“Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, đi đến khu trả nhiệm vụ, bên trong sẽ có cao tầng đích thân xác minh.” Lý Tân nói như vậy.
Lời nói đến đây, Lý Tân hơi sững sờ, nhìn chằm chằm vào Diệp Oản Oản: “Diệp sư muội, trước kia không phải cô cậy mạnh tiếp nhận hai nhiệm vụ cấp A sao? Sau đó lại tiếp nhận nhiệm vụ gì rồi, làm sao tôi lại không biết?”
Theo Lý Tân, cái mà Diệp Oản Oản gọi là hoàn thành nhiệm vụ, tất nhiên là không có chút quan hệ gì với hai nhiệm vụ cấp A có liên quan tới Không Sợ Minh kia.
Đối với chuyện này, Diệp Oản Oản cũng lười đi giải thích. Lý Tân đã không tin, thì làm sao có thể giải thích rõ ràng.
Sau khi biết được vị trí của khu trả nhiệm vụ, Diệp Oản Oản liền nhờ Lý Tân dẫn đường, hai người sóng vai đi về khu trả nhiệm vụ.
“Diệp sư muội... Bằng không cô vẫn là nên chạy trốn đi! Cái gã Trương Đạt kia tốt xấu gì cũng là một huấn luyện viên cấp thấp. Chúng ta trêu chọc không nổi đâu! Hơn nữa, hắn đã báo lên rằng cô là lính đánh thuê phản bội đào ngũ. Bây giờ cô đến khu trả nhiệm vụ, không phải là muốn chết sao?” Lý Tân tận tình khuyên nhủ Diệp Oản Oản.
Nhưng mà, Diệp Oản Oản lại không hề có bất kỳ xúc động nào. Cái gã Trương Đạt kia cho là nàng không có khả năng hoàn thành hai nhiệm vụ cấp A, cho nên mới có đảm lượng đi báo cáo láo là nàng phản bội chạy trốn. Thật tình không ngờ, chính mình không chỉ hoàn thành hai cái nhiệm vụ cấp A, hơn nữa còn hoàn thành trong vòng một tuần!
Diệp Oản Oản ngược lại muốn nhìn một chút, Trương Đạt làm sao để tiếp tục nói láo?
Sau một lát, dưới sự dẫn dắt của Lý Tân, Diệp Oản Oản đi vào khu vực hậu sơn của Xích Diễm học viện.
Khu trả nhiệm vụ của học viện, được xây dựng tại hậu sơn.
Giờ phút này, khu trả nhiệm vụ, kín người hết chỗ. Trong đó, không ít lính đánh thuê cấp A mặc trang phục màu đen, thậm chí ngay cả lính đánh thuê cấp S mặc trang phục màu hoàng kim vàng óng đi qua qua lại lại.
Nói chung, đi vào khu trả nhiệm vụ, đều là lính đánh thuê đã hoàn thành xong nhiệm vụ của mình, đến đây thẩm tra. Ở địa phương này, có thể thấy được những học viên có đẳng cấp cao nhất của học viện Xích Diễm, thậm chí là một số ít nhân vật đứng hàng đầu thuộc cấp bậc trưởng lão.
Diệp Oản Oản chứng kiến, phía trước là một đám lính đánh thuê cấp A trang phục màu đen, đang xếp hàng điền vào mẫu bảng kê khai của khu trả nhiệm vụ. Diệp Oản Oản bảo Lý Tân ở bên ngoài chờ đợi, còn mình thì đi xếp hàng.
“Vị sư muội này, có phải là cô đi lộn chỗ rồi hay không?”
Không bao lâu, một vị lính đánh thuê cấp A trang phục đen, có chút lãnh đạm nhìn Diệp Oản Oản.
“Không có... Tôi cũng đến để xác minh nhiệm vụ.” Diệp Oản Oản suy nghĩ một chút, nói đúng sự thật.
Nghe vậy, vị lính đánh thuê cấp A này lắc đầu, cũng không nói thêm gì cả.
