Chương 465: Tin tưởng
“Đừng mà!” Phong Hành Diễm kêu lên một tiếng.
“Anh thật sự không nhìn thấy gì hết, lúc cô ta cởi quần áo, anh liền ném chăn lên người cô ta, anh không nhìn thấy gì cả.”
Thương Trăn nghe xong, nheo mắt hỏi: “Vì thế, cô ta còn ở trước mặt anh cởi hết?”
Phong Hành Diễm thật muốn tát cho mình hai cái, càng nói càng sai!
Mỗi câu mỗi chữ của anh đều rất nghiêm túc: “Cô ta… Anh không biết cô ta có cởi hết không, chẳng qua anh vừa thấy cô ta cởi quần áo liền ném chăn lên người cô ta, sau đó mang người và chăn đều ném ra ngoài, anh không lừa em!”
Thương Trăn vừa nhìn liền biết Phong Hành Diễm không nói dối, nhưng nghĩ đến cảnh tượng kia cũng thấy bực mình, cô hừ một tiếng, quay đầu đi về phòng: “Em không biết, hôm nay anh đừng mơ đến chuyện lên giường của em nữa!”
Phong Hành Diễm ngây người, về nhà lại không thể lên giường, đây là muốn mạng của anh sao?
Anh còn chưa ngây người được bao lâu, trên lầu đã truyền đến tiếng đóng cửa, Lý Uyển Oánh trốn ở một góc nhìn được không ít trò vui, lúc này đi đến, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nhìn chằm chằm anh: “Hành Diễm, con hãy thành thật nói với mẹ, con có làm chuyện gì nó lỗi với Thương Trăn không?”
Phong Hành Diễm muốn hộc máu, đến lúc này rồi, mẹ yêu quý của anh có thể đừng tham gia không?
“Không có! Sao có thể như vậy được? Con không thích những người phụ nữ khác!”
Lúc này Lý Uyển Oánh mới yên tâm gật đầu: “Mẹ nói cho con biết, nếu con dám có lỗi với Trăn Trăn, mẹ sẽ là người đầu tiên không tha cho con!”
Bà ấy hù dọa một câu, sau đó đẩy Phong Hành Diễm lên lầu: “Bây giờ con nhanh đi xin lỗi, con trở về hẳn là có mang theo quà cho Trăn Trăn chứ? Nói ngọt một chút, lại thêm tặng quà, mẹ bảo đảm Trăn Trăn sẽ cho con lên giường!”
Phụ nữ đều thích dỗ ngọt, chỉ cần có chút kỹ năng là dỗ dành được.
Phong Hành Diễm sững sờ, vốn dĩ anh muốn mang quà về, nhưng trở về quá vội vàng… Anh… Anh không có thời gian đi chọn.
Lý Uyển Oánh nhướng mày: “Không phải chứ? Con không mua quà cho mẹ thì thôi, ngay cả Trăn Trăn cũng không có? Con nhất định phải chết…”
Phong Hành Diễm nghe thấy thế, trong lòng cảm thấy lạnh, nhưng ở trước mặt Lý Uyển Oánh vẫn hừ một tiếng, kiêu ngạo nói: “Đêm hôm khuya khoắt, Trăn Trăn còn hầm canh cho con, cô ấy đâu nỡ không cho con lên giường chứ, mẹ không cần lo lắng, mẹ làm việc của mình đi!”
Sau khi nói xong liền chột dạ đi lên lầu.
Lần này làm sao bây giờ? Xảy ra chuyện như thế, nói ra, người khác làm sao lại tin tưởng anh là trong sạch chứ?
Đều là do miệng anh tiện! Lại còn không đi mua quà, lần này thì hay rồi, ngay cả lấy lòng cũng không có đạo cụ, hôm nay, chẳng lẽ anh lại thật sự phải ngủ trên sofa sao?
Anh lén lút mở cửa, Thương Trăn đang nằm trên giường, đưa lưng về phía anh ngủ, nhìn qua, nhất định là tức giận rồi…
Phải làm sao bây giờ? Phong Hành Diễm càng nghĩ càng cảm thấy bản thân mình miệng tiện, dù sao chồng ở bên ngoài gặp được người phụ nữ trần truồng đưa đến cửa gì đó, cho dù cô nghĩ gì đều sẽ tức giận!
Anh đứng ở cạnh giường do dự, hoàn toàn không có dáng vẻ lên mặt nạt người như ở bên ngoài, có chút cẩn thận từng li từng tí.
“Trăn Trăn…”
Thương Trăn không để ý đến anh.
Trái tim của Phong Hành Diễm treo lên cao: “Trăn Trăn?”
Thương Trăn vẫn không để ý đến anh.
Trong lòng Phong Hành Diễm sợ hãi, vội vàng kể rõ đầu đuôi câu chuyện: “Người phụ nữ kia nửa đêm đi vào trong phòng anh, đây đều là do đối tác tự ý chủ trương! Hơn nữa anh đã bảo cô ta cút, ai biết da mặt cô ta lại dày như thế, nhất định phải đến gần… Trăn Trăn, anh thật sự không thấy gì, lúc ấy anh chỉ để một chiếc đèn ngủ, tối như thế, nhìn cũng không thấy rõ lắm…”
Phong Hành Diễm cảm thấy thật oan ức, vốn dĩ anh dự định nói ra để cho vợ khen ngợi anh, có người ngồi trong lòng mà vẫn không loạn, ý chí kiên định gì đó, người đàn ông tốt như thế không nhiều lắm!
