"Tôi là ai lại không quan trọng, dù sao vị tiên sinh này đang đợi vợ của anh ấy, cũng không phải chờ cô, cô ở đây ghen tuông cái gì?"
Vẻ mặt cô gái xem thường.
Phì! Vợ của anh không phải là cô ta chứ! ?
Cô là vợ chính thức cũng không nói gì, liền ngay cả vợ lẽ cũng không tính cô gái kia dựa vào cái gì xen vào?
Cái gì vợ lẽ!
"Nói như vậy, cô biết vợ của anh ấy là ai a?"
"Đương nhiên! Dù sao cũng không phải cô!" Cô gái mặt không đỏ, hơi thở không gấp mà nói dối.
Mẹ nó, Oa Oa trong lòng nhịn không được lại mắng một câu nữa.
Cô gắt gao cắn môi, trừng mắt nhìn cô gái kia, cô tức giận, giận người đàn ông kia sao có thể đi khắp nơi trêu hoa ghẹo nguyệt?
Trước tiên là Bắc Xuyên Hạ Tử, rồi về sau đến Kiều Khả Y, hiện tại, lại đây một cô gái xa lạ?
Cô muốn điên rồi ——
Cuộc sống như vậy, đến khi nào đây?
Cô cũng không có nhiều thời gian như vậy mà đi đối phó với mấy người đẹp của anh.
Mà vị nam chính kia, nhìn vợ yêu của anh.
A, đây chính là lần đầu tiên cô ghen vì anh .
Một khắc có tính lịch sử như vậy, anh sao có thể không nhìn?
Anh sờ cằm, vẻ mặt hứng thú nhìn bảo bối của anh.
Chậc, thật sự là càng xem càng đáng yêu!
"Vậy tên vợ anh ấy là gì?" Oa Oa cố ý ra một vấn đề khó khăn hỏi cô ấy một chút.
Cô ấy ấp úng, không thể cho ra đáp án dễ chịu: "Cô ấy tên, tên. . . . . ." Nói nửa ngày vẫn không nói được, cuối cùng chật vật rời đi.
Oa Oa cười âm hiểm, nhìn Ân Dập Diễm, thấy anh sửng sốt mồ hôi lạnh ứa ra.
Sư tử ngoan ngoãn đi ra, biến thành con thỏ nhỏ.
"Hắc hắc. . . . . ." Anh giả bộ vô tội, cười ngây ngô .
Oa Oa liếc nhìn anh: "Ít cùng em chơi trò giả bộ làm con voi cắm lá hành lên mũi đi!"
Anh ha ha cười, nịnh nọt nói: "Kiến thức tăng lên thấy rõ, không tệ không tệ!"
"Ý của anh là ——trước kia kiến thức của em không nhiều lắm?"
"Ha, không có không có, tiểu nhân không dám, kính xin đại nhân độ lượng, bỏ qua cho tiểu nhân một lần."
Oa Oa hừ một tiếng, cơm cũng không có ăn, thuê xe đi trở về.
Để lại Ân Dập Diễm khóc không ra nước mắt, anh rốt cuộc biết, cái gì gọi là cầm lấy tảng đá tự đập gãy chân của mình .
Mặc kệ vì sao, để cho cô gái xinh đẹp kia ngồi xuống chính là anh không đúng!
Sau đó, vài ngày liên tiếp Oa Oa không có để ý đến anh, khiến cho anh cũng được nếm mùi đau khổ.
Cứ như vậy, cô ở Las Vegas vui vẻ chơi vài ngày.
Mọi người có thể thấy được một hình ảnh chính là: một cô gái mới cưới đi chơi khắp Las Vegas, mỗi khi cô đi đến đâu, đằng sau sẽ có một người đàn ông hào hoa phong nhã đi theo, sau lưng người đàn ông cũng luôn có một đám người áo đen đi theo.
Nếu như gặp được chuyện khó giải quyết, ví dụ như: quên mang tiền, hoặc là không đủ tiền, cô gái kia làm loạn, gặp phải chuyện gì đó. . . . . . Không tới vài giây đồng hồ, mỗi lần chứng kiến, người đàn ông kia thay cô giải quyết tất cả.
Ân Dập Diễm vẫn muốn tìm cô xin lỗi, hứa sau này mình không bao giờ sẽ cùng cô gái xa lạ nói chuyện nữa, tuy ngày đó cũng không phải lỗi của anh.
