Edit: Ngọc Hân
Đã không thấy bóng dáng Lý Tình Thâm đâu, không biết đi đâu rồi.
Cô đứng lên mở cửa nhận thư chuyển phát nhanh, sau khi trở lại phòng mở ra mới biết là thư thông báo trúng tuyển của học viện âm nhạc Viên (Vienna – Áo).
Sau khi cô và Lý Tình Thâm chia tay cô tới học ở đại học X, bây giờ đã lấy được bằng tốt nghiệp, trước khi gặp lại anh muốn tự mình tiến vào giới âm nhạc nên đã từng ghi danh thi vào học viện âm nhạc hạng nhất toàn thế giới Viên, không nghĩ tới giờ này lại nhận được thư thông báo trúng tuyển.
Người đã từng học ở học viện âm nhạc đó, sau khi ra trường dĩ nhiên có trình độ âm nhạc cực cao.
Mấy nhạc sĩ nổi tiếng toàn thế giới đều tốt nghiệp ở trường học đó.
Cô cũng từng mơ ước đi học trường đó, nhưng sau khi qua lại với Lý Tình Thâm thì dần quên mất chuyện này, huống chi học xong cần năm năm, thời gian quá dài, cô cũng không muốn xa Lý Tình Thâm năm năm trời, mặc dù học xong cô có thể nhận được nhiều hơn, học được nhiều thứ hơn!
Bây giờ Lăng Mạt Mạt đột nhiên nhận được thư thông báo trúng tuyển này thì muốn bình luận trả lời những dòng trên mạng kia, nói cô không xứng với Lý Tình Thâm có phải cô đi Viên học năm năm, cố gắng học tập, lúc chân chính đứng trên đỉnh cao âm nhạc là có thể xứng với Lý Tình Thâm, sánh với hào quang của anh hay không?
Nhưng bọn họ phải năm năm sau mới có thể kết hôn, thậm chí năm năm sau mới có thể ngày đêm gần nhau, trong thời gian đó có lẽ chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, phải chịu đựng sự nhớ nhung hành hạ.
Nghĩ tới những thứ này Lăng Mạt Mạt lại lộ vẻ hơi do dự.
Tiếng động ở cửa vang lên, Lăng Mạt Mạt thấy Lý Tình Thâm đi vào liền tiện tay gấp thư lại đặt phía dưới gối đầu.
Lý Tình Thâm đi mua đồ ăn, anh đặt thức ăn trên bàn ý bảo Lăng Mạt Mạt ăn chút gì đó.
Lăng Mạt Mạt đi tới phòng rửa tay đánh răng, lúc đi ra đã không thấy bóng dáng Lý Tình Thâm, cô kinh ngạc tìm một vòng thì thấy Lý Tình Thâm đứng trên ban công nói chuyện điện thoại.
“Cậu nói gì? Hội đồng bình chọn nói mặc dù tôi giải thích Enson và Lý Tình Thâm là một người bọn họ cũng muốn hủy tư cách Lăng Mạt Mạt đã được chọn tham dự buổi lễ âm nhạc long trọng năm nay?”
Giọng Lý Tình Thâm nghe hơi nóng nảy.
Trong lòng Lăng Mạt Mạt lộp bộp, lặng yên không tiếng động núp bên cạnh, dựng thẳng lỗ tai cẩn thận nghe ngóng.
Có thể vì hủy tư cách của cô nên cơn tức của Lý Tình Thâm hơi lớn, giọng cũng rất cao, vì thế Lăng Mạt Mạt có thể hoàn toàn nghe rõ lời anh nói không thiếu một chữ.
“Áp lực dư luận quá lớn, nếu như bọn họ không làm vậy sẽ trở thành hội đồng bình chọn không công bằng, buổi lễ âm nhạc long trọng sẽ bị ảnh hưởng?” Lý Tình Thâm lặp lại lời người bên kia điện thoại nói với anh, chế giễu cười cợt: “Đây cũng là lời nói thật, từ trước tới nay buổi lễ âm nhạc long trọng nhìn vào dư luận mà sắp xếp! Năm đó Lăng Mạt Mạt dùng lời bài hát kia, chính xác là tôi sửa lại phần lớn, đây là điều dễ hiểu. Năm trước Lăng Mạt Mạt lại giành giải thưởng lớn nhất đã khiến rất nhiều người bất an, thật sự bọn họ muốn làm chút gì đó cho mọi người thấy! Nhưng cậu cũng biết, giới ca hát là mơ ước cả đời của Lăng Mạt Mạt, tôi sẽ không để cho cô ấy đánh mất cơ hội một cách vô ích, hơn nữa một album cô ấy bỏ ra rất nhiều tâm huyết, như vậy đối với cô ấy quá không công bằng.”
