Shary mở cái miệng nhỏ nhắn ra, lúc này ngay cả ý định muốn mắng tên này cũng không còn, tên này đích thị không phải là người!
Dương Thần lại vui cười hớn hở giãn lông mi:
- Shary, khẩn trương lên, xong việc chủ nhân của em còn đợi anh đi ăn sáng nữa, em ngoan ngoãn như vậy, yêu cầu gì cũng đều đáp ứng, chờ chút nữa anh sẽ bảo Christine thưởng cho em!
Shary thật muốn chết, con người đày đọa bằng cách nói xa nói gần, sớm nói muốn dùng lời nói để làm chuyện đó, nói thẳng ra còn dễ dàng chấp nhận được một chút, dù sao trong xã hội thượng lưu, đừng nói đến đầy tớ gái, những nữ minh tinh bình thường cũng là đồ chơi của những kẻ giàu có, cô ta còn có thể phản kháng được sao?
Để mái tóc quăn chải ở gáy, Shary ngồi xổm xuống, nằm bò lên giữa hai chân Dương Thần, mặc dù không thích thú lắm, nhưng trước hết vẫn quyến rũ mỉm cười một cách chuyên nghiệp với Dương Thần, sau đó mở đôi môi hồng nhạt ra với hơi thở mùi đàn hương, một hơi…
- Ồ… Hi… Ồ… Tốt… Dùng đầu lưỡi… Đúng đúng… Ở chỗ đó… A ha!
Tia nắng buổi sớm bắn ra bốn phía, thời gian qua như vậy…
Ước chừng sau nửa giờ đồng hồ, Shary với gân cốt mệt mỏi, há miệng không ngừng thở dốc, mềm oặt ngồi trên sàn nhà, hai làn môi đỏ mọng của cô không dễ dàng khép lại được.
Hàng hóa bị tắc nghẽn vài ngày đã được tặng ra ngoài một cách vô cùng thỏa mãn, Dương Thần thích thú từ từ mặc quần lót và quần dài, sau đó còn tặng lại cho Shary một nụ hôn gió, mới vội vội vàng vàng bước ra khỏi phòng đi xuống lầu.
Đại sảnh ở lầu một thanh lịch sáng sủa, Chritine đang cầm một tờ báo, ngồi bên bàn ăn.
Cũng không cần quay đầu lại nhìn, Chritine khẽ cười nói:
- Xem ra anh thật sự không có cảm xúc đa cảm, vừa mới tỉnh dậy đã làm chuyện này với hầu gái của em, quả nhiên phù hợp với phong cách của anh.
Dương Thần kéo ghế ra ngồi xuống, cầm lấy chiếc bánh mì bơ cắn một cái, nói:
- Hãy nhớ phát cho người ta một triệu đô la Mỹ tiền thưởng.
- Người phụ nữ là anh đùa, dựa vào cái gì em lại phát tiền thưởng.
Chritine đặt tờ báo xuống, bĩu môi tỏ vẻ bất mãn, nói:
- Lại cũng không phải không có tiền, thật keo kiệt.
- Thật là, có tiền hay không đối với chúng ta không có ý nghĩa gì, cô nàng bé nhỏ không dễ dàng gì, vừa rồi thiếu chút nữa bị trăm triệu tiểu huynh đệ của ta làm cho nghẹn, đều đã sặc cả ra.
Dương Thần với vẻ mặt tiếc nuối nói.
- Có thể kết hôn với anh, tiểu thư Lâm thật là vĩ đại.
Christine không muốn tiếp tục câu chuyện ghê tởm này nữa, muốn cầm lấy cốc sữa uống một ngụm, nhưng nhìn thấy màu sắc của sữa đó, lại cau mày lại, buông thẳng xuống.
Dương Thần đắc ý bắt chéo hai chân, nhìn ra cửa sổ kính to ở đằng xa, nhìn ra ngoài, đó là cảnh sắc của thành phố núi đồ sộ ở bên ngoài của đồi Beverly, tầm mắt mở rộng khiến tinh thần của con người sảng khoái.
- Nơi này thật tuyệt, lần tới anh để cho Ron đến mua lấy một căn hộ, cũng thuê vài nữ tỳ gái nước Mỹ, Dương Thần hí hửng nói.
Christine hừ lên một tiếng:
- Không có phòng trống, trừ phi là một vài căn phòng ở sát phía dưới núi.
- Anh chưa nói mua theo quy tắc, cầm súng gí vào đầu của bọn họ, không cần tiền cũng đồng ý bán.
Dương Thần nói như
không hề có chuyện gì.
