Một bên, Thất Tinh dùng ánh mắt y như nhìn một kẻ ngu nhìn Bắc Đẩu, ngay sau đó không để ý đến cậu ta, nhìn về phía Tu La Chủ ở đối diện, "Tu La Chủ đại nhân ghé thăm, không tiếp đón từ xa..."
Lúc này Bắc Đẩu mới phản ứng được, vội vàng nói, "Đệt! Xin lỗi, xin lỗi, suýt chút nữa quên mất chúng ta và A Tu La đã là người một nhà! Sai lầm, sai lầm rồi!"
Thật sự là chuyện này cũng không thể trách hắn. Mặc dù đã trải qua nhiều ngày như vậy rồi, hắn vẫn còn có chút không cách nào phục hồi lại tinh thần, đối với sự thay đổi quan hệ to lớn như vậy.
"Minh chủ các ngươi đâu?" Tư Dạ Hàn hỏi.
Thất Tinh vội vàng trả lời: "Minh chủ đã đi đến học viện Xích Diễm rồi, còn chưa trở lại. Bất quá xem thời gian, cũng sẽ lập tức trở về. Ngài có thể vào trong chờ một chút."
"Ừm." Tư Dạ Hàn khẽ gật đầu một cái, ngay sau đó đi theo Thất Tinh tiến vào bên trong Không Sợ Minh.
Toàn bộ cao tầng tại trụ sở chính, cơ bản đều có mặt tại thời điểm ngày đó A Tu La vây công Nhiếp gia, tận mắt chứng kiến quá trình Tu La Chủ biến thành cha của con trai minh chủ bọn họ. Đây là một màn mang tính chất lịch sử đấy!
Bất quá, thời điểm đột nhiên nhìn thấy vị Đại ma đầu Độc Lập Châu người người khiếp sợ xuất hiện tại đại bản doanh nhà mình, bọn họ cũng giống như Bắc Đẩu, bị dọa cho sợ không hề nhẹ, theo bản năng mà cho rằng ‘người-này-đến-gây-sự’.
"Mịa nó..." Một đường chủ nào đó thoáng nhìn thấy người đi theo sau lưng Thất Tinh, sợ đến chân cẳng mềm nhũn, suýt chút nữa trực tiếp quỳ xuống.
Tam trưởng lão đang cãi vã gì đó với Đại trưởng lão, khi ngẩng đầu lên chợt nhìn thấy Tư Dạ Hàn, cũng trong nháy mắt hồn phi phách tán.
"Ta nhổ vào, Tu... Tu La Chủ? Đang giữa ban ngày, ta gặp quỷ sống?"
Đại trưởng lão đầy khinh bỉ nhìn Tam trưởng lão một cái, "Có tiền đồ chút đi! Bây giờ Tu La Chủ đã là người của Minh chủ chúng ta rồi, sẽ xuất hiện ở Không Sợ Minh thì có gì đáng ngạc nhiên!"
Tam trưởng lão nắm lấy tay Đại trưởng lão giơ lên.
Trong tay của Đại trưởng lão, thật bất ngờ, đang nắm chặt một chiếc ám khí phát ra ánh sáng lạnh lẽo.
Tam trưởng lão nổi giận: "Cái tên già nhà ngươi, sợ đến mức ám khí đều nắm chặt trong tay, còn không thấy ngại đi nói ta?"
Đại trưởng lão: "..."
Ặc, thật sự là phản xạ có điều kiện, phản xạ có điều kiện mà thôi...
Đây chính là thủ lĩnh A Tu La tiếng xấu lan xa, nổi danh tàn bạo đấy!
Nghe nói người này âm tình bất định, tâm tình khó lường, giết người như ngóe, bạo ngược thành tính, thậm chí nghe đồn còn có sở thích đáng sợ: ăn thịt người, uống máu người.
