũng bị bức bách từ áp lực phía trên .
Cũng khó trách các thành viên cấu kết với nhau không phục.
Tập đoàn Angel được thành lập nhiều năm như vậy, cô cũng được coi là một nhân vật lâu năm, chưa từng gặp qua một người không hề có chút kinh nghiệm nào trực tiếp được thăng chức lên làm thành viên tinh anh, đối với sự phấn đấu nhiều năm như vậy mới có được địa vị như ngày hôm nay, thì những thành viên trong nhóm thiết kế kia, đơn giản chính là một sự sỉ nhục.
Nhưng mà làm cho lòng cô thở phào một cái chính là, cấp trên không chỉ đồng ý với cái đề án này mà còn tán thành cái yêu cầu kia.
Trong lòng cô cũng tiếc nuối thở dài.
Một chuyện khó như vậy lại đặt trên người của cô, muốn cô cầm cũng không được mà muốn ném cũng không xong.
Cả ngày còn phải suy đoán tâm tư của cấp trên.
Chỉ một chữ đó là “khổ” !
Lạc Tiểu Phàm được gọi vào phòng làm việc của Phương tổng.
Phương tổng rót cho Tiểu Phàm một chén nước, ra hiệu ý bảo cô ngồi xuống. Phương tổng mở lời: “Tiểu Phàm, tuy rằng cô là nhà thiết kế được đích thân giáo sư hướng dẫn ở học viện Paris dạy dỗ, mà tôi cũng tin tưởng thực lực của cô, thế nhưng cũng có những người không phục.”
Lạc Tiểu Phàm cũng biết rõ về mọi chuyện ở trong nhóm, cô bình tĩnh nói: “Tôi xin nghe theo mọi sự sắp xếp của cấp trên.”
Phương tổng bị sự bình tĩnh của cô làm cho ngẩn người.
Có đôi khi, cô gái trước mắt tựa như một thiên thần không bị ảnh hưởng bởi khói lửa trần gian, tính tình cô không hề nóng nảy, dù sự việc có gợn sóng thế nào cũng không sợ hãi.
Nhưng lại không rõ, đối với việc thờ ơ lãnh đạm này là thật hay giả.
Có thể cô đã từng trải qua sóng to gió lớn rồi cũng nên.
Phương tổng vỗ vỗ vai Tiểu Phàm: “Hôm nay tôi gọi cô đến không phải để cô nhận lỗi rồi thoái chí, nản lòng, tôi và cô đều học ra từ một trường, tôi tin tưởng cô, cô nên nhân cơ hội này chứng minh thực lực cho mọi người xem, thế nào ?”.
Trong lời nói của Phương tổng đều lộ ra một phần khích lệ.
Lạc Tiểu Phàm có chút động lòng, cô mỉm cười nhận lời.
Cho dù có thất bại, thì đối với người thiết kế, chắng qua là chuyển đổi vị trí công tác, việc này đối với người mới vào nghề như cô cũng không có tổn thất gì lớn.
/357
|