Christine trợn hai mắt trắng dã, im lặng, vẫn là không nên nói gì, bằng không có thể không kìm chế nổi khiến toàn bộ khu nhà cao cấp bùng nổ bay đi mất.
Dương Thần cầm lấy cốc nước chanh, tu ừng ực hết, vỗ vỗ bụng, nghe thấy tên của mình, Christine mới thật sự nghiêm túc, hỏi:
- Anh đã đều hưởng thụ kiếp thần lôi vòng thứ nhất chín ngày, lẽ nào thật sự không biết đến điều đó?
Dương Thần cười đau khổ:
- Điều anh muốn biết, chính là nhận thua cũng sẽ không vận dụng toàn bộ việc tu hành để liều mạng cùng với Poseidon a, mùi của sét đánh, không bằng để anh luân hồi được rồi.
Christine mệt mỏi thở dài, cúi đầu trầm tư một lúc, dường như đang sắp xếp dòng suy nghĩ, lúc lâu sau, mới nói:
- Mặc dù chúng ta đều đã trải qua cuộc đại chiến giữa các tu sĩ Hoa Hạ hàng vạn năm trước và quân Protoss của chúng ta, nhưng chúng ta vẫn chưa đi xâm nhập tiếp xúc việc tu luyện công pháp của các tu sĩ Hoa Hạ, vì vậy, em chỉ có thể giải thích cho anh một cách đại khái, hơn nữa, dường như anh hiểu nhầm đối với cuộc chiến tranh của chúng ta và các tu sĩ tổ tiên của Hoa Hạ, em sẽ giải thích đơn giản cho anh…
Dựa theo câu chuyện của Christine, một số con đường tu luyện mà Dương Thần chưa được biết từ miệng Yến Tam Nương và thực trạng mấy vạn năm trước, cuối cùng hiện ra trước mắt Dương Thần…
Hóa ra, lúc đầu sau khi quân Protoss phát hiện dựa vào đống lửa sinh tồn không thể tiếp tục sống sót, toàn bộ dân tộc đã chuyển tới địa cầu, thật sự giống với những điều mà Yến Tam Nương nói, đã trắng trợn giết hại một số lượng lớn người nguyên thủy trên địa cầu.
Bởi vì với quân Protoss, nếu muốn biến địa cầu thành một tinh cầu Protoss mới, tất nhiên chỉ có thể có một người chủ.
Hơn nữa khi tiến vào ranh giới của Hoa Hạ, những tu sĩ của Hoa Hạ rốt cuộc ngồi không yên, bắt đầu phân công để chống lại.
Lúc đó, quân Protoss dựa vào mười hai người chủ cầm đầu, hàng nghìn hàng vạn, cũng không giống như bây giờ, chỉ còn lại mười hai người bọn họ, Hoa Hạ lúc đó vẫn chưa có “Hồng Mông”, tu sĩ cũng có hàng ngàn vạn.
Các tu sĩ của Hóa Thần kì bình thường cũng chính là đột phá Tiên Thiên Đại viên mãn, việc tu luyện thật ra không đồng đều, có người có thực lực siêu phàm, có người lại không có trình độ, không thể phát huy được nhiều sức chiến đấu.
Nhưng, quân Protoss lại khác, chỉ cần biết cách vận dụng phương pháp không gian, sức chiến đầu của quân Protoss bình thường mạnh hơn rất nhiều so với các tu sĩ Hóa Thần kì bình thường.
Chính vì như vậy, quân Protoss thật ra ngay lúc đầu đã chiếm thế thượng phong, dự định sau khi tiêu diệt hết tu sĩ Hoa Hạ, hoàn toàn chiếm lĩnh địa cầu, biến địa cầu phát triển trở thành tinh cầu mới của quân Protoss.
Tuy nhiên, khi tình hình chiến đấu đến lúc nguy nan, có một số cao thủ ẩn sỹ mạnh nhất Độ Kiếp kì hiểu được thiên đạo của Hoa Hạ đột nhiên xuất hiện.
Thực lực của những người này, quân Protoss bình thường căn bản không phải là đối thủ, đi tới trong nháy mắt đã đánh hồn vía tan thành tro bụi.
Trong mười hai thần chủ, đó là s, Athéna, Poseidon, Hades, Apollon và vài thần chủ có thực lực mạnh nhất, có thể cùng so chiêu với bọn họ.
Còn về người có thể đánh bại thật sự được cao thủ Độ kiếp kỳ chỉ có s và Athéna!
