Cơ Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

Chương 399: Cậu ba dương gặp được con gái rồi (1)

/652


Nhưng làm cho Dương Tầm Chiêu bất ngờ chính là, từ đêm qua Đường Bách Khiêm nhận tin tức đến bây giờ, bên nước O lại không chút động tĩnh

Đương nhiên, Đường Bách Khiêm bất động, anh cũng có thể tra được mọi thứ.

Trên xe, điện thoại Dương Tầm Chiêu đột nhiên vang lên, Dương Tầm Chiêu nhìn qua, con ngươi híp lại, rồi nhận.

“Anh ba, động Dương Thị chính là Mộ Dung Tư Đồ." Điện thoại vừa kết nối, giọng nói Tịch Xuyên truyền tới, trong giọng nói Tịch Xuyên ẩn ẩn có mấy phần quái dị.

"Ừm." Dương Tầm Chiêu thấp giọng đáp lại, giọng nói rất bay.

“Anh ba, là anh đúng không? Là anh cho Mộ Dung Tư Đồ xuống tay với Dương Thị đúng không?" Mặc dù Tịch Xuyên hỏi, nhưng kỳ thật trong lòng anh ta cũng đã có đáp án.

Mộ Dung Tư Đồ mấy năm trước quả thật có xung đột với anh ba, nhưng mà không đánh không quen, sau đó quan hệ giữa anh ba và Mộ Dung Tư Đồ trở nên vi diệu, lấy tình hình hiện tại, Mộ Dung Tư Đồ tuyệt đối không thể vô duyên vô cớ xuống tay với Dương Thị.

Cho nên, lúc Tịch Xuyên biết động Dương Thị là Mộ Dung Tư Đồ thì phản ứng đầu tiên là có khả năng đây là ý của anh ba.

"Ừ." Dương Tầm Chiêu cũng không có phủ nhận, trực tiếp thừa nhận, giọng nói vẫn đạm nhạt như trước

“Anh ba, là vì Hàn..." Tịch Xuyên vừa định nói Hàn Nhã Thanh, đột nhiên nhớ tới cảnh cáo của anh ba, đổi giọng: "Là vì chị dâu sao?"

Lúc này đây, Dương Tầm Chiêu không trả lời, nhưng mà Tịch Xuyên biết anh ta đoán không sai.

“Anh ba, em xem qua hiệp nghị của hai người, cho nên, em biết anh nghĩ thế nào, anh là nghĩ Dương Thị hủy đi thì vĩnh viễn không thể rơi vào trong tay anh, vậy hiệp nghị của anh với chị dâu sẽ vĩnh viễn không hoàn thành, chị dâu sẽ không thể ly hôn với anh.” Tịch Xuyên hiểu Dương Tầm Chiêu, cho nên ngay lập tức đoán trúng ý của  đã đến thành phố A, đến địa điểm, cô nhắn cho đối phương một tin: "Tôi đến rồi." "Vâng, vâng, lãnh đạo của chúng tôi đã đi đón cô, cô không gặp được sao?" Bên kia lập tức trả lời.

Hàn Nhã Thanh ngước mắt, nhìn thấy một người đàn ông đang đi về phía mình.

Ngay lúc nhìn thấy người nọ, Hàn Nhã Thanh trực tiếp ngây người, đôi mắt trợn lên, cái gì?

Sao lại là anh ấy?

Lãnh đạo mà người trong tin nhắn nói là anh? Anh tự mình đến đón cô sao?!

Mà dáng vẻ của cô bây giờ?

Hàn Nhã Thanh ngu ngơ như vậy một lúc, thế giới này thật sự rất nhỏ.

Hàn Nhã Thanh nghĩ đến lúc này cô đã ngụy trang thành dáng vẻ ở thành phố A, hoàn toàn là dáng vẻ thật, mà dáng vẻ thật của cô, người thành phố A chưa từng gặp qua, ngay cả Dương Tầm Chiêu cũng chưa từng thấy.

Cho nên, người nọ có thể nhận ra cô hay không.

Hàn Nhã Thanh âm thầm thở ra một hơi, sau đó đi về phía người nọ.

Bước chân người nọ rất nhanh, cho nên hai người nhanh chóng mặt đối mặt.

"Cô là cô Đường?" Liên Cung nhìn Hàn Nhã Thanh, ánh mắt hơi tối, giọng nói cũng có chút lạnh, hoàn toàn là giọng điệu lạ lẫm nguội lạnh.

Hàn Nhã Thanh trong lòng cười thầm, xem ra Liên Cung thật sự không nhận ra cô.

Đương nhiên, trên mặt Hàn Nhã Thanh cũng không lộ ra cái gì khác thường, nghiêm mặt, nghiêm túc trả lời một câu: "Đúng."

Bởi vì người đối diện là Liên Cung, lúc cô ở thành phố A đã từng gặp Liên Cung mấy lần, cho nên Hàn Nhã Thanh cố ý đổi giọng.

"Trong tư liệu của cô là bốn mươi bảy tuổi." Lúc này Liên Cung chẳng những giọng điệu nguội lạnh, thái độ cũng vô cùng nghiêm túc, rõ ràng anh ta có chút hoài nghi người đến là giả.

Lúc anh ta nói thì ngước mắt nhìn Hàn Nhã Thanh, nhìn thấy dung mạo của Hàn Nhã Thanh thì không chút kinh diễm, mà ngược lại có mấy phân hoài nghi.

Một người phụ nữ như thế này đến giúp anh ta phá án?

Bên trên xác định không phải chỉnh anh ta?

"Tôi để lại tư liệu của mẹ tôi, lúc mẹ tôi năm tuổi bị người lừa bán đến thôn Tinh Hồ, mẹ của tôi vẫn muốn tìm được nhân thân của mình, cho nên tôi lưu lại tin tức ở Webssite chính thức của mấy người.” Hàn Nhã Thanh lại là lần đầu tiên thấy một Liên Cung như vậy, thật không ngờ người đàn ông này lại có thể nghiêm túc như vậy.

Nhưng mà, cô vẫn khá thưởng thức thái độ của Liên Cung.

Kỳ thật Hàn Nhã Thanh đặc biệt không thích loại người lần đầu tiên nhìn thấy cô đã nhìn chằm chằm vào cô.

Mà Liên Cung cũng không cố ý nhìn cô nhiêu hơn một cái, cũng chính vì vậy Liên Cung không phát hiện cái gì khác thường.

"Là mẹ của cô hiểu tâm lý học tội phạm?" Liên Cung lại nhìn cô một cái, biểu hiện rõ ra là cảm thấy ở cái tuổi này của cô không thể hiểu được thứ kia.

"Không, là tôi, tôi chuyên nghiên cứu tâm lý học tội phạm." Giọng nói Hàn Nhã Thanh rất nhẹ, rất nhạt, nhưng rất rõ ràng.

Lông mày Liên Cung hơi nhăn một chút, dường như có chút hoài nghi, nhưng mà anh ta cũng không nói thêm gì.

Anh ta cũng không phải là loại người trông mặt mà bắt hình dong, không thể vì người khác đẹp mà xem thường, cảm thấy người đó không có bản lĩnh thật sự. "Cô theo tôi đi vào đi." Nhưng mà, lúc này Liên Cung lại không nhìn Hàn Nhã Thanh, trực tiếp xoay người trở về.

Mặc dù Liên Cung không phải loại người trông mặt mà bắt hình dong, nhưng đối với người phụ nữ vô cùng trẻ, vô cùng đẹp này, anh ta cũng không ôm nhiều hy vọng.

/652

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status