Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)
Chương 2170: Cho tới bây giờ chưa từng thua
/2489
|
Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
- --
Hà Bưu dứt khoát hẳn hoi ngồi dựa ở trên ghế, ánh mắt không chút kiêng kỵ quan sát ở trên người Diệp Oản Oản, "Nghe nói Bạch minh chủ mấy ngày nay chơi đùa thật là vui vẻ?"
Diệp Oản Oản cười một tiếng, "Tạm được đi!"
Hà Bưu: "Vậy thì có hứng thú hay không, cùng ta vui đùa một chút?"
Diệp Oản Oản: "Hà lão đại muốn chơi cái gì?"
Hà Bưu: "Chơi cái gì cũng được, Bạch minh chủ ngươi quyết định."
"Tiền đặt cuộc thì sao?" Diệp Oản Oản lại hỏi.
Hà Bưu cười một tiếng: "Ha ha, tiền đặt cuộc rất đơn giản, nếu như là Bạch minh chủ ngươi thua, ta cũng không muốn làm khó ngươi, trên đảo này tịch mịch, ngươi ngủ với ta mấy đêm là được rồi!"
Trong nháy mắt khi Hà Bưu dứt tiếng, hai con ngươi Diệp Oản Oản đột nhiên híp lại.
"Móa..." Một bên, Tư Hạ khẽ nguyền rủa một tiếng, Hải Đường cũng đổi sắc mặt.
Trên đảo này, người bị bắt tới tất cả đều là đại lão Độc Lập Châu. Mà bên trong đại lão lại là nam nhân chiếm đa số, nữ nhân cực ít. Coi như là có, loại có đẳng cấp giống như Hải Đường, tất cả đều không chọc nổi, không ai dám có ý đồ.
Diệp Oản Oản coi như Không Sợ Minh Chủ, những người đó tự nhiên cũng đều không dám tùy tiện động tâm.
Nhưng mà, ở trên một hòn đảo kín như vậy, bị nhốt lâu như vậy, không có chút hy vọng chạy thoát, mặt ác nhất của nhân tính sớm muộn cũng sẽ bị kích thích ra.
Huống chi Diệp Oản Oản còn dậy thì thành công, có một khuôn mặt đẹp đến “nguy hiểm” như vậy.
Nghe được lời của Hà Bưu, bên cạnh một đám đại lão vây xem nhất thời xôn xao một mảnh.
"Ta nhổ vào! Cái tên Hà Bưu này, đủ hung mãnh à nha! Ngay cả Bạch Phong đều dám đánh chủ ý!"
"Bất quá cũng khó trách! Nữ lớn mười tám biến, bây giờ gương mặt đó của Bạch Phong thật sự là... chậc chậc chậc..."
"Ha ha ha, các ngươi đoán xem Bạch Phong có thể đáp ứng hay không?"
"Ta thấy khó! Coi như là Bạch Phong, dầu gì cũng là một người phụ nữ. Loại đánh cược này, sợ là sẽ không dễ dàng đáp ứng chứ?"
...
Hải Đường tức giận trừng Hà Bưu một cái, ngay sau đó vội vàng kéo Diệp Oản Oản một cái, "Vô Ưu, chớ cùng hắn đánh cược! Cái tên Hà Bưu này, cáo già giảo hoạt, cô không chơi thắng hắn đâu!"
Cái gã Hà Bưu này, Diệp Oản Oản cũng có chút hiểu. Những thứ bình thường mà bọn họ chơi, đối với hắn mà nói tất cả đều là trò trẻ con, Diệp Oản Oản tuyệt đối không chơi thắng hắn.
Ánh mắt Diệp Oản Oản khẽ chuyển, chợt nhìn về phía Hà Bưu mở miệng nói, "Hà bang chủ, ngươi mới vừa nói, đánh cuộc gì tùy ý ta thật sao?"
Hà Bưu lộ ra một nụ cười xảo trá, "Không sai, đánh cuộc gì tùy ngươi! Nhưng mà, điều kiện đánh cuộc tiên quyết phải là tuyệt đối công bằng."
Diệp Oản Oản âm thầm cười lạnh, quả nhiên là lão cáo già giảo hoạt.
"Được, ta đánh cược với ngươi." Diệp Oản Oản mở miệng nói.
Trong nháy mắt khi Diệp Oản Oản dứt tiếng, cơ hồ toàn trường xôn xao.