Sự hùng mạnh của s, ngoài quy luật không gian so với Poseidon… vẫn cần vận dụng nhiều lần sự huyền diệu, đòn sát thủ của hắn, chỉ là hắn có thể nắm trong tay thần khí: “Sấm sét”!
Các tu sĩ Hoa Hạ, có một sức mạnh làm họ sợ nhất ở giữa trời đất, chính là “Sấm sét”!
Khi s lấy sức mạnh cuồn cuộn của sấm sét làm nổ tung cửa chính Hoa Hạ, còn Athéna, thực lực hoàn toàn tương xứng với s, làm thành hai thần khí duy nhất, nữ thần chiến tranh của “khiên Aegis”, “trường mâu Pallas”, bà giao đấu với các tu sĩ Độ Kiếp kỳ, dường như rất ít dùng đến thần khí, căn bản cũng không mất thế thượng phong, bởi vì bà không chỉ có được sức mạnh tuyệt vời của quy luật không gian, còn có được trí tuệ vô cùng kinh khủng!
Athéna mỗi khi gặp địch, thậm chí có thể dùng thuật tiên đoán bình thường để suy tính tất cả những điều mà đối thủ cần làm, còn về
“Thuật tiên đoán” có một không hai của các thần, thật kinh khủng hơn.
Thử nghĩ một chút, ngươi vẫn chưa ra tay, mỗi chiêu mỗi thức tiếp theo, đều nằm trong dự kiến của đối phương, cho dù ngươi có cố gắng thế nào để thay đổi, thật ra những điều ngươi thay đổi, đó đều là đến từ thuật tiên đoán! Như vậy, mặc cho ngươi tu cao đến đâu, không có thực lực áp đảo tuyệt đối, làm gì có phần thắng!?
Kết quả là, quân Protoss bình thường bị giết mất vài ngàn, các tu sĩ Hóa Thần kỳ bình thường sau khi bị tổn thất nghiêm trọng, cuộc chiến tranh bước đến lúc quyết liệt.
Các tu sĩ của Hoa Hạ nhận ra rằng, cho dù có cố gắng thế nào, cho dù cản trở được các thần chủ bất kì khác, nhưng s và Athéna, lại coi như ngọn đao thép khó có thể ngăn được, đâm thẳng vào tim!
Rơi vào đường cùng, mấy người tu sĩ Độ Kiếp kì hùng mạnh nhất, trong một trận chiến, đã dẫn s và Athéna đến một bãi chiến trường cổ xưa của Hoa Hạ…
Từ trận chiến đó về sau, s không còn tin tức gì, chỉ có Athéna, dường như thuật tiên đoán có một tác dụng cảnh báo, hốt hoảng chạy trốn ra ngoài!
Athéna đi ra theo sau, các vị thần mới biết được, hóa ra Hoa Hạ ở thời kì cổ xưa, có một nhóm tổ tiên công lực vượt xa Độ Kiếp kỳ.
Những vị tổ tiên này đã rời ra địa cầu không biết bao nhiêu năm tháng, những vẫn để lại một vài di tích thời kì cổ xưa.
Lúc đó công pháp mà các tu sĩ tu luyện cũng đạt được từ thời kì cổ xưa.
Đồng thời, các vị thần thông cổ xưa, còn để lại một “thế trận” uy lực rất lớn!
Các tu sĩ Độ Kiếp kì đó, chính là đã đưa s và Athéna đến mặt trận, sau khi phát động trận chiến, có ý đồ để hai đối thủ mạnh mẽ không thể giải quyết được bị phong ấn lại hoàn toàn!
Đáng tiếc, Athéna lúc sững sờ đã dùng trường mâu Pallas phá ra một khe hở, dựa vào đại trận không hoàn toàn phát ra hết sức mạnh uy lực, gắng gượng trốn ra ngoài!
Cho dù như vậy, s với sát chiêu cao cấp duy nhất có được là “Sấm sét” vẫn không thể trở lại quân Protoss được!
Quân Protoss thiếu đi s mạnh nhất, cho dù có được Athéna bất bại, cũng không thể tiếp tục chiếm thế thượng phong, dù sao Athéna cũng có thể đánh bại được Độ Kiếp kỳ, nhưng không thể dùng sấm sét giống như s để đánh cho đối phương hồn bay phách lạc, nếu cứ giằng co như vậy, khó có thể đảm bảo sẽ gặp phải các tu sĩ Hoa Hạ đánh lén, lại lần nữa bị thần trận cổ xưa bịt kín.
