Hàn Nhã Thanh khẽ mím môi, lần này cô không nói thêm gì nữa, xem như chấp nhận thuận theo ý anh.
Thế nhưng còn cô vẫn cảm thấy lo lắng về Dương Tầm Chiêu.
Cô thật sự không đoán được sau khi Dương Tầm Chiêu biết chuyện của hai bé thì anh sẽ làm như thế nào.
"Em đã đồng ý rồi, giờ anh sẽ đưa em tới chỗ ba mẹ anh, anh sẽ đi giải quyết chuyện đó ngay." Lúc này thì Đường Lăng có vẻ hào hứng vô cùng, bây giờ anh thật sự rất sốt ruột muốn gặp hai bé ngay, nhưng Đường Lăng cũng biết có Đường Bách Khiêm ở đó, việc anh muốn đón được hai bé về cũng sẽ không dễ dàng gì.
"Tạm thời cứ giấu thân phận của tôi đã, kể cả bên phía ba anh luôn, như vậy mới không ảnh hưởng đến .
Thật ra thì vụ án này phân cho ông ấy vốn cũng có chút khiên cưỡng, ông đúng là giỏi thật, nhưng lại không quá am hiểu về việc điều tra phá án, đều do bọn người nhà họ Cố kia ức hiếp người khác.
"Được rồi." Đường Vân Thành lẳng lặng thở dài, dù sao ông cũng không đặt quá nhiều hi vọng vào đó, giờ đây ông cũng không dám trông mong gì nhiều.
Hàn Nhã Thanh vẫn im lặng ngồi đó, Đường Vân Thành nhìn thoáng qua cô, vẻ mặt ông có đôi chút băn khoăn, song cũng không nói gì thêm.
Ngay sau đó thì Đường Lăng cũng đi khỏi đây, vì anh cần phải đi đón hai bé về.
Nhưng Đường Lăng vẫn quay về nhà tổ nhà họ Đường trước.
"Lăng à, con đã về rồi sao?" Bà cụ Đường nhìn thấy Đường Lăng thì có vẻ vui tươi hơn hẳn: "Bà kêu thím Lưu làm cơm trưa rồi, làm món mà con thích nhất..."
"Bà nội, không cần đâu, con chỉ về để lấy đồ thôi, bây giờ con phải đi ngay rồi." Đường Lăng mau chóng cắt ngang lời bà.
Nụ cười trên khuôn mặt bà cụ Đường thoáng chốc tan biến: "Mấy đứa nhỏ này hiếm lắm mới về nhà được một lần, mà lần về hiếm hoi này đến cả cơm cũng không ăn, cứ thế vội vàng bỏ đi, bận rộn đến mức đó sao?"
"Công việc của thằng bé rất bận, có đôi lúc nó buộc phải như vậy thôi, bà đừng cằn nhằn nó mãi thế." Ông cụ Đường cũng biết bà cụ nhớ cháu nội, nhưng thân phận địa vị của anh như thế, thật sự có nhiều khi không thể làm theo ý mình muốn được.
"Tôi không cằn nhằn thằng bé, vậy cằn nhằn ông được không?" Bà cụ Đường xoay người lại trừng mắt nhìn ông Đường. Đường Lăng vẫn cười cười bước lên trên lầu.
"Ai da, không biết con bé Thanh Thanh bây giờ sao rồi? Thật là nhớ con bé đấy quá." Bà cụ Đường đang đứng sau anh lại lầm bầm một câu.
Bước chân của Đường Lăng chợt dừng lại, anh vội quay người lại nhìn về phía bà cụ: "Bà nội, bà vừa nói tới ai đó?"
Vừa nãy anh có nghe lầm không? Bà nội nói nhớ Thanh Thanh?
Bà nội biết Thanh Thanh sao? Người mà bà nói có phải là Hàn Nhã Thanh không?
Chuyện Thanh Thanh là người nhà họ đường bây giờ chỉ có mình anh biết thôi, bà nỗi không thể nào biết chuyện được.
"Bà nói con bé Thanh Thanh đó, Hàn Nhã Thanh, đúng rồi, Thanh Thanh nói con bé có quen con, bà vốn muốn dắt con bé về làm vợ con, nhưng con bé lại nói con sẽ không cưới nó..." Bà cụ Đường thấy Đường Lăng hỏi thì cũng không nghĩ gì nhiều mà trả lời anh.
"Con bé Thanh Thanh ấy tốt như vậy, sao con lại không cưới con bé đi, con cũng đã lớn rồi, hay để bà..." Bà cụ Đường nhìn Đường Lăng rồi nói, giọng điệu vô cũng nghiêm túc.
