Chương 245:
Editor : May
"Hai đứa sớm, bà xã nắm chặt thời gian ăn cơm, chúng ta cùng đi." Nam Cung Diệu ăn sandwich nói.
"Đi chỗ nào?" Mộ Hi lười nhác hỏi, không nhớ rõ hôm nay có việc làm! Lại nói, Mộ Hi nghĩ hôm nay liền bắt đầu bí mật tiến hành kế hoạch lý tưởng của mình, đương nhiên, lâu như vậy không có ca hát, mặc dù lúc ở nước Mỹ, khi nhãn rỗi không có chuyện gì làm thì cô từng viết vài bài hát, hiện tại mới dễ dàng lấy ra xem xét.
"Đi làm, bắt đầu từ hôm nay, em chính là thư ký bên người của anh, đây là hợp đồng em ký kết vào mười năm trước, vẫn có hiệu lực." Nam Cung Diệu nói nhàn nhạt, tiện tay lấy ra một phần thỏa thuận Mộ Hi ký kết vào năm đó, đương nhiên đây chỉ là bản phụ, Nam Cung Diệu sẽ không dễ dàng lấy ra bản gốc như vậy.
"Này? Nam Cung Diệu, anh làm gì? Hợp đồng mười năm trước mà anh còn giữ lại, không có nhầm chứ!" Mộ Hi không thể tin được, cầm lấy hợp đồng nhìn lại, thật đúng là chính mình tự tay viết, nhưng đó là bản phụ, cần phải còn có bản gốc, người đàn ông giảo hoạt này lo lắng cô xé bỏ hợp đồng, lại có thể lấy ra bản phụ uy hiếp cô.
"Bà xã, chuyện công là chuyện công, chuyện riêng là chuyện riêng, anh rất rõ ràng công và tư." Nam Cung Diệu nói nghiêm túc.
"Mẹ ký hợp đồng khi nào?" Nam Nam hỏi.
"Trước khi sinh con á!" Mộ Hi trả lời nhàn nhạt.
"Vậy, phần hợp đồng này còn lớn tuổi hơn con, cất giữ, rất có giá trị." Nam Nam nói xong liền thu vào, thật ra trong lòng đang suy nghĩ có nên giúp đỡ mẹ thoát khỏi nanh vuốt không.
Nam Cung Diệu thấy Nam Nam thu hợp đồng lại, khóe miệng khẽ nhếch lên, một bộ dáng đã tính trước, tối ngày hôm qua anh đã làm kế hoạch chuẩn bị chiến tranh cặn kẽ, con trai muốn phá hư, anh đã chuẩn bị tốt để tiếp chiêu.
Nam Cung Diệu tính toán, chỉ cần hôm nay Mộ Hi đi làm với anh, sau này bà xã chính là của anh, bởi vì anh đã định ra một kế hoạch siêu cấp, đối phó với con trai siêu cấp này.
"Con trai, đúng vậy, thu lại đi, nghiên cứu thật tốt một chút." Mộ Hi thấy con trai thu hợp đồng lại, trong lòng rất vui vẻ, cảm giác tìm được cứu bin. Thật ra Mộ Hi cũng dự định đi làm thư ký cho ông xã, bởi vì sự nghiệp Nam Cung Diệu thành công, trong tay lại có tiền, không biết có bao nhiêu mỹ nữ có ý đồ với anh, nếu cô thật sự đi qua làm thư ký bên người gì đó, thứ nhất có thể trông chừng ông xã, thứ hai có thể thường được gặp Tĩnh Sơ, các cô có thể thường xuyên cùng đi dạo phố.
Nhưng Mộ Hi nghĩ thì nghĩ, không thể đáp ứng anh dễ dàng như vậy, nếu không anh không biết quý trọng thư ký không dễ có được này!
"Ăn cơm đi chứ, thời gian không còn sớm, ngày đầu tiên đi làm anh cũng không hy vọng em đến muộn." Nam Cung Diệu nói nhàn nhạt, tay cầm một tờ báo lên xem, rõ ràng cho thấy đang chờ cô vợ nhỏ, nhìn tư thế là không mang theo bà xã sẽ không đi!
"Đi thì đi, ngược lại ở trong nhà cũng không có chuyện gì làm, đi còn có thể kiếm tiền, còn có thể ngắm trai đẹp, vì sao lại không đi!" Mộ Hi bắt đầu ăn sáng
"Mẹ ngắm trai đẹp làm gì? Cha không phải là đại suất ca sao? Anh chính là tiểu suất ca nha." Lâm Lâm nói.
