Hàng gia đại công tử bị Bắc Đẩu hung hăng đạp bay trên đất, sau khi đứng dậy, hàn quang trong mắt lóe lên, trên trán nổi lên từng đường gân xanh.
Cái gã Hàng gia đại công tử này, thân thủ tuy không tệ, nhưng hiện tại, đối mặt với thành viên Không Sợ Minh, căn bản là không dám đánh lại. Không nói tới Minh chủ Không Sợ Minh còn ở chỗ này.
"Hàng đại công tử, ngài không có chuyện gì chứ?"
Giờ phút này, Bắc Đẩu chạy chầm chậm, sau khi tới bên người Hàng gia đại công tử, ý cười đầy mặt, mở miệng hỏi.
Nghe được câu này của Bắc Đẩu, Hàng gia đại công tử vội vàng nói: "Không có việc gì, không có việc gì...!! Hiểu lầm, đây đều là hiểu lầm mà thôi."
"Đúng đúng đúng...!! Hiểu lầm, đích xác là hiểu lầm!" Bắc Đẩu gật đầu liên tục, chợt, không cho Hàng gia đại công tử cơ hội hồi phục lại tinh thần, trở tay lại là một bạt tai, hung hăng vỗ vào sau ót của Hàng gia đại công tử.
"Ngươi..." Hàng gia đại công tử âm thầm cắn răng.
"Yo, hiểu lầm! Ta lại nhận lầm người!!" Bắc Đẩu cười thầm.
Còn không đợi Hàng gia đại công tử lên tiếng, gã tiểu thần tài nhà giàu bỗng đi tới, một cước đá vào trên mông Hàng gia đại công tử, đá hắn văng ra mấy thước.
"Hiểu lầm, nhận lầm người mà thôi…" Thẩm gia đại công tử cười nói.
"Thẩm ca, không phải là tôi nói anh, nhưng mà anh diễn thế này không giống nha!" Bắc Đẩu nhìn về phía Thẩm gia đại công tử, vội vàng mở miệng nói.
Nghe vậy, Thẩm gia đại công tử sửng sốt một chút: "Không giống chỗ nào?"
"Thẩm ca, chính anh nhìn đi... Động tác thần thái của anh, cần phải giữ vững tính nhất quán. Anh nhìn tôi làm mẫu đây..." Bắc Đẩu dứt lời, nhanh chân đi tới bên cạnh Hàng gia đại công tử, trong chốc lát, một quyền đấm thẳng trên mặt hắn ta.
"Yo... Ngươi không có sao chứ, hiểu lầm…!! Ngươi nhìn cái mặt heo chết trôi của ngươi mà xem, thật là cũng quá giống với cừu nhân của ta rồi! Thật xin lỗi, xin lỗi!" Thời điểm Bắc Đẩu tung một quyền đấm cho Hàng gia đại công tử đến choáng váng chới với, chính mình lại vội vàng đỡ lấy hắn ta, mặt đầy vẻ quan tâm.
Diệp Oản Oản: "..." Hic, hai tên thiểu năng này…
"Được rồi."
Đúng vào lúc này, Thẩm gia chủ mặt không cảm xúc đi lên.
Nhìn thấy Thẩm gia chủ, Thẩm đại công tử thật giống như chuột gặp mèo, vẻ phách lối trước đó tan biến như bọt nước.
"Hai người các ngươi, tại Thẩm gia của ta gây chuyện, có phải là không quá thích hợp rồi hay không!?" Thẩm gia chủ nhìn chằm chằm Hàng đại công tử và Tôn đại tiểu thư nói.
Nghe tiếng, hai người im thin thít như ve mùa đông, không dám lên tiếng.
"Bạch Minh chủ, trước đó không nhận ra cô tới, mong Bạch Minh chủ đừng chê trách trong lòng." Sau khi lườm hai người kia một cái, ánh mắt của Thẩm gia chủ, bỗng nhiên rơi vào trên người Diệp Oản Oản, nhẹ giọng cười nói.
Nghe Thẩm gia chủ nói như vậy, Diệp Oản Oản cũng hơi mỉm cười nói: "Thẩm bá bá, chuyện này…đương nhiên tôi sẽ không để ý."
Cái vị Thẩm gia chủ này, thoạt nhìn có vẻ biết thật thà biết điều, nhưng mà so về độ lõi đời, sợ rằng ở Độc Lập Châu này không ai có thể sánh bằng. Nếu không, một gia tộc không hề dính dáng tới võ đạo chút nào, cũng tuyệt đối không thể trở thành nhà giàu nhất tại Độc Lập Châu, càng không thể nào trở thành một trong tứ đại thế gia của Độc Lập Châu.
"Bạch Minh chủ, hôm nay là Thẩm gia tôi tổ chức yến hội, có thể cho Thẩm mỗ một chút thể diện nho nhỏ, để cho hai người này cút đi là được hay không?" Thẩm gia chủ hướng về Diệp Oản Oản cười hỏi.
"Mặt mũi của Thẩm bá bá, dĩ nhiên là phải cấp cho. Nếu Thẩm bá bá đã lên tiếng, hai người này, liền do Thẩm bá bá tùy nghi xử trí." Diệp Oản Oản cười nói.
Vị Thẩm gia chủ này, nói chuyện một giọt nước cũng không lọt, ngữ khí cũng vô cùng thích đáng. Nếu như Diệp Oản Oản không chịu đáp ứng, cũng có vẻ không mấy thích hợp.
"Ha ha, tốt, Bạch Minh chủ đã nể mặt lão già này như vậy, Thẩm mỗ thực sự vô cùng cảm kích!" Thẩm gia chủ hướng về Diệp Oản Oản gật đầu một cái, chợt, hướng về mấy tên hộ vệ Thẩm gia ở bên cạnh phất phất tay: "Đem hai người này mang ra ngoài!"
