Ra thế! Hiên Viên Liệt gật đầu.
Tư Đồ Lăng Tuyết lắc lắc ly rượu trong tay, nói với hắn: Ngược lại, em cũng có chuyện muốn hỏi anh đây.
Ồ, là chuyện gì vậy? Hiên Viên Liệt nhướn mày.
Anh cùng Hạ Kiều Kiều rất thân nhau? Tư Đồ Lăng Tuyết hỏi, giọng nói lộ ra vẻ khó chịu.
Cũng không tính là thân nhau. Ba năm trước, trong một buổi tiệc liền quen biết cô ta. Sau đó, cô ta liên tục quấn lấy anh. Hiên Viên Liệt thẳng thắn trả lời.
Tư Đồ Lăng Tuyết trầm ngâm.
Thấy thế, Hiên Viên Liệt hỏi: Sao thế? Em với Hạ Kiều Kiều xảy ra chuyện gì à?
Tư Đồ Lăng Tuyết nhìn vào mắt Hiên Viên Liệt, hỏi ngược lại: Anh cho rằng, Hạ Kiều Kiều thích anh à?
Cô ta đã từng nói thích anh. Hiên Viên Liệt trả lời cô.
Câu trả lời của hắn làm cô nhíu mày.
Hồi lâu sau, cô mới nói: Từ nay về sau, anh cẩn thận Hạ Kiều Kiều một chút. Cô ta vốn dĩ không hề thích anh mà lại luôn tìm cách tiếp cận anh như vậy thì chắc chắn là có vấn đề.
Không thể nghĩ tới, chỉ là một Hạ Kiều Kiều nho nhỏ mà cũng làm cho em lo lắng như vậy. Hiên Viên Liệt uống một hơi hết cả ly rượu.
Không. Người em thực sự lo lắng không phải Hạ Kiều Kiều, mà là ba của cô ta - Hạ Chính Hoa. Trong bữa tiệc hôm qua, ông ta luôn nhìn chằm chằm vào em. Tư Đồ Lăng Tuyết phủ nhận.
Hạ Chính Hoa? Hình như em và ông ta mới gặp mặt lần đầu thì phải? Hiên Viên Liệt có chút ngạc nhiên.
Đúng thế. Vậy nên em mới lo lắng như vậy. Dù sao cũng nên cẩn thận một chút. Em có dự cảm không lành về người đàn ông Hạ Chính Hoa này.
...
Trong lúc Hiên Viên Liệt đang phê duyệt văn kiện thì ngoài cửa truyền đến một trận ồn ào.
Hạ tiểu thư, cô không có hẹn trước với tổng tài nên mời cô về cho.
Tránh ra, tôi muốn gặp anh Liệt. Mau mở cửa cho tôi.
Hạ tiểu thư, mời cô đi cho.
Tránh ra.
Rầmmmm. Cửa phòng làm việc được mở ra. Hạ Kiều Kiều cấp tốc đi vào trong. Theo sau cô ấy là thư kí tổng tài. (Chú thích: Hiên Viên tập đoàn có cả một ban thư kí nha, không phải chỉ có mình Tina đâu)
Tổng giám đốc, Hạ tiểu thư, cô ấy... Cô thư kí vội vàng lên tiếng.
Được rồi. Cô đi ra ngoài đi. Hiên Viên Liệt trầm giọng, nói.
Vâng. Cô thư kí lễ phép lui ra.
Trong phòng chỉ còn lại Hiên Viên Liệt và Hạ Kiều Kiều.
Hiên Viên Liệt vẫn tiếp tục phê duyệt văn kiện, cũng không ngẩng đầu lên, chỉ hỏi cô ấy: Cô đến đây làm gì?
Em nghe nói, hôm qua, anh suýt bị ô tô đâm phải nên chạy qua đây xem thử xem anh có bị sao không. Hạ Kiều Kiều giải thích.
Người suýt bị xe đâm là Lăng Tuyết, không phải tôi. Hiên Viên Liệt nói.
Trong mắt Hạ Kiều Kiều xẹt qua một tia lo lắng khó dò. Cô ấy hỏi: Vậy chị ấy có sao không?
Ngay khi Hạ Kiều Kiều vừa dứt lời thì một giọng nói lạnh lùng vang lên: Cảm tạ lo lắng của Hạ tiểu thư. Diệp Lăng Tuyết tôi đây phúc lớn mạng lớn, còn chưa có chết được.
Tư Đồ Lăng Tuyết từ trong phòng nghỉ của tổng giám đốc đi ra.
Hạ Kiều Kiều hơi sững sờ vì không thể ngờ Tư Đồ Lăng Tuyết lại ở đây.