"Mẹ đã nhìn nhiều đại suất ca của nhà chúng ta, liền không có cảm giác, về phần tiểu suất ca con mẹ, bản thân là nhìn hoài không chán." Mộ Hi cười nói, thấy bộ dáng tự tin của Nam Cung Diệu, trong lòng liền chọc tức anh một chút, cho nên cố ý nói như vậy.
Nam Cung Diệu không nói lời nào, trong lòng đã thầm nghĩ: Mặc dù hiện tại cô vợ nhỏ thay đổi bộ dáng, người khác không biết cô là vợ nhỏ của anh, nhưng chỉ cần người khác biết rõ đây là người phụ nữ anh thích, ai dám có ý đồ với cô, trừ phi là không muốn sống.
Chỉ chốc lát sau, Mộ Hi đổi một bộ quần áo đi xuống. Nam Cung Diệu nghe được tiếng bước chân, ngẩng đầu lên, chỉ thấy cô vợ nhỏ mặc một bộ váy liền thân màu xanh nhạt, phần eo buộc tết một đai lưng màu đen rất nhỏ. Đầu tóc búi lại đơn giản, tay cầm một túi xách, dưới chân là một đôi giày cao gót, cô ưu nhã đi xuống lầu, kỳ thật, xuyên thành như vậy, không ưu nhã cũng không được, bởi vì mang giày cao gót khảm viền, hoàn toàn không đi nhanh.
Nam Cung Diệu rất hài lòng, cô vợ nhỏ thật sự là càng ngày càng biết trang điểm, rất có hương vị, giống như là mỹ nữ Hàn Quốc, bởi vì kiểu tóc của cô chính là kiểu tóc nữ tính Hàn Quốc tiêu chuẩn, rất có vị phụ nữ, nhưng ngàn vạn không nên bị bề ngoài xinh đẹp mê hoặc, bởi vì đây là một quả ớt nhỏ chính tông, hết sức cay, hết sức đủ vị.
"Đi thôi, Diệu tổng tài." Mộ Hi mỉm cười nói.
"Thư ký Mộ, mời." Nam Cung Diệu nói.
Cứ như vậy hai người rời khỏi nhà.
Nam Cung Diệu đi không bao lâu, Nam Nam liền nhận được điện thoại ông nội gọi tới.
"Bảo bối, ông nội nhớ cháu, cháu đến ở với ông nội được không?" Nhưng thật ra là tối ngày hôm qua Nam Cung Diệu gọi điện thoại cho cha, nói là mình không có thời gian, để Nam Nam đi qua chỗ ông, cho nên sáng sớm ông nội Nam Nam liền gọi điện thoại đến, mời Nam Nam đi qua ở cùng
"Ông nội, Nam Nam thật sự rất nhớ ông, cho nên Nam Nam đã chuẩn bị tốt phòng cho ông, sẽ chờ ông đến đấy." Nam Nam đoán được đây là quỷ kế của cha, muốn đẩy cậu ra, không có cửa đâu, nếu đã như vậy, Nam Nam cũng không cần hạ thủ lưu tình.
"Cháu trai ngoan, cháu thật là có tâm, nhưng ông là người đã quen yêu thích thanh tĩnh, cho nên cháu và Lâm Lâm cùng nhau đến đây được không?" Nam Cung Vân nói.
Thật ra, tối ngày hôm qua Nam Cung Diệu đã nói chuyện Nam Nam đoạt Mộ Hi với anh cho cha anh biết, vì sao Nam Cung Vân sẽ giúp con trai lừa gạt cháu trai ra ngoài, bởi vì Nam Cung Diệu nói chuẩn bị cùng nhau tạo em bé với Mộ Hi, nhưng lúc nào Nam Nam cũng phá hư, Nam Cung Vân vừa nghe con trai và con dâu chuẩn bị muốn đứa bé, trong lòng không khỏi vui vẻ, đương nhiên sẽ áp dụng kế hoạch giúp con trai, đây cũng là vì sao sáng sớm hôm nay Nam Cung Diệu tự tin như vậy, bởi vì anh tin tưởng chờ anh và bà xã tan tầm trở lại, con trai cũng đã bị ông bé mang đi.
