Vì vậy, chỉ còn lại Diệp Oản Oản cùng Kỷ Tu Nhiễm hai người.
"Chuyện đó..." Diệp Oản Oản đang bởi vì thân phận hoàn toàn mới của mình mà không biết phải làm sao nói chuyện mặt đối mặt với Kỷ Tu Nhiễm. Kỷ Tu Nhiễm lại mở miệng trước phá vỡ sự yên lặng.
Kỷ Tu Nhiễm: "Phương pháp giải Cổ độc đang được nghiên cứu, đừng lo lắng!"
Diệp Oản Oản ho nhẹ một tiếng, "Không lo lắng, không lo lắng! Có anh ở đây, dĩ nhiên là không lo lắng!"
Diệp Oản Oản nói tới chỗ này, đột nhiên thử thăm dò mở miệng nói, "Bất quá... Vạn nhất... Vạn nhất thời gian ba tháng đã đến, thuốc giải vẫn chưa nghiên cứu ra được... Anh tính sao bây giờ?"
Trừ thuốc giải, Tình Cổ này chỉ còn lại một loại phương pháp giải thôi, Kỷ Tu Nhiễm có thể đồng ý...?
Diệp Oản Oản mới vừa nói xong cũng hối hận, nàng tại sao lại lắm mồm lắm miệng hỏi câu này!?
Bất quá, nàng thật sự thật tò mò nha...
Kỷ Tu Nhiễm nghe vậy, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt lại lọn tóc rối bên tai Diệp Oản Oản, thấp giọng cười một tiếng, như ngàn vạn đóa hoa lê nở rộ, mở miệng nói: "Không có vạn nhất!"
Diệp Oản Oản: "A..."
Trong một khoảnh yên lặng quỷ dị, sau lưng đột nhiên truyền tới một loạt tiếng bước chân, Nhiếp Vô Danh đột nhiên quay trở lại, "Bạch Minh chủ! Thiếu chút nữa đã quên rằng có chuyện muốn nói cho cô biết!"
Vì vậy Kỷ Tu Nhiễm hơi gật đầu một cái đối với Nhiếp Vô Danh, cáo từ trước.
Sau khi Kỷ Tu Nhiễm đi, Nhiếp Vô Danh đứng ở trước mặt Diệp Oản Oản, gãi đầu một cái nói, "Hữu Danh muội muội, cô chớ để ý, em gái kia của tôi cũng không biết có phải là mấy năm này ở bên ngoài bị cái gì kích thích hay không, não có khả năng xảy ra chút vấn đề..."
Não có vấn đề...
Cho dù Nhiếp Vô Danh không phải nói chính mình, Diệp Oản Oản vẫn có chút cạn lời.
Có thể nói em gái mình như vậy sao?
"Ồ đúng rồi, Hữu Danh muội muội, thật ra thì ngày hôm nay tôi vốn là đang muốn tìm cô tới, có một chuyện rất trọng yếu muốn nói cho cô biết!" Nhiếp Vô Danh mở miệng nói.
"Chuyện trọng yếu?" Diệp Oản Oản nhíu mày, Nhiếp Vô Ưu có thể có chuyện trọng yếu gì?
Thần sắc Nhiếp Vô Danh có chút hưng phấn mở miệng, "Hữu Danh muội muội, trước đó không phải là cô trúng phải Tình Cổ sao, đúng không?"
Sắc mặt Diệp Oản Oản biến thành đen, cái tên này lại còn đề cập với nàng về Tình Cổ.
Diệp Oản Oản: "Nhờ có hồng phúc của Nhiếp đội trưởng..."
Nhiếp Vô Danh cười ha hả nói, "Khách khí, khách khí!"
Diệp Oản Oản đã thành thói quen sự không biết xấu hổ của người này: "Cho nên rốt cuộc anh muốn nói cái gì?"
Nhiếp Vô Danh kích động nói: "Hữu Danh muội muội, cô đừng lo lắng, Tình Cổ mà thôi, chỉ cần trả một bữa ăn, coi như tiền xăng xe... À nhầm, là từ sự lo âu khẩn cấp đối với sự an nguy của Hữu Danh muội muội, Băng Sơn Nam đã nghiên cứu ra giải dược! Chỉ cần đàng gái ăn vào liền có thể giải Cổ!"
