"Chuyện lần này liên quan đến chuyện lớn cả đời Tầm Chiêu, nó không thể không quan tâm." Ông cụ Dương híp mắt lại: "Nhưng cho dù nó trở về thì chưa chắc Tầm Chiêu sẽ nghe lời nó, với thái độ của Tầm Chiêu thì cho dù Bạc Vệ không cho nó cưới Hàn Nhã Thanh, nó cũng sẽ không đồng ý."
"Đương nhiên tôi biết chuyện này, nó sẽ không nghe lời ai trong chuyện này." Bà cụ Dương thở dài, trong con ngươi càng thêm kiên định: "Nhưng Bạc Vệ trở về, Tầm Chiêu chắc chắn sẽ về nhà. Chỉ cần Tầm Chiêu về nhà, việc này càng dễ làm, tôi có cách làm cho nó và Hàn Nhã Thanh chia tay."
"Có vẻ bà đã lên kế hoạch xong xuôi?" Ông cụ Dương nhìn bà ta, đôi mắt sáng lên.
"Ừ." Bà cụ Dương hơi gật đầu, tuy rằng trong lòng còn có chút mâu thuẫn, nhưng bà ta biết phải làm như vậy, không được do dự, bà ta làm tất cả chỉ muốn tốt cho Tầm Chiêu, sau này Tầm Chiêu sẽ hiểu.
"Được, tôi lập tức cho người đón Bạc Vệ về nhà." Ông cụ Dương cũng không có vội hỏi kế hoạch của bà cụ Dương, ông cụ Dương lập tức gọi điện thoại nói người bên kia nhanh chóng đưa Dương Bạc Vệ trở về.
"Ông gọi cho Tầm Chiêu nói tối nay nó về nhà đi." Bà cụ Dương hơi híp mắt, có một số việc nếu đã quyết định thì không thể do dự, bà ta phải làm như vậy.
Ông cụ Dương nhìn bà ta một cái, sau đó gọi cho Dương Tầm Chiêu điện thoại vang lên mấy tiếng, Dương Tầm Chiêu mới nghe điện thoại.
"Ba cháu về nhà, tối nay cháu về nhà một chuyến." Ông cụ Dương không đợi Dương Tầm Chiêu lên tiếng đã ra lệnh, sau đó cũng không cho Dương Tầm Chiêu cơ hội từ chối đã cúp điện thoại.
Dương Tầm Chiêu nhìn điện thoại bị ngắt kết nối thì rồi, có lẽ nó sẽ nhanh chóng trở về." Bà cụ Dương nhìn thấy ông ta nhìn xung quanh thì cười khẽ nói một câu.
Dương Bạc Vệ hơi nhíu mày, cũng không nói gì.
Lúc này Kim Ngọc Ngân đang ở một góc gọi điện thoại, ả gọi cho Dương Tầm Trung, ả nói chuyện Dương Bạc Vệ về nhà cho Dương Tầm Trung biết để Dương Tầm Trung cũng trở về, nhưng Dương Tầm Trung rõ ràng cũng không coi ra gì, lúc này anh ta đang chơi bời ở bên ngoài, nói hai câu đã không kiên nhẫn cúp điện thoại.
Đối với Dương Tầm Trung mà nói, Dương Bạc Vệ còn xa lạ hơn người xa lạ, từ nhỏ đến lớn Dương Bạc Vệ chưa từng chủ động nói chuyện với anh ta, đừng nói đến hành động ôm hôn thân mật, cho nên anh ta vốn không có tình cảm gì với Dương Bạc Vệ.
"Đương nhiên tôi biết chuyện này, nó sẽ không nghe lời ai trong chuyện này." Bà cụ Dương thở dài, trong con ngươi càng thêm kiên định: "Nhưng Bạc Vệ trở về, Tầm Chiêu chắc chắn sẽ về nhà. Chỉ cần Tầm Chiêu về nhà, việc này càng dễ làm, tôi có cách làm cho nó và Hàn Nhã Thanh chia tay."
"Có vẻ bà đã lên kế hoạch xong xuôi?" Ông cụ Dương nhìn bà ta, đôi mắt sáng lên.
"Ừ." Bà cụ Dương hơi gật đầu, tuy rằng trong lòng còn có chút mâu thuẫn, nhưng bà ta biết phải làm như vậy, không được do dự, bà ta làm tất cả chỉ muốn tốt cho Tầm Chiêu, sau này Tầm Chiêu sẽ hiểu.
"Được, tôi lập tức cho người đón Bạc Vệ về nhà." Ông cụ Dương cũng không có vội hỏi kế hoạch của bà cụ Dương, ông cụ Dương lập tức gọi điện thoại nói người bên kia nhanh chóng đưa Dương Bạc Vệ trở về.
"Ông gọi cho Tầm Chiêu nói tối nay nó về nhà đi." Bà cụ Dương hơi híp mắt, có một số việc nếu đã quyết định thì không thể do dự, bà ta phải làm như vậy.
Ông cụ Dương nhìn bà ta một cái, sau đó gọi cho Dương Tầm Chiêu điện thoại vang lên mấy tiếng, Dương Tầm Chiêu mới nghe điện thoại.
"Ba cháu về nhà, tối nay cháu về nhà một chuyến." Ông cụ Dương không đợi Dương Tầm Chiêu lên tiếng đã ra lệnh, sau đó cũng không cho Dương Tầm Chiêu cơ hội từ chối đã cúp điện thoại.
Dương Tầm Chiêu nhìn điện thoại bị ngắt kết nối thì rồi, có lẽ nó sẽ nhanh chóng trở về." Bà cụ Dương nhìn thấy ông ta nhìn xung quanh thì cười khẽ nói một câu.
Dương Bạc Vệ hơi nhíu mày, cũng không nói gì.
Lúc này Kim Ngọc Ngân đang ở một góc gọi điện thoại, ả gọi cho Dương Tầm Trung, ả nói chuyện Dương Bạc Vệ về nhà cho Dương Tầm Trung biết để Dương Tầm Trung cũng trở về, nhưng Dương Tầm Trung rõ ràng cũng không coi ra gì, lúc này anh ta đang chơi bời ở bên ngoài, nói hai câu đã không kiên nhẫn cúp điện thoại.
Đối với Dương Tầm Trung mà nói, Dương Bạc Vệ còn xa lạ hơn người xa lạ, từ nhỏ đến lớn Dương Bạc Vệ chưa từng chủ động nói chuyện với anh ta, đừng nói đến hành động ôm hôn thân mật, cho nên anh ta vốn không có tình cảm gì với Dương Bạc Vệ.
/652
|