Hàn Nhã Thanh lạnh lùng quét mắt nhìn Hàn Nghiên Nghiên. May mà cô đã đổi tên Dương Tầm Chiêu từ “ông chủ cũ” sang “ông chủ”, nếu không không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa.
Hàn Nhã Thanh ra khỏi phòng khách, gọi lại cho Dương Tầm Chiêu.
“Vừa nãy em đang làm gì hả?” Dương Tầm Chiêu bắt máy ngay tức khắc, giọng nói trầm lạnh truyền tới.
“Hả? Vừa nãy?” Hàn Nhã Thanh nghe giọng anh là lạ, cô nhìn 2 trái táo trong tay mình, nháy mắt: “Đang rửa táo.”
Anh hỏi cô vừa nãy đang làm gì? Từ nãy tới giờ cô bận rửa táo mà, câu trả lời của cô chẳng có vấn đề gì cả.
“Liên Cung đang ở nhà họ Hàn mà em đi tắm?” cũng biết chơi cờ à?”
“Dạ, có biết một chút ạ. Có điều chắc chắn là không bì được với ông Liên rồi. Vậy nên ông nhẹ tay chút nha.” Hàn Nhã Thanh lè lưỡi tinh nghịch.
“Em muốn làm gì vậy?” Liên Cung bỗng cảnh giác hơn một chút, anh ta cảm thấy cô nhất định không phải đơn giản chỉ muốn cùng ông cụ chơi cờ. Tuy vậy nhất thời anh ta cũng không đoán ra ý đồ của cô.
Hàn Nhã Thanh ra khỏi phòng khách, gọi lại cho Dương Tầm Chiêu.
“Vừa nãy em đang làm gì hả?” Dương Tầm Chiêu bắt máy ngay tức khắc, giọng nói trầm lạnh truyền tới.
“Hả? Vừa nãy?” Hàn Nhã Thanh nghe giọng anh là lạ, cô nhìn 2 trái táo trong tay mình, nháy mắt: “Đang rửa táo.”
Anh hỏi cô vừa nãy đang làm gì? Từ nãy tới giờ cô bận rửa táo mà, câu trả lời của cô chẳng có vấn đề gì cả.
“Liên Cung đang ở nhà họ Hàn mà em đi tắm?” cũng biết chơi cờ à?”
“Dạ, có biết một chút ạ. Có điều chắc chắn là không bì được với ông Liên rồi. Vậy nên ông nhẹ tay chút nha.” Hàn Nhã Thanh lè lưỡi tinh nghịch.
“Em muốn làm gì vậy?” Liên Cung bỗng cảnh giác hơn một chút, anh ta cảm thấy cô nhất định không phải đơn giản chỉ muốn cùng ông cụ chơi cờ. Tuy vậy nhất thời anh ta cũng không đoán ra ý đồ của cô.
/652
|