Chương 168:
Editor: May
Nam Cung Diệu cười tà mị, thật sự là kiếm lời rồi, cô vợ nhỏ chính là một bảo bối, không nghĩ tới sinh hai đứa bé lại đều là bảo vật.
"Tạ sao anh lại nói hươu nói vượn? Con gái của tôi hết sức thông minh, sau này không được phép nói bậy, nếu không cẩn thận tôi cắt chân giò của anh xuống xào xào ăn, nghe nói là đại bổ đó!" Mộ Hi cười nói.
"Không phải là nghe nói, là thật sự đại bổ, nhất là càng tươi mới sẽ càng bổ, đến đây đi, còn chờ cái gì, hiện tại người chồng anh đây liền cho em ăn thêm." Nam Cung Diệu xấu xa nói.
"A, không cần, không cần..." Hết thảy đều đã muộn, không cần cũng không được, giao hàng tận nơi.
Vào lúc vừa mới xong việc, Nam Cung Diệu còn chưa kịp nghỉ ngơi, điện thoại lại vang lên, lúc này đây Nam Cung Diệu thấy rõ ràng là ai mới nhận.
Hóa ra là em họ Nam Cung Nhiên.
"Nhiên Nhiên." Nam Cung Diệu ổn định hô hấp một chút rồi nói, tận lực không mang theo tiếng thở dốc.
"Anh Diệu, anh bay đến nước Mỹ khi nào vậy, tại sao không nói một tiếng chứ?" Từ trong giọng nói của Nam Cung Nhiên, Nam Cung Diệu nghe được tâm tình của cô không tệ.
"Nói đi, chuyện gì? Em là không có chuyện sẽ không gọi điện thoại!" Một tay Nam Cung Diệu vuốt vuốt thỏ trắng nhỏ của Mộ Hi, đương nhiên Mộ Hi không sẽ ngoan ngoãn để anh chơi đùa, hung hăng đánh một cái lên mu bàn tay của anh.
"Không hổ là anh của em, em muốn kết hôn, chúc mừng em đi." Nhiên Nhiên vui vẻ nói.
"Nói đùa gì vậy!" Rất hiển nhiên, Nam Cung Diệu không tin, tuổi của Nhiên Nhiên hoàn toàn chưa đến tuổi kết hôn, cô còn chưa tròn hai mươi tuổi!
"Này, không tin người ta như vậy ư, hôm nay em - em gái của anh giẫm chân ga vang lên rầm rầm, lái xe thể thao như hỏa tiễn, giống như liều mạng chạy như bay ở trên đường cái, không biết còn tưởng rằng em vội đi đầu thai ấy! Chỉ để sớm nói cho anh biết tin tức tốt này, nhưng anh già lại không ở nhà, em gái như em cực kỳ buồn bực, đành phải gọi điện thoại!"
"À?" Nam Cung Diệu bắt đầu tin tưởng cô nhóc kia không phải nói giỡn, nhưng vậy cũng quá nhanh rồi!
"Nói, là cái tên nhóc khốn kiếp nào lợi hại như vậy, có thể bắt được em." Nam Cung Diệu hỏi nghiêm túc.
"Anh già, cái gì mà tên nhóc khốn kiếp, người ta có tên rất hay, chính là Hàng Thiên Vũ đó." Nam Cung Nhiên cười nói.
"Thật sự là anh ta." Nam Cung Diệu cũng dự đoán là anh ta, không nghĩ tới đôi oan gia này phát triển nhanh như vậy, đã muốn kết hôn. Nói cũng đúng, tuổi của Hàng Thiên Vũ cũng không nhỏ, xem ra là không đợi kịp!
Vừa rồi Nam Cung Diệu còn vụng trộm liếc Mộ Hi một cái, nhưng người phụ nữ trong ngực không có bất kỳ phản ứng, hai tay ôm anh, nhắm mắt lại, tựa hồ là ngủ thiếp đi.
Nhìn thấy tư thế ngủ của cô, Nam Cung Diệu không khỏi lắc lắc đầu, mặt của cô đặt ở trên ngực Nam Cung Diệu, miệng bị chen đến khẽ nhếch, nước miếng bắt đầu chảy ra bên ngoài.
"Đáng chết, lại chảy nước miếng!" Nam Cung Diệu không khỏi nói.
"Anh già, chảy nước miếng gì hả?" Nam Cung Nhiên không hiểu hỏi.
"A, Nhiên Nhiên, không phải nói em, là một con mèo nhỏ nằm ở trên người anh ngủ thiếp đi, chảy nước miếng xuống!" Nam Cung Diệu nói nhàn nhạt.
