Hiên Tịnh Vũ rất muốn nổi giận, phải răn đe ông chồng hèn hạ ấu trĩ, nhỏ hơn hai tuổi này một trận, nhưng lúc này bị Lý Thiệu Minh ôm chặt, trong lòng cô lại có cảm giác kỳ lạ, cơn nóng giận trên người đột nhiên vơi đi một nửa.
Thậm chí, cô quên tại sao mình phải tức giận.
Tại sao cô phải tức giận?
Là vì người đàn ông này rõ ràng đã gả cho cô, lại dám dụ dỗ người phụ nữ khác, muốn trở thành trai bao cho gia đình khác, không chung thủy trong hôn nhân sao? Hay là người đàn ông này ngày nào cũng nói thích mình, muốn lợi dụng mình, thậm chí còn ra thời hạn với mình, hai ngày nay muốn biểu hiện tốt để chiếm đoạt mình, lại đột nhiên đối xử tốt với phụ nữ khác nên sau khi cô nhìn thấy liền tức giận sao?
Có thể là cô cũng dần dần có tình cảm với người đàn ông này, thấy anh đột nhiên ở cùng người phụ nữ khác nên cô ghen sao?
Vậy thì, cô có tình cảm với người đàn ông này từ khi nào?
Là từ lúc người đàn ông này mất tích trở về, dần dần thay đổi thái độ với cô và Tiểu Bình An, tính cách càng ngày càng thẳng thắn, có lúc nói chuyện rất dí dỏm, mặc dù bọn họ vẫn cãi nhau, nhưng lúc cãi nhau lại có cảm giác ngọt ngào, cô mới dần dần thích người đàn ông này sao? Hay là người đàn ông này lúc đối diện với sự lạnh lùng chế giễu, anh ta vẫn tiết chế, đột nhiên dùng sức mạnh khiến người khác kinh ngạc, làm kẻ địch chết lặng người, trong ánh mắt của cô có một cảm giác không thể giải thích được.
Lúc ở cảng biển, anh dùng một ngón tay đánh bại La Vĩnh Liệt, cứu cô khỏi nguy hiểm, nhẹ nhàng ôm cô về nhà nên cô mới dần dần thích anh?
Người đàn ông cô thích có thể không có tiền có quyền, có thể không có ngoại hình, nhưng không thể khuất phục, luôn coi trọng chính nghĩa. Từ lúc người đàn ông này mất tích trở về, đã dần dần thay đổi thành người chồng lý tưởng trong lòng cô.
“Tiểu Vũ, anh thật sự rất yêu em. Nếu anh là vua, em chính là hoàng hậu của anh”, Lý Thiệu Minh cảm nhận được sự dịu dàng của Hiên Tịnh Vũ, đột nhiên đặt bàn tay to lên cái eo mảnh khảnh của cô, vuốt ve nhẹ nhàng.
Chỉ thấy trong lòng có cảm giác kì lạ, đôi mắt Hiên Tịnh Vũ mở càng to, đột nhiên vùng vẫy trong lồng ngực Lý Thiệu Minh, cố gắng đẩy Thiệu Minh ra.
Sau đó, cô nhanh chóng bật đèn, khuôn mặt trắng như tuyết lúc này đỏ bừng, đôi mắt lạnh lùng hoang mang nhìn anh.
“Sao vậy?”, Lý Thiệu Minh hơi kinh ngạc.
“Anh đang cố ý lợi dụng tôi”, Hiên Tịnh Vũ kìm nén cảm giác ngượng ngùng, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn anh.
“Ồ, thì ra là vậy”, Lý Thiệu Minh giống như một người đàn ông trưởng thành và thành đạt, mặc chiếc áo sơ mi màu trắng, ngồi trước bàn làm việc trong phòng ngủ. Cầm cây bút bi xoay tròn, anh khẽ cười nhìn Hiên Tịnh Vũ nói: “Em là vợ của anh, còn anh là chồng của em. Chúng ta đã kết hôn, anh sờ vợ mình không phải là chuyện bình thường sao?”
Nói xong, Lý Thiệu Minh ngồi trước bàn liên tục xoay bút bi trong tay, khuôn mặt khẽ cười. Dưới ánh đèn, sắc mặt anh nhợt nhạt, ánh mắt lại hết sức kiên định.
Mái tóc đầu đinh của anh nhìn rất có sức sống, đầy vẻ nam tính, khiến người khác có cảm giác muốn ỷ lại một cách khó hiểu.