Một cô nàng lính đánh thuê cấp D, lại chạy đến khu vực trả nhiệm vụ cấp A? Loại lính đánh thuê cấp thấp nhất, lại nhận nhiệm vụ cấp A, hơn nữa còn hoàn thành? Nói đùa sao!!
Ước chừng nửa giờ sau, Diệp Oản Oản rốt cuộc xếp hàng xong.
Ngay phía trước, là một nữ nhân mặc đồng phục huấn luyện viên thực tập, tuổi ước chừng 40.
Mí mắt cô ta khẽ nhúc nhích, sau khi thấy trang phục màu xám trên người Diệp Oản Oản, lông mày khẽ chau lại, mặt không cảm xúc nói: “Ngươi đi lộn chỗ rồi, nơi này là khu trả nhiệm vụ của lính đánh thuê cấp A!”
Còn không đợi Diệp Oản Oản mở miệng, nữ nhân chỉ chỉ vào khu trả nhiệm vụ của lính đánh thuê cấp D cách đó không xa, đạm mạc nói: “Qua bên kia xếp hàng!”
“Ha ha ha ha...”
“Tân sinh từ đâu tới, ngay cả đầu óc cũng không có!”
“Chỉ là một học viên lính đánh thuê cấp D mới nhập học, còn chạy đến khu trả nhiệm vụ của lính đánh thuê cấp A người ta trả nhiệm vụ! Ha ha, đầu óc bị nước vào rồi đi!”
“Đừng nói như vậy, người ta là tân sinh, không hiểu quy tắc cũng là bình thường.”
Một số học viên lính đánh thuê cấp D mặc đồng phục màu xám đứng hóng hớt, phình bụng cười to.
Tại học viện Xích Viêm, lính đánh thuê cấp D ước chừng có vài chục lớp. Lớp của Diệp Oản Oản, bất quá chỉ là một trong số đó. Tuyệt đại đa số lính đánh thuê cấp D, cũng chưa gặp qua Diệp Oản Oản.
Lời nói đến đây, Lý Tân hơi sững sờ, nhìn chằm chằm vào Diệp Oản Oản: “Diệp sư muội, trước kia không phải cô cậy mạnh tiếp nhận hai nhiệm vụ cấp A sao? Sau đó lại tiếp nhận nhiệm vụ gì rồi, làm sao tôi lại không biết?”
Theo Lý Tân, cái mà Diệp Oản Oản gọi là hoàn thành nhiệm vụ, tất nhiên là không có chút quan hệ gì với hai nhiệm vụ cấp A có liên quan tới Không Sợ Minh kia.
Đối với chuyện này, Diệp Oản Oản cũng lười đi giải thích. Lý Tân đã không tin, thì làm sao có thể giải thích rõ ràng.
Sau khi biết được vị trí của khu trả nhiệm vụ, Diệp Oản Oản liền nhờ Lý Tân dẫn đường, hai người sóng vai đi về khu trả nhiệm vụ.
“Diệp sư muội... Bằng không cô vẫn là nên chạy trốn đi! Cái gã Trương Đạt kia tốt xấu gì cũng là một huấn luyện viên cấp thấp. Chúng ta trêu chọc không nổi đâu! Hơn nữa, hắn đã báo lên rằng cô là lính đánh thuê phản bội đào ngũ. Bây giờ cô đến khu trả nhiệm vụ, không phải là muốn chết sao?” Lý Tân tận tình khuyên nhủ Diệp Oản Oản.
Nhưng mà, Diệp Oản Oản lại không hề có bất kỳ xúc động nào. Cái gã Trương Đạt kia cho là nàng không có khả năng hoàn thành hai nhiệm vụ cấp A, cho nên mới có đảm lượng đi báo cáo láo là nàng phản bội chạy trốn. Thật tình không ngờ, chính mình không chỉ hoàn thành hai cái nhiệm vụ cấp A, hơn nữa còn hoàn thành trong vòng một tuần!
