Dương Tầm Chiêu chuyển tư liệu xong, vừa hay nghe thấy tiếng mở cửa, Hàn Nhã Thanh đã sửa soạn xong bước ra.
Dương Tầm Chiêu cất điện thoại đi, đi tới, rất tự nhiên vòng tay ôm lấy eo của Hàn Nhã Thanh, trên mặt anh không có bất cứ sự khác thường nào: “Đi thôi, đi ăn cơm.”
Động tác của anh rất tự nhiên, nhưng Hàn Nhã Thanh lại cảm thấy bàn tay của anh đặt ở trên eo cô có hơi siết chặt, giống như có một tia căng thẳng, lại giống như có một tia lo lắng.
Căng thẳng? Lo lắng? Anh đang căng thẳng điều gì? Lo lắng chuyện gì?
Từ trước đến nay, sự chuyên nghiệp của Hàn Nhã Thanh đều dùng khi cần, đối với người thân, với bạn bè, cô hy vọng giống như ở chung ở với người thường.
Kết hôn với anh lâu như vậy, trừ tình huống đặc biệt ra, cô chưa từng thăm dò tâm tư của anh, cô cảm thấy mỗi người đều có chuyện riêng của mình, thăm dò chuyện riêng tư của người khác chính là không tôn trọng người ta.
Cho nên lần này, Hàn Nhã Thanh cũng không có tiếp tục quan sát cái gì nữa, càng không có hỏi nhiều, theo anh rời khỏi phòng.
Thành phố A.
“Cậu tra người này đến trung tâm giám định DNA nào?” Đường Lăng đưa bức ảnh của Thụy cho Tiểu Hổ: “Nghĩ cách đổi báo cáo giám định.”
Đường Lăng biết, Thụy là sát thủ chuyên nghiệp, làm là được rồi, nhưng bên phía bà Tịch không có làm của Tịch Xuyên, chỉ làm của đứa trẻ đó.
Bởi vì năm đó ba của Tịch Xuyên qua đời, bà Tịch đã lén làm giám định DNA của Tịch Xuyên một lần rồi, là Tịch Xuyên với người đàn ông khác, cho nên trong tay bà Tịch có kết quả giám định DNA của Tịch Xuyên rồi.”
Lần này bà Tịch cũng sợ Tịch Xuyên phát hiện, cho nên không có làm của Tịch Xuyên.
Cho nên chuyện này thì rất phiền phức rồi, đương nhiên có khó nữa cũng không cản được Đường Lăng, không thể không nói, Đường Lăng làm việc thật sự có thể làm tất cả.
Anh biết rõ, đổi báo cáo giám định của đứa trẻ đó thành của Dương Tầm Chiêu, nhưng nếu để bà Tịch tin đứa trẻ đó là của Dương Tầm Chiêu lại rất khó.
Bởi vì, Dương Tầm Chiêu trước nay đưa từng làm giám định DNA, cho nên bọn họ không thể tra ra được tư liệu DNA của Dương Tầm Chiêu, nếu như trống rỗng làm ra một phần của Dương Tầm Chiêu, ngược lại sẽ khiến người ta nghi ngờ.
Nhưng Dương Bạc Vệ đã từng làm, cho nên tra được kết quả giám định DNA của Dương Bạc Vệ là một chuyện hợp lý, sẽ không khiến người khác nghi ngờ.
Đương nhiên, kết quả giám định cha con với ông cháu chắc chắn không giống nhau, cho nên, cần phải đổi của Dương Bạc Vệ thành của ông cụ Dương.
Cuối cùng, bên phía bà Tịch tra được chính là kết quả giám định của ông cụ Dương với Dương Tầm Chiêu, thật sự là quan hệ ông cháu.
Đương nhiên, bà Tịch sẽ cho rằng là của Dương Bạc Vệ với đứa trẻ đó, từ đó sẽ nhận định đứa trẻ đó có quan hệ ông cháu với Dương Bạc Vệ, vậy thì đứa trẻ đó chính là của Dương Tầm Chiêu.
Còn Dương Tầm Trung, hôm nay còn đưa tròn 19 tuổi, không thể có con lớn như vậy được.
Lần này, Tiểu Hổ trực tiếp đơ người, cứ nhìn Đường Lăng như thế, nhất thời cũng quên mất trả lời.
“Đi đi.” Đường Lăng khoát tay với anh ta.
Tiểu Hổ hoàn hồn, ánh mắt nhanh chóng chớp chớp, mãi đến bây giờ vẫn không hiểu lão đại rốt cuộc có ý gì?
Có điều, lão đại căn dặn, anh ta chỉ có thể làm theo.
Nghĩ đến lão đại với cậu ba Dương là anh em, còn thân hơn so với anh em ruột, cho nên lão đại chắc chắn sẽ không hại cậu ba Dương, chắc chắn là cậu ba Dương gặp phải phiên phức gì đó, lão đại nghĩ cách giúp cậu ba Dương giải quyết.
Nghĩ thông điểm này tâm trạng của Tiểu Hổ bỗng thả lỏng, bước chân rõ ràng cũng nhanh hơn.
Tiểu Hổ trước tiên đi đến bệnh viện số 1, Đường Lăng đã chào hỏi, cho nên muốn lấy máu của Dương Tâm Chiêu không khó.
Đương nhiên, giám định DNA cũng đi cửa sau, nhưng 24 tiếng mới có thể lấy kết quả.
Trong bệnh viện số 1, Đường Lăng nói rồi, không có ai dám chậm trễ một giây phút nào, bây giờ sau khi đợi kết quả giám định DNA của Dương Tầm Chiêu, tiếp tục đổi kết quả ở bên kia.
