Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)
Chương 1435: Vật này tỷ cũng dám cướp
/2489
|
Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
---
Sau khi cầm được lệnh mời, Kỷ Tu Nhiễm cũng không ở trong nhà ở lâu, dẫn theo Diệp Oản Oản ung dung rời khỏi Kỷ gia.
Rất nhanh, Kỷ Tu Nhiễm để cho Khô Cốt lái xe tới phụ cận trụ sở chính Không Sợ Minh, đem lệnh bài Võ Đạo Hội đưa cho Diệp Oản Oản.
"Đem vật này giữ lấy, ngày mà Võ Đạo Hội được tổ chức, tôi sẽ báo cho cô. Đến lúc đó, cô cầm lấy tấm lệnh bài này, sẽ là đại biểu cho Không Sợ Minh tham gia Võ Đạo Hội." Kỷ Tu Nhiễm mở miệng nói.
"Cảm ơn..." Diệp Oản Oản khẽ vuốt cằm, đem lệnh bài màu bạc cẩn thận cất đi.
Đợi sau khi Diệp Oản Oản quay về trụ sở chính Không Sợ Minh, Khô Cốt nhìn về phía Kỷ Tu Nhiễm, mở miệng nói: "Kỷ Hoàng để cho Vô Ưu tiểu thư tham gia Võ Đạo Hội lần này, hẳn là mong muốn Không Sợ Minh được tẩy trắng, trở thành một thành viên của Liên Minh Công Hội?"
Nghe được lời này của Khô Cốt, Kỷ Tu Nhiễm gật đầu, nói: "Không sai, bây giờ tình cảnh của Không Sợ Minh vô bất không ổn. Không nói đến thế lực A Tu La, Không Sợ Minh từng đắc tội quá nhiều thế lực. Nhưng mà hiện tại Vô Ưu cũng chưa khôi phục lại ký ức, rất nhiều chuyện không cách nào ứng đối được, quá mức nguy hiểm."
Nghe tiếng, Khô Cốt như có điều suy nghĩ. Nếu như Nhiếp Vô Ưu có thể thông qua khảo hạch, trở thành một thành viên của Liên Minh, những thế lực kia nếu như muốn động vào Nhiếp Vô Ưu hay Không Sợ Minh, cũng phải cân nhắc lại chính bản thân mình một chút.
...
Giờ phút này, bên trong phòng làm việc, Diệp Oản Oản nhìn Beerus cùng Đại Bạch đang khò khò ngủ say, một mình ngồi ở trên ghế, quan sát lệnh bài màu bạc trong tay, trong đầu lại lần nữa hiện ra những mẩu ký ức về Công Hội Lính Đánh Thuê Xích Diễm.
Hiện tại, Diệp Oản Oản không khỏi hoài nghi, vì những hình ảnh trong ký ức này cực kỳ chân thật...
Nhưng nếu như, chính mình cũng không phải là là người của Độc Lập Châu, làm sao lại có thể hiện ra những mẩu ký ức như vậy?
Chẳng lẽ, nàng thật sự là người Độc Lập Châu? Hoặc cũng có thể…đã từng đi tới Độc Lập Châu?
Giả sử, chính mình quả thật là người Độc Lập Châu, có thể nào, nàng thật sự chính là Không Sợ Minh Chủ Tóc Húi Cua ca hay không?
Hết thảy những thứ này, cũng không phải là trùng hợp...
Nhưng Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong, rõ ràng có cha mẹ! Nhưng ông ngoại lại nói với nàng, cha mẹ mình đều đã qua đời…
Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Trong lúc Diệp Oản Oản còn đang miên man trong dòng suy nghĩ hỗn loạn, Bắc Đẩu lại đẩy cửa ra, nghênh ngang tiến vào phòng làm việc.
"Má ơi!"
Bắc Đẩu đến gần bên người Diệp Oản Oản, sau khi nhìn thấy trong tay Diệp Oản Oản đang vuốt vuốt lệnh bài màu bạc xong, sắc mặt nhất thời biến đổi.
Bắc Đẩu bật thốt lên một tiếng này, lại làm cho dòng suy nghĩ hỗn loạn của Diệp Oản Oản bị cắt ngang.