Thế nhưng, sự sửng sốt rất nhanh liền bị thu lại
Tư Đồ Lăng Tuyết cũng chẳng them để ý có Hạ Kiều Kiều. Cô đến bên Hiên Viên Liệt, trực tiếp ngồi vào lòng hắn.
Hiên Viên Liệt nhìn cô đầy cưng chiều, lại nhẹ nhàng ôm lấy cô.
Tư Đồ Lăng Tuyết thoải mái trong lòng Hiên Viên Liệt, đôi mắt sắc bén lướt qua Hạ Kiều Kiều: Nếu như Hạ tiểu thư đã biết tôi và Liệt đều không sao rồi thì có phải là nên rời khỏi nơi này hay không nhỉ!
Tuy là câu hỏi nhưng ý tứ đuổi khách rất rõ ràng.
Diệp tiểu thư, đây là thái độ tiếp đãi khách nhân của cô sao? Tôi thật vất vả đến thăm cô và anh Liệt, lại bị cô đuổi đi ngay tức khắc thế này! Hạ Kiều Kiều mở miệng chế nhạo. Thế nhưng, trong lòng cô lúc này lại đầy cảm giác ăn năn.
Ha, thái độ đối đãi khách nhân của tôi? Tư Đồ Lăng Tuyết cười lạnh: Hạ tiểu thư à, nếu như cô đến nhà thăm chúng tôi thì tôi rất sẵn sàng chào đón cô bất cư lúc nào. Nhưng mà, đây lại là Hiên Viên tập đoàn. Huống gì, đang trong giờ làm. Cô chạy tới đây bát nháo. Thật không khỏi có chút không tốt đi.
Trong lòng Tư Đồ Lăng Tuyết thầm phỉ nhổ.
Còn không phải là nhân lúc cô không có ở đây liền chạy đến tán tỉnh tên yêu nghiệt mặt dày này đi.
Càng nghĩ càng tức, Tư Đồ Lăng Tuyết lớn tiếng, gọi vọng ra ngoài: Tina!
Thư kí Tina rất nhanh liền bước vào.
Tina, chị giúp tôi tiễn Hạ tiểu thư. Tư Đồ Lăng Tuyết phân phó.
Tina gật đầu, lại hướng Hạ Kiều Kiều cung kính: Hạ tiểu thư, mời.
Hạ Kiều Kiều biết không thể ở lại. Cô nhìn chằm chằm đôi nam nữ đang ân ân ái ái hồi lâu. Sau đó, bực tức xoay người mà bỏ đi.
Tư Đồ Lăng Tuyết lắc lắc ly rượu trong tay, nói với hắn: Ngược lại, em cũng có chuyện muốn hỏi anh đây.
Ồ, là chuyện gì vậy? Hiên Viên Liệt nhướn mày.
Anh cùng Hạ Kiều Kiều rất thân nhau? Tư Đồ Lăng Tuyết hỏi, giọng nói lộ ra vẻ khó chịu.
Cũng không tính là thân nhau. Ba năm trước, trong một buổi tiệc liền quen biết cô ta. Sau đó, cô ta liên tục quấn lấy anh. Hiên Viên Liệt thẳng thắn trả lời.
Tư Đồ Lăng Tuyết trầm ngâm.
Thấy thế, Hiên Viên Liệt hỏi: Sao thế? Em với Hạ Kiều Kiều xảy ra chuyện gì à?
Tư Đồ Lăng Tuyết nhìn vào mắt Hiên Viên Liệt, hỏi ngược lại: Anh cho rằng, Hạ Kiều Kiều thích anh à?
Cô ta đã từng nói thích anh. Hiên Viên Liệt trả lời cô.
Câu trả lời của hắn làm cô nhíu mày.
Hồi lâu sau, cô mới nói: Từ nay về sau, anh cẩn thận Hạ Kiều Kiều một chút. Cô ta vốn dĩ không hề thích anh mà lại luôn tìm cách tiếp cận anh như vậy thì chắc chắn là có vấn đề.
Không thể nghĩ tới, chỉ là một Hạ Kiều Kiều nho nhỏ mà cũng làm cho em lo lắng như vậy. Hiên Viên Liệt uống một hơi hết cả ly rượu.
Không. Người em thực sự lo lắng không phải Hạ Kiều Kiều, mà là ba của cô ta - Hạ Chính Hoa. Trong bữa tiệc hôm qua, ông ta luôn nhìn chằm chằm vào em. Tư Đồ Lăng Tuyết phủ nhận.
Hạ Chính Hoa? Hình như em và ông ta mới gặp mặt lần đầu thì phải? Hiên Viên Liệt có chút ngạc nhiên.
Đúng thế. Vậy nên em mới lo lắng như vậy. Dù sao cũng nên cẩn thận một chút. Em có dự cảm không lành về người đàn ông Hạ Chính Hoa này.
...
