"Ha ha, người khác ta bất kể, nhưng mà Kỷ Hoàng nhà ta lại cũng mất tích. Các vị ở đây, hi vọng các ngươi đều sạch sẽ không chút tạp chất, không nên để cho ta biết là ai làm! Nếu không... chuyện ngọc đá cùng vỡ, chúng ta cũng có thể làm được. Tin rằng mọi người cũng đều biết tác phong làm việc của Cổ Ngự này, đúng không?"
Cổ Ngự khẽ mỉm cười, đảo mắt qua toàn trường một cái, chợt hướng về Võ Đạo Liên Minh Công Hội nhìn nhiều thêm mấy lần.
"Ha ha, chuyện đó là tất nhiên, Võ Đạo Liên Minh Công Hội chúng ta, gần đây cũng đều đang tích cực điều tra chuyện này, tin rằng, không bao lâu, sẽ có kết luận." Phó hội trưởng Võ Đạo Công Hội mở miệng cười nói.
"Đây cũng coi như là chuyện lớn. Các vị, lão đại nhà các người mất tích, dựa hết vào chính các người điều tra, vậy cần điều tra tới khi nào?"
Bỗng nhiên, Nhiếp Vô Danh đứng dậy, mở miệng nói: "Các vị hãy liên hệ với chúng tôi! Tôi và đoàn đội của tôi, chính là lính đánh thuê ưu tú nhất của Độc Lập Châu. Chỉ cần các vị đưa tiền, lão đại của các vị chính là cha mẹ ruột của chúng tôi. Chúng tôi dù có đào sâu ba thước, ba mươi thước, cũng sẽ tìm ra người giúp cho các vị. Chỉ cần có tiền, không có chuyện gì là chúng tôi không làm được."
Diệp Oản Oản: "..."
Đây không phải là anh ruột tôi, tôi con mịa nó không nhận biết hắn... Tuyệt đối không nhận biết!
Nhiếp Vô Danh vừa dứt tiếng, mọi người đồng loạt quay đầu nhìn về phía anh ta.
"Thôi đi, ai mà không biết đoàn đội của Nhiếp Vô Danh ngươi chính là đoàn đội lừa đảo, nổi danh lấy tiền không làm việc."
Một vị đại lão lên tiếng nói.
Diệp Oản Oản: "..."
"Ai? Ai nói ta lấy tiền không làm việc? Có gan thì đi ra, nói ngay trước mặt ta! Lão tử lúc nào lấy tiền không làm việc rồi hả? Trừ phi...số tiền chưa đủ!" Nhiếp Vô Danh nhất thời tức giận quát lên.
Lần này, Diệp Oản Oản có thể làm chứng cho vị đại lão nọ. Đám người Nhiếp Vô Danh, đúng là chuyên lấy tiền nhưng làm việc chẳng ra sao.
Trông cậy vào đám người Nhiếp Vô Danh bọn họ đi tìm người, chỉ sợ là có chờ đến hóa đá, cũng sẽ không có gì tiến triển...
Bất quá, đoàn đội của Nhiếp Vô Danh, thỉnh thoảng cũng sẽ tương đối đáng tin. Nhưng chuyện này con mịa nó hoàn toàn là hên xui, có được hay không!
"Tới đây, các người hỏi Bạch minh chủ của Không Sợ Minh một chút đi, cách làm việc của đoàn đội chúng tôi, rốt cuộc có hiệu quả hay không, có phải là nhanh nhất, chuyên nghiệp nhất hay không?!"
Trong lúc Diệp Oản Oản còn đang xem náo nhiệt, Nhiếp Vô Danh trong nháy mắt bán cái cho nàng.
Một màn này, khiến cho Diệp Oản Oản vạn vạn không ngờ tới.
Diệp Oản Oản: "..." Anh!! Con mịa nó chứ!!
"Ặc..." Thấy ánh mắt không ít người rơi vào trên người mình, giờ phút này, Diệp Oản Oản thần sắc lúng túng, cũng không biết nên nói gì.
"Thật ra thì, vẫn tương đối đáng tin. Chúng tôi từng hợp tác rất nhiều lần, đoàn đội của Vô Danh, nói chung là tương đối đáng tin..."
Dù sao cũng là anh ruột của mình, lần này Diệp Oản Oản chỉ có thể làm trái lương tâm.
"Lại hỏi Cổ Ngự và Khô Cốt đi, bọn họ là người của Kỷ Hoàng." Nhiếp Vô Danh lại nói.
"Chuyện này..."
Cổ Ngự hơi nhíu mày, một lát sau gật đầu một cái: "Vô cùng đáng tin..."
Nhưng mà, có nói lời hoa mỹ đến mấy, lại cũng không có một ai tin tưởng. Mộng phát tài của Nhiếp Vô Danh, dường như cũng không thành công.
"Ngày hôm qua lấy được một tin tức, tộc trưởng của Khương thị Cổ tộc, trong lúc đi ra ngoài đã mất tích, cho tới bây giờ cũng không có tin tức gì." Rất nhanh, Tạ Thiên Xuyên tiếp tục nói.
"Tộc trưởng...Cổ tộc... Khương thị...?"
Nghe câu này, thần sắc mọi người tại đây đại biến. Tộc trưởng Cổ tộc, đó là khái niệm gì? Lại cũng có thể mất tích!
