- Dương Thần… ngươi có trộm giấu thi thể Long tộc?
Ngọc Tuyết Ngưng đột ngột hỏi.
Dương Thần sửng sốt, nghi hoặc nói:
- Hỏi cái này làm gì, trong nhẫn của tôi cũng không thiếu nguyên liệu của cơ thể rồng, căn bản cũng không đựng được cái gì.
- Như vậy xem ra, là nghiệt súc trong hồ này đang làm trò quỷ.
Ngọc Tuyết Ngưng cười lạnh một tiếng, trong tay áo thoát ra một dải lụa trắng, giữa không trung quay về sau, hình thành thế xoắn ốc hướng về phía Thông Thiên hồ!
Dải lụa trắng đột nhiên đã dài ra ngàn thước, mang theo uy áp kinh khủng, còn chưa chạm đến hồ nước đã khiến làn sóng lăn tăn
Oành!
Một lốc xoáy từ dải lụa trắng bắt đầu hình thành, theo dải lụa trắng cuồng bạo càn khuấy, trên Thông Thiên hồ từng mảnh nhỏ thi thể máu thịt, theo hồ nước bị cuốn lên giữa không trung!
Nhóm Yêu Tu cùng Ma Tu biến sắc, cũng không hiểu Ngọc Tuyết Ngưng làm trò gì, ngay cả phần chân tay còn lại của đám Long tộc đã chết đi rồi cũng không bỏ qua!
Nhưng mọi ngươi trong lúc kinh động, dưới Thông Thiên hồ bỗng nhiên bắn ra từng đạo ánh sáng màu bạc
Phụt phụt phụt
Không đếm được bao nhiêu chùm tia sáng, mang theo lực đánh xung kích, bắn chết mấy tên Yêu Tu và Yêu Ma trên không không kịp tránh né!
Mà trên mặt hồ, hàng loạt thi thể chết trận cũng đều bị năng lượng màu bạc đó bao trùm, giống như hòa tan, biến thành những dòng sáng bạc, chui vào sâu trong hồ nước kia!
Lúc này, nhóm Yêu Tu và Yêu ma hoảng sợ phát hiện – không thấy xác rồng chín đầu của Cầu Vô Cương đâu?
Dải lụa trắng của Ngọc Tuyết Ngưng từ giữa không trung lại lần nữa lao vào chỗ sâu trong hồ nước kia, nhưng vừa mới tiếp xúc vào đã bị một khối năng lượng màu bạc phản công ăn mòn!
Mày liễu Ngọc Tuyết Ngưng vừa nhíu, lập tức cắt đứt dải lụa trắng kia, không thể tưởng tượng nhìn đối thủ sắp ra từ trong hồ kia.
- Năng lượng phản vật chất? Văn Thao?
Dương Thần sao có thể không phát hiện ra đây là người nào quấy phá, trong lòng một trận than khổ. Nên tới vẫn tới, trách không được không thấy bóng dáng tên què kia đâu, xem ra lần này gã lại được lợi rồi!
- Cung chủ, cẩn thận người này, thứ gã sử dụng chính là một trong những năng lượng phản vật chất của vũ trụ, hơn nữa đăng phong tạo cực, có thể ăn mòn thôn tính sinh mạng, chiếm cứ thân thể cùng các loại năng lực, hơn nữa rất khó bị tiêu diệt.
Dương Thần không thể không nhắc nhở.
- Bổn cung biết Cầu Vô Cương này không ngu xuẩn như vậy, khó trách, thì ra đó không phải Cầu Vô Cương!
Ngcọ Tuyết Ngưng giận dữ, cảm giác mình bị đùa giỡn!
Trong hồ truyền đến tiếng cười to của Văn Thao, đắc ý đến cực điểm!
- Ha ha! Bây giờ biết cũng đã muộn! Tinh huyết của đám Yêu Long Ma Tu đó, tất cả đều là của ta! Đám người các ngươi thật ngu xuẩn! Liều mạng tới bây giờ đứng cũng không vững, sao có thể đấu với ông!!!
Trong tiếng cuồng tiếu, Văn Thao đã biến trở về bộ dạng của mình, khuôn mặt nho nhã thanh tú kia, dáng người yếu ớt, cùng lời nói càn rỡ kia, không hợp nhau.
Mắt thấy Văn Thao xa lạ như vậy đột nhiên hiện ra trước mặt mọi người, Yêu Tu và Ma Tu còn sống ở trên không trung vô cùng áp lực!