Diệp Oản Oản nghe vậy chân mày khẽ nhếch lên, lại không có tâm tình kích động đặc biệt gì, "Ồ? Nghiên cứu ra giải dược?"
Nhiếp Vô Danh: "Đúng vậy đúng vậy! Có phải là đặc biệt kích động hay không? Còn có một tin càng kích động hơn đây! Nếu như là Hữu Danh muội muội mua thuốc giải chỗ chúng tôi, có thể giảm giá 12% cho cô!"
Sắc mặt của Diệp Oản Oản trong nháy mắt tối sầm lại rồi, nàng có thể vì đại nghĩa diệt thân hay không?
Tên này còn không thấy ngại, đi đòi tiền nàng!
Diệp Oản Oản ngoài cười nhưng trong không cười, nhếch mép một cái, "Không cần đâu!"
Nhiếp Vô Danh nghe một chút, ngẩn người, "Híc, tại sao? Là cảm thấy đắt rồi sao?"
Nhiếp Vô Danh làm ra vẻ nhịn đau, "Vậy... Vậy giảm giá cho cô 30%! Đây là mức giảm thấp nhất rồi đấy! Không thể thấp hơn nữa!"
Diệp Oản Oản: "Không cần."
Nhiếp Vô Danh: "Vậy... Vậy bớt thêm tới 50%! Thật sự không thể thấp hơn nữa mà! Nếu không tôi ngay cả tiền vốn cũng đều không thu về được, không lừa cô!"
Diệp Oản Oản: "Anh trai thân ái của tôi ơi... Coi như anh cho tôi miễn phí, cũng không cần, cảm ơn!"
Nhiếp Vô Danh bởi vì Diệp Oản Oản nói câu "anh trai thân ái" kia mà ngẩn người, nơi ngực không khỏi có chút nóng lên, ngay sau đó phản ứng lại, ngơ ngác mở miệng hỏi: "Tại sao?"
Đây chính là thuốc giải có quan hệ tới mạng nhỏ đấy!
Diệp Oản Oản chúm môi cười một tiếng, "Bởi vì sao... Vì tôi càng thích một loại phương thức giải Cổ độc khác hơn..."
Nhiếp Vô Danh: "..."
"Chuyện đó..." Diệp Oản Oản đang bởi vì thân phận hoàn toàn mới của mình mà không biết phải làm sao nói chuyện mặt đối mặt với Kỷ Tu Nhiễm. Kỷ Tu Nhiễm lại mở miệng trước phá vỡ sự yên lặng.
Kỷ Tu Nhiễm: "Phương pháp giải Cổ độc đang được nghiên cứu, đừng lo lắng!"
Diệp Oản Oản ho nhẹ một tiếng, "Không lo lắng, không lo lắng! Có anh ở đây, dĩ nhiên là không lo lắng!"
Diệp Oản Oản nói tới chỗ này, đột nhiên thử thăm dò mở miệng nói, "Bất quá... Vạn nhất... Vạn nhất thời gian ba tháng đã đến, thuốc giải vẫn chưa nghiên cứu ra được... Anh tính sao bây giờ?"
Trừ thuốc giải, Tình Cổ này chỉ còn lại một loại phương pháp giải thôi, Kỷ Tu Nhiễm có thể đồng ý...?
Diệp Oản Oản mới vừa nói xong cũng hối hận, nàng tại sao lại lắm mồm lắm miệng hỏi câu này!?
Bất quá, nàng thật sự thật tò mò nha...
Kỷ Tu Nhiễm nghe vậy, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt lại lọn tóc rối bên tai Diệp Oản Oản, thấp giọng cười một tiếng, như ngàn vạn đóa hoa lê nở rộ, mở miệng nói: "Không có vạn nhất!"
Diệp Oản Oản: "A..."
Trong một khoảnh yên lặng quỷ dị, sau lưng đột nhiên truyền tới một loạt tiếng bước chân, Nhiếp Vô Danh đột nhiên quay trở lại, "Bạch Minh chủ! Thiếu chút nữa đã quên rằng có chuyện muốn nói cho cô biết!"
Vì vậy Kỷ Tu Nhiễm hơi gật đầu một cái đối với Nhiếp Vô Danh, cáo từ trước.
