Chương 74 Pháp Hải bắt yêu quái (1)
Mặt Mộ Hi đã hồng hồng, không nghĩ rằng rượu đỏ cũng sẽ say, hơn nữa tác dụng ngấm còn rất lớn, Mộ Hi có chút choáng đầu, cảm giác cũng không tệ lắm, cô liêu xiêu đứng lên, chuẩn bị tham gia cái trò chơi này.
"Các tiểu thư, các tiên sinh, rất vui mừng khi mọi người tới tham gia trò chơi va chạm nam nữ này, mời nam đứng bên trái, nữ đứng ở bên phải, khi âm nhạc vang lên, mọi người có thể dắt tay cô gái đối diện, cùng nhau khiêu vũ, quy tắc của chúng tôi là khi âm nhạc đổi, sẽ bắt đầu trao đổi bạn nhảy từ bên trái, khi âm nhạc của chúng tôi dừng lại, trong tay dắt ai, thì hôm nay cô gái ấy sẽ là bạn chơi, bây giờ mong mọi người chuẩn bị sẵn sàng."
Người điều khiển chương trình ra hiệu bắt đầu âm nhạc, quả nhiên âm nhạc lãng mạn chậm rãi phát lên, tất cả mọi người đều cảm thấy thật lãng mạn, Mộ Hi cố gắng duy trì tỉnh táo, cô nhìn thấy người đàn ông đối diện mang mặt nạ Pháp Hải, không khỏi buồn cười, là ai thú vị như vậy, mang Pháp Hải lên mặt, mà Pháp Hải chính là hòa thượng mà!
Hình như Mộ Hi nhìn thấy Pháp Hải đi tới chỗ cô, lúc này thì mới phát hiện âm nhạc đã bắt đầu, vì vậy tao nhã vươn bàn tay nhỏ bé của mình, cùng Pháp Hải nhẹ nhàng xoay tròn, người đàn ông này đúng là cao, giống như cái người đàn ông tự kỷ kia, đáng giận, vì sao lại nghĩ tới anh? Hôm nay là sống vì mình, còn người đàn ông xấu xa kia chỉ biết chơi đùa với phụ nữ! Hừ! Anh chơi đùa phụ nữ, tôi liền chơi đùa đàn ông. Vì vậy Mộ Hi thuyết phục chính mình, cô muốn chơi đùa một lần.
Người đàn ông Pháp Hải nhìn Mộ Hi không nói lời nào, Mộ Hi thấy anh ta không nói lời nào hết sức nhàm chán, chủ động dứt khoát nói chuyện cùng anh ta, dù sao cũng không biết ai.
"Mặt nạ của anh cực kỳ khốc, là Pháp Hải." Mộ Hi nói xong không thể nhịn được cười ha hả hai tiếng.
Không nghĩ tới lần đầu tiên đến đây, lại dắt tay Pháp Hải đầu tiên, ngộ nhỡ là hòa thượng đến đây ăn vụng thịt thì làm sao bây giờ? Chao ôi! Mặc kệ nó, dù sao vừa rồi không có người nào quan tâm tới cô, một người đàn ông duy nhất yêu cô thật lòng, chính mình lại không thể yêu, trong lòng càng nghĩ càng ủy khuất, dưới mặt nạ không khỏi rơi xuống vài giọt nước mắt.
Mộ Hi cảm thấy không biết làm sao, chính mình không muốn nghĩ tới cái người giám đốc tự kỷ kia, nhưng lúc nào trong đầu cũng có anh, lúc nào trước mắt cũng sẽ xuất hiện hình ảnh anh, chẳng lẽ mình cũng như những người phụ nữ khác bị anh mê hoặc? Không được, trên thế giới này không chỉ có mình anh là đàn ông, vì sao nhất định cứ nghĩ tới anh? Cô cũng không cần vây quanh anh cả ngày như những người phụ nữ khác, hôm nay đi ra ngoài là đúng, nhìn mọi thứ bên ngoài cánh rừng mà xem, vì cái gì nhất định cứ muốn thắt cổ tự tử trên một cành cây!