Thời kì giằng co như vậy qua đi, quân Protoss nhận ra, bọn họ không ngờ bởi vì nguyên nhân khí quyển của Địa cầu và Hỏa tinh có sự chênh lệch, khả năng sinh sản thấp đủ làm cho người ta sợ hãi, nếu cứ như vậy, cho dù đem tu sĩ Hoa Hạ giết hết đi, như vậy sẽ đi đến con đường hủy diệt.
Hơn nữa có thể sử dụng được luân hồi vô hạn, cũng chỉ có mười hai thần chủ có thể lĩnh hội ranh giới theo phương pháp không gian, sớm muộn gì quân Protoss trên Địa cầu cũng sẽ diệt sạch, đến thời kì gian nan nhất của quân Protoss, trong các tu sĩ Hoa Hạ, có mấy tu sĩ Độ Kiếp kỳ hùng mạnh nhất, lại đến từ vòng thứ hai Độ Kiếp kỳ hoặc là Thiên kiếp của vòng thứ ba!
Điều khiến các tu sĩ đó không bao giờ có thể hối hận là, mấy tu sĩ Độ Kiếp kỳ mạnh nhất đó, đều bị Thiên kiếp đánh cho biến mất trong vũ trụ, ngay cả linh hồn cũng không còn lưu lại…
Quân Protoss đau khổ vì chủng tộc bị diệt sạch, hơn nữa tu sĩ Hoa Hạ vì thiếu mất trụ cột mà không biết nên làm thế nào.
Chính trong tình trạng quẫn bách như vậy, cho dù ai thắng ai thua, thật ra đều không có ý nghĩa gì nữa.
Kết quả là, trong mười hai thần chủ, còn lại mười một người bầu phiếu biểu quyết, còn lại mười mấy người Độ Kiếp kỳ trong đám tu sĩ Hoa Hạ bầu phiếu biểu quyết, cuối cùng quyết định, hai bên đình chỉ chiến tranh, kí kết “Hiệp ước đồng minh các vị thần”.
Trong hiệp ước đồng minh này, thật ra có hai hướng, các vị thần không được trong chiến đấu với lực lượng không phải quân protoss, dỡ bỏ phong ấn, vận dụng phương pháp không gian, bởi vì điều này đối với nhân dân bình thường, sức phá hoại rất lớn, hơn nữa sẽ ảnh hưởng đến sự tiến hóa của con người trong thế giới, làm trái với tự nhiên, tất nhiên, nếu như đúng là các tu sĩ Hóa Thần kỳ ở trên, thì không cần bình luận, những người vi phạm, những chủ thần khác nên đem nhốt vào luân hồi.
Ở phía Hoa Hạ, không được xâm phạm khu vực bên ngoài ranh giới của Hoa Hạ, không được vô duyên vô cớ động thủ gây thù địch.
Những quy định cứng nhắc cũng có rất nhiều, nhưng từ ý nghĩa thực tế, ngoài việc hạn chế các vị thần không được tùy ý gỡ bỏ niêm phong ra, đều là sự hiềm nghi Hoa Hạ có nhượng bộ, dù sao trừ Hoa Hạ ra, những khu vực khác ở trên địa cầu, đều thuộc phạm vi của quân Protosss, điều này là do nguyên nhân gì, ngoài Hoa Hạ ra, các vị thần sẽ xuất hiện ở khu vực ở các quốc gia, nhưng không phải Hoa Hạ không thể đi lại được, chỉ có điều, vùng đất thương tâm đó, lại là sân nhà của đối phương, các vị thần cũng không bằng lòng ở đó.
Đương nhiên, để đảm bảo hiệp ước có hiệu quả, hai bên đều dựa vào “Lời thề” đặc biệt làm điều kiện tiên quyết, lời tuyên thệ của quân Protoss chịu sự hạn chế của quy luật không gian, sau khi vi phạm sẽ hoàn toàn không thể luân hồi được, các tu sĩ Hoa Hạ lại chịu sự hạn chế của quy luật trời đất, không những gặp phải cơn giận giữ của sấm sét, chính là tu cũng không thể tiến bộ, nhanh chóng già yếu và chết đi.
Hơn nữa, hai bên vẫn đều có sự tôn nghiêm và sự kiêu hãnh của chính mình, nói cho cùng, ai cũng đều có sĩ diện, nước giếng không phạm nước sông, ăn no căng bụng mới vi phạm hiệp ước…
Nghe thấy Christine nói đến đây, Dương Thần ngắt lời hỏi:
- Tôi có cảm giác như thế nào đó, sự việc sẽ không thuận lợi như vậy, năm đó
“Hiệp ước đồng minh” được kí kết, lẽ nào toàn bộ số phiếu của hai bên đều được thông qua? Không hẳn như vậy, xem tính tình của Poseidon, không giống như chịu lùi bước…
Dương Thần lại vui cười hớn hở giãn lông mi:
- Shary, khẩn trương lên, xong việc chủ nhân của em còn đợi anh đi ăn sáng nữa, em ngoan ngoãn như vậy, yêu cầu gì cũng đều đáp ứng, chờ chút nữa anh sẽ bảo Christine thưởng cho em!