- Uy áp này còn hơn cả Cầu Vô Cương… cũng không giống Chân nguyên lực, rốt cuộc là cái gì? Bổn tọa chưa gặp bao giờ.
Tử Tiêu cũng cẩn thận lấy ra Ngọc Tiêu, tùy thời chuẩn bị chiến đấu.
Văn Thao khinh thường đảo mắt qua đám người đang ở đó, khi tập trung trên người Dương Thần, nhếch miệng cười nói:
- Dương Thần, bây giờ sao rồi? Trước kia mày châm chọc tao, nói tao không dám dùng diện mạo thật đối diện với người. Lần này, tao liền đứng trước mặt mày! Mày nhìn mình xem, tao đều lười làm đối thủ với mày, mày có chênh lệch lớn với tao như nào?
Dương Thần yên lặng che Tuệ Lâm phía sau, khẽ cười nói:
- Lưu ý cái nhìn của tao với mày như vậy, chỉ có thể chứng minh tâm tính hèn mọn của mày, chó không ăn phân nữa thì có thể biến thành rồng sao.
Nhìn thấy biểu tình kiêu ngạo không siểm nịnh của Dương Thần, trên mặt Văn Thao nổi lên tia giận dữ, nhưng rất nhanh nén xuống dưới, cười khẩy nói:
- Nói đi, nói đi, người sắp chết, không biết lấy được tự tin mù quáng từ đâu.
- Để mày giả bộ thêm lát nữa, chờ tao giết toàn bộ chúng mày rồi, ăn sạch tất cả trong Vạn Yêu Giới này! Sau đó hủy Thông Thiên tháp này, xem trong vũ trụ này, ai còn có thể khinh thường Văn Thao tao!!
Nói xong, toàn thân Văn Thao hóa thành một mảnh màu bạc, sau khi trở thành năng lượng phản vật chất lại nhanh chóng bành trướng!
Gừzzzz
Tiếng rồng gầm vang tận mây xanh, Văn Thao lại hóa thành con rồng chín đầu của Cầu Vô Cương lúc trước!
Chẳng qua, đầu rồng lúc này cũng được cấu thành từ năng lượng phản vật chất, hơn nữa bởi vì hấp thu máu thịt của Long tộc, Ma tu và Yêu Tộc chết trận, lại càng mạnh mẽ uy mãnh hơn Cầu Vô Cương!
Ngọc Tuyết Ngưng và Tử Tiêu sớm đã lửa giận ngút trời, bị một tên chẳng biết là ai xuất hiện ăn tươi, sao bọn họ có thể không oán giận?
- Tìm chết!
Ngọc Tuyết Ngưng vẻ mặt sương lạnh, sau lưng lần thứ hai bay ra chín chiếc đuôi hồ ly trắng, hóa thành chín thanh kiếm, hướng về phía ngực Văn Thao!
Tử Tiêu cũng không chút do dự chém ra Tử diễm ma đao, bổ về ba cái đầu!
Văn Thao đối đầu không tránh, sau khi công kích muốn ăn hai người này, bị kiếm phá hư ngực, nhưng lại nhanh chóng phục hồi lại như cũ. Mà ba cái đầu rồng vừa bị chặt rụng liền vô cùng hoàn mỹ mà tái tạo, giống như chưa bao giờ bị rụng!
Không chỉ như vậy, hàng loạt năng lượng phản vật chất bắt đầu bay vụt cắn trả, đánh tới Ngọc Tuyết Ngưng và Tử Tiêu!
Cũng may tu vi của hai người cao thâm, dùng sức mạnh Chân nguyên chấn đẩy lui năng lượng phản vật chất, cũng không bị thương tích gì.
Nhưng cơ thể gần như là bất tử bất diệt, khiến cho Ngọc Tuyết Ngưng cùng Tử Tiêu nghẹn họng nhìn trân trối!
- Các ngươi cho rằng, Cầu Vô Cương có long tâm, đại gia ta cũng sẽ sợ các ngươi phá tim của mình sao? Ta căn bản không có tim, các ngươi vĩnh viễn cũng đừng hòng giết được ta! Chỉ có ta từ từ tra tấn giết chết các ngươi!
Văn Thao điên cuồng cười lớn, chín đầu rồng bắt đầu hướng bốn phương tám hướng mà phun ra long tức năng lượng phản vật chất!