Ở trong lòng Mộ Hi thề, Nam Cung Diệu anh có thể có phụ nữ, Mộ Hi tôi cũng có thể có đàn ông.
Bởi vì đều mang theo mặt nạ, Mộ Hi không có chú ý sau khi người đàn ông Pháp Hải nhìn thấy giọt nước mắt kia, lông mày nhíu lại thật chặt, ánh mắt hết sức rối rắm, tại sao cô lại rơi nước mắt? Mà cô rơi nước mắt vì ai?
"Tôi tới để bắt yêu." Người đàn ông Pháp Hải nhìn Mộ Hi nói.
"Bắt yêu? Yêu quái ở đâu?" Mộ Hi cảm thấy đặc biệt buồn cười, người đàn ông này bị chập mạch, mang cái mặt nạ Pháp Hải vẫn còn chưa tính, lại còn nói tới bắt yêu quái. Có yêu quái sao? Tại sao cô không biết thế!
"Yêu quái sẽ hiện ra nguyên hình." Người đàn ông Pháp Hải tràn đầy tự tin nói.
Đúng lúc này nên trao đổi bạn nhảy, bởi vì Mộ Hi uống quá nhiều rượu, lại thêm việc khiêu vũ luôn xoay tròn, trong đầu cảm thấy choáng váng.
Vốn đang mở âm nhạc khiêu vũ, không nghĩ tới đột nhiên vang lên DJ sống động, đầu tiên mọi người sững sờ, sau đó bắt đầu vặn vẹo theo âm nhạc.
"Ồ? Vì sao đột nhiên đổi âm nhạc vậy?" Có người rất tò mò.
"Thôi, mặc kệ nó, coi như khởi động trước." Còn có người cũng không quan tâm nói.
Nhưng vào lúc này, trong sàn nhảy đột nhiên xuất hiện các mỹ nữ cùng trai đẹp đeo mặt nạ, bọn họ mặc nội y, điên cuồng nhảy theo âm nhạc, lúc ấy khiến cho Mộ Hi hoảng sợ, cô không có nghĩ tới khách sạn sang trọng mà còn có trò chơi không lành mạnh như vậy, nhìn những người đàn ông kia hận không thể rớt tròng mắt xuống, nguyên một đám vóc người nóng bỏng vặn vẹo ngay trước mắt, cái cảnh tượng đó rất chọc người ta!
Lúc này người điều khiển chương trình đi về sân khấu, cầm lấy mic lớn tiếng nói.
"Các tiểu thư, các tiên sinh, hôm nay là kỷ niệm năm năm khách sạn thành lập, cho nên tiết mục buổi tối hôm nay có chỗ thay đổi, chút nữa chúng ta tiếp tục trò chơi, kế tiếp là trò chơi rút thăm, chúng tôi sẽ phát một cái thẻ cho mọi người, trên mặt có một mã số, chúng tôi sẽ rút trong hộp ra hai mã số may mắn, khách quý hôm nay bị rút trúng có thể hưởng thụ một đêm ở phòng tổng thống."
Nhân viên phục vụ bắt đầu phát thẻ vào tay mỗi người, Mộ Hi cũng nhận được thẻ, phía trên là số 56, bây giờ đầu cô hết sức choáng, vì vậy đi về một bên, tìm một chỗ ngồi xuống, cô không muốn tham gia trò chơi gì nữa, bây giờ chỉ muốn trở về ngủ, vì vậy, đứng dậy chuẩn bị rời đi, nhưng nghe thấy người trên sân khấu gọi.
"Số 56, mời số 56 lên phía trước đến." Người điều khiển chương trình cầm lấy mic gọi.
"Mời số 56 lên phía trước." Người điều khiển chương trình thấy không có người đi lên, vì vậy lặp lại lần nữa.
"Tôi..." Đầu lưỡi Mộ Hi đã không còn nghe sai khiến, dưới chân cũng không nghe lời nói, đi đường có chút liêu xiêu.
"Cô bé này uống rượu say, lại là số 56, chúng ta không vui đùa được, không biết là người đàn ông nào có phúc khí sẽ được ở cùng một đêm với cô đây?" Thực ra người tham gia bị rút được không cần tham gia chò trơi nữa, mà trực tiếp mang theo bạn chơi rời đi, còn có thể hưởng thụ phòng tổng thống.