Thành viên Không Sợ Minh bình thường đi hù dọa trẻ con thường có một câu nói "Nếu như ngươi không nghe lời nữa, sẽ để cho Tu La Chủ bắt ngươi ăn thịt!". Có thể thấy tiếng xấu của Tu La Chủ ăn sâu vào lòng người đến mức nào.
Năm đó trong trận huyết chiến giữa Tội Ngục và Võ Đạo Liên Minh kia, chiến lực máu tanh của A Tu La cũng để lại ấn tượng không thể xóa nhòa cho tất cả các thế lực của Độc Lập Châu.
Bất quá, nói tới chỗ này, đột nhiên bọn họ lại suy nghĩ minh bạch ra một chuyện.
Tam trưởng lão bỗng nhiên tỉnh ngộ, "Lại nói, năm đó trong một trận đánh với Tội Ngục, tất cả các thế lực khác đều chết thảm trọng, duy chỉ có Không Sợ Minh chúng ta là thương vong nhỏ nhất. Khi đó ta chỉ cảm thấy là tin tức chúng ta linh thông, làm việc vô sỉ, lẩn tránh nhanh. Bây giờ suy nghĩ lại một chút, thì ra là bởi vì Minh chủ chúng ta và Tu La Chủ có gian tình!"
Đại trưởng lão: "Dùng tuổi tác thiếu chủ của chúng ta để mà tính, không phải là khi đó Minh chủ và Tu La Chủ đã cấu kết sẵn rồi sao?"
Tam trưởng lão: "Ta nhổ vào! Khẩu vị của minh chủ chúng ta năm đó..."
Đại trưởng lão: "Cũng quá nặng...!!"
Thậm chí ngay cả Tu La Chủ cũng dám ngủ cùng!
Còn dám giấu người ta sinh một đứa con lâu như vậy!
Nói vậy, người đáng sợ nhất Độc Lập Châu này chắc hẳn là Minh chủ của bọn họ mới đúng chứ?
Thất Tinh dẫn Tư Dạ Hàn tới phòng khách quý, ngay sau đó để cho người dâng trà bánh.
"Ngài chờ chốc lát, hẳn còn khoảng chục phút nữa, Minh chủ sẽ lập tức trở về." Thất Tinh nói.
Lúc này Bắc Đẩu mới phản ứng được, vội vàng nói, "Đệt! Xin lỗi, xin lỗi, suýt chút nữa quên mất chúng ta và A Tu La đã là người một nhà! Sai lầm, sai lầm rồi!"
Thật sự là chuyện này cũng không thể trách hắn. Mặc dù đã trải qua nhiều ngày như vậy rồi, hắn vẫn còn có chút không cách nào phục hồi lại tinh thần, đối với sự thay đổi quan hệ to lớn như vậy.
"Minh chủ các ngươi đâu?" Tư Dạ Hàn hỏi.
Thất Tinh vội vàng trả lời: "Minh chủ đã đi đến học viện Xích Diễm rồi, còn chưa trở lại. Bất quá xem thời gian, cũng sẽ lập tức trở về. Ngài có thể vào trong chờ một chút."
"Ừm." Tư Dạ Hàn khẽ gật đầu một cái, ngay sau đó đi theo Thất Tinh tiến vào bên trong Không Sợ Minh.
Toàn bộ cao tầng tại trụ sở chính, cơ bản đều có mặt tại thời điểm ngày đó A Tu La vây công Nhiếp gia, tận mắt chứng kiến quá trình Tu La Chủ biến thành cha của con trai minh chủ bọn họ. Đây là một màn mang tính chất lịch sử đấy!
Bất quá, thời điểm đột nhiên nhìn thấy vị Đại ma đầu Độc Lập Châu người người khiếp sợ xuất hiện tại đại bản doanh nhà mình, bọn họ cũng giống như Bắc Đẩu, bị dọa cho sợ không hề nhẹ, theo bản năng mà cho rằng ‘người-này-đến-gây-sự’.