Shary thật muốn chết, con người đày đọa bằng cách nói xa nói gần, sớm nói muốn dùng lời nói để làm chuyện đó, nói thẳng ra còn dễ dàng chấp nhận được một chút, dù sao trong xã hội thượng lưu, đừng nói đến đầy tớ gái, những nữ minh tinh bình thường cũng là đồ chơi của những kẻ giàu có, cô ta còn có thể phản kháng được sao?
Để mái tóc quăn chải ở gáy, Shary ngồi xổm xuống, nằm bò lên giữa hai chân Dương Thần, mặc dù không thích thú lắm, nhưng trước hết vẫn quyến rũ mỉm cười một cách chuyên nghiệp với Dương Thần, sau đó mở đôi môi hồng nhạt ra với hơi thở mùi đàn hương, một hơi…
- Ồ… Hi… Ồ… Tốt… Dùng đầu lưỡi… Đúng đúng… Ở chỗ đó… A ha!
Tia nắng buổi sớm bắn ra bốn phía, thời gian qua như vậy…
Ước chừng sau nửa giờ đồng hồ, Shary với gân cốt mệt mỏi, há miệng không ngừng thở dốc, mềm oặt ngồi trên sàn nhà, hai làn môi đỏ mọng của cô không dễ dàng khép lại được.
Hàng hóa bị tắc nghẽn vài ngày đã được tặng ra ngoài một cách vô cùng thỏa mãn, Dương Thần thích thú từ từ mặc quần lót và quần dài, sau đó còn tặng lại cho Shary một nụ hôn gió, mới vội vội vàng vàng bước ra khỏi phòng đi xuống lầu.
Đại sảnh ở lầu một thanh lịch sáng sủa, Chritine đang cầm một tờ báo, ngồi bên bàn ăn.
Cũng không cần quay đầu lại nhìn, Chritine khẽ cười nói:
- Xem ra anh thật sự không có cảm xúc đa cảm, vừa mới tỉnh dậy đã làm chuyện này với hầu gái của em, quả nhiên phù hợp với phong cách của anh.
Dương Thần kéo ghế ra ngồi xuống, cầm lấy chiếc bánh mì bơ cắn một cái, nói:
- Hãy nhớ phát cho người ta một triệu đô la Mỹ tiền thưởng.
- Người phụ nữ là anh đùa, dựa vào cái gì em lại phát tiền thưởng.
Chritine đặt tờ báo xuống, bĩu môi tỏ vẻ bất mãn, nói:
- Lại cũng không phải không có tiền, thật keo kiệt.
- Thật là, có tiền hay không đối với chúng ta không có ý nghĩa gì, cô nàng bé nhỏ không dễ dàng gì, vừa rồi thiếu chút nữa bị trăm triệu tiểu huynh đệ của ta làm cho nghẹn, đều đã sặc cả ra.
Dương Thần với vẻ mặt tiếc nuối nói.
- Có thể kết hôn với anh, tiểu thư Lâm thật là vĩ đại.
Christine không muốn tiếp tục câu chuyện ghê tởm này nữa, muốn cầm lấy cốc sữa uống một ngụm, nhưng nhìn thấy màu sắc của sữa đó, lại cau mày lại, buông thẳng xuống.
Dương Thần đắc ý bắt chéo hai chân, nhìn ra cửa sổ kính to ở đằng xa, nhìn ra ngoài, đó là cảnh sắc của thành phố núi đồ sộ ở bên ngoài của đồi Beverly, tầm mắt mở rộng khiến tinh thần của con người sảng khoái.
- Nơi này thật tuyệt, lần tới anh để cho Ron đến mua lấy một căn hộ, cũng thuê vài nữ tỳ gái nước Mỹ, Dương Thần hí hửng nói.
Christine hừ lên một tiếng:
- Không có phòng trống, trừ phi là một vài căn phòng ở sát phía dưới núi.
- Anh chưa nói mua theo quy tắc, cầm súng gí vào đầu của bọn họ, không cần tiền cũng đồng ý bán.
Dương Thần nói như
không hề có chuyện gì.