"Anh già, ít xạo đi, mèo con gì chứ? Em cũng không phải là trẻ con dễ lừa gạt như vậy! Có phải bên cạnh anh có phụ nữ không?" Nam Cung Nhiên hỏi.
"Được rồi, lừa không được em được chưa! Còn có việc gì không? Anh muốn cúp." Nam Cung Diệu nói.
"Anh già, không có đạo đức như vậy sao, vừa nói đến phụ nữ, anh liền muốn cúp điện thoại, cái gì chứ! Anh còn chưa có chúc mừng người ta mà!" Nam Cung Nhiên thất vọng nói.
"Vậy được rồi, chúc mừng Nhiên Nhiên muốn kết hôn." Nam Cung Diệu bất đắc dĩ nói, thật ra ở trong lòng anh vẫn là cảm giác Nhiên Nhiên kết hôn có chút sớm, mặc dù Hàng Thiên Vũ không tệ.
P/s: bạn nào muốn đọc trước 100 chương với giá rẻ ủng hộ cân đường hộp sữa tới dịch giả hãy liên hệ : [email protected]
"Cái gì mà vậy được rồi? Hết sức miễn cưỡng đó!"
"Anh sai rồi được chưa, em gái, khuya lắm rồi, anh còn muốn nghỉ ngơi, cúp được không?" Nam Cung Diệu thật mệt chết rồi, vừa mới cá nước thân mật, thật muốn ngủ một giấc ngon, nhìn cô vợ nhỏ trước mặt ngủ khò khò, anh cũng rất muốn ngủ khò khò một giấc, nhất là có thể ôm cô ngủ, trong lòng càng vui vẻ hơn.
"Được rồi, không quấy rầy chuyện tốt của anh nữa, bye bye!" Nam Cung Nhiên ngoan ngoãn cúp điện thoại.
Sau khi Nam Cung Diệu cúp điện thoại, chuyện thứ nhất chính là tắt máy điện thoại, lẽ ra điện thoại di động của anh không thể tắt máy, mở 24 tiếng đồng hồ, bởi vì trong nước và nước ngoài đều có việc buôn bán của anh, cho nên nhất định phải chờ thời cơ, nhưng giờ phút này anh không hy vọng bất luận kẻ nào đến quấy rầy anh, anh chỉ muốn ôm vợ yêu ngủ một giấc, hưởng thụ thế giới của hai người bọn họ.
Mới vừa nằm xuống còn chưa buồn ngủ, mặt đối mặt nhìn cô. Đôi mắt của cô rất đẹp, lông mi vừa cong vừa dài, cũng rất dày, đôi môi khéo léo gợi cảm, anh chưa bao giờ nói với bất kỳ ai, mỗi một lần mặt đối với vợ yêu của mình, anh đều sẽ sinh ra một loại ảo giác anh là chúa tể thời gian, nói cách khác anh là trời của Mộ Hi.
Thật ra Mộ Hi rất ỷ lại vào anh, điểm này Mộ Hi không nói thì anh cũng biết, bởi vì đôi mắt kia sẽ nói, anh đọc hiểu, đôi mắt là cửa sổ của linh hồn, anh có thể thông qua cửa sổ, nhìn vào bên trong.
"Người phụ nữ này, anh tuyệt không phụ em, chỉ cần em ngoan ngoãn ngây ngốc ở bên cạnh anh." Nam Cung Diệu dùng giọng nói trầm thấp cam kết, nhưng Mộ Hi ngủ khò khò, hoàn toàn không nghe thấy lời nói cảm động lòng người này.
Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Nam Cung Diệu liền tỉnh, không thể không bội phục chính là Mộ Hi ngủ cả đêm đều rất ngon, xem ra chuyện ngày hôm qua không có hù đến cô.
Nhìn trên người Mộ Hi một chút, không khỏi buồn cười, da của cô thật sự là mềm, chỉ hơi chút dùng sức liền lưu lại dấu tay, trước ngực còn có vết hôn của Nam Cung Diệu, nhìn mà có chút đau lòng.
"Nên rời giường." Nam Cung Diệu nhẹ nhàng gọi Mộ Hi, nhưng Mộ Hi hoàn toàn không nhúc nhích.
Bất đắc dĩ, Nam Cung Diệu đứng dậy đi tới phòng tắm, sau đó thả nước từ từ vào trong bể tắm, dùng tay thử xem nhiệt độ.
