Chương 27: Anh đồng ý ly hôn với cô
Lúc trước cô không cẩn thận bao nhiêu, bây giờ cô lại hối hận bấy nhiêu.
“Sau này cũng sẽ không có…” Bỗng nhiên cô đẩy anh ra, luộm thuộm lăn khỏi giường tránh xa anh: “Sau này tôi sẽ không có suy nghĩ gì với anh nữa, cũng sẽ không bám chết lấy anh không buông! Tôi không yêu anh nữa.”
Đột nhiên phản ứng kịch liệt này của cô khiến Đông Phương Dụ có hơi ngạc nhiên.
Nét mặt chợt trở nên lạnh lùng.
Đúng vậy, lúc này trong lòng của Đông Phương Dụ khỏi phải nói là u ám biết chừng nào.
Thử nghĩ một người phụ nữ yêu bạn điên cuồng, cái gì cũng nghĩ bạn là trung tâm, bỗng dưng nói không yêu bạn nữa. Như vậy cũng thôi đi, còn chán ghét bạn như chán ghét ruồi vậy.
Người đàn ông có tôn nghiêm cao ngất ngưỡng như Đông Phương Dụ, sao lại chịu được cách đối xử thế này!
Liên quan tới bất kỳ tình cảm gì, đều không cho phép có người trước sau cứ đối xử với anh cực đoan như vậy.
“Hải Tiểu Đường…” Đông Phương Dụ u ám nhìn chằm chằm vào cô, lạnh lùng thốt ra từng chữ: “Tôi thật sự rất muốn bóp chết cô đó!”
Lúc trước muốn, bây giờ cũng muốn!
Cô đúng là có bản lĩnh khiến anh phẫn nộ muốn giết người.
Hải Tiểu Đường có thể cảm nhận được ý giết người lạnh lùng của anh. Đột nhiên cô thấy đau khổ, vì cuộc đời mình thất bại nên cảm thấy đau khổ.
“Đông Phương Dụ, lúc trước là tôi sai rồi, tôi không nên gả cho anh. Chúng ta ly hôn đi, tôi không muốn tiếp tục sai thế này nữa, chúng ta ly hôn có được không?”
Đông Phương Dụ đứng phắt dậy, một chân đá vào ghế!
Hải Tiểu Đường chợt bị anh doạ một phen.
Ánh mắt của người đàn ông lạnh lẽo sắc bén: “Tôi sẽ thành toàn cho cô sớm ngày cút khỏi tầm mắt của tôi! Ngày mai chờ luật sư đến đưa thoả thuận ly hôn cho cô đi!”
Anh nói xong, quay người sải bước lớn đi khỏi.
Hải Tiểu Đường ngơ ngác, cô lập tức hiểu ra ý của anh.
Anh đồng ý ly hôn với cô, ngày mai có thể ly hôn rồi.
Hải Tiểu Đường không nhịn được cười ra tiếng. Cuối cùng, cô cũng giải thoát, sắp thật sự đạt được cuộc sống mới rồi.
Đông Phượng Dụ không nhìn thấy nụ cười vui mừng của cô, nếu không thì thật sự sẽ bóp chết cô mất!
Đông Phượng Dụ rời khỏi bệnh viện, anh phẫn nộ thế này, không thể ở lại đây nữa.
Hải Tiểu Đường gọi điện gọi dì Trương đến, nhờ bà ấy tiẹn thể mang một bộ đồ thoải mái qua đây.
Dì Trương nhanh chóng tới nơi, quan tâm hỏi cô: “Cô chủ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy? Sao cô lại bị thương?”
Hải Tiểu Đường cười và nói đơn giản mọi chuyện xảy ra tối qua.
Dì Trương thấy cô có vẻ rất vui mừng, chợt nghĩ ra chuyện gì đó, bà ấy cười hỏi: “Cô chủ, có phải tối qua cậu chủ rất lo cho cô, thấy cô vui mừng thế này.”
“Không phải, không liên quan đến anh ấy.”
Dì Trương bất ngờ: “Vậy tại sao cô lại vui vẻ thế?”
Hải Tiểu Đường chỉ cười mà không trả lời.
Nếu cô nói cho dì Trương biết, cô mừng chuyện cô có thể lập tức ly hôn, chắc dì Trương sẽ nghĩ cô có bệnh.
Sau khi thay đồ, họ định rời khỏi, một y tá đến thông báo: “Bà Đông Phương, cô Lâm phòng bên cạnh đã tỉnh rồi.”
Hải Tiểu Đường gật đầu: “Tôi đi xem thử.”
“Cô chủ, tôi đi cho.” Dì Trương ngăn cô lại: “Chân cô bị thương rồi, tôi thay cô đi hỏi thăm cô ta.”
Hải Tiểu Đường cũng không muốn gặp Lâm Hinh Nhi, cô gật đầu nói: “Được, dì đi đi, nói với cô ấy, hôm qua cảm ơn cô ấy.”
“Được thôi.”
Dì Trương quay người đi sang phòng bên cạnh.
Lâm Hinh Nhi yếu ớt nằm trên giường bệnh, vẻ mặt tái nhợt và yếu ớt.
Giống như em gái Lâm vậy, thấy mà tội nghiệp.
Nghe tiếng bước chân đi tới, đột nhiên cô ta mong chờ nhìn sang, thấy người làm bên cạnh của Hải Tiểu Đường, đáy mắt của cô ta loé lên một tia thất vọng.
Trong lòng của dì Trương thầm coi thường, cô ta nghĩ người tới đây là chú rể sao?
Hồ ly tinh!
Nhưng đáng tiếc, cậu chủ đi rồi, cơ bản không nhìn thấy dáng vẻ điềm đạm đáng yêu này của cô ta!
/1079
|