Christine trợn hai mắt trắng dã, im lặng, vẫn là không nên nói gì, bằng không có thể không kìm chế nổi khiến toàn bộ khu nhà cao cấp bùng nổ bay đi mất.
Dương Thần cầm lấy cốc nước chanh, tu ừng ực hết, vỗ vỗ bụng, nghe thấy tên của mình, Christine mới thật sự nghiêm túc, hỏi:
- Anh đã đều hưởng thụ kiếp thần lôi vòng thứ nhất chín ngày, lẽ nào thật sự không biết đến điều đó?
Dương Thần cười đau khổ:
- Điều anh muốn biết, chính là nhận thua cũng sẽ không vận dụng toàn bộ việc tu hành để liều mạng cùng với Poseidon a, mùi của sét đánh, không bằng để anh luân hồi được rồi.
Christine mệt mỏi thở dài, cúi đầu trầm tư một lúc, dường như đang sắp xếp dòng suy nghĩ, lúc lâu sau, mới nói:
- Mặc dù chúng ta đều đã trải qua cuộc đại chiến giữa các tu sĩ Hoa Hạ hàng vạn năm trước và quân Protoss của chúng ta, nhưng chúng ta vẫn chưa đi xâm nhập tiếp xúc việc tu luyện công pháp của các tu sĩ Hoa Hạ, vì vậy, em chỉ có thể giải thích cho anh một cách đại khái, hơn nữa, dường như anh hiểu nhầm đối với cuộc chiến tranh của chúng ta và các tu sĩ tổ tiên của Hoa Hạ, em sẽ giải thích đơn giản cho anh…
Dựa theo câu chuyện của Christine, một số con đường tu luyện mà Dương Thần chưa được biết từ miệng Yến Tam Nương và thực trạng mấy vạn năm trước, cuối cùng hiện ra trước mắt Dương Thần…
Hóa ra, lúc đầu sau khi quân Protoss phát hiện dựa vào đống lửa sinh tồn không thể tiếp tục sống sót, toàn bộ dân tộc đã chuyển tới địa cầu, thật sự giống với những điều mà Yến Tam Nương nói, đã trắng trợn giết hại một số lượng lớn người nguyên thủy trên địa cầu.
Bởi vì với quân Protoss, nếu muốn biến địa cầu thành một tinh cầu Protoss mới, tất nhiên chỉ có thể có một người chủ.
Hơn nữa khi tiến vào ranh giới của Hoa Hạ, những tu sĩ của Hoa Hạ rốt cuộc ngồi không yên, bắt đầu phân công để chống lại.
Lúc đó, quân Protoss dựa vào mười hai người chủ cầm đầu, hàng nghìn hàng vạn, cũng không giống như bây giờ, chỉ còn lại mười hai người bọn họ, Hoa Hạ lúc đó vẫn chưa có “Hồng Mông”, tu sĩ cũng có hàng ngàn vạn.
Các tu sĩ của Hóa Thần kì bình thường cũng chính là đột phá Tiên Thiên Đại viên mãn, việc tu luyện thật ra không đồng đều, có người có thực lực siêu phàm, có người lại không có trình độ, không thể phát huy được nhiều sức chiến đấu.
Nhưng, quân Protoss lại khác, chỉ cần biết cách vận dụng phương pháp không gian, sức chiến đầu của quân Protoss bình thường mạnh hơn rất nhiều so với các tu sĩ Hóa Thần kì bình thường.
Chính vì như vậy, quân Protoss thật ra ngay lúc đầu đã chiếm thế thượng phong, dự định sau khi tiêu diệt hết tu sĩ Hoa Hạ, hoàn toàn chiếm lĩnh địa cầu, biến địa cầu phát triển trở thành tinh cầu mới của quân Protoss.
Tuy nhiên, khi tình hình chiến đấu đến lúc nguy nan, có một số cao thủ ẩn sỹ mạnh nhất Độ Kiếp kì hiểu được thiên đạo của Hoa Hạ đột nhiên xuất hiện.
Thực lực của những người này, quân Protoss bình thường căn bản không phải là đối thủ, đi tới trong nháy mắt đã đánh hồn vía tan thành tro bụi.
Trong mười hai thần chủ, đó là s, Athéna, Poseidon, Hades, Apollon và vài thần chủ có thực lực mạnh nhất, có thể cùng so chiêu với bọn họ.
Còn về người có thể đánh bại thật sự được cao thủ Độ kiếp kỳ chỉ có s và Athéna!
Sự hùng mạnh của s, ngoài quy luật không gian so với Poseidon… vẫn cần vận dụng nhiều lần sự huyền diệu, đòn sát thủ của hắn, chỉ là hắn có thể nắm trong tay thần khí: “Sấm sét”!