Bên phía bà Tịch cũng tìm người, cho nên thời gian cũng không sẽ quá dài, đương nhiên sẽ không có nhanh như bên bệnh viện số 1”
Dương Tầm Chiêu cất điện thoại đi, đi tới, rất tự nhiên vòng tay ôm lấy eo của Hàn Nhã Thanh, trên mặt anh không có bất cứ sự khác thường nào: “Đi thôi, đi ăn cơm.”
Động tác của anh rất tự nhiên, nhưng Hàn Nhã Thanh lại cảm thấy bàn tay của anh đặt ở trên eo cô có hơi siết chặt, giống như có một tia căng thẳng, lại giống như có một tia lo lắng.
Căng thẳng? Lo lắng? Anh đang căng thẳng điều gì? Lo lắng chuyện gì?
Từ trước đến nay, sự chuyên nghiệp của Hàn Nhã Thanh đều dùng khi cần, đối với người thân, với bạn bè, cô hy vọng giống như ở chung ở với người thường.
Kết hôn với anh lâu như vậy, trừ tình huống đặc biệt ra, cô chưa từng thăm dò tâm tư của anh, cô cảm thấy mỗi người đều có chuyện riêng của mình, thăm dò chuyện riêng tư của người khác chính là không tôn trọng người ta.
Cho nên lần này, Hàn Nhã Thanh cũng không có tiếp tục quan sát cái gì nữa, càng không có hỏi nhiều, theo anh rời khỏi phòng.
Thành phố A.
“Cậu tra người này đến trung tâm giám định DNA nào?” Đường Lăng đưa bức ảnh của Thụy cho Tiểu Hổ: “Nghĩ cách đổi báo cáo giám định.”
Đường Lăng biết, Thụy là sát thủ chuyên nghiệp, làm là được rồi, nhưng bên phía bà Tịch không có làm của Tịch Xuyên, chỉ làm của đứa trẻ đó.
Bởi vì năm đó ba của Tịch Xuyên qua đời, bà Tịch đã lén làm giám định DNA của Tịch Xuyên một lần rồi, là Tịch Xuyên với người đàn ông khác, cho nên trong tay bà Tịch có kết quả giám định DNA của Tịch Xuyên rồi.”
Lần này bà Tịch cũng sợ Tịch Xuyên phát hiện, cho nên không có làm của Tịch Xuyên.
Cho nên chuyện này thì rất phiền phức rồi, đương nhiên có khó nữa cũng không cản được Đường Lăng, không thể không nói, Đường Lăng làm việc thật sự có thể làm tất cả.
Anh biết rõ, đổi báo cáo giám định của đứa trẻ đó thành của Dương Tầm Chiêu, nhưng nếu để bà Tịch tin đứa trẻ đó là của Dương Tầm Chiêu lại rất khó.
Bởi vì, Dương Tầm Chiêu trước nay đưa từng làm giám định DNA, cho nên bọn họ không thể tra ra được tư liệu DNA của Dương Tầm Chiêu, nếu như trống rỗng làm ra một phần của Dương Tầm Chiêu, ngược lại sẽ khiến người ta nghi ngờ.
Nhưng Dương Bạc Vệ đã từng làm, cho nên tra được kết quả giám định DNA của Dương Bạc Vệ là một chuyện hợp lý, sẽ không khiến người khác nghi ngờ.
Đương nhiên, kết quả giám định cha con với ông cháu chắc chắn không giống nhau, cho nên, cần phải đổi của Dương Bạc Vệ thành của ông cụ Dương.
Cuối cùng, bên phía bà Tịch tra được chính là kết quả giám định của ông cụ Dương với Dương Tầm Chiêu, thật sự là quan hệ ông cháu.
Đương nhiên, bà Tịch sẽ cho rằng là của Dương Bạc Vệ với đứa trẻ đó, từ đó sẽ nhận định đứa trẻ đó có quan hệ ông cháu với Dương Bạc Vệ, vậy thì đứa trẻ đó chính là của Dương Tầm Chiêu.
Còn Dương Tầm Trung, hôm nay còn đưa tròn 19 tuổi, không thể có con lớn như vậy được.
Lần này, Tiểu Hổ trực tiếp đơ người, cứ nhìn Đường Lăng như thế, nhất thời cũng quên mất trả lời.
“Đi đi.” Đường Lăng khoát tay với anh ta.
Tiểu Hổ hoàn hồn, ánh mắt nhanh chóng chớp chớp, mãi đến bây giờ vẫn không hiểu lão đại rốt cuộc có ý gì?
Có điều, lão đại căn dặn, anh ta chỉ có thể làm theo.
Nghĩ đến lão đại với cậu ba Dương là anh em, còn thân hơn so với anh em ruột, cho nên lão đại chắc chắn sẽ không hại cậu ba Dương, chắc chắn là cậu ba Dương gặp phải phiên phức gì đó, lão đại nghĩ cách giúp cậu ba Dương giải quyết.
Nghĩ thông điểm này tâm trạng của Tiểu Hổ bỗng thả lỏng, bước chân rõ ràng cũng nhanh hơn.
Tiểu Hổ trước tiên đi đến bệnh viện số 1, Đường Lăng đã chào hỏi, cho nên muốn lấy máu của Dương Tâm Chiêu không khó.
Đương nhiên, giám định DNA cũng đi cửa sau, nhưng 24 tiếng mới có thể lấy kết quả.
Trong bệnh viện số 1, Đường Lăng nói rồi, không có ai dám chậm trễ một giây phút nào, bây giờ sau khi đợi kết quả giám định DNA của Dương Tầm Chiêu, tiếp tục đổi kết quả ở bên kia.
Bên phía bà Tịch cũng tìm người, cho nên thời gian cũng không sẽ quá dài, đương nhiên sẽ không có nhanh như bên bệnh viện số 1”
/652
|