Kể từ sau khi Nam Cung Vân biết rõ Mộ Vũ Hàn chính là Mộ Hi, trong lòng càng ưa thích người con dâu này, bởi vì Mộ Hi đổi khuôn mặt, điều này cũng khiến cho cô có thể tránh thoát lời nguyền nhà Nam Cung, bởi vì Nam Cung Diệu không có nói những chuyện phát sinh gần đây cho ông biết, cho nên Nam Cung Vân liên tục lo lắng con trai bị nguyền rủa, nhưng sau khi Nam Nam nói chuyện của mẹ cho ông nghe, Nam Cung Vân biết rõ Mộ Hi chính là Mộ Vũ Hàn, Mộ Vũ Hàn chính là Mộ Hi, trong lòng cực kỳ cao hứng, cuối cùng con trai và người phụ nữ nó yêu có thể ở cùng một chỗ.
Thật ra, vì sao Lãnh Tuyết lại xuất hiện ở trong mộng Mộ Hi? Lại tại sao để Mộ Hi trở thành cô ấy?
Bởi vì Lãnh Tuyết là cố ý tìm tới Mộ Hi, ác linh kia vẫn luôn khóa hồn phách Lãnh Tuyết, làm cho cô ấy không thể đầu thai làm người, nhưng Lãnh Tuyết lại đấu không lại bà ta, sau khi Lãnh Tuyết biết rõ Mộ Hi là người có thể phá giới nguyền rủa, cô ấy liền báo mộng tìm được Mộ Hi, để Mộ Hi hoàn thành nguyện vọng giúp cô ấy. Mộ Hi ma xui quỷ khiến làm giải phẫu dung nhan, khiến cho ác linh kia tạm thời không có tìm được Mộ Hi, đây cũng là vì sao Mộ Hi liên tục sống rất tốt, giống như là Nam Nam nói mẹ cậu mạng lớn, mỗi lần đều có thể hóa hiểm thành an. Thật ra, Lãnh Tuyết vẫn luôn âm thầm trợ giúp Mộ Hi, giống như là Mộ Hi xảy ra tai nạn xe cộ, nếu như là người khác đã sớm chết, lúc ấy là Lãnh Tuyết chặn xe Nhạc Phàm lại, mới không có làm cho xe nghiền ép đi qua người Mộ Hi.
Thật ra, Mộ Hi xảy ra tai nạn xe cộ, đây hết thảy đều là ác linh kia thao túng, bởi vì mẹ của Nam Cung Diệu cũng là qua đời vì tai nạn xe cộ, năm đó mẹ của anh xem đèn đỏ thành đèn xanh, cho nên mới bị xe đụng, bất hạnh bỏ mình. Trong mắt người ngoài, đây thật sự chính là sự cố trái luật giao thông, nhưng thật ra đây là ác linh kia đang giở trò.
"Ông nội, gần đây cháu biết được một vị cao tăng đắc đạo, ông ấy từng xem giúp con một quẻ, nói gần đây con không nên rời xa biệt thự, còn có nhất định phải tìm người cầm tinh con rồng, hơn nữa là người tám mươi tuổi mới áp trận được. Chao ôi! Cháu đang lo đi đâu tìm người tám mươi tuổi, hơn nữa còn là cầm tinh con rồng nha!" Nam Nam bất đắc dĩ nói.
"Cái gì? Cháu trai, cháu cũng đừng dọa ông nội, ông lập tức tới, chờ ông, ông lập tức tới."
Nam Cung Vân nghe được Nam Nam nói những lời này, cháu trai có chuyện, sao ông có thể yên tâm, lại nói ông rất tin những chuyện này, bởi vì nếu tin những chuyện này liền có, không tin sẽ không có, nhưng nhà Nam Cung bị nguyền rủa đời đời, đã mười ba đời, không có chuyện gì không thể nào phát sinh, cho nên ông không chút nghi ngờ lời nói của Nam Nam. Vốn là ông đã lo lắng chuyện nguyền rủa, sao có thể cho phép cháu trai lại có chuyện, đây không phải là muốn cái mạng già của ông ư?
"Không phải ông nội thích thanh tĩnh à? Vẫn là chờ khi nào Nam Nam tiện ra cửa, Nam Nam sẽ đi tới nhà ông ở, phụng bồi ông nhé?" Nam Nam nhu thuận nói, làm cho Nam Cung Vân đau lòng một trận, cháu trai ngoan ngoãn như vậy, ngàn vạn không thể có chuyện.
/318
|