Đã không thấy bóng dáng Lý Tình Thâm đâu, không biết đi đâu rồi.
Cô đứng lên mở cửa nhận thư chuyển phát nhanh, sau khi trở lại phòng mở ra mới biết là thư thông báo trúng tuyển của học viện âm nhạc Viên (Vienna – Áo).
Sau khi cô và Lý Tình Thâm chia tay cô tới học ở đại học X, bây giờ đã lấy được bằng tốt nghiệp, trước khi gặp lại anh muốn tự mình tiến vào giới âm nhạc nên đã từng ghi danh thi vào học viện âm nhạc hạng nhất toàn thế giới Viên, không nghĩ tới giờ này lại nhận được thư thông báo trúng tuyển.
Người đã từng học ở học viện âm nhạc đó, sau khi ra trường dĩ nhiên có trình độ âm nhạc cực cao.
Mấy nhạc sĩ nổi tiếng toàn thế giới đều tốt nghiệp ở trường học đó.
Cô cũng từng mơ ước đi học trường đó, nhưng sau khi qua lại với Lý Tình Thâm thì dần quên mất chuyện này, huống chi học xong cần năm năm, thời gian quá dài, cô cũng không muốn xa Lý Tình Thâm năm năm trời, mặc dù học xong cô có thể nhận được nhiều hơn, học được nhiều thứ hơn!
Bây giờ Lăng Mạt Mạt đột nhiên nhận được thư thông báo trúng tuyển này thì muốn bình luận trả lời những dòng trên mạng kia, nói cô không xứng với Lý Tình Thâm có phải cô đi Viên học năm năm, cố gắng học tập, lúc chân chính đứng trên đỉnh cao âm nhạc là có thể xứng với Lý Tình Thâm, sánh với hào quang của anh hay không?
Nhưng bọn họ phải năm năm sau mới có thể kết hôn, thậm chí năm năm sau mới có thể ngày đêm gần nhau, trong thời gian đó có lẽ chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, phải chịu đựng sự nhớ nhung hành hạ.
Nghĩ tới những thứ này Lăng Mạt Mạt lại lộ vẻ hơi do dự.
Tiếng động ở cửa vang lên, Lăng Mạt Mạt thấy Lý Tình Thâm đi vào liền tiện tay gấp thư lại đặt phía dưới gối đầu.
Lý Tình Thâm đi mua đồ ăn, anh đặt thức ăn trên bàn ý bảo Lăng Mạt Mạt ăn chút gì đó.
Lăng Mạt Mạt đi tới phòng rửa tay đánh răng, lúc đi ra đã không thấy bóng dáng Lý Tình Thâm, cô kinh ngạc tìm một vòng thì thấy Lý Tình Thâm đứng trên ban công nói chuyện điện thoại.
“Cậu nói gì? Hội đồng bình chọn nói mặc dù tôi giải thích Enson và Lý Tình Thâm là một người bọn họ cũng muốn hủy tư cách Lăng Mạt Mạt đã được chọn tham dự buổi lễ âm nhạc long trọng năm nay?”
Giọng Lý Tình Thâm nghe hơi nóng nảy.
Trong lòng Lăng Mạt Mạt lộp bộp, lặng yên không tiếng động núp bên cạnh, dựng thẳng lỗ tai cẩn thận nghe ngóng.
Có thể vì hủy tư cách của cô nên cơn tức của Lý Tình Thâm hơi lớn, giọng cũng rất cao, vì thế Lăng Mạt Mạt có thể hoàn toàn nghe rõ lời anh nói không thiếu một chữ.
“Áp lực dư luận quá lớn, nếu như bọn họ không làm vậy sẽ trở thành hội đồng bình chọn không công bằng, buổi lễ âm nhạc long trọng sẽ bị ảnh hưởng?” Lý Tình Thâm lặp lại lời người bên kia điện thoại nói với anh, chế giễu cười cợt: “Đây cũng là lời nói thật, từ trước tới nay buổi lễ âm nhạc long trọng nhìn vào dư luận mà sắp xếp! Năm đó Lăng Mạt Mạt dùng lời bài hát kia, chính xác là tôi sửa lại phần lớn, đây là điều dễ hiểu. Năm trước Lăng Mạt Mạt lại giành giải thưởng lớn nhất đã khiến rất nhiều người bất an, thật sự bọn họ muốn làm chút gì đó cho mọi người thấy! Nhưng cậu cũng biết, giới ca hát là mơ ước cả đời của Lăng Mạt Mạt, tôi sẽ không để cho cô ấy đánh mất cơ hội một cách vô ích, hơn nữa một album cô ấy bỏ ra rất nhiều tâm huyết, như vậy đối với cô ấy quá không công bằng.”
/906
|