Mộ An An vẻ mặt vô tội: “Mùi lẩu, làm
như vậy sẽ không có mùi.
Nói xong, lại chỉ tay vào cốc nước trên bàn bên cạnh Tông Chính Ngự: “Thất gia, cháu khát nước.”
Thất gia vẻ mặt vô cảm, duỗi tay cầm lấy ly nước đưa cho Mộ An An.
Mộ An An không có cầm lấy, liền trực tiếp cúi đầu uống cạn ly nước.
Tông Chính Ngự thuận tay đút nước cho cô, Mộ An An cố ý uống gấp, khiến một ít nước trượt từ đường quai hàm xuống tới cổ.
Chậm thôi.
Tông Chính Ngự nhíu mày, vươn tay lấy khăn giấy lau miệng và cổ Mộ An An: “Vội vàng cái gì?”
Người đàn ông động tác nhanh nhẹn giúp cô lau sạch.
Thậm chí lau đến cổ áo của Mộ An An, một chút khác thường không lộ ra. Mộ An An chính là cố ý.
Cô chính là muốn trêu ghẹo Thất gia, nhưng Thất gia lại không hề phản ứng, trong lòng lúc này liền hụt hẫng.
Cô vẫn đánh giá cao về khuôn mặt và dáng người của mình.
Mấy năm nay, nên có đều có, đối với
dáng người của mình cô vô cùng tự tin, kết quả cô đã vạch ra như vậy ròi, Thất gia lại không quan tâm.
Đây là bước đầu tiên Mộ An An lên kế hoạch trêu ghẹo Thất gia, nhưng kết cục lại thất bại.
Cô cảm thấy vô cùng thất vọng.
Nhưng thất vọng kéo dài không được bao lâu, Mộ An An lập tức nhận ra một sự thật khác.
Cô ở với Thất gia đã tám năm, từ nhỏ đến lớn, Thất gia vẫn luôn chăm sóc cô, tiếp xúc thân thể không ít.
Muốn trêu ghẹo Thất gia, loại hành vi
thể chất này dường như không khả thi.
Trêu ghẹo thất bại.
Nhưng dù sao Mộ An An thuộc kiểu càng thất bại càng hăng, lần này thất bại, thì còn có nhiều lần sau.
Nghĩ vậy, Mộ An An đang định ngòi lại bên cạnh anh.
Kết quả là, chiếc xe đang lái ổn định không biết làm sao lại đột ngột phanh gấp, cơ thể Mộ An An không khống chế được ngã về phía trước, cổ tay bị kéo lại về phía sau, sau đó cả đầu bị đè vào lồng ngực cứng rắn.
Mộ An An có thể cảm nhận được, khuôn mặt của mình đang áp sát vào da ngực của Thất gia.
Mặc dù cách lớp áo, cô vẫn có thể cảm nhận được hơi ấm trong lồng ngực của Thất gia, cùng với hơi thở lên xuống của anh.
Phù, phù, phù.
Trái tim cô không khỏi đập theo nhịp thở của Thất gia.
“Thất gia, thật xin lỗi, đột nhiên có một con chó xuất hiện.” – Người lái xe ở phía trước giải thích.
Thất gia không có đáp lại, mà kéo Mộ
An An ra, vuốt ve mái tóc của cô: “Đau không?”
Giọng nói của anh rất thấp, khi nói anh cẩn thận kiểm tra khuôn mặt của Mộ An An.
Khi khuôn mặt của Tông Chính Ngự càng ngày càng đến gần, nhịp tim của Mộ An An bắt đầu đập dữ dội, cảm thấy nhiệt độ cơ thể tăng vọt, cô vô thức ngẩng đầu lên, nhưng vì quá gần Thất gia nên trán không cẩn thận lướt qua môi của Thất gia.
Với sự trơn trượt này, Mộ An An chỉ cảm thấy toàn bộ cái trán của mình liền nhanh chóng bỏng rát, trái tim đập loạn xạ càng thêm điên cuồng, nhịp tim liền trở nên cuồng loạn.
Rõ ràng là bình thường cô hay hôn lên mặt Thất gia, nhưng tại nạn ngoài ý muốn mịt mờ này, lại khiến Mộ An An cảm thấy rất tê tái.
về vụ tai nạn này, Tông Chính Ngự cũng không ngờ tới, thậm chí môi anh còn có chút cảm giác.
Nhưng dù sao cũng là trưởng bối, cho nên không thể biểu hiện khác thường.
Gần đây trong lòng anh đối với đứa trẻ này có rất nhiều cảm xúc kỳ lạ, điều này không nên.
Sau khi nghĩ đến điều này, Tông Chính Ngự càng tỏ ra bình tĩnh hơn, hỏi lại một lần nữa: “Có bị đau chỗ nào không?”
Mộ An An nhanh chóng lắc đầu.
