Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.net
- --
"Hứa quản gia, không thèm nghe anh nói nữa, thời gian sắp không còn kịp rồi, tôi đi trước!" Diệp Oản Oản nói.
"Được rồi Oản Oản tiểu thư, bất quá xin lưu ý, thời gian này hẳn Cửu gia không có ở trong phòng ngủ, mà ở gác xếp tầng chót. Cô qua bên đó tìm một chút!" Hứa Dịch dặn dò.
Diệp Oản Oản dừng chân lại, "Tầng chót?"
Hứa Dịch gật đầu: "Vâng, sau khi Cửu gia trở lại Cẩm Viên, liền một mình đi lên gác xếp rồi. Lại nói, dường như ngày này hàng năm, tâm tình Cửu gia đều không tốt cho lắm..."
Diệp Oản Oản hơi nhíu mày, "OK! Tôi biết rồi!"
Diệp Oản Oản vừa liếc nhìn đồng hồ trên điện thoại di động, vừa vội vã chạy tới tầng chót.
Còn thời gian khoảng 10 phút.
Diệp Oản Oản một hơi chạy đến tầng chót, sau đó dùng sức đẩy cửa phòng ra.
"A Cửu!"
Diệp Oản Oản nhẹ nhàng kêu khẽ một tiếng, kết quả, trong gác xếp yên tĩnh, không có một tiếng người.
"A Cửu...?"
Xảy ra chuyện gì? Thật giống như anh ấy không có ở chỗ này...
Chẳng lẽ đã đi ra ngoài rồi?
Diệp Oản Oản kêu mấy tiếng đều không nghe đáp lại, chỉ có thể vòng lại tìm ở những chỗ khác.
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bởi vì muốn cho anh niềm vui bất ngờ, Diệp Oản Oản cẩn thận từng li từng tí không phát ra tiếng động, chỉ có thể lặng lẽ tìm từng căn phòng một.
Kết quả, tìm khắp nơi đều không thấy, không ở gác xếp, thư phòng, phòng ngủ cũng đều không có.
Trời má! Rốt cuộc là đi đâu rồi?
Mắt thấy còn chưa đến ba phút thì sẽ đến 12 giờ, Diệp Oản Oản gấp đến độ xoay quanh.
Kế hoạch lớn “niềm vui bất ngờ ngày sinh nhật” của nàng! Chẳng lẽ sẽ phải chết yểu như vậy sao?
3 phút...
2 phút...
Diệp Oản Oản đứng ở cửa phòng ngủ, đang chuẩn bị tiếp tục đi những chỗ khác nhìn một chút, kết quả, lỗ tai động đậy, đột nhiên nghe được dường như có âm thanh trong phòng ngủ.
Ồ?
Vì vậy, Diệp Oản Oản lập tức vặn mở cửa phòng ngủ, sau đó, nàng nghe được âm thanh truyền tới từ trong phòng tắm.
Đệt! Mới vừa rồi đi tìm quá mau, nàng chỉ nhìn nhanh ở bên ngoài, cũng không ngờ là anh sẽ ở trong phòng tắm.
Xong đời, còn lại có một phút sau cùng!!!
Diệp Oản Oản cũng bất chấp mọi thứ, giống như một quả pháo lao thẳng vào trong phòng, không nói hai lời, tung một cước đá văng cửa phòng tắm.
Ầm ——
Cửa phòng tắm văng thẳng vào trong tường, lảo đảo ngã cái rầm trên mặt đất.
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau đó, Diệp Oản Oản cứ như vậy, trước ánh mắt đầy ngạc nhiên và ngơ ngác của “đối tượng”, duy trì tốc độ nhanh như đạn pháo nhào tới trước người của anh...
Dường như Tư Dạ Hàn mới vừa tắm xong, tóc hơi ướt, thậm chí còn chưa kịp mặc quần áo, chỉ hờ hững bọc một chiếc khăn lông màu trắng ở bên hông.