Lúc này, Diệp Oản Oản ngẩng đầu lên, liếc mắt lườm Bắc Đẩu, mặt đầy vẻ không vui: "Tôi ngày trước có phải là đã nói với cậu rồi hay không!? Vào phòng làm việc nhớ phải gõ cửa, còn nữa, sau này đừng có mà la toáng lên đột ngột như vậy!"
Nhưng mà, Bắc Đẩu một chữ cũng không nói, chỉ nhìn chằm chằm vào lệnh bài màu bạc trong tay Diệp Oản Oản.
Chỉ chốc lát sau, Bắc Đẩu bỗng nhiên nói: "Con bà nó! Phong tỷ, tỷ sẽ không thật sự làm ra chuyện như vậy đi...??"
Nghe Bắc Đẩu nói như vậy, Diệp Oản Oản hơi nhíu mày, hoàn toàn không cách nào hiểu được Bắc Đẩu đang nói gì.
Nàng đã làm cái gì?
"Phong tỷ, chúng ta cướp bóc mặc dù không sai... nhưng đây là lệnh mời của Võ Đạo Hội đấy! Vật này mà tỷ cũng dám cướp!" Bắc Đẩu nhìn Diệp Oản Oản, chợt giơ ngón cái lên tặng cho Diệp Oản Oản, mặt đầy bội phục.
"Không phải là cướp..." Diệp Oản Oản xạm mặt lại, mở miệng nói.
Nàng dù thế nào đi nữa, cũng không đến nỗi đi cướp một cái lệnh mời đấy chứ!! Lại nói, đồ chơi này trừ phi là người bên cạnh tặng cho, còn có giành được cũng vô dụng.
"Phong tỷ, tỷ đây không phải là cướp?" Bắc Đẩu không hề tin tưởng chút nào.
Đồ chơi này, trừ thời điểm Không Sợ Minh mới vừa được thành lập còn được mời một lần, sau này mỗi một lần Võ Đạo Hội được tổ chức, cũng chưa từng mời qua Không Sợ Minh.
Huống chi, Không Sợ Minh bọn họ không chuyện ác nào không làm, nói kiểu nào đi nữa, ai mà dám mời cơ chứ…
---
Sau khi cầm được lệnh mời, Kỷ Tu Nhiễm cũng không ở trong nhà ở lâu, dẫn theo Diệp Oản Oản ung dung rời khỏi Kỷ gia.
Rất nhanh, Kỷ Tu Nhiễm để cho Khô Cốt lái xe tới phụ cận trụ sở chính Không Sợ Minh, đem lệnh bài Võ Đạo Hội đưa cho Diệp Oản Oản.
"Đem vật này giữ lấy, ngày mà Võ Đạo Hội được tổ chức, tôi sẽ báo cho cô. Đến lúc đó, cô cầm lấy tấm lệnh bài này, sẽ là đại biểu cho Không Sợ Minh tham gia Võ Đạo Hội." Kỷ Tu Nhiễm mở miệng nói.
"Cảm ơn..." Diệp Oản Oản khẽ vuốt cằm, đem lệnh bài màu bạc cẩn thận cất đi.
Đợi sau khi Diệp Oản Oản quay về trụ sở chính Không Sợ Minh, Khô Cốt nhìn về phía Kỷ Tu Nhiễm, mở miệng nói: "Kỷ Hoàng để cho Vô Ưu tiểu thư tham gia Võ Đạo Hội lần này, hẳn là mong muốn Không Sợ Minh được tẩy trắng, trở thành một thành viên của Liên Minh Công Hội?"
Nghe được lời này của Khô Cốt, Kỷ Tu Nhiễm gật đầu, nói: "Không sai, bây giờ tình cảnh của Không Sợ Minh vô bất không ổn. Không nói đến thế lực A Tu La, Không Sợ Minh từng đắc tội quá nhiều thế lực. Nhưng mà hiện tại Vô Ưu cũng chưa khôi phục lại ký ức, rất nhiều chuyện không cách nào ứng đối được, quá mức nguy hiểm."
Nghe tiếng, Khô Cốt như có điều suy nghĩ. Nếu như Nhiếp Vô Ưu có thể thông qua khảo hạch, trở thành một thành viên của Liên Minh, những thế lực kia nếu như muốn động vào Nhiếp Vô Ưu hay Không Sợ Minh, cũng phải cân nhắc lại chính bản thân mình một chút.