Trong lúc Hiên Viên Liệt đang phê duyệt văn kiện thì ngoài cửa truyền đến một trận ồn ào.
Hạ tiểu thư, cô không có hẹn trước với tổng tài nên mời cô về cho.
Tránh ra, tôi muốn gặp anh Liệt. Mau mở cửa cho tôi.
Hạ tiểu thư, mời cô đi cho.
Tránh ra.
Rầmmmm. Cửa phòng làm việc được mở ra. Hạ Kiều Kiều cấp tốc đi vào trong. Theo sau cô ấy là thư kí tổng tài. (Chú thích: Hiên Viên tập đoàn có cả một ban thư kí nha, không phải chỉ có mình Tina đâu)
Tổng giám đốc, Hạ tiểu thư, cô ấy... Cô thư kí vội vàng lên tiếng.
Được rồi. Cô đi ra ngoài đi. Hiên Viên Liệt trầm giọng, nói.
Vâng. Cô thư kí lễ phép lui ra.
Trong phòng chỉ còn lại Hiên Viên Liệt và Hạ Kiều Kiều.
Hiên Viên Liệt vẫn tiếp tục phê duyệt văn kiện, cũng không ngẩng đầu lên, chỉ hỏi cô ấy: Cô đến đây làm gì?
Em nghe nói, hôm qua, anh suýt bị ô tô đâm phải nên chạy qua đây xem thử xem anh có bị sao không. Hạ Kiều Kiều giải thích.
Người suýt bị xe đâm là Lăng Tuyết, không phải tôi. Hiên Viên Liệt nói.
Trong mắt Hạ Kiều Kiều xẹt qua một tia lo lắng khó dò. Cô ấy hỏi: Vậy chị ấy có sao không?
Ngay khi Hạ Kiều Kiều vừa dứt lời thì một giọng nói lạnh lùng vang lên: Cảm tạ lo lắng của Hạ tiểu thư. Diệp Lăng Tuyết tôi đây phúc lớn mạng lớn, còn chưa có chết được.
Tư Đồ Lăng Tuyết từ trong phòng nghỉ của tổng giám đốc đi ra.
Hạ Kiều Kiều hơi sững sờ vì không thể ngờ Tư Đồ Lăng Tuyết lại ở đây.
Thế nhưng, sự sửng sốt rất nhanh liền bị thu lại
Tư Đồ Lăng Tuyết cũng chẳng them để ý có Hạ Kiều Kiều. Cô đến bên Hiên Viên Liệt, trực tiếp ngồi vào lòng hắn.
Hiên Viên Liệt nhìn cô đầy cưng chiều, lại nhẹ nhàng ôm lấy cô.
Tư Đồ Lăng Tuyết thoải mái trong lòng Hiên Viên Liệt, đôi mắt sắc bén lướt qua Hạ Kiều Kiều: Nếu như Hạ tiểu thư đã biết tôi và Liệt đều không sao rồi thì có phải là nên rời khỏi nơi này hay không nhỉ!
Tuy là câu hỏi nhưng ý tứ đuổi khách rất rõ ràng.
Diệp tiểu thư, đây là thái độ tiếp đãi khách nhân của cô sao? Tôi thật vất vả đến thăm cô và anh Liệt, lại bị cô đuổi đi ngay tức khắc thế này! Hạ Kiều Kiều mở miệng chế nhạo. Thế nhưng, trong lòng cô lúc này lại đầy cảm giác ăn năn.
Ha, thái độ đối đãi khách nhân của tôi? Tư Đồ Lăng Tuyết cười lạnh: Hạ tiểu thư à, nếu như cô đến nhà thăm chúng tôi thì tôi rất sẵn sàng chào đón cô bất cư lúc nào. Nhưng mà, đây lại là Hiên Viên tập đoàn. Huống gì, đang trong giờ làm. Cô chạy tới đây bát nháo. Thật không khỏi có chút không tốt đi.
Trong lòng Tư Đồ Lăng Tuyết thầm phỉ nhổ.
Còn không phải là nhân lúc cô không có ở đây liền chạy đến tán tỉnh tên yêu nghiệt mặt dày này đi.
Càng nghĩ càng tức, Tư Đồ Lăng Tuyết lớn tiếng, gọi vọng ra ngoài: Tina!
Thư kí Tina rất nhanh liền bước vào.
Tina, chị giúp tôi tiễn Hạ tiểu thư. Tư Đồ Lăng Tuyết phân phó.
Tina gật đầu, lại hướng Hạ Kiều Kiều cung kính: Hạ tiểu thư, mời.
Hạ Kiều Kiều biết không thể ở lại. Cô nhìn chằm chằm đôi nam nữ đang ân ân ái ái hồi lâu. Sau đó, bực tức xoay người mà bỏ đi.
/90
|