"Oản Oản?" Trong tay Tư Dạ Hàn cũng đang cầm một chiếc khăn lông khác, duy trì tư thế lau tóc, hoàn toàn không ngờ rằng Diệp Oản Oản lại đột nhiên xuất hiện, trực tiếp bị cô gái đụng lảo đảo lui về sau một bước.
Tư Dạ Hàn vội vàng đưa tay ra, ổn định thân hình của cô gái, tránh cho nàng ngã xuống, sắc mặt nghiêm túc: "Sao em lại tới đây, xảy ra chuyện gì?"
Diệp Oản Oản không để ý đến Tư Dạ Hàn hỏi thăm, vội vội vàng vàng "suỵt" một tiếng, ra hiệu cho anh yên lặng, sau đó cúi thấp đầu nhìn chằm chằm điện thoại di động, đếm ngược từng tiếng một, "Chín, tám, bảy, sáu..."
Năm...
Bốn...
Ba...
Diệp Oản Oản vừa đếm, vừa ba chân bốn cẳng móc một cây pháo cầm tay từ trong ngực ra, dùng bật lửa đốt, sau đó, "cạch" một tiếng nhanh chóng tắt đèn trong phòng tắm...
Kính coong——!!
Dưới lầu, tiếng chuông 12 giờ vang lên.
Cùng lúc đó, tạch tạch tạch ——
Cây pháo cầm tay bốc cháy, ánh sáng nhỏ bé chiếu rọi khắp cả phòng tắm, cũng chiếu sáng gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng thở hổn hển của cô gái, cùng với ánh mắt khiến người ta động lòng kia.
"Tư Dạ Hàn..."
Cô gái giơ cao cây pháo lên, nhón chân lên, hôn lên môi chàng trai, âm thanh mềm mại, dịu dàng, ngọt ngào hòa cùng tiếng pháo và tiếng chuông, vang lên ở bên tai của chàng trai, "Chúc anh sinh nhật vui vẻ..."
- --
"Hứa quản gia, không thèm nghe anh nói nữa, thời gian sắp không còn kịp rồi, tôi đi trước!" Diệp Oản Oản nói.
"Được rồi Oản Oản tiểu thư, bất quá xin lưu ý, thời gian này hẳn Cửu gia không có ở trong phòng ngủ, mà ở gác xếp tầng chót. Cô qua bên đó tìm một chút!" Hứa Dịch dặn dò.
Diệp Oản Oản dừng chân lại, "Tầng chót?"
Hứa Dịch gật đầu: "Vâng, sau khi Cửu gia trở lại Cẩm Viên, liền một mình đi lên gác xếp rồi. Lại nói, dường như ngày này hàng năm, tâm tình Cửu gia đều không tốt cho lắm..."
Diệp Oản Oản hơi nhíu mày, "OK! Tôi biết rồi!"
Diệp Oản Oản vừa liếc nhìn đồng hồ trên điện thoại di động, vừa vội vã chạy tới tầng chót.
Còn thời gian khoảng 10 phút.
Diệp Oản Oản một hơi chạy đến tầng chót, sau đó dùng sức đẩy cửa phòng ra.
"A Cửu!"
Diệp Oản Oản nhẹ nhàng kêu khẽ một tiếng, kết quả, trong gác xếp yên tĩnh, không có một tiếng người.
"A Cửu...?"
Xảy ra chuyện gì? Thật giống như anh ấy không có ở chỗ này...
Chẳng lẽ đã đi ra ngoài rồi?
Diệp Oản Oản kêu mấy tiếng đều không nghe đáp lại, chỉ có thể vòng lại tìm ở những chỗ khác.
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bởi vì muốn cho anh niềm vui bất ngờ, Diệp Oản Oản cẩn thận từng li từng tí không phát ra tiếng động, chỉ có thể lặng lẽ tìm từng căn phòng một.
Kết quả, tìm khắp nơi đều không thấy, không ở gác xếp, thư phòng, phòng ngủ cũng đều không có.
