Editor: Hyna Nguyễn
Beat: Gemini
————————————————–
Diệp Mộ Phàm hai tay ôm ngực, không chút nghĩ ngợi mở miệng: “Dĩ nhiên là tôi!”
“Phốc ha ha… Phế vật này mới vừa nói cái gì vậy?”
Diệp Mộ Phàm vừa dứt lời, mấy nhà thiết kế chung quanh Hà Tuấn Thành nhất thời cười ầm lên.
“Diệp Mộ Phàm, e rằng đầu óc của anh có vấn đề? Hà tổng giám của chúng ta lấy trộm tác phẩm của anh sao? Anh cho rằng anh là ai?”
“Trời, đường đường là tổng giám giải trí Tụ Tinh của chúng ta, mà lại cần lấy trộm tác phẩm của một người làm việc vặt như anh sao, anh thật sự là biết tự dát vàng lên mặt mình mà!”
Hà Tuấn Thành hoàn toàn không cần tự mình ra tay, mọi người ở đây một người một ngụm nước miếng cũng đủ để dìm chết Diệp Mộ Phàm rồi.
“Hừ! Bảo an đâu? Mấy người làm việc thế nào vậy? Có người không có thư mời trà trộn vào rồi cũng không biết! Còn tùy tiện để anh ta gây chuyện như vậy nữa sao!”
“Đúng vậy! Còn không nhanh chóng đem người đuổi ra ngoài cho tôi!”
Bên này tiếng động ồn ào quá lớn, rất nhanh đã kinh động đến nhân viên làm việc.
“Xin hỏi đã xảy ra chuyện gì?” Một cô gái ăn mặc rất nghiêm túc hoang mang chạy tới, sau khi nhìn thấy Diệp Mộ Phàm, ánh mắt nhất thời sáng lên, “Quản lý Trịnh vẫn đang liên tục tìm…”
Lời nói của cô gái còn chưa dứt, thì bị một nhà thiết kế tóc dài bên cạnh cắt đứt: “Người này, không có thư mời trà trộn vào trong đây làm loạn, bởi vì ghen tị với Hà tổng giám của chúng ta, còn bêu xấu anh ấy lấy trộm tác phẩm của mình! Các cô làm việc như thế nào? Còn có thể quản lý được hay không vậy?”
Tất cả mọi người chung quanh không biết chân tướng đều đang xem náo nhiệt, tụ ba tụ năm thì thầm với nhau.
“Cái…Cái gì… Anh ta vào đây để gây rối… Ghen tị với Hà tổng giám…” Nhân viên làm việc một mặt mê mang, hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra.Vẻ mặt của người tóc dài kia vô cùng lạnh lùng nói: “Không sai! Không tin cô kiểm tra một cái xem thử anh ta có thư mời hay không là biết được thực hư sự việc!”
“Hazz, thôi quên đi…” vẻ mặt Hà Tuấn Thành như khoan dung nói.
Người tóc dài này vì muốn nịnh bợ Hà Tuấn Thành, mặt đầy đại nghĩa cao giọng nói: “Sao có thể đơn giản như vậy được, loại người bại hoại thế này ở giới thời trang, cũng dám bước chân vào cửa chính hiệp hội Thời Trang của chúng ta sao?! Quả thực là làm bẩn hiệp hội mà!”
Nhân viên làm việc nghe vậy, sắc mặt có chút khó mà hình dung được, nhìn đám người Hà Tuấn Thành vẻ mặt giống như nhìn người ngoài hành tinh, rồi nói: “Vị tiên sinh này quả thật không có thư mời…”
Tóc dài nghe xong, nhất thời càng hăng hái hơn, đắc ý mở miệng: “Tôi nói nha, anh ta cho các anh chỗ tốt gì mà các người làm việc cẩu thả để cho anh ta đi vào đây một cách tự ý như thế vậy?!”
