Editor : Gà
Trong không khí lưu động nồng nặc hương thơm của hoa Bách Hợp làm cho thần kinh cũng hưng phấn, bóng dáng mập mờ dưới ánh đèn, hai người đang ôm nhau. Cảm giác cổ tay bị anh nắm như có nhiệt lan tràn tới toàn thân, làm cô không khỏi sợ run cả người.
A ...... Đồ lão già háo sắc , Úc Tử Duyệt hồi hồn, giãy giụa theo bản năng, đẩy đẩy lồng ngực của anh, bộ ngực mềm mại cách với lớp áo sơ mi thật mỏng ma sát ngực của anh, toàn thân anh nỗi da gà, ngay cả hai viên Tiểu Hồng của bộ ngực này cũng run rẩy, thô sáp, tê tê, còn có chút đáng yêu.
Thân thể mềm mại giãy dụa nhưng cũng không đẩy anh ra được, ngược lại cả hai càng thêm xốc xếch như dẫn dụ, Lăng Bắc Hàn cảm giác trong tình huống này nếu anh không hành động thì căn bản không phải là một người đàn ông bình thường. Huống chi, cô là vợ hợp pháp của anh.
Bàn tay đặt ở mông cô dùng sức khẽ bóp, ôm cô lên, sau đó hướng trên giường ngã xuống.
A ...... Lăng Bắc Hàn anh! Anh buông tôi ra! Đồ háo sắc , thân thể to lớn đè ở trên người của cô, thân thể hai người dán chặt ở chung một chỗ, đôi tay Úc Tử Duyệt vừa đánh vào lồng ngực của anh vừa mắng.
Sợ đè ép cô, cánh tay khẽ chống lên, Tối nay phải phục tùng yêu cầu của tổ chức , anh nhìn cô chằm chằm, bá đạo nói.
Xí! Tổ chức cái chó gì? Tôi không phục! Lăng Bắc Hàn chúng ta đã có nói trước, Ưm ...... , đôi tay chặt chẽ dùng sức bóp bả vai, Úc Tử Duyệt vừa phản kháng vừa quát, không nhịn được nói tục.
Chỉ là, lời phản kháng của cô còn chưa nói hết, cái miệng nhỏ nhắn lảm nhảm đã bị Lăng Bắc Hàn bá đạo hôn. Điên cuồng mút thỏa thích trong khoang miệng ngọt ngào của cô, một bàn tay to níu lấy cánh tay cô không ngừng đánh về phía anh, mạnh mẽ giơ cao ở trên đỉnh đầu.
Úc Tử Duyệt trợn to con ngươi đen bóng, nhìn vẻ mặt tuấn tú lãnh khốc của anh, trong lúc nhất thời như người mất hồn, cảm giác ngực của anh thật là nóng, làm cho thân thể chính mình cũng bốc cháy theo.
Cảm giác thật là kỳ quái......
Đam mỹ mang theo chút sắc. Tình yêu tiểu thuyết Anime cô không phải là chưa xem qua, Lăng Bắc Hàn muốn làm cái gì, cô không phải là không biết, thân thể mình phản ứng cô cũng rõ ràng.
Tim không ngừng đập thình thịch thình thịch, giờ phút này, người đàn ông bá đạo mà quen thuộc đang che ở trên người của mình, hôn sâu mình, gương mặt tuấn tú mị hoặc lòng người, hơi thở nam tính của đàn ông, so với một người sạch sẽ như tờ giấy trắng như cô mà nói, chính là sự quyến rũ đầy mê hoặc.
Thân thể dần dần mềm đi, trừ trái tim đập như muốn nhảy ra bên ngoài, cô cảm giác toàn thân cũng không có hơi sức, giống như một cái xác nằm dưới thân anh, mặc cho anh tùy ý. . . . .
Càng làm cô xấu hổ chính là trong lòng mơ hồ có chút mong đợi.
Cảm thấy cô mềm mại, Lăng Bắc Hàn dời tay xuống phía dưới, chuẩn xác chạm đến quần lót của cô, dùng sức xé rách ......
Á ...... Không ...... , gương mặt tuấn tú của Lệ Mộ Phàm ở trong đầu chợt lóe lên rồi biến mất, Úc Tử Duyệt bỗng chốc giằng co, Lăng Bắc Hàn không chủ ý buông lỏng cô ra, âm thanh cô thét thật chói tai.
Đáng chết , ảo não khẽ nguyền rủa một tiếng, anh có cảm giác con vịt đưa đến miệng đột nhiên không cánh mà bay.
Hơn nữa lúc này, ngoài cửa cũng truyền tới tiếng gõ cửa, Lăng Bắc Hàn ảo não đứng dậy, kéo chăn phủ lên người cô, đẩy cửa đi ra ngoài, là nhân viên phục vụ đưa bữa ăn tới.
Úc Tử Duyệt thấy Lăng Bắc Hàn sau khi đi ra cửa, lập tức bọc cái mền, trốn vào trong phòng tắm.
Trời ạ! Mới vừa rồi thiếu chút nữa, thiếu chút nữa cô bị Lăng Bắc Hàn dùng mỹ sắc làm cho mê hoặc rồi.
Trong bồn tắm, Úc Tử Duyệt vỗ ót của mình, xấu hổ mong mình chết đuối đi.
Úc Tử Duyệt. Mày nhất định không thể cùng ông chú xảy ra quan hệ. Nếu không mày và Lệ Mộ Phàm mới thật sự là không có khả năng , ngồi ở trong bồn tắm, cô dạy dỗ chính bản thân mình.
Cô không hề biết, lời của cô rõ ràng truyền vào tai Lăng Bắc Hàn đang đứng ở cửa phòng tắm ......
/456
|