Editor: Gà
Thủ trưởng, tôi.....Tôi sai rồi, sếp đại nhân đại lượng, đừng nóng giận, tôi......Tôi sẽ đi dọn dẹp ngay......ha ha...... Sếp đừng nóng giận. Úc Tử Duyệt đột nhiên đổi tính, giơ tay đầu hàng còn nhìn Lăng Bắc Hàn cúi đầu khom lưng nói.
Sự khác thường của cô làm anh cảnh giác có âm mưu gì đó, đôi mắt sắc bén quét qua khuôn mặt nhỏ nhắn cười đùa của cô, giống như là ở điều tra tình hình quân địch.
Chỉ là lúc này Úc Tử Duyệt chạy tới bên giường, hai mắt chán ghét nhìn những thứ dơ bẩn trên giường, một cái tay nhỏ nắm chặt lỗ mũi, một tay với tới tấm drap giường.
Năm ngón tay xanh nhạt nắm chặt cái mền, từ từ buộc chặt, đôi mắt trong sáng như mặt hồ thoáng qua tia giảo hoạt, khóe mắt liếc nhìn Lăng Bắc Hàn vẫn còn đứng tại chỗ kia.
Đột nhiên, ngón tay của cô dùng sức túm chặt drap giường, Lính thối! Đi chết đi Đem drap giường nhuộm đầy những thứ bẩn, cô dùng sức ném chúng về hướng Lăng Bắc Hàn.
Lăng Bắc Hàn thấy thế, động tác nhanh nhẹn né qua một bên, vươn tay bắt lấy tấm drap giường, dùng sức xoay mạnh một vòng ném ngược trở lại trùm lên người Úc Tử Duyệt. (hhaha….chết mất thôi)
Một mùi hôi chua xông vào mũi làm cô cau mày, cả người vẫn đang không ngừng xoay tròn, cái drap giường kia lại bị anh quấn lên trên người của mình.
Á..... Đến khi phản ứng được sự việc xảy ra cô thét chói tai, cảm giác thứ dơ bẩn đó thấm ướt vào áo ngủ, dính vào trên da của cô rồi.
Trộm gà không được còn mất nắm gạo!
Úc Tử Duyệt không thể đem những thứ dơ bẩn kia ném vào người Lăng Bắc Hàn, ngược lại còn bị anh dùng drap giường bẩn bao chặt lấy mình.
Lính thối! Mau buông ra! Anh buông ra a! Ghê tởm chết mất...... Hu hu......” Úc Tử Duyệt giận đến giơ chân, đỏ mặt nhìn Lăng Bắc Hàn quát.
Nhìn cô tức giận đến khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, tâm tình Lăng Bắc Hàn tốt hơn một chút, có điều vật nhỏ này cũng thật sự quá ghê gớm.
Bàn tay dùng sức kéo một cái, cả người Úc Tử Duyệt giống như con quay, không ngừng xoay tròn, drap giường cũng từ trên người cô rút lui, Úc Tử Duyệt bị quay đến hoa mắt......
Nhưng lúc này cô cũng không quên trả thù, Á......Đau đầu quá...... Choáng váng quá...... Tiếng hô yếu ớt, cô nhào người ngã ập tới hướng Lăng Bắc Hàn, nhuộm dơ bẩn một mảng áo của Lăng Bắc Hàn, ngay tại bộ ngực anh không ngừng cọ xát......
Muốn bẩn thì cả hai cùng bẩn! Lính thối! Hừ!
Lăng Bắc Hàn ngửi thấy được một cỗ hôi tanh, đưa tay muốn đẩy cô ra, vậy mà hai cánh tay của cô lại chặt chẽ giữ chặt hông của anh, Ưm.....Người ta đau đầu quá......Sắp ngã rồi..... Úc Tử Duyệt làm bộ ỏn à ỏn ẻn nói.
Lăng Bắc Hàn sao lại có thể không biết cô đang giả bộ, vậy anh cũng thuận theo đùa với cô một chút, Thật sắp ngã sao? Anh dịu dàng hỏi.
Ừ, thiệt mà..... Cô cũng không quên cọ xát thêm mấy cái vào ngực của anh.
Cho dù có ngửi thấy mùi hôi tanh như vậy, nhưng bộ ngực mềm mại của cô lại không ngừng cọ xát ngực của anh, làm dục vọng vốn đang kiềm chế của anh lại từ từ dâng lên.
Vậy tôi ẵm em đi tắm nhé..... Khóe miệng anh nhếch lên nụ cười rất tà mị, thoắt một cái Lăng Bắc Hàn bế thốc cô lên đi thẳng tới phòng tắm.
Ôi..... Chóng mặt quá...... Đau đầu quá...... Úc Tử Duyệt vẫn còn đang gỉa bộ, ngay sau đó, cảm thấy thân thể chợt lạnh, cúi đầu, chỉ thấy toàn thân mình chẳng biết từ lúc nào đã không mảnh vải che thân.Cô lại hét rầm lên.
Không chóng mặt, đau đầu nữa sao? Bế ngang cơ thể trần trụi của cô, Lăng Bắc Hàn tà mị hỏi, hai tròng mắt bắn ra tia lửa mãnh liệt.
Úc Tử Duyệt! Để tôi xem em trốn bằng cách nào? Đang nói chuyện, anh nhanh chóng cởi quần của mình ra làm cho nước trong bồn tắm cũng từ từ dâng lên......
Á.... Chết mất...... Choáng quá.....Tôi không phải cố ý mà...... Sợ bị anh trừng phạt, cô chỉ có thể kìm nén tiếp tục diễn trò.
/456
|