Chương 221:
Editor : May
"Bảo bối, còn nhỏ, về sau sẽ biết ." Nam Cung Diệu lau chùi miệng nói.
"Dù sao tương lai anh tìm vợ, không cần giống như vậy, thật bẩn nha." Nam Nam anh tuấn vẫy vẫy bàn tay nhỏ bé.
"Anh, gạt người, em biết rõ anh hiểu rõ em nhất, em mới không tin anh không thích tiểu mỹ nữ như em vậy, anh xem một chút cha nhìn thấy mẹ liền gặm, Lâm Lâm rất kỳ quái, mẹ đâu có ăn ngon, còn không có hương vị của xương sườn!" Lâm Lâm nói xong liền lấy xương sườn gặm.
"Khụ khụ..."
"Khụ khụ..."
Nam Cung Diệu và Mộ Hi đồng thời ho khụ khụ, bọn họ rất cẩn thận nha, khi nào thì để đứa bé nhìn thấy bọn họ gặm gặm rồi? Xem ra sau này phải càng thêm cẩn thận, không được liền ra ngoài thuê phòng, tóm lại là không được cùng một chỗ, rất dễ dàng bại lộ. Mộ Hi và Nam Cung Diệu đồng thời nghĩ như vậy, sau đó nhìn nhau cười một tiếng, ý là đạt thành nhất trí, cứ quyết định như vậy.
"Cái kia, em gái ăn no có muốn đi ra ngoài chơi không, anh phát hiện bên cạnh có khu vui chơi rất đẹp, không bằng anh mời khách, chúng ta đi vui chơi một chút?" Dù sao Nam Nam đã lớn, biết rõ vừa rồi cha mẹ lúng túng, cho nên chuẩn bị mang theo em gái không hiểu chuyện đi ra ngoài chơi, đúng lúc cậu cũng rất muốn đi ra ngoài chơi, cậu vốn chính là đứa bé, chỉ là trưởng thành sớm một chút.
"Được, anh trai vạn tuế, anh trai vạn tuế..." Lâm Lâm vui vẻ cười nói.
"Ông xã, trong nhà lại ra một vị hoàng đế!" Mộ Hi bất đắc dĩ nói.
"Cha, mẹ, hôm nay cho hai người nghỉ phép nửa ngày, có thể qua các ngươi hai người thế giới, mà ta cùng muội muội các ngươi cứ yên tâm, nếu quả thật không yên tâm, liền đem vừa rồi vị kia chảy mồ hôi đại thúc ban thưởng cho chúng ta đi, làm một chút hướng dẫn du lịch cũng tốt sao!" Nam Nam lo lắng cha không đồng ý, dù sao hai người bọn chúng vẫn là trẻ con, rất nhiều nơi yêu cầu có người giám hộ dẫn theo mới có thể chơi, cho nên đành phải nói cha muốn người!
"Có thể, nhưng phải trông chừng tốt em gái." Nam Cung Diệu nói.
"Cha yên tâm, em gái là người trên đầu quả tim nhà chúng ta, đối tượng bảo vệ số một." Nam Nam cười nói.
"Hu hu..." Lâm Lâm đột nhiên khóc.
"Em gái, sao em khóc vậy? Có phải chưa ăn no không? Không có việc gì, anh chờ em ăn no, rồi chúng ta lại đi chơi được không?" Nam Nam thấy em gái khóc, đau lòng hỏi.
"Không phải, Lâm Lâm ăn no, còn no đến sình bụng." Lâm Lâm khóc nói, nhưng Mộ Hi lại vụng trộm cười, bởi vì cô biết rõ vì sao bảo bối khóc?
"Vậy tại sao khóc? Lâm Lâm ngoan ngoãn, ngoan ngoãn, không khóc, nói cho anh biết khó chịu ở đâu?" Nam Nam cẩn thận an ủi Lâm Lâm, còn giúp bé lau nước mắt.
"Hu hu... Có anh trai thật tốt... Có người thương thật tốt..." Lâm Lâm lại khóc lên, Nam Nam hiểu, hóa ra là khóc vì cao hứng, thật sự là nhanh chóng ra một thân mồ hôi.
Không bao lâu, Nam Cung Diệu liền an bài Vương Chí Minh mang theo Nam Nam và Lâm Lâm đi chơi, Vương Chí Minh đương nhiên là nghĩa bất dung từ, đây là Diệu tổng tín nhiệm anh ta, lại có thể giao bảo bối cho anh ta mang theo, anh ta cảm động đến không có cách nào hình dung, chỉ có thể cẩn thận chăm sóc, đây chính là hai tổ tông đó.
Bọn nhỏ đi chơi, Nam Cung Diệu liền suy nghĩ không bằng cũng hưởng thụ thật tốt thế giới hai người với bà xã một chút.
"Ông xã, chúng ta cũng đi hẹn hò đi?" Ai ngờ vào lúc Nam Cung Diệu vắt hết óc nghĩ trôi qua thế giới hai người như thế nào, cô vợ nhỏ lại nói đi hẹn hò. Đúng vậy, mặc dù đã kết hôn, hơn nữa còn có con, nhưng vẫn luôn không có hẹn hò thật tốt với cô vợ nhỏ, thật sự là thất trách!
"Được." Nam Cung Diệu sảng khoái đáp ứng.
"Em muốn đi xem phim, người ta hẹn hò đều thích xem phim, không bằng chúng ta cũng đi được không?" Mộ Hi nghiêng đầu, bĩu môi nói. Nam Cung Diệu nhìn liền đau lòng một trận, thật ra cô vợ nhỏ còn rất nhỏ, mấy năm này chỉ lo sinh con cho anh, chăm sóc con, còn chưa vui chơi thật tốt một chút, thật sự là thua thiệt cô.
