Convertor: Vovo
Editor: Hyna Nguyễn
————————-
Tại thời điểm Diệp Oản Oản vừa nói xong những lời này, điện thoại di động trong tay cô chợt lóe sáng, biểu hiện trạng thái đang gọi cho người khác.
Vài phút trước đó, bên ngoài nhà cũ Diệp gia.
Ẩn trong bóng tối có một người nào đó ngồi trong xe, người đàn ông sắc mặt trong trẻo lạnh lùng ngồi ở trên ghế sau.
Phía trước ghế lái, Hứa Dịch yên lặng ngồi không nhúc nhích, tư thế này đã duy trì được hơn nửa giờ đồng hồ rồi.
Đáng lẽ bây giờ phải quay về Cẩm Viên, nhưng ông chủ của anh ta lại đột nhiên bắt anh đổi phương hướng, nói là đi đến một chỗ bất động sản khác, kết quả nửa đường đi tới chỗ đó, ông chủ đột nhiên bảo anh ta dừng xe.
Anh ta đang khó hiểu thắc mắc tại sao ông chủ phải đi đến chỗ bất động sản mà trước giờ chưa bao giờ đi qua, sau đó lại muốn anh ta nửa đường dừng xe, dừng xe rồi anh ta mới phát hiện ra chỗ đậu xe vừa vặn chính là khu lân cận của nhà cũ Diệp gia.
Trời ạ! Đi đến nơi bất động sản khác là giả, cố ý đi ngang qua nhìn ái phi của mình mới là thực sự đi.
Thời điểm Hứa Dịch đang nôn ói trong lòng thì điện thoại di động của Tư Dạ Hàn đột nhiên vang lên, trái tim nhỏ của Hứa Dịch sợ đến mức đột nhiên nhảy dựng lên.
Tiếp theo anh ta lấy ánh mắt liếc xéo qua một cái, liền phát hiện tên người gọi đến là… Diệp Oản Oản.
Đệt! Cô gái này bây giờ không phải là ở bên trong tham gia tiệc mừng thọ của ông nội cô ấy sao?
Lúc này gọi điện thoại cho ông chủ làm gì chứ?
Trong lòng đang rối loạn, từ chỗ ngồi phía sau, Tư Dạ Hàn hơi dừng lại một lát, nhấn nút kết nối.
Một giây kế tiếp, giọng cô gái liền từ trong điện thoại di động phát ra…
[Cố tiên sinh, có thể hay không đem micro cho tôi mượn dùng một chút.]
Nghe được câu này, chỗ ngồi phía sau, ánh mắt của ông chủ anh không thể nhận ra âm trầm thêm vài phần.
Hứa Dịch rất sửng sốt, không hiểu câu nói này là có ý gì?
Diệp Oản Oản thật giống như đang nói chuyện cùng với người khác mà đối tượng đang nói chuyện còn họ Cố sẽ không phải là… Cố Việt Trạch đi!
Sau đó, lời nói của Diệp Oản Oản lần lượt truyền ra…
[Kính chào các vị khách mời đang có mặt ngày hôm nay, các vị khỏe chứ?… ]
[Hôm nay ở chỗ này, tôi vẫn phải tuyên bố cùng mọi người một chuyện, tôi, Diệp Oản Oản, từ nay trở về sau, chính thức cùng Cố Việt Trạch tiên sinh giải trừ hôn ước]
[Cố tiên sinh, tôi hiểu sự phẫn nộ của anh, nhưng thật xin lỗi, tôi đối với anh đã không còn cảm tình… ]
[Tôi đã có người mình thích rồi… ]
Cùng lúc đó, bên trong phòng tiệc, Cố Việt Trạch nghe xong lời uy hiếp của Diệp Oản Oản, con ngươi chợt sáng lên vẻ lạnh lẻo.
Anh ta đương nhiên không hy vọng mọi người đều biết, vị hôn thê của Cố Việt Trạch lại thành người phụ nữ của Tư Dạ Hàn.
Nếu đó là một người đàn ông tùy tiện nào đó, anh ta tự nhiên có thể khinh thường, thậm chí toàn bộ công tử nhà giàu ở Đế Đô cũng không có mấy người đủ tiêu chuẩn để anh ta kiêng kỵ, nhưng cố tình lịa là… Hết lần này tới lần khác người đó lại là Tư Dạ Hàn…
Người mà dù có dùng đến gia thế hiển hách như anh ta ngửa mặt trông lên cũng không có tư cách tồn tại.