Có thể Oa Oa vẫn không chịu cho anh cơ hội.
Vẻ mặt cô gái xem thường.
Phì! Vợ của anh không phải là cô ta chứ! ?
Cô là vợ chính thức cũng không nói gì, liền ngay cả vợ lẽ cũng không tính cô gái kia dựa vào cái gì xen vào?
Cái gì vợ lẽ!
"Nói như vậy, cô biết vợ của anh ấy là ai a?"
"Đương nhiên! Dù sao cũng không phải cô!" Cô gái mặt không đỏ, hơi thở không gấp mà nói dối.
Mẹ nó, Oa Oa trong lòng nhịn không được lại mắng một câu nữa.
Cô gắt gao cắn môi, trừng mắt nhìn cô gái kia, cô tức giận, giận người đàn ông kia sao có thể đi khắp nơi trêu hoa ghẹo nguyệt?
Trước tiên là Bắc Xuyên Hạ Tử, rồi về sau đến Kiều Khả Y, hiện tại, lại đây một cô gái xa lạ?
Cô muốn điên rồi ——
Cuộc sống như vậy, đến khi nào đây?
Cô cũng không có nhiều thời gian như vậy mà đi đối phó với mấy người đẹp của anh.
Mà vị nam chính kia, nhìn vợ yêu của anh.
A, đây chính là lần đầu tiên cô ghen vì anh .
Một khắc có tính lịch sử như vậy, anh sao có thể không nhìn?
Anh sờ cằm, vẻ mặt hứng thú nhìn bảo bối của anh.
Chậc, thật sự là càng xem càng đáng yêu!
"Vậy tên vợ anh ấy là gì?" Oa Oa cố ý ra một vấn đề khó khăn hỏi cô ấy một chút.
Cô ấy ấp úng, không thể cho ra đáp án dễ chịu: "Cô ấy tên, tên. . . . . ." Nói nửa ngày vẫn không nói được, cuối cùng chật vật rời đi.
Oa Oa cười âm hiểm, nhìn Ân Dập Diễm, thấy anh sửng sốt mồ hôi lạnh ứa ra.
Sư tử ngoan ngoãn đi ra, biến thành con thỏ nhỏ.
"Hắc hắc. . . . . ." Anh giả bộ vô tội, cười ngây ngô .
Oa Oa liếc nhìn anh: "Ít cùng em chơi trò giả bộ làm con voi cắm lá hành lên mũi đi!"
Anh ha ha cười, nịnh nọt nói: "Kiến thức tăng lên thấy rõ, không tệ không tệ!"
"Ý của anh là ——trước kia kiến thức của em không nhiều lắm?"
"Ha, không có không có, tiểu nhân không dám, kính xin đại nhân độ lượng, bỏ qua cho tiểu nhân một lần."
Oa Oa hừ một tiếng, cơm cũng không có ăn, thuê xe đi trở về.
Để lại Ân Dập Diễm khóc không ra nước mắt, anh rốt cuộc biết, cái gì gọi là cầm lấy tảng đá tự đập gãy chân của mình .
Mặc kệ vì sao, để cho cô gái xinh đẹp kia ngồi xuống chính là anh không đúng!
Sau đó, vài ngày liên tiếp Oa Oa không có để ý đến anh, khiến cho anh cũng được nếm mùi đau khổ.
Cứ như vậy, cô ở Las Vegas vui vẻ chơi vài ngày.
Mọi người có thể thấy được một hình ảnh chính là: một cô gái mới cưới đi chơi khắp Las Vegas, mỗi khi cô đi đến đâu, đằng sau sẽ có một người đàn ông hào hoa phong nhã đi theo, sau lưng người đàn ông cũng luôn có một đám người áo đen đi theo.
Nếu như gặp được chuyện khó giải quyết, ví dụ như: quên mang tiền, hoặc là không đủ tiền, cô gái kia làm loạn, gặp phải chuyện gì đó. . . . . . Không tới vài giây đồng hồ, mỗi lần chứng kiến, người đàn ông kia thay cô giải quyết tất cả.
Ân Dập Diễm vẫn muốn tìm cô xin lỗi, hứa sau này mình không bao giờ sẽ cùng cô gái xa lạ nói chuyện nữa, tuy ngày đó cũng không phải lỗi của anh.
Có thể Oa Oa vẫn không chịu cho anh cơ hội.
/81
|