Trở lại phòng ngủ, ôm lấy Mộ Hi, đi tới phòng tắm, trên người Mộ Hi cũng không mặc gì, Nam Cung Diệu mở rộng bước chân đi vào, nhìn cô vợ nhỏ trong lòng một chút, vẫn không có ý tứ tỉnh dậy, vì vậy anh từ từ ngồi xuống, Mộ Hi theo cũng ngâm ở trong nước ấm.
Có lẽ là loại cảm giác này không tệ, khuôn mặt nhỏ nhắn của Mộ Hi lập tức cọ xát ở trên người Nam Cung Diệu, cái miệng nhỏ nhắn chẹp chẹp hai cái, vẫn không có ý tứ muốn tỉnh.
Nam Cung Diệu để Mộ Hi ngồi ở trong lòng anh, sau đó một tay ôn nhu rửa sạch dịch thể chiến đấu lưu lại vào ngày hôm qua, thật là một người phụ nữ lười, sau khi xong việc, không nhúc nhích đi nằm ngủ, tắm cho cô một chút, quả thực chính là kiên trì, làm hại anh sáng sớm phải rửa sạch đám con cháu đời đời của mình, Mộ Hi bị Nam Cung Diệu sờ đến có cảm giác.
"A, lũ lụt , cứu mạng..." Mộ Hi đập nước loạn một trận, bắn tung tóe khiến mặt mũi của cô và Nam Cung Diệu đều tràn đầy nước, hai tay Mộ Hi vẫn tiếp tục vỗ đánh, bị Nam Cung Diệu một phát bắt được.
"Đủ rồi, đừng động." Giọng nói lạnh lùng của Nam Cung Diệu truyền tới từ phía sau, Mộ Hi dụi mắt, thấy một gương mặt tuấn tú.
"Tỉnh?"
Nam Cung Diệu nhìn thấy Mộ Hi lúc này giống như là con mèo nhỏ không nhà để về, trong lòng nhất thời nhéo một cái, thật sự là làm cho đau lòng người.
"Đây là đâu?"
"Phòng tắm."
"Hả, chúng ta, anh, đây là đang làm cái gì?" Mộ Hi xấu hổ hỏi, mặt đỏ hồng.
"Nhìn không ra đang làm gì ư?" Nam Cung Diệu hỏi ngược lại Mộ Hi.
"Ha ha... Hóa ra là đang tắm rửa." Mộ Hi lúng túng ngẩng đầu lên, nhìn thấy Nam Cung Diệu cười cười, tròng mắt lớn hơi híp, lông mi chợt lóe chợt lóe, bộ dáng nhỏ rất là mê người.
"Đáng chết!" Nam Cung Diệu hừ lạnh một tiếng.
"Làm sao vậy?" Mộ Hi không hiểu hỏi, hình như chính mình không có làm sai chuyện gì!
"Phóng điện."
"Cái gì? Có điện? Ở đâu? Ở đâu?" Mộ Hi bị hù dọa nhảy dựng lên một chút, nếu là rò điện, có thể ảnh hưởng đến tính mạng, cho nên cô nhanh nhẹn nhảy dựng lên.
Nam Cung Diệu chống hai tay ở hai bên bồn tắm, hai chân tách ra, nhìn ở giữa một chút, Mộ Hi liền trần trụi đứng ở giữa Nam Cung Diệu.
Mộ Hi phát hiện Nam Cung Diệu liên tục nhìn mình cằm chằm, đột nhiên hiểu anh chỉ điện là cái gì?
"Khụ khụ, anh là nói em phóng điện, thiếu chút nữa để cho anh em của anh chống lên em!" Nam Cung Diệu vội ho một tiếng, vẻ mặt rất nghiêm túc nói.
"Ha ha... Tôi đâu có lợi hại như vậy, vậy không phải quốc gia sẽ không cần nhà máy điện rồi ư!"
Mộ Hi từ từ ngồi trở lại trong lòng Nam Cung Diệu. Chỉ là lần này cô không dám đối mặt với Nam Cung Diệu, mà là mặt xoay sang một bên, hai tay nắm lấy vách tường bồn tắm, sợ mình không cẩn thận đụng phải anh em của người ta. Cô đã lĩnh giáo sự lợi hại của lão nhị nhà Nam Cung, không chỉ tính tình xấu, hơn nữa năng lực bạo phát rất mạnh, tối ngày hôm qua, người đàn ông đáng giận này giống như là đánh máu gà, liều mạng chơi đùa, làm hại hiện tại toàn thân cô như nát ra, nhất là chỗ đó lại càng không tốt, khẳng định lại sưng lên rồi!
/318
|