Oành… oành… oành…
Hàng loạt cột sáng long tức màu bạc xung kích quét ngang xuyên qua bầu trời, giống như vô số mưa sao băng rơi vãi, đem chân nguyên đám Yêu Tu cùng Ma Tu trong trạng thái suy yếu vây lại rồi tiến hành bao trùm!
Nhóm Yêu Tu và Ma Tu căn bản không thể tránh được hoàn toàn, sau khi bị năng lượng phản vật chất đó dây dưa, dựa vào Chân nguyên lực còn lại của bọn họ, rất nhanh liền mất đi khả năng tự chữa trị thiên bẩm!
Đám khí màu bạc hình hình một vòng vây, ăn mòn tâm trí và thân hình của đám cao thủ đó, phát ra từng trận tiếng kêu thê lương thảm thiết!
Dương Thần mang theo Tuệ Lâm và Tống Thiên Hành vội vàng tránh đi, cũng may có Long hoa đan khôi phục chân nguyên, không giống những người khác cố hết sức cũng không thể ứng đối.
Ngọc Tuyết Ngưng và Tử Tiêu không ngừng phiền buộn, đám thủ hạ tu vi cao của bọn họ bị năng lượng phản vật chất kia bao vây, dần dần đều không thể chống đỡ, bắt đầu bị phân giải!
Văn Thao không chút khách khí “tiêu hóa” đám cao thủ đó, thông qua năng lượng phản vật chất gọi về, bổ sung bản thể của mình, bản thể lại tiến thêm một bước lớn mạnh!
- Tiểu tử thối! Ngươi rốt cuộc dẫn con quái vật gì vào Vạn Yêu Giới thế hả?
Ngọc Tuyết Ngưng hổn hển, bất chấp dung nhan tao nhã, hận đến đỏ mắt!
Dương Thần âm thầm chửi bới Văn Thao sao càng ngày càng biến thái, miệng nói:
- Sợ cái gì! Giết chết không phải là xong sao?
Tiếng nói vừa dứt, Dương Thần giao Tuệ Lâm cho Tống Thiên Hành, gương mẫu đi làm đầu tàu nhắm về Văn Thao đang hóa thân thành rồng chín đầu kia!
- Hỗn độn đỉnh!
Dương Thần trong lòng vừa niệm, cự đỉnh lại lần nữa bay ra từ trong đan điền!
Loại tình cảnh này, Dương Thần căn bản không do dự nhiều, cho dù có phải mạo hiểm vì nguy cơ bị phản phệ, Dương Thần cũng không dám không dùng. Đối phó với Văn Thao này, có lẽ dùng Hỗn Độn đỉnh sẽ có vài phần thắng!
Tử Tiêu và Tống Thiên Hành giật mình nhìn Dương Thần gọi ra cự đỉnh, cự đỉnh kia chính là lực lượng mênh mông thâm thúy trong truyền thuyết, khiến bọn họ không thể không rung động!
Cự đỉnh có xu hướng ngày càng tăng, trong chốc lát, đã bành trướng thành một mảng hơn trăm thước.
Cự thú trong Hỗn Độn đỉnh hiện lên từ phía trên đỉnh, dòng chữ thượng cổ khắc quanh cự đỉnh cũng dần dần rõ ràng, hơi thở màu đỏ tươi cùng xám trắng lượn lờ trong không trung, Hỗn Độn đỉnh chấn động, hướng về phía rồng chín đầu kia há mồm định thôn tính!
Dương Thần dùng toàn bộ chân nguyên sử dụng Hỗn Độn đỉnh, va chạm với quái vật lớn Văn Thao cùng một chỗ!
Trong lúc nhất thời, nửa bầu trời giống như bị một màu u ám che lại, mây đen bốc lên, tiếng sấm liên tục từng trận, cự thú gào thét, âm thanh vang vọng khắp nơi
Trong khi giằng co, cũng không biết có phải bên dưới có động tĩnh lớn hay không, mặt trên Thông Thiên tháp không chịu cô đơn, trong khoảnh khắc va chạm, toàn bộ đại trận Thông Thiên tháp bắt đầu xoay tròn, trận đồ bát quái ở trung tâm nổi lên từng trận kim quang chói mắt!
- Không ổn, Thông Thiên tháp sắp mở ra rồi!
Tử Tiêu đang che chở phía trước cho em trai kinh hô lên.