Sau khi Kỷ Tu Nhiễm đi, Nhiếp Vô Danh đứng ở trước mặt Diệp Oản Oản, gãi đầu một cái nói, "Hữu Danh muội muội, cô chớ để ý, em gái kia của tôi cũng không biết có phải là mấy năm này ở bên ngoài bị cái gì kích thích hay không, não có khả năng xảy ra chút vấn đề..."
Não có vấn đề...
Cho dù Nhiếp Vô Danh không phải nói chính mình, Diệp Oản Oản vẫn có chút cạn lời.
Có thể nói em gái mình như vậy sao?
"Ồ đúng rồi, Hữu Danh muội muội, thật ra thì ngày hôm nay tôi vốn là đang muốn tìm cô tới, có một chuyện rất trọng yếu muốn nói cho cô biết!" Nhiếp Vô Danh mở miệng nói.
"Chuyện trọng yếu?" Diệp Oản Oản nhíu mày, Nhiếp Vô Ưu có thể có chuyện trọng yếu gì?
Thần sắc Nhiếp Vô Danh có chút hưng phấn mở miệng, "Hữu Danh muội muội, trước đó không phải là cô trúng phải Tình Cổ sao, đúng không?"
Sắc mặt Diệp Oản Oản biến thành đen, cái tên này lại còn đề cập với nàng về Tình Cổ.
Diệp Oản Oản: "Nhờ có hồng phúc của Nhiếp đội trưởng..."
Nhiếp Vô Danh cười ha hả nói, "Khách khí, khách khí!"
Diệp Oản Oản đã thành thói quen sự không biết xấu hổ của người này: "Cho nên rốt cuộc anh muốn nói cái gì?"
Nhiếp Vô Danh kích động nói: "Hữu Danh muội muội, cô đừng lo lắng, Tình Cổ mà thôi, chỉ cần trả một bữa ăn, coi như tiền xăng xe... À nhầm, là từ sự lo âu khẩn cấp đối với sự an nguy của Hữu Danh muội muội, Băng Sơn Nam đã nghiên cứu ra giải dược! Chỉ cần đàng gái ăn vào liền có thể giải Cổ!"
Diệp Oản Oản nghe vậy chân mày khẽ nhếch lên, lại không có tâm tình kích động đặc biệt gì, "Ồ? Nghiên cứu ra giải dược?"
Nhiếp Vô Danh: "Đúng vậy đúng vậy! Có phải là đặc biệt kích động hay không? Còn có một tin càng kích động hơn đây! Nếu như là Hữu Danh muội muội mua thuốc giải chỗ chúng tôi, có thể giảm giá 12% cho cô!"
Sắc mặt của Diệp Oản Oản trong nháy mắt tối sầm lại rồi, nàng có thể vì đại nghĩa diệt thân hay không?
Tên này còn không thấy ngại, đi đòi tiền nàng!
Diệp Oản Oản ngoài cười nhưng trong không cười, nhếch mép một cái, "Không cần đâu!"
Nhiếp Vô Danh nghe một chút, ngẩn người, "Híc, tại sao? Là cảm thấy đắt rồi sao?"
Nhiếp Vô Danh làm ra vẻ nhịn đau, "Vậy... Vậy giảm giá cho cô 30%! Đây là mức giảm thấp nhất rồi đấy! Không thể thấp hơn nữa!"
Diệp Oản Oản: "Không cần."
Nhiếp Vô Danh: "Vậy... Vậy bớt thêm tới 50%! Thật sự không thể thấp hơn nữa mà! Nếu không tôi ngay cả tiền vốn cũng đều không thu về được, không lừa cô!"
Diệp Oản Oản: "Anh trai thân ái của tôi ơi... Coi như anh cho tôi miễn phí, cũng không cần, cảm ơn!"
Nhiếp Vô Danh bởi vì Diệp Oản Oản nói câu "anh trai thân ái" kia mà ngẩn người, nơi ngực không khỏi có chút nóng lên, ngay sau đó phản ứng lại, ngơ ngác mở miệng hỏi: "Tại sao?"
Đây chính là thuốc giải có quan hệ tới mạng nhỏ đấy!
Diệp Oản Oản chúm môi cười một tiếng, "Bởi vì sao... Vì tôi càng thích một loại phương thức giải Cổ độc khác hơn..."
Nhiếp Vô Danh: "..."
/2489
|