Cô Vợ Lén Có Thai Của Tổng Giám Đốc Bá Đạo

Chương 25: Bị người lợi dụng

/263


Chương 25: Bị người lợi dụng

Editor: Becuacon
Beta: Búnn.

"Thiên Kỳ, thực ra lúc anh mặc quần áo con gái rất xinh đẹp."

"Vương Thiến Như, em câm miệng cho anh."

Mẹ Trọng cười nói: "Đúng vậy, Thiến Như nói rất đúng, Thiên Kỳ chúng ta mặc quần áo con gái thật sự rất đẹp, chỉ tiếc lúc sinh ra lại là con trai, thật sự là lãng phí tài nguyên."

Vương Thiến Như không ngờ cha mẹ Trọng Thiên Kỳ lại dễ nói chuyện như vậy, lúc đầu mất tự nhiên, từ từ cũng không còn nữa.

Cơm nước xong xuôi thì cũng đã trễ rồi, trời cũng bắt đầu mưa.

Mẹ Trọng nhìn đồng hồ rồi nói: "Thiến Như, con đừng về, trời mưa lớn như vậy cũng không thể về được, ở đây ngủ một giấc sẽ tốt hơn."

"Đúng đấy, trong nhà nhiều phòng, bác trai bảo mẹ Đồng thu xếp phòng cho con."

Vương Thiến Như cảm thấy rất xấu hổ, cũng không từ chối được nên chỉ có thể gật gật đầu.

Trọng Thiên Kỳ vui mừng ôm cô, cô có thể ở lại thì người vui vẻ nhất chính là anh rồi.

Mẹ Trọng mỉm cười nhìn Trọng Thiên Kỳ, thực ra là bà cố ý, muốn tạo không gian cho thanh niên bọn họ, bà cũng không phải thiên binh không hiểu chuyện gì.

Lúc nửa đêm, Vương Thiến Như cảm thấy cô đã quen giường nhưng lại ngủ không được, cô đứng dậy muốn đi ra ngoài, lúc đến chỗ rẽ thì bỗng nhiên nghe thấy giọng phụ nữ.

"Ông nói xem mình giữ Thiến Như lại nhà mình thì có thể tăng tình cảm của nó với Thiên Kỳ không."

"Dù sao, ngày mai bà thêm chút sức để giữ Thiến Như lại nhà mình, hai đứa trẻ phải ở cùng một chỗ thì tình cảm mới thêm sâu sắc, tập đoàn Vương thị đồng ý cho Thiến Như kết hôn cùng Thiên Kỳ, đến lúc đó công ty chúng ta phát triển càng tốt."

Giọng điệu của ba Trọng mang theo tính toán, ông ta đã muốn lợi dụng thế lực trong nhà Vương Thiến Như để mở rộng thực lực bản thân.

"Ông đấy, cả ngày nghĩ đến công ty, ngay cả hạnh phúc của con trai cũng dùng để lợi dụng."

"Tôi muốn kinh doanh công ty thật tốt, nếu không thì bà cùng Thiên Kỳ ăn cái gì, nhanh đi ngủ đi, ngày mai bà phải khao thiên kim tiểu thư thật tốt đấy."

***

Vương Thiến Như nghe đối thoại của bọn họ xong thì kinh ngạc đến ngây người, hóa ra bọn họ giữ cô lại nhà là muốn lợi dụng cô, từ nhỏ đến lớn có quá nhiều người nhìn trúng tiền bạc trong nhà cô nên mới muốn làm bạn với cô.

Cha cô đã từng nói, thân là con của Vương thị, từ nhỏ đến lớn phải biết nhìn người, người kia là thành tâm thành ý làm bạn với con hay lại ham tiền tài của con.

Đây đúng là vấn đền khó phân biệt nhất, cũng là vấn đề cô muốn học nhất.

Từ trước đến nay vốn không có ai thành tâm thành ý đối với cô, không ngờ Trọng Thiên Kỳ cũng như vậy, cô cho rằng Trọng Thiên Kỳ thiệt tình muốn làm bạn với cô.

Thật sự là cô quá u mê, từ trước đến nay không có người muốn làm bạn với mình, tại sao lại vẫn không hiểu chuyện như vậy?

Cô không muốn ở nơi này, cảm thấy ở chỗ này thêm một giây thì lòng sẽ đau thêm một chút.

Vương Thiến Như lén lút chạy trở về phòng, bắt đầu thay áo ngủ ra, cầm lấy điện thoại di động xong thì lập tức chạy về nhà, buổi tối khuya nên người hầu nhà họ Trọng đều đang ngủ, không chú ý đến cô.

Cô không dám thả lỏng, co cẳng chạy thẳng tới cổng...

Chạy ra ngoài vô cùng thuận lợi, dù sao người trông cửa biết Vương Thiến Như là khách của nhà họ Trọng nên cũng không dám chặn lại.

Vương Thiến Như gọi xe trở về, không chào mà đi như vậy thì Trọng Thiên Kỳ có thể lo lắng hay không nhưng khi nghĩ đến nhà bọn họ đều đang lợi dụng cô, chỉ nhìn vào tiền bạc của cô thì một chút xấu hổ ân hận trong lòng cũng phiêu tán theo gió.

Lúc xe đến cửa nhà, xuyên qua ngoài cửa xe thì thấy có bóng dáng lung lay sắp đổ đang dựa vào cạnh cửa.

Cô đi vào thì nhìn thấy người Cụ Duệ Tường đầy mùi rượu, đứng dưới ánh đèn.

Cụ Duệ Tường, sao anh lại ở chỗ này?