Ngọc Tuyết Ngưng đột ngột hỏi.
Dương Thần sửng sốt, nghi hoặc nói:
- Hỏi cái này làm gì, trong nhẫn của tôi cũng không thiếu nguyên liệu của cơ thể rồng, căn bản cũng không đựng được cái gì.
- Như vậy xem ra, là nghiệt súc trong hồ này đang làm trò quỷ.
Ngọc Tuyết Ngưng cười lạnh một tiếng, trong tay áo thoát ra một dải lụa trắng, giữa không trung quay về sau, hình thành thế xoắn ốc hướng về phía Thông Thiên hồ!
Dải lụa trắng đột nhiên đã dài ra ngàn thước, mang theo uy áp kinh khủng, còn chưa chạm đến hồ nước đã khiến làn sóng lăn tăn
Oành!
Một lốc xoáy từ dải lụa trắng bắt đầu hình thành, theo dải lụa trắng cuồng bạo càn khuấy, trên Thông Thiên hồ từng mảnh nhỏ thi thể máu thịt, theo hồ nước bị cuốn lên giữa không trung!
Nhóm Yêu Tu cùng Ma Tu biến sắc, cũng không hiểu Ngọc Tuyết Ngưng làm trò gì, ngay cả phần chân tay còn lại của đám Long tộc đã chết đi rồi cũng không bỏ qua!
Nhưng mọi ngươi trong lúc kinh động, dưới Thông Thiên hồ bỗng nhiên bắn ra từng đạo ánh sáng màu bạc
Phụt phụt phụt
Không đếm được bao nhiêu chùm tia sáng, mang theo lực đánh xung kích, bắn chết mấy tên Yêu Tu và Yêu Ma trên không không kịp tránh né!
Mà trên mặt hồ, hàng loạt thi thể chết trận cũng đều bị năng lượng màu bạc đó bao trùm, giống như hòa tan, biến thành những dòng sáng bạc, chui vào sâu trong hồ nước kia!
Lúc này, nhóm Yêu Tu và Yêu ma hoảng sợ phát hiện – không thấy xác rồng chín đầu của Cầu Vô Cương đâu?
Dải lụa trắng của Ngọc Tuyết Ngưng từ giữa không trung lại lần nữa lao vào chỗ sâu trong hồ nước kia, nhưng vừa mới tiếp xúc vào đã bị một khối năng lượng màu bạc phản công ăn mòn!
Mày liễu Ngọc Tuyết Ngưng vừa nhíu, lập tức cắt đứt dải lụa trắng kia, không thể tưởng tượng nhìn đối thủ sắp ra từ trong hồ kia.
- Năng lượng phản vật chất? Văn Thao?
Dương Thần sao có thể không phát hiện ra đây là người nào quấy phá, trong lòng một trận than khổ. Nên tới vẫn tới, trách không được không thấy bóng dáng tên què kia đâu, xem ra lần này gã lại được lợi rồi!
- Cung chủ, cẩn thận người này, thứ gã sử dụng chính là một trong những năng lượng phản vật chất của vũ trụ, hơn nữa đăng phong tạo cực, có thể ăn mòn thôn tính sinh mạng, chiếm cứ thân thể cùng các loại năng lực, hơn nữa rất khó bị tiêu diệt.
Dương Thần không thể không nhắc nhở.
- Bổn cung biết Cầu Vô Cương này không ngu xuẩn như vậy, khó trách, thì ra đó không phải Cầu Vô Cương!
Ngcọ Tuyết Ngưng giận dữ, cảm giác mình bị đùa giỡn!
Trong hồ truyền đến tiếng cười to của Văn Thao, đắc ý đến cực điểm!
- Ha ha! Bây giờ biết cũng đã muộn! Tinh huyết của đám Yêu Long Ma Tu đó, tất cả đều là của ta! Đám người các ngươi thật ngu xuẩn! Liều mạng tới bây giờ đứng cũng không vững, sao có thể đấu với ông!!!
Trong tiếng cuồng tiếu, Văn Thao đã biến trở về bộ dạng của mình, khuôn mặt nho nhã thanh tú kia, dáng người yếu ớt, cùng lời nói càn rỡ kia, không hợp nhau.
Mắt thấy Văn Thao xa lạ như vậy đột nhiên hiện ra trước mặt mọi người, Yêu Tu và Ma Tu còn sống ở trên không trung vô cùng áp lực!