Tim cô bây giờ đập nhanh quá, không nói nên lời.
như vậy sẽ không có mùi.
Nói xong, lại chỉ tay vào cốc nước trên bàn bên cạnh Tông Chính Ngự: “Thất gia, cháu khát nước.”
Thất gia vẻ mặt vô cảm, duỗi tay cầm lấy ly nước đưa cho Mộ An An.
Mộ An An không có cầm lấy, liền trực tiếp cúi đầu uống cạn ly nước.
Tông Chính Ngự thuận tay đút nước cho cô, Mộ An An cố ý uống gấp, khiến một ít nước trượt từ đường quai hàm xuống tới cổ.
Chậm thôi.
Tông Chính Ngự nhíu mày, vươn tay lấy khăn giấy lau miệng và cổ Mộ An An: “Vội vàng cái gì?”
Người đàn ông động tác nhanh nhẹn giúp cô lau sạch.
Thậm chí lau đến cổ áo của Mộ An An, một chút khác thường không lộ ra. Mộ An An chính là cố ý.
Cô chính là muốn trêu ghẹo Thất gia, nhưng Thất gia lại không hề phản ứng, trong lòng lúc này liền hụt hẫng.
Cô vẫn đánh giá cao về khuôn mặt và dáng người của mình.
Mấy năm nay, nên có đều có, đối với
dáng người của mình cô vô cùng tự tin, kết quả cô đã vạch ra như vậy ròi, Thất gia lại không quan tâm.
Đây là bước đầu tiên Mộ An An lên kế hoạch trêu ghẹo Thất gia, nhưng kết cục lại thất bại.
Cô cảm thấy vô cùng thất vọng.
Nhưng thất vọng kéo dài không được bao lâu, Mộ An An lập tức nhận ra một sự thật khác.
Cô ở với Thất gia đã tám năm, từ nhỏ đến lớn, Thất gia vẫn luôn chăm sóc cô, tiếp xúc thân thể không ít.
Muốn trêu ghẹo Thất gia, loại hành vi
thể chất này dường như không khả thi.
Trêu ghẹo thất bại.
Nhưng dù sao Mộ An An thuộc kiểu càng thất bại càng hăng, lần này thất bại, thì còn có nhiều lần sau.
Nghĩ vậy, Mộ An An đang định ngòi lại bên cạnh anh.
Kết quả là, chiếc xe đang lái ổn định không biết làm sao lại đột ngột phanh gấp, cơ thể Mộ An An không khống chế được ngã về phía trước, cổ tay bị kéo lại về phía sau, sau đó cả đầu bị đè vào lồng ngực cứng rắn.
Mộ An An có thể cảm nhận được, khuôn mặt của mình đang áp sát vào da ngực của Thất gia.
Mặc dù cách lớp áo, cô vẫn có thể cảm nhận được hơi ấm trong lồng ngực của Thất gia, cùng với hơi thở lên xuống của anh.
Phù, phù, phù.
Trái tim cô không khỏi đập theo nhịp thở của Thất gia.
“Thất gia, thật xin lỗi, đột nhiên có một con chó xuất hiện.” – Người lái xe ở phía trước giải thích.
Thất gia không có đáp lại, mà kéo Mộ
An An ra, vuốt ve mái tóc của cô: “Đau không?”
Giọng nói của anh rất thấp, khi nói anh cẩn thận kiểm tra khuôn mặt của Mộ An An.
Khi khuôn mặt của Tông Chính Ngự càng ngày càng đến gần, nhịp tim của Mộ An An bắt đầu đập dữ dội, cảm thấy nhiệt độ cơ thể tăng vọt, cô vô thức ngẩng đầu lên, nhưng vì quá gần Thất gia nên trán không cẩn thận lướt qua môi của Thất gia.
Với sự trơn trượt này, Mộ An An chỉ cảm thấy toàn bộ cái trán của mình liền nhanh chóng bỏng rát, trái tim đập loạn xạ càng thêm điên cuồng, nhịp tim liền trở nên cuồng loạn.
Rõ ràng là bình thường cô hay hôn lên mặt Thất gia, nhưng tại nạn ngoài ý muốn mịt mờ này, lại khiến Mộ An An cảm thấy rất tê tái.
về vụ tai nạn này, Tông Chính Ngự cũng không ngờ tới, thậm chí môi anh còn có chút cảm giác.
Nhưng dù sao cũng là trưởng bối, cho nên không thể biểu hiện khác thường.
Gần đây trong lòng anh đối với đứa trẻ này có rất nhiều cảm xúc kỳ lạ, điều này không nên.
Sau khi nghĩ đến điều này, Tông Chính Ngự càng tỏ ra bình tĩnh hơn, hỏi lại một lần nữa: “Có bị đau chỗ nào không?”
Mộ An An nhanh chóng lắc đầu.
Tim cô bây giờ đập nhanh quá, không nói nên lời.
/826
|