"Vô Ưu, cô điên rồi!" Hải Đường kinh hô thành tiếng.
Tư Hạ cũng không nghĩ tới nàng lại sẽ có thể đáp ứng, "Đệt! Nữ nhân điên, cô làm gì vậy, sao lại đáp ứng hắn! Cô có biết cái tên này là ai chăng? Hắn tới nơi này lâu như vậy, từ trước tới giờ chưa từng thua!"
Ánh mắt Hà Bưu nhìn Diệp Oản Oản tràn ngập hưng phấn và hứng thú, vỗ vỗ tay, "Trăm nghe không bằng gặp mặt, Bạch minh chủ quả nhiên có dũng khí!"
Diệp Oản Oản hướng về Hải Đường và Tư Hạ nhìn một cái, "Hai người các người đừng kích động như vậy được không, nói không chừng tôi sẽ thắng đấy!"
Tư Hạ giận đến không thôi, "Thắng cái rắm, đều đã nói với cô cái lão già này cáo già giảo hoạt rồi, chính cô không biết lai lịch cái gã Hà Bưu này sao?"
Diệp Oản Oản vỗ bả vai của Tư Hạ một cái, "Lãnh đạm bình tĩnh, lãnh đạm bình tĩnh, thua lại không bắt cậu ngủ cùng hắn! Huống chi... Thật là trùng hợp, cho tới bây giờ tôi cũng chưa từng thua!"
Tư Hạ: "Cô..."
Hai con ngươi Hà Bưu lộ ra tinh quang, "Vậy, hiện tại bắt đầu?"
Diệp Oản Oản dừng một chút, mở miệng nói, "Khoan đã, nếu như ta thua, ta ngủ với ngươi mấy đêm, vậy nếu như ta thắng thì sao?"
Hà Bưu dường như cho tới bây giờ chưa từng nghĩ Diệp Oản Oản sẽ thắng, nghe vậy sững sờ, ngay sau đó mở miệng hỏi, "Ngươi muốn như thế nào?"
Ánh mắt Diệp Oản Oản vòng một vòng ở bên hông Hà Bưu, ngay sau đó nói, "Nếu như là ta thắng, ta muốn... Bạch Hổ lệnh của ngươi."
- --
Hà Bưu dứt khoát hẳn hoi ngồi dựa ở trên ghế, ánh mắt không chút kiêng kỵ quan sát ở trên người Diệp Oản Oản, "Nghe nói Bạch minh chủ mấy ngày nay chơi đùa thật là vui vẻ?"
Diệp Oản Oản cười một tiếng, "Tạm được đi!"
Hà Bưu: "Vậy thì có hứng thú hay không, cùng ta vui đùa một chút?"
Diệp Oản Oản: "Hà lão đại muốn chơi cái gì?"
Hà Bưu: "Chơi cái gì cũng được, Bạch minh chủ ngươi quyết định."
"Tiền đặt cuộc thì sao?" Diệp Oản Oản lại hỏi.
Hà Bưu cười một tiếng: "Ha ha, tiền đặt cuộc rất đơn giản, nếu như là Bạch minh chủ ngươi thua, ta cũng không muốn làm khó ngươi, trên đảo này tịch mịch, ngươi ngủ với ta mấy đêm là được rồi!"
Trong nháy mắt khi Hà Bưu dứt tiếng, hai con ngươi Diệp Oản Oản đột nhiên híp lại.
"Móa..." Một bên, Tư Hạ khẽ nguyền rủa một tiếng, Hải Đường cũng đổi sắc mặt.
Trên đảo này, người bị bắt tới tất cả đều là đại lão Độc Lập Châu. Mà bên trong đại lão lại là nam nhân chiếm đa số, nữ nhân cực ít. Coi như là có, loại có đẳng cấp giống như Hải Đường, tất cả đều không chọc nổi, không ai dám có ý đồ.
Diệp Oản Oản coi như Không Sợ Minh Chủ, những người đó tự nhiên cũng đều không dám tùy tiện động tâm.
Nhưng mà, ở trên một hòn đảo kín như vậy, bị nhốt lâu như vậy, không có chút hy vọng chạy thoát, mặt ác nhất của nhân tính sớm muộn cũng sẽ bị kích thích ra.
Huống chi Diệp Oản Oản còn dậy thì thành công, có một khuôn mặt đẹp đến “nguy hiểm” như vậy.
