Chương 6.3
Tề Chân cũng không giấu giếm gì ở trước mặt bà, nghĩ một lát, hơi xấu hổ: "Tất nhiên là không lừa bà rồi, lúc đầu ba cũng không nói gì về chuyện nghề nghiệp của đối phương, trước khi cháu đi xem mắt còn tưởng người ta cũng học khoa học kỹ thuật ..."
Quan trọng là, họ chênh lệch tuổi tác hơi lớn quá, các mặt khác cũng rất không hợp nhau, Tề Chân không cảm thấy họ có thể đi đến tình trạng hôn nhân được.
Dụ Cảnh Hàng cũng không nói rằng cô không được nói, nhưng Tề Chân chỉ là cảm thấy như vậy không tốt, dù sao thì lúc trước còn chỉ là ước định ngoài miệng thôi, có khi ảnh đế vài ngày cũng quên mất chuyện ăn cơm với bà rồi, thứ nhất để bà cũng không cần phải chờ, thứ hai nói ra cũng không được tốt, da mặt Tề Chân rất mỏng, không quá thích nói mấy kiểu chuyện không thể có kết quả ra.
Tề Chân lại nói: "Bởi vì liên quan đến nghề nghiệp nên cháu nghĩ chờ anh ấy xác nhận chắc chắn sẽ đến ăn cơm rồi mới nói với bà anh ấy là ai."
Tề Chân thêm một câu: "Mà bà cũng biết anh ấy đấy, cháu cũng biết, à, cháu cũng rất thích tác phẩm của anh ấy ."
Trước kia thích, bây giờ thì cũng bình thường, bởi vì cô lại thích tiểu thịt tươi hơn... ? Nhưng cũng không thể nói thẳng ra như vậy, nếu không bà sẽ tức giận mất.
Bà ngẩn người, không nói gì, theo ánh mắt của Tề Chân nhìn lên hình ảnh điển trên màn hình TV, công tử thanh sam nhẹ nhàng, tay áo tung bay, một bộ kiếm pháp sắc bén mạnh mẽ như rồng.
Bà lại cảm thấy bản thân đa nghi quá rồi, bà cũng già rồi nhưng vẫn còn theo dõi rất nhiều thông tin trong giới giải trí, cũng biết được một vài tiểu thịt tươi tiểu nãi cẩu.
Minh tinh cháu gái thích, bà cũng nghe nói đều là mấy cậu trai trẻ thích nhuộm tóc màu này màu nọ, da trắng nõn nà cả.
Mặc dù bà vẫn luôn theo dõi giới giải trí nhưng vẫn không thể khen nổi mấy loại hình idol đang nổi hiện nay, luôn cảm thấy mấy cậu này quá cởi mở rồi, không thể hợp được thẩm mỹ của lão nhân gia.
Bà vừa định nói gì đó, bỗng lại nhớ tới con trai, thằng nhóc vài năm nay đều rất yên lặng, ly hôn cũng chẳng nháo chút gì, nhưng đã làm công tác từ hồi trung học, vô cùng tập trung làm nghiên cứu,tính chất của công tác vẫn luôn bí mật, bà cũng chẳng biết được nó đang làm cái gì hết.
Con trai sẽ sắp xếp cho con gái đi xem mắt thật sự khiến bà rất bất ngờ. Có thể thấy là lâu nay vẫn rất yên tĩnh nhưng ít ra là vẫn nhớ con gái mình.
Bà tất nhiên là hiểu con trai mình hơn bất cứ ai khác.
Nếu mà nó cảm thấy không phù hợp thì cho dù đối phương là đại gia cũng sẽ không mở cửa cho vào đâu.
Tề Chân rất ngoan ngoãn tắt tiếng TV, ngồi sát vào bên bà, dựa vào bà làm nũng nói: "Bà ơi, bà giận ạ?"
Bà tháo chiếc kính lão ra, nhéo sống mũi: "Chân Chân, nếu cháu thích thì cũng không sao, nhưng bà chỉ mong cháu hiểu rõ một điều, thần tượng không giống với chồng đâu. Cháu còn trẻ, rất dễ nhầm hai loại tình cảm này đấy."
Tề Chân biết bà đang rất nghiêm túc nên ngồi thẳng dậy nói: "Dạ, sẽ không đâu, thật ra cháu không định kết hôn cùng với minh tinh đó."
Bà nhìn vào khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc của cháu gái, giọng nói nghiêm túc hiếm có: "Chân Chân, nếu cháu không định kết hôn thì cũng đừng làm chậm trễ người ta."
Tề Chân nghiêm túc gật đầu, quả quyết nói: "Dạ... Chờ cháu gặp lại anh ấy... bà gặp thần tượng thì cháu sẽ đề nghị chia tay với anh ấy."
Bà Tề một mặt đã yên tâm rồi, mặt khác giọng điệu lại nâng lên, lôi kéo cháu gái nói: "Thế bây giờ mấy đứa đang là bạn bè hả?"
Tề Chân nhíu mày nghi ngờ: "Hình như là vậy ạ."
Bà Tề nói một cách bất đắc dĩ: "Cái gì mà hình như là vậy chứ hả? Từ khi nào mà cháu ngốc ngốc hồ đồ vậy cũng không biết hả?"
/304
|