Các tu sĩ Hoa Hạ, có một sức mạnh làm họ sợ nhất ở giữa trời đất, chính là “Sấm sét”!
Khi s lấy sức mạnh cuồn cuộn của sấm sét làm nổ tung cửa chính Hoa Hạ, còn Athéna, thực lực hoàn toàn tương xứng với s, làm thành hai thần khí duy nhất, nữ thần chiến tranh của “khiên Aegis”, “trường mâu Pallas”, bà giao đấu với các tu sĩ Độ Kiếp kỳ, dường như rất ít dùng đến thần khí, căn bản cũng không mất thế thượng phong, bởi vì bà không chỉ có được sức mạnh tuyệt vời của quy luật không gian, còn có được trí tuệ vô cùng kinh khủng!
Athéna mỗi khi gặp địch, thậm chí có thể dùng thuật tiên đoán bình thường để suy tính tất cả những điều mà đối thủ cần làm, còn về
“Thuật tiên đoán” có một không hai của các thần, thật kinh khủng hơn.
Thử nghĩ một chút, ngươi vẫn chưa ra tay, mỗi chiêu mỗi thức tiếp theo, đều nằm trong dự kiến của đối phương, cho dù ngươi có cố gắng thế nào để thay đổi, thật ra những điều ngươi thay đổi, đó đều là đến từ thuật tiên đoán! Như vậy, mặc cho ngươi tu cao đến đâu, không có thực lực áp đảo tuyệt đối, làm gì có phần thắng!?
Kết quả là, quân Protoss bình thường bị giết mất vài ngàn, các tu sĩ Hóa Thần kỳ bình thường sau khi bị tổn thất nghiêm trọng, cuộc chiến tranh bước đến lúc quyết liệt.
Các tu sĩ của Hoa Hạ nhận ra rằng, cho dù có cố gắng thế nào, cho dù cản trở được các thần chủ bất kì khác, nhưng s và Athéna, lại coi như ngọn đao thép khó có thể ngăn được, đâm thẳng vào tim!
Rơi vào đường cùng, mấy người tu sĩ Độ Kiếp kì hùng mạnh nhất, trong một trận chiến, đã dẫn s và Athéna đến một bãi chiến trường cổ xưa của Hoa Hạ…
Từ trận chiến đó về sau, s không còn tin tức gì, chỉ có Athéna, dường như thuật tiên đoán có một tác dụng cảnh báo, hốt hoảng chạy trốn ra ngoài!
Athéna đi ra theo sau, các vị thần mới biết được, hóa ra Hoa Hạ ở thời kì cổ xưa, có một nhóm tổ tiên công lực vượt xa Độ Kiếp kỳ.
Những vị tổ tiên này đã rời ra địa cầu không biết bao nhiêu năm tháng, những vẫn để lại một vài di tích thời kì cổ xưa.
Lúc đó công pháp mà các tu sĩ tu luyện cũng đạt được từ thời kì cổ xưa.
Đồng thời, các vị thần thông cổ xưa, còn để lại một “thế trận” uy lực rất lớn!
Các tu sĩ Độ Kiếp kì đó, chính là đã đưa s và Athéna đến mặt trận, sau khi phát động trận chiến, có ý đồ để hai đối thủ mạnh mẽ không thể giải quyết được bị phong ấn lại hoàn toàn!
Đáng tiếc, Athéna lúc sững sờ đã dùng trường mâu Pallas phá ra một khe hở, dựa vào đại trận không hoàn toàn phát ra hết sức mạnh uy lực, gắng gượng trốn ra ngoài!
Cho dù như vậy, s với sát chiêu cao cấp duy nhất có được là “Sấm sét” vẫn không thể trở lại quân Protoss được!
Quân Protoss thiếu đi s mạnh nhất, cho dù có được Athéna bất bại, cũng không thể tiếp tục chiếm thế thượng phong, dù sao Athéna cũng có thể đánh bại được Độ Kiếp kỳ, nhưng không thể dùng sấm sét giống như s để đánh cho đối phương hồn bay phách lạc, nếu cứ giằng co như vậy, khó có thể đảm bảo sẽ gặp phải các tu sĩ Hoa Hạ đánh lén, lại lần nữa bị thần trận cổ xưa bịt kín.
Thời kì giằng co như vậy qua đi, quân Protoss nhận ra, bọn họ không ngờ bởi vì nguyên nhân khí quyển của Địa cầu và Hỏa tinh có sự chênh lệch, khả năng sinh sản thấp đủ làm cho người ta sợ hãi, nếu cứ như vậy, cho dù đem tu sĩ Hoa Hạ giết hết đi, như vậy sẽ đi đến con đường hủy diệt.