Diệp Oản Oản ngược lại muốn nhìn một chút, Trương Đạt làm sao để tiếp tục nói láo?
Sau một lát, dưới sự dẫn dắt của Lý Tân, Diệp Oản Oản đi vào khu vực hậu sơn của Xích Diễm học viện.
Khu trả nhiệm vụ của học viện, được xây dựng tại hậu sơn.
Giờ phút này, khu trả nhiệm vụ, kín người hết chỗ. Trong đó, không ít lính đánh thuê cấp A mặc trang phục màu đen, thậm chí ngay cả lính đánh thuê cấp S mặc trang phục màu hoàng kim vàng óng đi qua qua lại lại.
Nói chung, đi vào khu trả nhiệm vụ, đều là lính đánh thuê đã hoàn thành xong nhiệm vụ của mình, đến đây thẩm tra. Ở địa phương này, có thể thấy được những học viên có đẳng cấp cao nhất của học viện Xích Diễm, thậm chí là một số ít nhân vật đứng hàng đầu thuộc cấp bậc trưởng lão.
Diệp Oản Oản chứng kiến, phía trước là một đám lính đánh thuê cấp A trang phục màu đen, đang xếp hàng điền vào mẫu bảng kê khai của khu trả nhiệm vụ. Diệp Oản Oản bảo Lý Tân ở bên ngoài chờ đợi, còn mình thì đi xếp hàng.
“Vị sư muội này, có phải là cô đi lộn chỗ rồi hay không?”
Không bao lâu, một vị lính đánh thuê cấp A trang phục đen, có chút lãnh đạm nhìn Diệp Oản Oản.
“Không có... Tôi cũng đến để xác minh nhiệm vụ.” Diệp Oản Oản suy nghĩ một chút, nói đúng sự thật.
Nghe vậy, vị lính đánh thuê cấp A này lắc đầu, cũng không nói thêm gì cả.
Một cô nàng lính đánh thuê cấp D, lại chạy đến khu vực trả nhiệm vụ cấp A? Loại lính đánh thuê cấp thấp nhất, lại nhận nhiệm vụ cấp A, hơn nữa còn hoàn thành? Nói đùa sao!!
Ước chừng nửa giờ sau, Diệp Oản Oản rốt cuộc xếp hàng xong.
Ngay phía trước, là một nữ nhân mặc đồng phục huấn luyện viên thực tập, tuổi ước chừng 40.
Mí mắt cô ta khẽ nhúc nhích, sau khi thấy trang phục màu xám trên người Diệp Oản Oản, lông mày khẽ chau lại, mặt không cảm xúc nói: “Ngươi đi lộn chỗ rồi, nơi này là khu trả nhiệm vụ của lính đánh thuê cấp A!”
Còn không đợi Diệp Oản Oản mở miệng, nữ nhân chỉ chỉ vào khu trả nhiệm vụ của lính đánh thuê cấp D cách đó không xa, đạm mạc nói: “Qua bên kia xếp hàng!”
“Ha ha ha ha...”
“Tân sinh từ đâu tới, ngay cả đầu óc cũng không có!”
“Chỉ là một học viên lính đánh thuê cấp D mới nhập học, còn chạy đến khu trả nhiệm vụ của lính đánh thuê cấp A người ta trả nhiệm vụ! Ha ha, đầu óc bị nước vào rồi đi!”
“Đừng nói như vậy, người ta là tân sinh, không hiểu quy tắc cũng là bình thường.”
Một số học viên lính đánh thuê cấp D mặc đồng phục màu xám đứng hóng hớt, phình bụng cười to.
Tại học viện Xích Viêm, lính đánh thuê cấp D ước chừng có vài chục lớp. Lớp của Diệp Oản Oản, bất quá chỉ là một trong số đó. Tuyệt đại đa số lính đánh thuê cấp D, cũng chưa gặp qua Diệp Oản Oản.
/2489
|