"Mịa nó..." Một đường chủ nào đó thoáng nhìn thấy người đi theo sau lưng Thất Tinh, sợ đến chân cẳng mềm nhũn, suýt chút nữa trực tiếp quỳ xuống.
Tam trưởng lão đang cãi vã gì đó với Đại trưởng lão, khi ngẩng đầu lên chợt nhìn thấy Tư Dạ Hàn, cũng trong nháy mắt hồn phi phách tán.
"Ta nhổ vào, Tu... Tu La Chủ? Đang giữa ban ngày, ta gặp quỷ sống?"
Đại trưởng lão đầy khinh bỉ nhìn Tam trưởng lão một cái, "Có tiền đồ chút đi! Bây giờ Tu La Chủ đã là người của Minh chủ chúng ta rồi, sẽ xuất hiện ở Không Sợ Minh thì có gì đáng ngạc nhiên!"
Tam trưởng lão nắm lấy tay Đại trưởng lão giơ lên.
Trong tay của Đại trưởng lão, thật bất ngờ, đang nắm chặt một chiếc ám khí phát ra ánh sáng lạnh lẽo.
Tam trưởng lão nổi giận: "Cái tên già nhà ngươi, sợ đến mức ám khí đều nắm chặt trong tay, còn không thấy ngại đi nói ta?"
Đại trưởng lão: "..."
Ặc, thật sự là phản xạ có điều kiện, phản xạ có điều kiện mà thôi...
Đây chính là thủ lĩnh A Tu La tiếng xấu lan xa, nổi danh tàn bạo đấy!
Nghe nói người này âm tình bất định, tâm tình khó lường, giết người như ngóe, bạo ngược thành tính, thậm chí nghe đồn còn có sở thích đáng sợ: ăn thịt người, uống máu người.
Thành viên Không Sợ Minh bình thường đi hù dọa trẻ con thường có một câu nói "Nếu như ngươi không nghe lời nữa, sẽ để cho Tu La Chủ bắt ngươi ăn thịt!". Có thể thấy tiếng xấu của Tu La Chủ ăn sâu vào lòng người đến mức nào.
Năm đó trong trận huyết chiến giữa Tội Ngục và Võ Đạo Liên Minh kia, chiến lực máu tanh của A Tu La cũng để lại ấn tượng không thể xóa nhòa cho tất cả các thế lực của Độc Lập Châu.
Bất quá, nói tới chỗ này, đột nhiên bọn họ lại suy nghĩ minh bạch ra một chuyện.
Tam trưởng lão bỗng nhiên tỉnh ngộ, "Lại nói, năm đó trong một trận đánh với Tội Ngục, tất cả các thế lực khác đều chết thảm trọng, duy chỉ có Không Sợ Minh chúng ta là thương vong nhỏ nhất. Khi đó ta chỉ cảm thấy là tin tức chúng ta linh thông, làm việc vô sỉ, lẩn tránh nhanh. Bây giờ suy nghĩ lại một chút, thì ra là bởi vì Minh chủ chúng ta và Tu La Chủ có gian tình!"
Đại trưởng lão: "Dùng tuổi tác thiếu chủ của chúng ta để mà tính, không phải là khi đó Minh chủ và Tu La Chủ đã cấu kết sẵn rồi sao?"
Tam trưởng lão: "Ta nhổ vào! Khẩu vị của minh chủ chúng ta năm đó..."
Đại trưởng lão: "Cũng quá nặng...!!"
Thậm chí ngay cả Tu La Chủ cũng dám ngủ cùng!
Còn dám giấu người ta sinh một đứa con lâu như vậy!
Nói vậy, người đáng sợ nhất Độc Lập Châu này chắc hẳn là Minh chủ của bọn họ mới đúng chứ?
Thất Tinh dẫn Tư Dạ Hàn tới phòng khách quý, ngay sau đó để cho người dâng trà bánh.
"Ngài chờ chốc lát, hẳn còn khoảng chục phút nữa, Minh chủ sẽ lập tức trở về." Thất Tinh nói.
/2489
|