Tại thời điểm Cố Việt Trạch mặt lạnh trầm xuống, làn váy của Diệp Oản Oản di chuyển một cái, nhanh nhẹn rời đi.
Ở dưới sảnh, các công tử thế gia tụ ba tụ năm chung một chỗ, thán phục liên tục.
“Đệt… CMN! Tôi có nhìn lầm hay không Cố đại công tử của chúng ta bây giờ là bị người ta đá sao?”
“Phốc, nào chỉ là bị người ta đá, vị hôn thê ngay trước mọi người tuyên bố yêu người đàn ông khác, muốn giải trừ hôn ước, trên đầu đều bị cắm sừng lớn rồi!”
“Không nghĩ tới Cố đại công tử cũng có hôm nay a!”
Cố Việt Trạch tối nay vốn là muốn dùng bộ dạng vô cùng hoàn mỹ, giải trừ hôn ước, sau đó tuyên bố tin tức cùng Diệp Y Y đính hôn, trong lúc đó nếu Diệp Oản Oản có hành động thất thố nào thì chuyện đó đối với anh ta càng có tác dụng lớn hơn.
Nhưng anh ta không thể nghĩ tới, cuối cùng anh ta lại bị Diệp Oản Oản bày ra một màn này, hiện tại anh ta trở thành người bị bỏ rơi, đối với đàn ông mà nói đây là chuyện mất mặt nhất.
Không chỉ có Cố Việt Trạch, khuôn mặt nhỏ nhắn ôn nhu uyển chuyển của Diệp Y Y cũng hoàn toàn cứng lại.
Rõ ràng chính Diệp Oản Oản mới là người bị Cố Việt Trạch đá cùng ghét bỏ, nhưng lại bị Diệp Oản Oản náo loạn làm cho sự thật đổi trắng thay đen, dẫn đến người ngoài nhìn vào biến thành chuyện cô – Diệp Y Y nhặt lại người đàn ông mà Diệp Oản Oản không cần.
Editor: Hyna Nguyễn
————————-
Tại thời điểm Diệp Oản Oản vừa nói xong những lời này, điện thoại di động trong tay cô chợt lóe sáng, biểu hiện trạng thái đang gọi cho người khác.
Vài phút trước đó, bên ngoài nhà cũ Diệp gia.
Ẩn trong bóng tối có một người nào đó ngồi trong xe, người đàn ông sắc mặt trong trẻo lạnh lùng ngồi ở trên ghế sau.
Phía trước ghế lái, Hứa Dịch yên lặng ngồi không nhúc nhích, tư thế này đã duy trì được hơn nửa giờ đồng hồ rồi.
Đáng lẽ bây giờ phải quay về Cẩm Viên, nhưng ông chủ của anh ta lại đột nhiên bắt anh đổi phương hướng, nói là đi đến một chỗ bất động sản khác, kết quả nửa đường đi tới chỗ đó, ông chủ đột nhiên bảo anh ta dừng xe.
Anh ta đang khó hiểu thắc mắc tại sao ông chủ phải đi đến chỗ bất động sản mà trước giờ chưa bao giờ đi qua, sau đó lại muốn anh ta nửa đường dừng xe, dừng xe rồi anh ta mới phát hiện ra chỗ đậu xe vừa vặn chính là khu lân cận của nhà cũ Diệp gia.
Trời ạ! Đi đến nơi bất động sản khác là giả, cố ý đi ngang qua nhìn ái phi của mình mới là thực sự đi.
Thời điểm Hứa Dịch đang nôn ói trong lòng thì điện thoại di động của Tư Dạ Hàn đột nhiên vang lên, trái tim nhỏ của Hứa Dịch sợ đến mức đột nhiên nhảy dựng lên.
Tiếp theo anh ta lấy ánh mắt liếc xéo qua một cái, liền phát hiện tên người gọi đến là… Diệp Oản Oản.
Đệt! Cô gái này bây giờ không phải là ở bên trong tham gia tiệc mừng thọ của ông nội cô ấy sao?
Lúc này gọi điện thoại cho ông chủ làm gì chứ?
