Trước khi Cố Chính Luân đưa mọi người vào phòng, Hàn Nhã Thanh đã đeo kính râm lên rồi. Lúc cô rời khỏi phòng cũng tiện tay đeo khẩu trang lên, vì vậy lúc này mọi người đều không nhìn thấy dáng vẻ của cô, cũng không nhìn thấy sắc mặt của cô.
“Cô nhóc này nói cũng có chút đạo lí, cho dù cô nhóc này từng gặp tên gián điệp kia, cũng không thể chứng minh văn kiện cơ mật là do cô ấy đưa cho gián điệp.” Ông cụ Lý một lòng bảo vệ Đường Vân Thành, đương nhiên lúc nào cũng chọn điều có lợi cho Đường Vân Thành.
Đường Vân Thành nhướng mày, cô nhóc này cũng không phải quá ngốc, còn biết giảo biện, nói câu nào cũng có lí.
Chỉ là,
“Cô nhóc này nói cũng có chút đạo lí, cho dù cô nhóc này từng gặp tên gián điệp kia, cũng không thể chứng minh văn kiện cơ mật là do cô ấy đưa cho gián điệp.” Ông cụ Lý một lòng bảo vệ Đường Vân Thành, đương nhiên lúc nào cũng chọn điều có lợi cho Đường Vân Thành.
Đường Vân Thành nhướng mày, cô nhóc này cũng không phải quá ngốc, còn biết giảo biện, nói câu nào cũng có lí.
Chỉ là,
/652
|