- Uy áp này còn hơn cả Cầu Vô Cương… cũng không giống Chân nguyên lực, rốt cuộc là cái gì? Bổn tọa chưa gặp bao giờ.
Tử Tiêu cũng cẩn thận lấy ra Ngọc Tiêu, tùy thời chuẩn bị chiến đấu.
Văn Thao khinh thường đảo mắt qua đám người đang ở đó, khi tập trung trên người Dương Thần, nhếch miệng cười nói:
- Dương Thần, bây giờ sao rồi? Trước kia mày châm chọc tao, nói tao không dám dùng diện mạo thật đối diện với người. Lần này, tao liền đứng trước mặt mày! Mày nhìn mình xem, tao đều lười làm đối thủ với mày, mày có chênh lệch lớn với tao như nào?
Dương Thần yên lặng che Tuệ Lâm phía sau, khẽ cười nói:
- Lưu ý cái nhìn của tao với mày như vậy, chỉ có thể chứng minh tâm tính hèn mọn của mày, chó không ăn phân nữa thì có thể biến thành rồng sao.
Nhìn thấy biểu tình kiêu ngạo không siểm nịnh của Dương Thần, trên mặt Văn Thao nổi lên tia giận dữ, nhưng rất nhanh nén xuống dưới, cười khẩy nói:
- Nói đi, nói đi, người sắp chết, không biết lấy được tự tin mù quáng từ đâu.
- Để mày giả bộ thêm lát nữa, chờ tao giết toàn bộ chúng mày rồi, ăn sạch tất cả trong Vạn Yêu Giới này! Sau đó hủy Thông Thiên tháp này, xem trong vũ trụ này, ai còn có thể khinh thường Văn Thao tao!!
Nói xong, toàn thân Văn Thao hóa thành một mảnh màu bạc, sau khi trở thành năng lượng phản vật chất lại nhanh chóng bành trướng!
Gừzzzz
Tiếng rồng gầm vang tận mây xanh, Văn Thao lại hóa thành con rồng chín đầu của Cầu Vô Cương lúc trước!
Chẳng qua, đầu rồng lúc này cũng được cấu thành từ năng lượng phản vật chất, hơn nữa bởi vì hấp thu máu thịt của Long tộc, Ma tu và Yêu Tộc chết trận, lại càng mạnh mẽ uy mãnh hơn Cầu Vô Cương!
Ngọc Tuyết Ngưng và Tử Tiêu sớm đã lửa giận ngút trời, bị một tên chẳng biết là ai xuất hiện ăn tươi, sao bọn họ có thể không oán giận?
- Tìm chết!
Ngọc Tuyết Ngưng vẻ mặt sương lạnh, sau lưng lần thứ hai bay ra chín chiếc đuôi hồ ly trắng, hóa thành chín thanh kiếm, hướng về phía ngực Văn Thao!
Tử Tiêu cũng không chút do dự chém ra Tử diễm ma đao, bổ về ba cái đầu!
Văn Thao đối đầu không tránh, sau khi công kích muốn ăn hai người này, bị kiếm phá hư ngực, nhưng lại nhanh chóng phục hồi lại như cũ. Mà ba cái đầu rồng vừa bị chặt rụng liền vô cùng hoàn mỹ mà tái tạo, giống như chưa bao giờ bị rụng!
Không chỉ như vậy, hàng loạt năng lượng phản vật chất bắt đầu bay vụt cắn trả, đánh tới Ngọc Tuyết Ngưng và Tử Tiêu!
Cũng may tu vi của hai người cao thâm, dùng sức mạnh Chân nguyên chấn đẩy lui năng lượng phản vật chất, cũng không bị thương tích gì.
Nhưng cơ thể gần như là bất tử bất diệt, khiến cho Ngọc Tuyết Ngưng cùng Tử Tiêu nghẹn họng nhìn trân trối!
- Các ngươi cho rằng, Cầu Vô Cương có long tâm, đại gia ta cũng sẽ sợ các ngươi phá tim của mình sao? Ta căn bản không có tim, các ngươi vĩnh viễn cũng đừng hòng giết được ta! Chỉ có ta từ từ tra tấn giết chết các ngươi!
Văn Thao điên cuồng cười lớn, chín đầu rồng bắt đầu hướng bốn phương tám hướng mà phun ra long tức năng lượng phản vật chất!