Hơn nữa có thể sử dụng được luân hồi vô hạn, cũng chỉ có mười hai thần chủ có thể lĩnh hội ranh giới theo phương pháp không gian, sớm muộn gì quân Protoss trên Địa cầu cũng sẽ diệt sạch, đến thời kì gian nan nhất của quân Protoss, trong các tu sĩ Hoa Hạ, có mấy tu sĩ Độ Kiếp kỳ hùng mạnh nhất, lại đến từ vòng thứ hai Độ Kiếp kỳ hoặc là Thiên kiếp của vòng thứ ba!
Điều khiến các tu sĩ đó không bao giờ có thể hối hận là, mấy tu sĩ Độ Kiếp kỳ mạnh nhất đó, đều bị Thiên kiếp đánh cho biến mất trong vũ trụ, ngay cả linh hồn cũng không còn lưu lại…
Quân Protoss đau khổ vì chủng tộc bị diệt sạch, hơn nữa tu sĩ Hoa Hạ vì thiếu mất trụ cột mà không biết nên làm thế nào.
Chính trong tình trạng quẫn bách như vậy, cho dù ai thắng ai thua, thật ra đều không có ý nghĩa gì nữa.
Kết quả là, trong mười hai thần chủ, còn lại mười một người bầu phiếu biểu quyết, còn lại mười mấy người Độ Kiếp kỳ trong đám tu sĩ Hoa Hạ bầu phiếu biểu quyết, cuối cùng quyết định, hai bên đình chỉ chiến tranh, kí kết “Hiệp ước đồng minh các vị thần”.
Trong hiệp ước đồng minh này, thật ra có hai hướng, các vị thần không được trong chiến đấu với lực lượng không phải quân protoss, dỡ bỏ phong ấn, vận dụng phương pháp không gian, bởi vì điều này đối với nhân dân bình thường, sức phá hoại rất lớn, hơn nữa sẽ ảnh hưởng đến sự tiến hóa của con người trong thế giới, làm trái với tự nhiên, tất nhiên, nếu như đúng là các tu sĩ Hóa Thần kỳ ở trên, thì không cần bình luận, những người vi phạm, những chủ thần khác nên đem nhốt vào luân hồi.
Ở phía Hoa Hạ, không được xâm phạm khu vực bên ngoài ranh giới của Hoa Hạ, không được vô duyên vô cớ động thủ gây thù địch.
Những quy định cứng nhắc cũng có rất nhiều, nhưng từ ý nghĩa thực tế, ngoài việc hạn chế các vị thần không được tùy ý gỡ bỏ niêm phong ra, đều là sự hiềm nghi Hoa Hạ có nhượng bộ, dù sao trừ Hoa Hạ ra, những khu vực khác ở trên địa cầu, đều thuộc phạm vi của quân Protosss, điều này là do nguyên nhân gì, ngoài Hoa Hạ ra, các vị thần sẽ xuất hiện ở khu vực ở các quốc gia, nhưng không phải Hoa Hạ không thể đi lại được, chỉ có điều, vùng đất thương tâm đó, lại là sân nhà của đối phương, các vị thần cũng không bằng lòng ở đó.
Đương nhiên, để đảm bảo hiệp ước có hiệu quả, hai bên đều dựa vào “Lời thề” đặc biệt làm điều kiện tiên quyết, lời tuyên thệ của quân Protoss chịu sự hạn chế của quy luật không gian, sau khi vi phạm sẽ hoàn toàn không thể luân hồi được, các tu sĩ Hoa Hạ lại chịu sự hạn chế của quy luật trời đất, không những gặp phải cơn giận giữ của sấm sét, chính là tu cũng không thể tiến bộ, nhanh chóng già yếu và chết đi.
Hơn nữa, hai bên vẫn đều có sự tôn nghiêm và sự kiêu hãnh của chính mình, nói cho cùng, ai cũng đều có sĩ diện, nước giếng không phạm nước sông, ăn no căng bụng mới vi phạm hiệp ước…
Nghe thấy Christine nói đến đây, Dương Thần ngắt lời hỏi:
- Tôi có cảm giác như thế nào đó, sự việc sẽ không thuận lợi như vậy, năm đó
“Hiệp ước đồng minh” được kí kết, lẽ nào toàn bộ số phiếu của hai bên đều được thông qua? Không hẳn như vậy, xem tính tình của Poseidon, không giống như chịu lùi bước…
/1662
|