Nghe được lời của Hà Bưu, bên cạnh một đám đại lão vây xem nhất thời xôn xao một mảnh.
"Ta nhổ vào! Cái tên Hà Bưu này, đủ hung mãnh à nha! Ngay cả Bạch Phong đều dám đánh chủ ý!"
"Bất quá cũng khó trách! Nữ lớn mười tám biến, bây giờ gương mặt đó của Bạch Phong thật sự là... chậc chậc chậc..."
"Ha ha ha, các ngươi đoán xem Bạch Phong có thể đáp ứng hay không?"
"Ta thấy khó! Coi như là Bạch Phong, dầu gì cũng là một người phụ nữ. Loại đánh cược này, sợ là sẽ không dễ dàng đáp ứng chứ?"
...
Hải Đường tức giận trừng Hà Bưu một cái, ngay sau đó vội vàng kéo Diệp Oản Oản một cái, "Vô Ưu, chớ cùng hắn đánh cược! Cái tên Hà Bưu này, cáo già giảo hoạt, cô không chơi thắng hắn đâu!"
Cái gã Hà Bưu này, Diệp Oản Oản cũng có chút hiểu. Những thứ bình thường mà bọn họ chơi, đối với hắn mà nói tất cả đều là trò trẻ con, Diệp Oản Oản tuyệt đối không chơi thắng hắn.
Ánh mắt Diệp Oản Oản khẽ chuyển, chợt nhìn về phía Hà Bưu mở miệng nói, "Hà bang chủ, ngươi mới vừa nói, đánh cuộc gì tùy ý ta thật sao?"
Hà Bưu lộ ra một nụ cười xảo trá, "Không sai, đánh cuộc gì tùy ngươi! Nhưng mà, điều kiện đánh cuộc tiên quyết phải là tuyệt đối công bằng."
Diệp Oản Oản âm thầm cười lạnh, quả nhiên là lão cáo già giảo hoạt.
"Được, ta đánh cược với ngươi." Diệp Oản Oản mở miệng nói.
Trong nháy mắt khi Diệp Oản Oản dứt tiếng, cơ hồ toàn trường xôn xao.
"Vô Ưu, cô điên rồi!" Hải Đường kinh hô thành tiếng.
Tư Hạ cũng không nghĩ tới nàng lại sẽ có thể đáp ứng, "Đệt! Nữ nhân điên, cô làm gì vậy, sao lại đáp ứng hắn! Cô có biết cái tên này là ai chăng? Hắn tới nơi này lâu như vậy, từ trước tới giờ chưa từng thua!"
Ánh mắt Hà Bưu nhìn Diệp Oản Oản tràn ngập hưng phấn và hứng thú, vỗ vỗ tay, "Trăm nghe không bằng gặp mặt, Bạch minh chủ quả nhiên có dũng khí!"
Diệp Oản Oản hướng về Hải Đường và Tư Hạ nhìn một cái, "Hai người các người đừng kích động như vậy được không, nói không chừng tôi sẽ thắng đấy!"
Tư Hạ giận đến không thôi, "Thắng cái rắm, đều đã nói với cô cái lão già này cáo già giảo hoạt rồi, chính cô không biết lai lịch cái gã Hà Bưu này sao?"
Diệp Oản Oản vỗ bả vai của Tư Hạ một cái, "Lãnh đạm bình tĩnh, lãnh đạm bình tĩnh, thua lại không bắt cậu ngủ cùng hắn! Huống chi... Thật là trùng hợp, cho tới bây giờ tôi cũng chưa từng thua!"
Tư Hạ: "Cô..."
Hai con ngươi Hà Bưu lộ ra tinh quang, "Vậy, hiện tại bắt đầu?"
Diệp Oản Oản dừng một chút, mở miệng nói, "Khoan đã, nếu như ta thua, ta ngủ với ngươi mấy đêm, vậy nếu như ta thắng thì sao?"
Hà Bưu dường như cho tới bây giờ chưa từng nghĩ Diệp Oản Oản sẽ thắng, nghe vậy sững sờ, ngay sau đó mở miệng hỏi, "Ngươi muốn như thế nào?"
Ánh mắt Diệp Oản Oản vòng một vòng ở bên hông Hà Bưu, ngay sau đó nói, "Nếu như là ta thắng, ta muốn... Bạch Hổ lệnh của ngươi."
/2489
|