Trời má! Rốt cuộc là đi đâu rồi?
Mắt thấy còn chưa đến ba phút thì sẽ đến 12 giờ, Diệp Oản Oản gấp đến độ xoay quanh.
Kế hoạch lớn “niềm vui bất ngờ ngày sinh nhật” của nàng! Chẳng lẽ sẽ phải chết yểu như vậy sao?
3 phút...
2 phút...
Diệp Oản Oản đứng ở cửa phòng ngủ, đang chuẩn bị tiếp tục đi những chỗ khác nhìn một chút, kết quả, lỗ tai động đậy, đột nhiên nghe được dường như có âm thanh trong phòng ngủ.
Ồ?
Vì vậy, Diệp Oản Oản lập tức vặn mở cửa phòng ngủ, sau đó, nàng nghe được âm thanh truyền tới từ trong phòng tắm.
Đệt! Mới vừa rồi đi tìm quá mau, nàng chỉ nhìn nhanh ở bên ngoài, cũng không ngờ là anh sẽ ở trong phòng tắm.
Xong đời, còn lại có một phút sau cùng!!!
Diệp Oản Oản cũng bất chấp mọi thứ, giống như một quả pháo lao thẳng vào trong phòng, không nói hai lời, tung một cước đá văng cửa phòng tắm.
Ầm ——
Cửa phòng tắm văng thẳng vào trong tường, lảo đảo ngã cái rầm trên mặt đất.
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau đó, Diệp Oản Oản cứ như vậy, trước ánh mắt đầy ngạc nhiên và ngơ ngác của “đối tượng”, duy trì tốc độ nhanh như đạn pháo nhào tới trước người của anh...
Dường như Tư Dạ Hàn mới vừa tắm xong, tóc hơi ướt, thậm chí còn chưa kịp mặc quần áo, chỉ hờ hững bọc một chiếc khăn lông màu trắng ở bên hông.
"Oản Oản?" Trong tay Tư Dạ Hàn cũng đang cầm một chiếc khăn lông khác, duy trì tư thế lau tóc, hoàn toàn không ngờ rằng Diệp Oản Oản lại đột nhiên xuất hiện, trực tiếp bị cô gái đụng lảo đảo lui về sau một bước.
Tư Dạ Hàn vội vàng đưa tay ra, ổn định thân hình của cô gái, tránh cho nàng ngã xuống, sắc mặt nghiêm túc: "Sao em lại tới đây, xảy ra chuyện gì?"
Diệp Oản Oản không để ý đến Tư Dạ Hàn hỏi thăm, vội vội vàng vàng "suỵt" một tiếng, ra hiệu cho anh yên lặng, sau đó cúi thấp đầu nhìn chằm chằm điện thoại di động, đếm ngược từng tiếng một, "Chín, tám, bảy, sáu..."
Năm...
Bốn...
Ba...
Diệp Oản Oản vừa đếm, vừa ba chân bốn cẳng móc một cây pháo cầm tay từ trong ngực ra, dùng bật lửa đốt, sau đó, "cạch" một tiếng nhanh chóng tắt đèn trong phòng tắm...
Kính coong——!!
Dưới lầu, tiếng chuông 12 giờ vang lên.
Cùng lúc đó, tạch tạch tạch ——
Cây pháo cầm tay bốc cháy, ánh sáng nhỏ bé chiếu rọi khắp cả phòng tắm, cũng chiếu sáng gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng thở hổn hển của cô gái, cùng với ánh mắt khiến người ta động lòng kia.
"Tư Dạ Hàn..."
Cô gái giơ cao cây pháo lên, nhón chân lên, hôn lên môi chàng trai, âm thanh mềm mại, dịu dàng, ngọt ngào hòa cùng tiếng pháo và tiếng chuông, vang lên ở bên tai của chàng trai, "Chúc anh sinh nhật vui vẻ..."
/2489
|