“Anh bớt giở trò đi, chuyện anh làm trai bao rốt cuộc là sao? Tôi đã nghe hết lúc ở nhà hàng”, Hiên Tịnh Vũ bị vẻ ngoài đẹp trai của Lý Thiệu Minh thu hút trong hai giây, cô lập tức hồi phục ánh mắt lạnh lùng, cắn môi tức giận nhìn anh.
Lý Thiệu Minh thấy Hiên Tịnh Vũ vẫn chưa chịu tha thứ, lập tức bất lực giải thích với Hiên Tịnh Vũ: “Vợ, anh là ai em không biết sao? Chúng ta ở cùng nhau đã lâu, em không thấy tiền của anh từ đâu mà có à? Anh có hơn một trăm chín mươi triệu, gần hai trăm triệu, loại nhà giàu như anh cần phải làm trai bao cho những phú bà giàu có sao? Là Heo Rừng, anh ta là bạn tốt của anh, anh ta cho rằng anh không có tiền, đòi giới thiệu bạn gái có tiền gì đó cho anh. Anh hết cách mới nói những lời đó ở nhà hàng, cố ý chọc tức cô ta”.
“Còn người phụ nữ tặng xe sang cho anh chính là em họ Thẩm Hân của em. Lúc đó cô ấy cho rằng anh đang trêu cô ấy, mới giả vờ dùng giọng quyến rũ nói chuyện với anh. Thật sự là cô ấy, không tin em có thể gọi điện hỏi. Con nhóc đó, anh nhờ cô ấy giải thích giúp anh mà cô ấy lại không nói gì với em. Vợ, anh thật sự thích em”.
Lý Thiệu Minh trước đây muốn người đẹp kiểu gì cũng có. Bây giờ anh muốn ổn định, anh thích người con gái ngay thẳng lương thiện như Hiên Tịnh Vũ, không ngờ rằng theo đuổi cô ấy còn nỗ lực hơn theo đuổi đại tiểu thư nhà giàu có nhất trên thế giới.
“Tất cả anh nói đều là thật sao?”, Hiên Tịnh Vũ khẽ nhướn mày, ánh mắt lạnh lùng dần biến mất.
“Từ trước đến giờ Lý Thiệu Minh anh không nói dối”, Lý Thiệu Minh nghiêm túc nhìn Hiên Tịnh Vũ.
Nghe Lý Thiệu Minh nói vậy, Hiên Tịnh Vũ dần dần do dự. Cô thấy dáng vẻ Lý Thiệu Minh khi đánh La Vĩnh Liệt rất tàn nhẫn, anh nói phải phế bỏ hai tay hai chân của La Vĩnh Liệt thì thật sự phế bỏ hai chân hai tay của La Vĩnh Liệt, không hề giữ thể diện cho cao thủ của Biệt đội Thần Thánh. Lúc đó Lý Thiệu Minh rất đáng sợ, giống như biến thành người khác. Nhưng những lời anh nói rất chắc chắn, anh không giống một người nói dối.
Hơn nữa, cô cũng tin, Lý Thiệu Minh sẽ không có gì với người phụ nữ khác, lúc đó Lý Thiệu Minh thể hiện quá hèn hạ, phụ nữ sẽ không thích loại người này.
Chỉ là, tại sao cô vẫn tức giận? Lẽ nào cô thật sự thích Lý Thiệu Minh, ghen vì Lý Thiệu Minh ở cùng với người phụ nữ khác ư?
“Vợ à, em đang thể hiện tình yêu sao? Ghen à?”, Lý Thiệu Minh đột nhiên xuất hiện bên cạnh Hiên Tịnh Vũ, cười tít mắt nhìn cô.
Cô không biết Lý Thiệu Minh đến lúc nào, nhìn thấy Lý Thiệu Minh đột nhiên cô giật mình, cô dựa người ra sau, liền bị Lý Thiệu Minh nhanh chóng giữ lấy eo.
“Thì ra, em cũng thích anh. Thời hạn hai tuần quá dài, hay là ứng trước khen thưởng cho anh đi”, Lý Thiệu Minh cười ẩn ý nhìn cô.
“Anh muốn làm gì?”, ánh mắt Hiên Tinh Vũ trở nên cảnh giác, tim đập thình thịch.
“Em là vợ anh, anh là chồng em, anh muốn giống như lần đầu tiên chúng ta ở bệnh viện”, Lý Thiệu Minh từ từ tiến lại gần Hiên Tịnh Vũ, lúc Hiên Tịnh Vũ lùi về sau, anh đột nhiên đóng cửa phòng ngủ.
Hôm nay, là lần thứ hai Lý Thiệu Minh lợi dụng sờ soạng Hiên Tịnh Vũ. Về vẻ đẹp, Hiên Tịnh Vũ chắc chắn là báu vật đặc biệt, anh thích tính cách ngay thẳng lương thiện của Hiên Tịnh Vũ, cũng thích cơ thể xinh đẹp của cô.