Mà vào giờ khắc này, tất cả mọi người đều lâm vào trầm tư. Đoạn thời gian này, Độc Lập Châu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Trong lúc mọi người đang bàn tán xôn xao, cửa chính phòng hội nghị bỗng vang lên một tiếng "rầm" thật lớn, chợt bị ai đó từ bên ngoài tung một cước đá văng.
Cổ Ngự khẽ mỉm cười, đảo mắt qua toàn trường một cái, chợt hướng về Võ Đạo Liên Minh Công Hội nhìn nhiều thêm mấy lần.
"Ha ha, chuyện đó là tất nhiên, Võ Đạo Liên Minh Công Hội chúng ta, gần đây cũng đều đang tích cực điều tra chuyện này, tin rằng, không bao lâu, sẽ có kết luận." Phó hội trưởng Võ Đạo Công Hội mở miệng cười nói.
"Đây cũng coi như là chuyện lớn. Các vị, lão đại nhà các người mất tích, dựa hết vào chính các người điều tra, vậy cần điều tra tới khi nào?"
Bỗng nhiên, Nhiếp Vô Danh đứng dậy, mở miệng nói: "Các vị hãy liên hệ với chúng tôi! Tôi và đoàn đội của tôi, chính là lính đánh thuê ưu tú nhất của Độc Lập Châu. Chỉ cần các vị đưa tiền, lão đại của các vị chính là cha mẹ ruột của chúng tôi. Chúng tôi dù có đào sâu ba thước, ba mươi thước, cũng sẽ tìm ra người giúp cho các vị. Chỉ cần có tiền, không có chuyện gì là chúng tôi không làm được."
Diệp Oản Oản: "..."
Đây không phải là anh ruột tôi, tôi con mịa nó không nhận biết hắn... Tuyệt đối không nhận biết!
Nhiếp Vô Danh vừa dứt tiếng, mọi người đồng loạt quay đầu nhìn về phía anh ta.
"Thôi đi, ai mà không biết đoàn đội của Nhiếp Vô Danh ngươi chính là đoàn đội lừa đảo, nổi danh lấy tiền không làm việc."
Một vị đại lão lên tiếng nói.
Diệp Oản Oản: "..."
"Ai? Ai nói ta lấy tiền không làm việc? Có gan thì đi ra, nói ngay trước mặt ta! Lão tử lúc nào lấy tiền không làm việc rồi hả? Trừ phi...số tiền chưa đủ!" Nhiếp Vô Danh nhất thời tức giận quát lên.
Lần này, Diệp Oản Oản có thể làm chứng cho vị đại lão nọ. Đám người Nhiếp Vô Danh, đúng là chuyên lấy tiền nhưng làm việc chẳng ra sao.
Trông cậy vào đám người Nhiếp Vô Danh bọn họ đi tìm người, chỉ sợ là có chờ đến hóa đá, cũng sẽ không có gì tiến triển...
Bất quá, đoàn đội của Nhiếp Vô Danh, thỉnh thoảng cũng sẽ tương đối đáng tin. Nhưng chuyện này con mịa nó hoàn toàn là hên xui, có được hay không!
"Tới đây, các người hỏi Bạch minh chủ của Không Sợ Minh một chút đi, cách làm việc của đoàn đội chúng tôi, rốt cuộc có hiệu quả hay không, có phải là nhanh nhất, chuyên nghiệp nhất hay không?!"
Trong lúc Diệp Oản Oản còn đang xem náo nhiệt, Nhiếp Vô Danh trong nháy mắt bán cái cho nàng.
Một màn này, khiến cho Diệp Oản Oản vạn vạn không ngờ tới.
Diệp Oản Oản: "..." Anh!! Con mịa nó chứ!!
"Ặc..." Thấy ánh mắt không ít người rơi vào trên người mình, giờ phút này, Diệp Oản Oản thần sắc lúng túng, cũng không biết nên nói gì.
"Thật ra thì, vẫn tương đối đáng tin. Chúng tôi từng hợp tác rất nhiều lần, đoàn đội của Vô Danh, nói chung là tương đối đáng tin..."
Dù sao cũng là anh ruột của mình, lần này Diệp Oản Oản chỉ có thể làm trái lương tâm.
"Lại hỏi Cổ Ngự và Khô Cốt đi, bọn họ là người của Kỷ Hoàng." Nhiếp Vô Danh lại nói.
"Chuyện này..."
Cổ Ngự hơi nhíu mày, một lát sau gật đầu một cái: "Vô cùng đáng tin..."
Nhưng mà, có nói lời hoa mỹ đến mấy, lại cũng không có một ai tin tưởng. Mộng phát tài của Nhiếp Vô Danh, dường như cũng không thành công.
"Ngày hôm qua lấy được một tin tức, tộc trưởng của Khương thị Cổ tộc, trong lúc đi ra ngoài đã mất tích, cho tới bây giờ cũng không có tin tức gì." Rất nhanh, Tạ Thiên Xuyên tiếp tục nói.
"Tộc trưởng...Cổ tộc... Khương thị...?"
Nghe câu này, thần sắc mọi người tại đây đại biến. Tộc trưởng Cổ tộc, đó là khái niệm gì? Lại cũng có thể mất tích!
Mà vào giờ khắc này, tất cả mọi người đều lâm vào trầm tư. Đoạn thời gian này, Độc Lập Châu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Trong lúc mọi người đang bàn tán xôn xao, cửa chính phòng hội nghị bỗng vang lên một tiếng "rầm" thật lớn, chợt bị ai đó từ bên ngoài tung một cước đá văng.
/2489
|