Cái gã Hàng gia đại công tử này, thân thủ tuy không tệ, nhưng hiện tại, đối mặt với thành viên Không Sợ Minh, căn bản là không dám đánh lại. Không nói tới Minh chủ Không Sợ Minh còn ở chỗ này.
"Hàng đại công tử, ngài không có chuyện gì chứ?"
Giờ phút này, Bắc Đẩu chạy chầm chậm, sau khi tới bên người Hàng gia đại công tử, ý cười đầy mặt, mở miệng hỏi.
Nghe được câu này của Bắc Đẩu, Hàng gia đại công tử vội vàng nói: "Không có việc gì, không có việc gì...!! Hiểu lầm, đây đều là hiểu lầm mà thôi."
"Đúng đúng đúng...!! Hiểu lầm, đích xác là hiểu lầm!" Bắc Đẩu gật đầu liên tục, chợt, không cho Hàng gia đại công tử cơ hội hồi phục lại tinh thần, trở tay lại là một bạt tai, hung hăng vỗ vào sau ót của Hàng gia đại công tử.
"Ngươi..." Hàng gia đại công tử âm thầm cắn răng.
"Yo, hiểu lầm! Ta lại nhận lầm người!!" Bắc Đẩu cười thầm.
Còn không đợi Hàng gia đại công tử lên tiếng, gã tiểu thần tài nhà giàu bỗng đi tới, một cước đá vào trên mông Hàng gia đại công tử, đá hắn văng ra mấy thước.
"Hiểu lầm, nhận lầm người mà thôi…" Thẩm gia đại công tử cười nói.
"Thẩm ca, không phải là tôi nói anh, nhưng mà anh diễn thế này không giống nha!" Bắc Đẩu nhìn về phía Thẩm gia đại công tử, vội vàng mở miệng nói.
Nghe vậy, Thẩm gia đại công tử sửng sốt một chút: "Không giống chỗ nào?"
"Thẩm ca, chính anh nhìn đi... Động tác thần thái của anh, cần phải giữ vững tính nhất quán. Anh nhìn tôi làm mẫu đây..." Bắc Đẩu dứt lời, nhanh chân đi tới bên cạnh Hàng gia đại công tử, trong chốc lát, một quyền đấm thẳng trên mặt hắn ta.
"Yo... Ngươi không có sao chứ, hiểu lầm…!! Ngươi nhìn cái mặt heo chết trôi của ngươi mà xem, thật là cũng quá giống với cừu nhân của ta rồi! Thật xin lỗi, xin lỗi!" Thời điểm Bắc Đẩu tung một quyền đấm cho Hàng gia đại công tử đến choáng váng chới với, chính mình lại vội vàng đỡ lấy hắn ta, mặt đầy vẻ quan tâm.
Diệp Oản Oản: "..." Hic, hai tên thiểu năng này…
"Được rồi."
Đúng vào lúc này, Thẩm gia chủ mặt không cảm xúc đi lên.
Nhìn thấy Thẩm gia chủ, Thẩm đại công tử thật giống như chuột gặp mèo, vẻ phách lối trước đó tan biến như bọt nước.
"Hai người các ngươi, tại Thẩm gia của ta gây chuyện, có phải là không quá thích hợp rồi hay không!?" Thẩm gia chủ nhìn chằm chằm Hàng đại công tử và Tôn đại tiểu thư nói.
Nghe tiếng, hai người im thin thít như ve mùa đông, không dám lên tiếng.
"Bạch Minh chủ, trước đó không nhận ra cô tới, mong Bạch Minh chủ đừng chê trách trong lòng." Sau khi lườm hai người kia một cái, ánh mắt của Thẩm gia chủ, bỗng nhiên rơi vào trên người Diệp Oản Oản, nhẹ giọng cười nói.
Nghe Thẩm gia chủ nói như vậy, Diệp Oản Oản cũng hơi mỉm cười nói: "Thẩm bá bá, chuyện này…đương nhiên tôi sẽ không để ý."
Cái vị Thẩm gia chủ này, thoạt nhìn có vẻ biết thật thà biết điều, nhưng mà so về độ lõi đời, sợ rằng ở Độc Lập Châu này không ai có thể sánh bằng. Nếu không, một gia tộc không hề dính dáng tới võ đạo chút nào, cũng tuyệt đối không thể trở thành nhà giàu nhất tại Độc Lập Châu, càng không thể nào trở thành một trong tứ đại thế gia của Độc Lập Châu.
"Bạch Minh chủ, hôm nay là Thẩm gia tôi tổ chức yến hội, có thể cho Thẩm mỗ một chút thể diện nho nhỏ, để cho hai người này cút đi là được hay không?" Thẩm gia chủ hướng về Diệp Oản Oản cười hỏi.
"Mặt mũi của Thẩm bá bá, dĩ nhiên là phải cấp cho. Nếu Thẩm bá bá đã lên tiếng, hai người này, liền do Thẩm bá bá tùy nghi xử trí." Diệp Oản Oản cười nói.
Vị Thẩm gia chủ này, nói chuyện một giọt nước cũng không lọt, ngữ khí cũng vô cùng thích đáng. Nếu như Diệp Oản Oản không chịu đáp ứng, cũng có vẻ không mấy thích hợp.
"Ha ha, tốt, Bạch Minh chủ đã nể mặt lão già này như vậy, Thẩm mỗ thực sự vô cùng cảm kích!" Thẩm gia chủ hướng về Diệp Oản Oản gật đầu một cái, chợt, hướng về mấy tên hộ vệ Thẩm gia ở bên cạnh phất phất tay: "Đem hai người này mang ra ngoài!"
/2489
|