Oành… oành… oành…
Hàng loạt cột sáng long tức màu bạc xung kích quét ngang xuyên qua bầu trời, giống như vô số mưa sao băng rơi vãi, đem chân nguyên đám Yêu Tu cùng Ma Tu trong trạng thái suy yếu vây lại rồi tiến hành bao trùm!
Nhóm Yêu Tu và Ma Tu căn bản không thể tránh được hoàn toàn, sau khi bị năng lượng phản vật chất đó dây dưa, dựa vào Chân nguyên lực còn lại của bọn họ, rất nhanh liền mất đi khả năng tự chữa trị thiên bẩm!
Đám khí màu bạc hình hình một vòng vây, ăn mòn tâm trí và thân hình của đám cao thủ đó, phát ra từng trận tiếng kêu thê lương thảm thiết!
Dương Thần mang theo Tuệ Lâm và Tống Thiên Hành vội vàng tránh đi, cũng may có Long hoa đan khôi phục chân nguyên, không giống những người khác cố hết sức cũng không thể ứng đối.
Ngọc Tuyết Ngưng và Tử Tiêu không ngừng phiền buộn, đám thủ hạ tu vi cao của bọn họ bị năng lượng phản vật chất kia bao vây, dần dần đều không thể chống đỡ, bắt đầu bị phân giải!
Văn Thao không chút khách khí “tiêu hóa” đám cao thủ đó, thông qua năng lượng phản vật chất gọi về, bổ sung bản thể của mình, bản thể lại tiến thêm một bước lớn mạnh!
- Tiểu tử thối! Ngươi rốt cuộc dẫn con quái vật gì vào Vạn Yêu Giới thế hả?
Ngọc Tuyết Ngưng hổn hển, bất chấp dung nhan tao nhã, hận đến đỏ mắt!
Dương Thần âm thầm chửi bới Văn Thao sao càng ngày càng biến thái, miệng nói:
- Sợ cái gì! Giết chết không phải là xong sao?
Tiếng nói vừa dứt, Dương Thần giao Tuệ Lâm cho Tống Thiên Hành, gương mẫu đi làm đầu tàu nhắm về Văn Thao đang hóa thân thành rồng chín đầu kia!
- Hỗn độn đỉnh!
Dương Thần trong lòng vừa niệm, cự đỉnh lại lần nữa bay ra từ trong đan điền!
Loại tình cảnh này, Dương Thần căn bản không do dự nhiều, cho dù có phải mạo hiểm vì nguy cơ bị phản phệ, Dương Thần cũng không dám không dùng. Đối phó với Văn Thao này, có lẽ dùng Hỗn Độn đỉnh sẽ có vài phần thắng!
Tử Tiêu và Tống Thiên Hành giật mình nhìn Dương Thần gọi ra cự đỉnh, cự đỉnh kia chính là lực lượng mênh mông thâm thúy trong truyền thuyết, khiến bọn họ không thể không rung động!
Cự đỉnh có xu hướng ngày càng tăng, trong chốc lát, đã bành trướng thành một mảng hơn trăm thước.
Cự thú trong Hỗn Độn đỉnh hiện lên từ phía trên đỉnh, dòng chữ thượng cổ khắc quanh cự đỉnh cũng dần dần rõ ràng, hơi thở màu đỏ tươi cùng xám trắng lượn lờ trong không trung, Hỗn Độn đỉnh chấn động, hướng về phía rồng chín đầu kia há mồm định thôn tính!
Dương Thần dùng toàn bộ chân nguyên sử dụng Hỗn Độn đỉnh, va chạm với quái vật lớn Văn Thao cùng một chỗ!
Trong lúc nhất thời, nửa bầu trời giống như bị một màu u ám che lại, mây đen bốc lên, tiếng sấm liên tục từng trận, cự thú gào thét, âm thanh vang vọng khắp nơi
Trong khi giằng co, cũng không biết có phải bên dưới có động tĩnh lớn hay không, mặt trên Thông Thiên tháp không chịu cô đơn, trong khoảnh khắc va chạm, toàn bộ đại trận Thông Thiên tháp bắt đầu xoay tròn, trận đồ bát quái ở trung tâm nổi lên từng trận kim quang chói mắt!
- Không ổn, Thông Thiên tháp sắp mở ra rồi!
Tử Tiêu đang che chở phía trước cho em trai kinh hô lên.
/1662
|