Nhân viên làm việc bị người này dùng thái độ hùng hổ dọa người cũng kích động thêm vài phần tức giận, lạnh lùng quét mắt nhìn đám người Hà Tuấn Thành, sau đó, từng chữ từng chữ mở miệng nói: “Vị tiên sinh này, là phó chủ tịch hiệp hội Thời Trang của chúng ta, cũng là một trong những người chủ trì buổi tiệc ngày hôm nay, dĩ nhiên là không cần thư mời, xin hỏi các người, đối với chuyện này có vấn đề gì không?”
Trong nháy mắt tiếng nói của nhân viên làm việc vừa dứt, hiện trường một mảng yên lặng như chết.
Vẻ đắc ý trên mặt người tóc dài hoàn toàn cứng ngắc, con ngươi của Hà Tuấn Thành chợt co rút nhanh, đột nhiên ngẩng đầu lên, trợn mắt cứng đờ nhìn sang Diệp Mộ Phàm…
Thẩm Mộng Kỳ trên sân khấu dù bận rộn nhưng vẫn ung dung xem náo nhiệt trong nháy mắt thân thể của cô ta cũng cương cứng, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo chợt trắng nhợt, không cách nào tin tưởng nhìn về phía Diệp Mộ Phàm…
Cô gái kia mới vừa rồi… Nói cái gì vậy?
Phó chủ tịch hiệp hội Thời Trang…
Diệp Mộ Phàm sao?
Lúc này, Hà Tuấn Thành thật vất vả mới hồi phục lại tinh thần, chật vật mở miệng hỏi: “Cô… Cô mới vừa… Mới vừa nói cái gì? Cô nói anh ta là ai?”
Nhân viên làm việc liếc hắn ta một cái nói: “Đây là phó chủ tịch hiệp hội Thời Trang mới nhậm chức của chúng tôi, Felix tiên sinh. Chính là người mà mấy người mới vừa nói không có thư mời tùy tiện trà trộn đi vào, còn làm bẩn người của hiệp hội Thời Trang.”
Tất cả mọi người: “…”
Beat: Gemini
————————————————–
Diệp Mộ Phàm hai tay ôm ngực, không chút nghĩ ngợi mở miệng: “Dĩ nhiên là tôi!”
“Phốc ha ha… Phế vật này mới vừa nói cái gì vậy?”
Diệp Mộ Phàm vừa dứt lời, mấy nhà thiết kế chung quanh Hà Tuấn Thành nhất thời cười ầm lên.
“Diệp Mộ Phàm, e rằng đầu óc của anh có vấn đề? Hà tổng giám của chúng ta lấy trộm tác phẩm của anh sao? Anh cho rằng anh là ai?”
“Trời, đường đường là tổng giám giải trí Tụ Tinh của chúng ta, mà lại cần lấy trộm tác phẩm của một người làm việc vặt như anh sao, anh thật sự là biết tự dát vàng lên mặt mình mà!”
Hà Tuấn Thành hoàn toàn không cần tự mình ra tay, mọi người ở đây một người một ngụm nước miếng cũng đủ để dìm chết Diệp Mộ Phàm rồi.
“Hừ! Bảo an đâu? Mấy người làm việc thế nào vậy? Có người không có thư mời trà trộn vào rồi cũng không biết! Còn tùy tiện để anh ta gây chuyện như vậy nữa sao!”
“Đúng vậy! Còn không nhanh chóng đem người đuổi ra ngoài cho tôi!”
Bên này tiếng động ồn ào quá lớn, rất nhanh đã kinh động đến nhân viên làm việc.
“Xin hỏi đã xảy ra chuyện gì?” Một cô gái ăn mặc rất nghiêm túc hoang mang chạy tới, sau khi nhìn thấy Diệp Mộ Phàm, ánh mắt nhất thời sáng lên, “Quản lý Trịnh vẫn đang liên tục tìm…”
Lời nói của cô gái còn chưa dứt, thì bị một nhà thiết kế tóc dài bên cạnh cắt đứt: “Người này, không có thư mời trà trộn vào trong đây làm loạn, bởi vì ghen tị với Hà tổng giám của chúng ta, còn bêu xấu anh ấy lấy trộm tác phẩm của mình! Các cô làm việc như thế nào? Còn có thể quản lý được hay không vậy?”