"Được, chúng ta liền đi xem phim." Nam Cung Diệu vui vẻ đáp ứng, vì vậy hai người liền chuẩn bị đi.
Nam Cung Diệu lái xe thể thao đi vào cửa rạp chiếu phim, ngừng xe lại. Nếu là muốn hẹn hò, đương nhiên phải nắm tay, vì vậy Nam Cung Diệu dắt cô vợ nhỏ, mười ngón tay đan xen, hạnh phúc ngọt ngào đi cùng một chỗ. Nói thật, Nam Cung Diệu ngoại trừ làm việc chính là làm việc, nếu không chính là bay đến bay đi trên trời, thời gian ở cùng cô vợ nhỏ rất ít, càng không có đi xem phim với cô.
Anh thấy khắp nơi trong rạp chiếu phim đều là cả trai lẫn gái trẻ tuổi, có chút không được tự nhiên, không phải mình qua tuổi hẹn hò rồi ư. Thôi kệ, vì cô vợ nhỏ, cái gì cũng có giá trị, chỉ muốn nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của cô vợ nhỏ, anh làm cái gì cũng có giá trị.
"Ô oa, ông xã, chúng ta xem phim gì?" Mộ Hi kéo hai tay Nam Cung Diệu, hưng phấn nhón mũi chân nhìn phía trước, bởi vì người thật sự là rất nhiều.
Nam Cung Diệu thân cao, anh cẩn thận xem xét tường tận mục lục. Nếu như anh chọn phim mình thích, cô vợ nhỏ khẳng định không thích, cúi đầu xem một chút vẻ mặt mong đợi của cô vợ nhỏ, anh trìu mến nhìn về phía bộ phim con gái thích nhất.
"Bà xã, em muốn xem phim gì? Ông xã anh ủng hộ vô điều kiện." Nam Cung Diệu cưng chiều sờ sờ cái ót Mộ Hi.
"Nhưng em không nhìn thấy!" Mộ Hi sốt ruột nhón mũi chân nói.
"Anh giúp em." Nam Cung Diệu dùng một tay ôm Mộ Hi lên, chỉ một hành động, Mộ Hi liền cao hơn anh một đầu, Mộ Hi cười cười thẹn thùng, nắm chặt thời gian nhìn về phía mục lục.
"Ông xã, em chọn xong rồi, mau buông em xuống, thật là mất mặt!" Sau khi Mộ Hi xuống tới ôm cánh tay Nam Cung Diệu, nhìn hai bên một chút, cười cười xấu hổ.
"Xem kỹ chưa?" Nam Cung Diệu hỏi, nhìn bộ dáng ngượng ngùng của cô vợ nhỏ, thật sự là vô cùng mê người, thật muốn đi lên cắn một cái, làn da trắng nõn bởi vì thẹn thùng mà nổi lên mây đỏ nhàn nhạt, miệng nhỏ phấn nộn, nhìn xem liền muốn cắn.
"Xem kỹ rồi, là một bộ phim tình yêu, hết sức cảm động. Ông xã, chúng ta đi xếp hàng mua vé đi?" Mộ Hi nói.
"Đi thôi." Nam Cung Diệu dắt Mộ Hi đi đến khu mua vé, rất nhiều người, đều đang xếp hàng.
"Ông xã, cô nhóc kia phóng điện với anh, anh mau phóng điện, giật chết cô ta, nhanh giật chết cô ta, tốt nhất đốt tóc cô ta luôn!"
Mộ Hi tựa ở trong lòng Nam Cung Diệu, ngoan ngoãn đứng xếp hàng, phát hiện một người phụ nữ khêu gợi liên tục phóng điện về phía Nam Cung Diệu, thật là không có có vương pháp, người phụ nữ đó nhìn thấy vợ của người ra rồi mà còn làm càn như vậy!
Nam Cung Diệu bị lời nói của cô vợ nhỏ chọc cười khúc khích, đốt tóc lộn xộn gì đó, thật sự là thua cô vợ nhỏ mà!
"Ông xã, dùng đóng điện quang của anh bắn chết cô ta, ai bảo cô ta phóng điện lung tung, thật sự là đáng ghét, cô ta nhìn thấy em rồi còn dám câu dẫn anh!" Mộ Hi giận dữ nhỏ giọng nói.
"Bà xã, em nhìn lại đi, người nọ là phóng điện với em." Nam Cung Diệu thì thầm.
"Má ơi, cô ta sẽ không phải là thủy tinh chứ? Em không thích khẩu vị này, em yêu là đàn ông, cầu xin chọn người khác đi! Con bà nó, ghê tởm chết rồi!"
Mộ Hi nghe được Nam Cung Diệu nói, cho rằng người phụ nữ kia là đồng tính luyến, vì vậy toàn thân nổi cả da gà, đồng thời vì chứng minh mình không phải là đồng tính luyến ái, hai tay cô ôm chặt Nam Cung Diệu, vẻ mặt hết sức ái mộ nhìn xem người đàn ông của mình, ý là cảnh cáo người phụ nữ kia đừng có ý đồ với cô!
"Ông xã, nhanh ôm em, hôn em một cái, nhanh lên." Mộ Hi thấy người phụ nữ kia còn cô, Mộ Hi cảm giác toàn thân không được tự nhiên, chẳng lẽ mình lớn lên đẹp mắt như vậy, đến cả phụ nữ cũng thích, không cảm giác mình lại xinh đẹp như vậy!
/318
|