...
Giờ phút này, bên trong phòng làm việc, Diệp Oản Oản nhìn Beerus cùng Đại Bạch đang khò khò ngủ say, một mình ngồi ở trên ghế, quan sát lệnh bài màu bạc trong tay, trong đầu lại lần nữa hiện ra những mẩu ký ức về Công Hội Lính Đánh Thuê Xích Diễm.
Hiện tại, Diệp Oản Oản không khỏi hoài nghi, vì những hình ảnh trong ký ức này cực kỳ chân thật...
Nhưng nếu như, chính mình cũng không phải là là người của Độc Lập Châu, làm sao lại có thể hiện ra những mẩu ký ức như vậy?
Chẳng lẽ, nàng thật sự là người Độc Lập Châu? Hoặc cũng có thể…đã từng đi tới Độc Lập Châu?
Giả sử, chính mình quả thật là người Độc Lập Châu, có thể nào, nàng thật sự chính là Không Sợ Minh Chủ Tóc Húi Cua ca hay không?
Hết thảy những thứ này, cũng không phải là trùng hợp...
Nhưng Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong, rõ ràng có cha mẹ! Nhưng ông ngoại lại nói với nàng, cha mẹ mình đều đã qua đời…
Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Trong lúc Diệp Oản Oản còn đang miên man trong dòng suy nghĩ hỗn loạn, Bắc Đẩu lại đẩy cửa ra, nghênh ngang tiến vào phòng làm việc.
"Má ơi!"
Bắc Đẩu đến gần bên người Diệp Oản Oản, sau khi nhìn thấy trong tay Diệp Oản Oản đang vuốt vuốt lệnh bài màu bạc xong, sắc mặt nhất thời biến đổi.
Bắc Đẩu bật thốt lên một tiếng này, lại làm cho dòng suy nghĩ hỗn loạn của Diệp Oản Oản bị cắt ngang.
Lúc này, Diệp Oản Oản ngẩng đầu lên, liếc mắt lườm Bắc Đẩu, mặt đầy vẻ không vui: "Tôi ngày trước có phải là đã nói với cậu rồi hay không!? Vào phòng làm việc nhớ phải gõ cửa, còn nữa, sau này đừng có mà la toáng lên đột ngột như vậy!"
Nhưng mà, Bắc Đẩu một chữ cũng không nói, chỉ nhìn chằm chằm vào lệnh bài màu bạc trong tay Diệp Oản Oản.
Chỉ chốc lát sau, Bắc Đẩu bỗng nhiên nói: "Con bà nó! Phong tỷ, tỷ sẽ không thật sự làm ra chuyện như vậy đi...??"
Nghe Bắc Đẩu nói như vậy, Diệp Oản Oản hơi nhíu mày, hoàn toàn không cách nào hiểu được Bắc Đẩu đang nói gì.
Nàng đã làm cái gì?
"Phong tỷ, chúng ta cướp bóc mặc dù không sai... nhưng đây là lệnh mời của Võ Đạo Hội đấy! Vật này mà tỷ cũng dám cướp!" Bắc Đẩu nhìn Diệp Oản Oản, chợt giơ ngón cái lên tặng cho Diệp Oản Oản, mặt đầy bội phục.
"Không phải là cướp..." Diệp Oản Oản xạm mặt lại, mở miệng nói.
Nàng dù thế nào đi nữa, cũng không đến nỗi đi cướp một cái lệnh mời đấy chứ!! Lại nói, đồ chơi này trừ phi là người bên cạnh tặng cho, còn có giành được cũng vô dụng.
"Phong tỷ, tỷ đây không phải là cướp?" Bắc Đẩu không hề tin tưởng chút nào.
Đồ chơi này, trừ thời điểm Không Sợ Minh mới vừa được thành lập còn được mời một lần, sau này mỗi một lần Võ Đạo Hội được tổ chức, cũng chưa từng mời qua Không Sợ Minh.
Huống chi, Không Sợ Minh bọn họ không chuyện ác nào không làm, nói kiểu nào đi nữa, ai mà dám mời cơ chứ…
/2489
|