- ----
Quà noel cho các chế. <3 Chúc mn một lễ Giáng Sinh vui vẻ ^^
Thế nhưng còn cô vẫn cảm thấy lo lắng về Dương Tầm Chiêu.
Cô thật sự không đoán được sau khi Dương Tầm Chiêu biết chuyện của hai bé thì anh sẽ làm như thế nào.
"Em đã đồng ý rồi, giờ anh sẽ đưa em tới chỗ ba mẹ anh, anh sẽ đi giải quyết chuyện đó ngay." Lúc này thì Đường Lăng có vẻ hào hứng vô cùng, bây giờ anh thật sự rất sốt ruột muốn gặp hai bé ngay, nhưng Đường Lăng cũng biết có Đường Bách Khiêm ở đó, việc anh muốn đón được hai bé về cũng sẽ không dễ dàng gì.
"Tạm thời cứ giấu thân phận của tôi đã, kể cả bên phía ba anh luôn, như vậy mới không ảnh hưởng đến .
Thật ra thì vụ án này phân cho ông ấy vốn cũng có chút khiên cưỡng, ông đúng là giỏi thật, nhưng lại không quá am hiểu về việc điều tra phá án, đều do bọn người nhà họ Cố kia ức hiếp người khác.
"Được rồi." Đường Vân Thành lẳng lặng thở dài, dù sao ông cũng không đặt quá nhiều hi vọng vào đó, giờ đây ông cũng không dám trông mong gì nhiều.
Hàn Nhã Thanh vẫn im lặng ngồi đó, Đường Vân Thành nhìn thoáng qua cô, vẻ mặt ông có đôi chút băn khoăn, song cũng không nói gì thêm.
Ngay sau đó thì Đường Lăng cũng đi khỏi đây, vì anh cần phải đi đón hai bé về.
Nhưng Đường Lăng vẫn quay về nhà tổ nhà họ Đường trước.
"Lăng à, con đã về rồi sao?" Bà cụ Đường nhìn thấy Đường Lăng thì có vẻ vui tươi hơn hẳn: "Bà kêu thím Lưu làm cơm trưa rồi, làm món mà con thích nhất..."
"Bà nội, không cần đâu, con chỉ về để lấy đồ thôi, bây giờ con phải đi ngay rồi." Đường Lăng mau chóng cắt ngang lời bà.
Nụ cười trên khuôn mặt bà cụ Đường thoáng chốc tan biến: "Mấy đứa nhỏ này hiếm lắm mới về nhà được một lần, mà lần về hiếm hoi này đến cả cơm cũng không ăn, cứ thế vội vàng bỏ đi, bận rộn đến mức đó sao?"
"Công việc của thằng bé rất bận, có đôi lúc nó buộc phải như vậy thôi, bà đừng cằn nhằn nó mãi thế." Ông cụ Đường cũng biết bà cụ nhớ cháu nội, nhưng thân phận địa vị của anh như thế, thật sự có nhiều khi không thể làm theo ý mình muốn được.
"Tôi không cằn nhằn thằng bé, vậy cằn nhằn ông được không?" Bà cụ Đường xoay người lại trừng mắt nhìn ông Đường. Đường Lăng vẫn cười cười bước lên trên lầu.
"Ai da, không biết con bé Thanh Thanh bây giờ sao rồi? Thật là nhớ con bé đấy quá." Bà cụ Đường đang đứng sau anh lại lầm bầm một câu.
Bước chân của Đường Lăng chợt dừng lại, anh vội quay người lại nhìn về phía bà cụ: "Bà nội, bà vừa nói tới ai đó?"
Vừa nãy anh có nghe lầm không? Bà nội nói nhớ Thanh Thanh?
Bà nội biết Thanh Thanh sao? Người mà bà nói có phải là Hàn Nhã Thanh không?
Chuyện Thanh Thanh là người nhà họ đường bây giờ chỉ có mình anh biết thôi, bà nỗi không thể nào biết chuyện được.
"Bà nói con bé Thanh Thanh đó, Hàn Nhã Thanh, đúng rồi, Thanh Thanh nói con bé có quen con, bà vốn muốn dắt con bé về làm vợ con, nhưng con bé lại nói con sẽ không cưới nó..." Bà cụ Đường thấy Đường Lăng hỏi thì cũng không nghĩ gì nhiều mà trả lời anh.
"Con bé Thanh Thanh ấy tốt như vậy, sao con lại không cưới con bé đi, con cũng đã lớn rồi, hay để bà..." Bà cụ Đường nhìn Đường Lăng rồi nói, giọng điệu vô cũng nghiêm túc.
- ----
Quà noel cho các chế. <3 Chúc mn một lễ Giáng Sinh vui vẻ ^^
/652
|