Trong phòng khách, Tiểu Bình An yên lặng xem tivi, căn bản không biết hai người họ đang làm gì trong phòng ngủ.
Ở một nơi khác, một thanh niên mặc quân phục tướng quân giống hệt Lý Thiệu Minh, nhìn nhóm quân phiệt từ khắp nơi trong phòng họp, trong lòng lo lắng căng thẳng không nói nên lời.
“Lý Thiệu Minh, anh vẫn chưa chết, bây giờ tôi cho anh hai sự lựa chọn, thứ nhất, hợp tác với chúng tôi, thứ hai, nhóm quân phiệt chúng tôi bao vây tấn công anh, tiêu diệt quân đoàn Thiên Chu của anh”, Hàn Sương mặc quân phục đại tướng ngồi cùng một cô gái giản dị, nhìn Lý Thiệu Minh với ánh mắt sáng rực.
Lý Thiệu Minh này là Lý Phong, anh ta muốn bỏ nhà đi ra nước ngoài, để tất cả những người coi thường anh ta phải hối hận, nhưng không ngờ rằng đi được nửa đường đột nhiên bị hai tàu chiến chặn lại, một nhóm binh lính khăng khăng nói anh là đại ca của mình.
Ba mươi ngàn thuộc hạ của Lý Thiệu Minh chưa bị toàn quân tiêu diệt hoàn toàn, một nhóm nhỏ thuộc hạ của anh vẫn sống sót, bọn họ tìm được Lý Phong trên biển, cứ một mực nói anh ta là đại ca của mình, cho dù anh ta không thừa nhận cũng không được.
Bây giờ, Lý Phong đã giả mạo Lý Thiệu Minh chơi đùa với không ít thiên kim nhà giàu, tất cả những ước vọng mà trước đây không dám mơ tới đều đã thành hiện thực.
“Lý Thiệu Minh, anh nổi lên từ mấy năm nay, nhưng phá hoại không ít chuyện tốt của chúng tôi. Năm ngoái tiêu hủy năm trăm tấn thuốc phiện của chúng tôi, năm trước lại cướp đi một lô hàng đồ cổ trị giá hai mươi tỷ, năm nay lại cướp đi ba phần tài liệu vũ khí bí mật. Tôi chỉ muốn nói, anh có đồng ý hợp tác với chúng tôi không? Nếu không, cho dù anh có võ công tuyệt thế thì chúng tôi không ngại liên thủ với nhau tấn công anh một lần nữa”, Hàn Sương khẽ cười, nhìn Lý Thiệu Minh.
“Tôi đồng ý”, Lý Phong đột nhiên nói.
“Cái gì?”, Hàn Sương, Tà Phong, Hỏa Sơn cùng với nhóm quân phiệt trong phòng họp kinh ngạc.
“Anh Minh!”, nhóm thuộc hạ của Lý Thiệu Minh cũng hoảng hốt nhìn anh ta.
“Có tiền thì mọi người cùng kiếm, đó là chuyện tốt, các anh mạnh như vậy lại đồng ý hợp tác với tôi cùng kiếm tiền, tại sao tôi không hợp tác với các anh? Tôi đồng ý, chỉ cần các vị đại ca nói muốn làm gì, Lý Phong tôi đầu tiên, không, không, Lý Thiệu Minh tôi là người đầu tiên ủng hộ. Các vị đại ca, rất vinh dự có thể quen biết các anh. Hi vọng chúng ta cùng nhau hợp tác, cùng nhau phát tài”, khuôn mặt hèn hạ của Lý Phong rút ra một điếu xì gà, nhanh chóng bước đến trước mặt nhóm phiệt quân, đưa vào miệng bọn họ rồi châm lửa cẩn thận.
Trận chiến trên biển lần trước, mặc dù Lý Thiệu Minh bị đánh trọng thương, nhưng nhóm phiệt quân này cũng tổn thất không nhỏ, thuộc hạ của nhóm phiệt quân chết vô số, tổn thất hơn ba trăm cao thủ, vốn cho rằng hôm nay đàm phán với Lý Thiệu Minh, khó tránh khỏi một trận chiến lớn, bọn họ đã chuẩn bị sống chết với Lý Thiệu Minh. Nhưng Lý Thiệu Minh dễ dàng đồng ý hợp tác với bọn họ, còn rất hèn hạ châm lửa cho bọn họ.
Nhìn thấy Lý Thiệu Minh từng cứng đầu cố chấp trở thành bộ dạng này, tất cả nhóm phiệt quân hơi bối rối.
/216
|