Tất cả mọi người chung quanh không biết chân tướng đều đang xem náo nhiệt, tụ ba tụ năm thì thầm với nhau.
“Cái…Cái gì… Anh ta vào đây để gây rối… Ghen tị với Hà tổng giám…” Nhân viên làm việc một mặt mê mang, hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra.Vẻ mặt của người tóc dài kia vô cùng lạnh lùng nói: “Không sai! Không tin cô kiểm tra một cái xem thử anh ta có thư mời hay không là biết được thực hư sự việc!”
“Hazz, thôi quên đi…” vẻ mặt Hà Tuấn Thành như khoan dung nói.
Người tóc dài này vì muốn nịnh bợ Hà Tuấn Thành, mặt đầy đại nghĩa cao giọng nói: “Sao có thể đơn giản như vậy được, loại người bại hoại thế này ở giới thời trang, cũng dám bước chân vào cửa chính hiệp hội Thời Trang của chúng ta sao?! Quả thực là làm bẩn hiệp hội mà!”
Nhân viên làm việc nghe vậy, sắc mặt có chút khó mà hình dung được, nhìn đám người Hà Tuấn Thành vẻ mặt giống như nhìn người ngoài hành tinh, rồi nói: “Vị tiên sinh này quả thật không có thư mời…”
Tóc dài nghe xong, nhất thời càng hăng hái hơn, đắc ý mở miệng: “Tôi nói nha, anh ta cho các anh chỗ tốt gì mà các người làm việc cẩu thả để cho anh ta đi vào đây một cách tự ý như thế vậy?!”
Nhân viên làm việc bị người này dùng thái độ hùng hổ dọa người cũng kích động thêm vài phần tức giận, lạnh lùng quét mắt nhìn đám người Hà Tuấn Thành, sau đó, từng chữ từng chữ mở miệng nói: “Vị tiên sinh này, là phó chủ tịch hiệp hội Thời Trang của chúng ta, cũng là một trong những người chủ trì buổi tiệc ngày hôm nay, dĩ nhiên là không cần thư mời, xin hỏi các người, đối với chuyện này có vấn đề gì không?”
Trong nháy mắt tiếng nói của nhân viên làm việc vừa dứt, hiện trường một mảng yên lặng như chết.
Vẻ đắc ý trên mặt người tóc dài hoàn toàn cứng ngắc, con ngươi của Hà Tuấn Thành chợt co rút nhanh, đột nhiên ngẩng đầu lên, trợn mắt cứng đờ nhìn sang Diệp Mộ Phàm…
Thẩm Mộng Kỳ trên sân khấu dù bận rộn nhưng vẫn ung dung xem náo nhiệt trong nháy mắt thân thể của cô ta cũng cương cứng, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo chợt trắng nhợt, không cách nào tin tưởng nhìn về phía Diệp Mộ Phàm…
Cô gái kia mới vừa rồi… Nói cái gì vậy?
Phó chủ tịch hiệp hội Thời Trang…
Diệp Mộ Phàm sao?
Lúc này, Hà Tuấn Thành thật vất vả mới hồi phục lại tinh thần, chật vật mở miệng hỏi: “Cô… Cô mới vừa… Mới vừa nói cái gì? Cô nói anh ta là ai?”
Nhân viên làm việc liếc hắn ta một cái nói: “Đây là phó chủ tịch hiệp hội Thời Trang mới nhậm chức của chúng tôi, Felix tiên sinh. Chính là người mà mấy người mới vừa nói không có thư mời tùy tiện trà trộn đi vào, còn làm bẩn người của hiệp hội Thời Trang.”
Tất cả mọi người: “…”
/2489
|