Trong lòng đang rối loạn, từ chỗ ngồi phía sau, Tư Dạ Hàn hơi dừng lại một lát, nhấn nút kết nối.
Một giây kế tiếp, giọng cô gái liền từ trong điện thoại di động phát ra…
[Cố tiên sinh, có thể hay không đem micro cho tôi mượn dùng một chút.]
Nghe được câu này, chỗ ngồi phía sau, ánh mắt của ông chủ anh không thể nhận ra âm trầm thêm vài phần.
Hứa Dịch rất sửng sốt, không hiểu câu nói này là có ý gì?
Diệp Oản Oản thật giống như đang nói chuyện cùng với người khác mà đối tượng đang nói chuyện còn họ Cố sẽ không phải là… Cố Việt Trạch đi!
Sau đó, lời nói của Diệp Oản Oản lần lượt truyền ra…
[Kính chào các vị khách mời đang có mặt ngày hôm nay, các vị khỏe chứ?… ]
[Hôm nay ở chỗ này, tôi vẫn phải tuyên bố cùng mọi người một chuyện, tôi, Diệp Oản Oản, từ nay trở về sau, chính thức cùng Cố Việt Trạch tiên sinh giải trừ hôn ước]
[Cố tiên sinh, tôi hiểu sự phẫn nộ của anh, nhưng thật xin lỗi, tôi đối với anh đã không còn cảm tình… ]
[Tôi đã có người mình thích rồi… ]
Cùng lúc đó, bên trong phòng tiệc, Cố Việt Trạch nghe xong lời uy hiếp của Diệp Oản Oản, con ngươi chợt sáng lên vẻ lạnh lẻo.
Anh ta đương nhiên không hy vọng mọi người đều biết, vị hôn thê của Cố Việt Trạch lại thành người phụ nữ của Tư Dạ Hàn.
Nếu đó là một người đàn ông tùy tiện nào đó, anh ta tự nhiên có thể khinh thường, thậm chí toàn bộ công tử nhà giàu ở Đế Đô cũng không có mấy người đủ tiêu chuẩn để anh ta kiêng kỵ, nhưng cố tình lịa là… Hết lần này tới lần khác người đó lại là Tư Dạ Hàn…
Người mà dù có dùng đến gia thế hiển hách như anh ta ngửa mặt trông lên cũng không có tư cách tồn tại.
Tại thời điểm Cố Việt Trạch mặt lạnh trầm xuống, làn váy của Diệp Oản Oản di chuyển một cái, nhanh nhẹn rời đi.
Ở dưới sảnh, các công tử thế gia tụ ba tụ năm chung một chỗ, thán phục liên tục.
“Đệt… CMN! Tôi có nhìn lầm hay không Cố đại công tử của chúng ta bây giờ là bị người ta đá sao?”
“Phốc, nào chỉ là bị người ta đá, vị hôn thê ngay trước mọi người tuyên bố yêu người đàn ông khác, muốn giải trừ hôn ước, trên đầu đều bị cắm sừng lớn rồi!”
“Không nghĩ tới Cố đại công tử cũng có hôm nay a!”
Cố Việt Trạch tối nay vốn là muốn dùng bộ dạng vô cùng hoàn mỹ, giải trừ hôn ước, sau đó tuyên bố tin tức cùng Diệp Y Y đính hôn, trong lúc đó nếu Diệp Oản Oản có hành động thất thố nào thì chuyện đó đối với anh ta càng có tác dụng lớn hơn.
Nhưng anh ta không thể nghĩ tới, cuối cùng anh ta lại bị Diệp Oản Oản bày ra một màn này, hiện tại anh ta trở thành người bị bỏ rơi, đối với đàn ông mà nói đây là chuyện mất mặt nhất.
Không chỉ có Cố Việt Trạch, khuôn mặt nhỏ nhắn ôn nhu uyển chuyển của Diệp Y Y cũng hoàn toàn cứng lại.
Rõ ràng chính Diệp Oản Oản mới là người bị Cố Việt Trạch đá cùng ghét bỏ, nhưng lại bị Diệp Oản Oản náo loạn làm cho sự thật đổi trắng thay đen, dẫn đến người ngoài nhìn vào biến thành chuyện cô – Diệp Y Y nhặt lại người đàn ông mà Diệp Oản Oản không cần.
/2489
|