"Bây giờ chúng ta sẽ rút số nam, xem ai cũng sẽ may mắn như tiểu thư kia?" Người điều khiển chương trình nói xong cho tay vào cái hộp khác, trong hộp này tất cả đều là mã số của nam.
"Số 38, mời số 38 lên đây." Người điều khiển chương trình hưng phấn gọi to, giống như người rút được là mình.
Chỉ thấy một người đàn ông mang mặt nạ Pháp Hải đi lên, thân hình anh ta cao lớn, dáng người khôi ngô, mà người ở chỗ này cũng bắt đầu lo lắng cô gái yếu ớt này có thể chịu được đòi hỏi của người đàn ông này hay không.
"Pháp Hải, Pháp Hải..." Mộ Hi chỉ người Pháp Hải nói.
"Em rất đẹp, theo tôi đi." Pháp Hải ôm lấy Mộ Hi đi xuống sân khấu.
"A..."
... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ...
Người ở dưới đều phát ra những tiếng bất mãn, bởi vì cô gái này sẽ là người tình một đêm với người đàn ông này, nhìn cô đã uống rượu say, không biết người đàn ông này sẽ đối với cô như thế nào? Nghĩ đến lúc đó thì thấy thảm thương, người đàn ông này ôm Mộ Hi xuống, rất rõ ràng là đã không thể chờ đợi được muốn hưởng dụng!
"Pháp Hải, vì sao anh ôm tôi? Thả tôi xuống." Mặc dù Mộ Hi uống rượu say, nhưng cô còn ý thức rõ bây giờ người đàn ông này ôm cô rời đi.
"Tôi dẫn em đi ngủ." Pháp Hải nói với Mộ Hi, khóe miệng lộ ra một tia xấu xa vui vẻ.
"Anh thả tôi xuống, nếu không tôi sẽ gọi người." Mộ Hi dùng sức duy trì một chút tỉnh táo, vừa rồi người đàn ông này cười, cô biết rõ người đàn ông này có ý gì.
"Đêm nay em là của tôi, đây là quy tắc." Pháp Hải còn nói.
"Cứu mạng, cứu mạng..." Mộ Hi biết rõ không tốt, hôm nay cô chỉ là đi giải tỏa tâm trạng, cũng không phải thật sự muốn đi tìm đàn ông! Mặc dù Nam Cung Diệu kia muốn có phụ nữ bên ngoài, nhưng mà cô lại không thể đi tìm đàn ông đến trả thù anh, mà những ý tưởng trong lúc tức giận, căn bản là không được tính.
"Không có ai có thể cứu em, tốt nhất em nên ngoan ngoãn, nếu không tôi sẽ tức giận, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng." Pháp Hải lạnh lùng nói.
Mộ Hi vừa nghĩ còn có biện pháp có thể cứu mình, mặc dù mình cũng không muốn phải làm như vậy, nhưng mà bây giờ đang bị bức ép, đành phải bất cứ giá nào.
"Anh không thả tôi xuống, tôi sẽ giết anh." Mộ Hi tức giận đến nỗi cơn say cũng đã giảm đi.
"Giết tôi? Em sao! Ha ha... Tôi có thể nghiền chết em giống như bóp chết một con kiến vậy, em nên nghĩ xem lát nữa phải hầu hạ tôi thế nào, có lẽ tôi còn có thể tha chết cho em."
"Tôi không giết được anh, nhưng mà người đàn ông của tôi rất lợi hại, nếu như anh ấy biết anh bắt nạt tôi, nhất định anh ấy sẽ muốn mạng anh." Pháp Hải nghe thấy Mộ Hi nói như vậy, dừng bước lại, nhìn người phụ nữ trong ngực, người đàn ông của cô? Là ai?
"Như thế nào? Sợ rồi sao, nhanh thả tôi xuống." Mộ Hi vừa thấy người đàn ông này dừng lại, trong lòng cảm thấy một chút may mắn, đây chính là biện pháp duy nhất có thể cứu mình.
/318
|