Ai ngờ… Thế mà lại chọc cho cô tức giận!
Thấy Thương Trăn vẫn giống như cũ không có phản ứng, Phong Hành Diễm đi đến bên giường, nghiêm túc nói: “Trăn Trăn, anh chỉ thích mình em thôi, anh đã nói với những người đó, về sau tặng quà, không cho phép đưa phụ nữ đến, anh còn nói với bọn họ, anh chỉ cứng được với một mình em, chắc hẳn những lời này của anh sẽ được truyền đi, về sau nhất định sẽ không xảy ra loại chuyện này nữa… Trăn Trăn… Trăn Trăn… Tha thứ cho anh đi?”
Anh chờ đợi nhìn bóng lưng Thương Trăn, nhưng Thương Trăn vẫn không bị lay động, chẳng lẽ là do quá tức giận?
Đúng thôi, bình thường đàn ông đối với phụ nữ đưa đến cửa, ai đến đều không từ chối, Trăn Trăn không tin anh cũng là bình thường.
Chỉ là, vì sao trong lòng lại không thoải mái? Trăn Trăn thế mà không tin anh! Tức giận!
Nghĩ như thế, trong lòng lão đại Phong Hành Diễm cảm thấy khó chịu, không cho anh lên giường thì không lên giường! Thế mà không tin anh, anh cũng không vui!
“Trăn Trăn, em suy nghĩ kỹ xem, anh là loại người đó sao? Đêm nay anh ngủ sofa là được! Sáng sớm ngày mai, anh hy vọng em có thể nghĩ rõ ràng!”
Ngày mai, nếu như cô còn không tin anh, anh nhất định sẽ tức giận mà hành động! Sẽ khiến cho cô không xuống giường được, để xem cô còn nghi ngờ anh nữa không!
Phong Hành Diễm nói xong liền giận dỗi xoay người, nhưng tay đột nhiên bị giữ lại, một giây sau, Thương Trăn dùng sức kéo anh lại, chỉ thấy trời đất quay cuồng, Phong Hành Diễm liền bị Thương Trăn ôm cổ đặt ở dưới thân.
Phong Hành Diễm ngạc nhiên nhìn Thương Trăn, đã thấy Thương Trăn khó chịu hỏi: “Sao anh lại nói nhảm nhiều như thế?”
Phong Hành Diễm một lúc lâu cũng không nghĩ ra: “Chẳng phải em không tin tưởng anh…”
Ngón tay Thương Trăn đè lên môi anh, nhíu mày nói: “Em vốn dĩ cho rằng anh sẽ trực tiếp làm, nhưng anh lại ở bên cạnh giường nói nhảm nhiều như thế? Anh có ý gì?”
Tim Phong Hành Diễm bỗng nhiên rạo rực, anh hơi khẩn trương nhìn cô gái ở trên người anh đột nhiên trở nên quyến rũ, không nhịn được rung động.
“Một kẻ xoàng xĩnh mà thôi, thế mà anh còn cho rằng em không tin tưởng anh?”
Hai chữ cuối cùng giấu kín trong nụ hôn của hai người: “Đồ ngốc.”
Thế mà lại ngốc như vậy? Nếu thế thì để cô chủ động!
Sau đó nhiệt tình cởi quần áo của anh ra.
Phong Hành Diễm giật mình, cơ thể lại vô thức bị cô nhóm lửa… Loại tình huống này khiến đại não của anh rất trì trệ.
Trăn Trăn căn bản không nghi ngờ anh? Trăn Trăn… Vẫn luôn chờ anh chủ động?
Giây phút cuối cùng, anh đột nhiên ngăn Thương Trăn đang làm mưa làm gió trên người anh lại, quẫn bách nói: “Anh còn chưa tắm!”
Thương Trăn cười một tiếng, trực tiếp ngồi xuống!
“Không sao, em không ngại!”
Tình hình chiến đấu hết sức căng thẳng, cô chủ động như thế khiến Phong Hành Diễm càng thêm điên cuồng! Hai ngày một đêm không ở bên nhau, anh nhớ cô muốn chết!
Hậu quả của quá mức kịch liệt chính là ngày hôm sau, Thương Trăn quả nhiên không thể xuống được giường, lúc Phong Hành Diễm bị cô câu dẫn lên giường còn có hơi ngượng ngùng, phía sau chính là cầm thú.
Thương Trăn che eo, đau lòng nghĩ, nồi canh hôm qua cô hầm sẽ không cạn mất chứ?
Ăn uống no đủ, Phong Hành Diễm rất vui vẻ, sáng sớm anh không đi công ty mà ở bên Thương Trăn, chăm sóc cho cô, nghĩ đến bọn họ tin tưởng lẫn nhau, tình cảm hoàn mỹ, anh lại có loại xúc động muốn lôi kéo cô làm một lần nữa.
“Trăn Trăn, em thật tốt!” Lúc anh nhìn Thương Trăn uống sữa tươi, đột nhiên nói.
Thương Trăn hơi nhướng mày, cô biết anh nói cô tốt là vì cô tin tưởng anh, cho nên xấu xa cười nói.
“Nếu như đổi lại thì sao?”
Phong Hành Diễm giật mình.
Thương Trăn cười nói: “Nếu như… Nửa đêm em bị người ta nhét cho một người đàn ông trần truồng, anh sẽ tin tưởng em sao?”