Không phải là nên đi theo Lý Thấm ung  dung vui vẻ, chẳng lẽ anh biết thái độ của nhà họ Trọng đối với cô nên muốn tới chế giễu.

Vương Thiến Như nghĩ đến Cụ Duệ Tường lạnh lùng với mình, trong lòng cảm thấy tức giận, xoay người muốn rời đi.

Cụ Duệ Tường nổi giận trừng mắt nhìn cô, ánh mắt lạnh lùng, vẻ mặt mười phần không vui.

Mình đang đợi cô đến tối muộn, cô gặp mình lại coi như không thấy, lại muốn rời đi.

Chẳng lẽ lòng Vương Thiến Như thật sự thay đổi, có điều đây không phải là kết quả anh muốn, lòng lại cảm thấy khó chịu.

Xem ra anh thật sự trúng độc, trúng độc của Vương Thiến Như.

"Không được đi!" Cụ Duệ Tường trầm giọng ra lệnh, "Vì sao lại về trễ như vậy?"

Nói xong thì tiến lên bắt lấy Vương Thiến Như, không cho cô cơ hội chạy trốn.

Vương Thiến Như ngửi thấy người anh đầy mùi rượu, rốt cuộc người đàn ông này uống bao nhiêu rượu đây?

"Hình như việc tôi trở về lúc nào không liên quan tới anh thì phải." Cô muốn tránh sự trói buộc của Cụ Duệ Tường.

Cụ Duệ Tường kinh ngạc, Vương Thiến Như thật sự thay đổi, trước kia đi theo sau mông anh, sẽ không cãi lời anh, bây giờ có thể chống đối anh như thế

Anh tức giận gào thét lớn: "Vương Thiến Như, em nói chuyện phải có gai như vậy sao."

"Nếu anh không muốn nghe thì đừng tới tìm tôi nữa." Vương Thiến Như lạnh lùng nói, rõ ràng là người đó có bạn gái, uống rượu lại tìm cô, anh có ý gì.

"Vương Thiến Như!"

"Anh vẫn nên trở về đi! Tôi mệt, muốn đi ngủ."

Cụ Duệ Tường giữ chặt Vương Thiến Như đang muốn rời đi, kéo cô vào lồng ngực mình: "Vương Thiến Như, em không thể ở cùng một chỗ với Trọng Thiên Kỳ, nghe rõ chưa!"

Vương Thiến Như bị anh hét lên như vậy thì cả khuôn mặt lộ ra nụ cười lạnh lùng, ánh mắt đầy bất đắc dĩ, "Tại sao tôi phải nghe anh nói, tôi ở cùng một chỗ với ai là tự do của tôi, anh cũng không phải là người nào của tôi thì dựa vào cái gì mà quản tôi chứ?"

Cụ Duệ Tường gắt gao nhìn cô chằm chằm, Vương Thiến Như thật sự là muốn đập gậy lên anh: "Tôi là bạn của Đơn Triết Hạo, em là em gái của Đơn Triết Hạo, tôi không có lý do gì mặc kệ em cả."

"Ha ha... Cụ Duệ Tường, anh không phát hiện lý do của anh quá vớ vẩn sao? Không phải anh muốn đuổi tôi đi, không cho tôi ở lại bên cạnh anh sao, bây giờ tôi như anh mong muốn, không đến phiền anh nữa, không phải anh nên vui vẻ sao? Có phải anh nên đốt pháo chúc mừng rồi hay không."

Vương Thiến Như biết Cụ Duệ Tường nói không thích cô làm phiền, cô đều rõ ràng, bây giờ cô rời đi thì Cụ Duệ Tường nên vui mừng mới đúng, anh uống say lại tìm đến cô là có ý gì?

"Vương... Thiến... Như..." Cụ Duệ Tường nắm chặt nắm đấm, ánh mắt tuôn ra tia máu.

"Hét cái gì mà hét, tôi nói sai sao?" Vương Thiến Như hừ lạnh, liều mạng cắn môi, không cho nước mắt của cô rơi xuống, bởi vì cô biết nước mắt rơi xuống thì trận chiến này sẽ thua.

Đôi mắt Cụ Duệ Tường trợn to, mạnh mẽ ôm cô từ phía sau, hạ cằm xuống bờ vai đẹp.

Vương Thiến Như dừng lại vài giây, muốn tránh cái ôm của anh, thực ra cô đã ra sức kiềm chế bản thân đừng nhớ cái ôm này.

Tại sao đột nhiên Cụ Duệ Tường phải làm như thế?

"Buông tay, anh mau buông tôi ra."

"Thiến Như, anh yêu em, trước kia anh tưởng rằng mình thích Giản Nhụy Ái, nhưng thấy em ở cùng một chỗ với Trọng Thiên Kỳ thì anh mới hiểu được, thật ra anh yêu em, chỉ là anh không dám thừa nhận thôi."

Lời Cụ Duệ Tường vừa nói, thấy Vương Thiến Như đồng ý đi đến nhà Trọng Thiên Kỳ thì trong lòng anh vô cùng khó chịu nên mới có thể lựa chọn uống rượu, để cho anh mượn rượu tiêu sầu.

Không ngờ chưa tiêu được sầu mà bóng dáng Vương Thiến Như càng ngày càng rõ ràng.

Vương Thiến Như chợt ngẩn ra, nước mắt rơi xuống, vì muốn nghe những lời này, cô phải bỏ ra bao nhiêu nỗ lực và cố gắng, bao nhiêu vất vả.

Chờ lâu như vậy, lúc cô đồng ý ở cùng một chỗ với người khác thì Cụ Duệ Tường mới nói với cô như vậy, anh chơi đùa cô sao?


/263

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status