Quay trở lại 10 phút trước trước khi Thiên Nguyệt vào phòng Hội học sinh...
Anh chàng tóc vàng, hay chính là thằng cha hội phó, tên Tử Kiên, đã cá cược với cái đứa tóc xanh lam, hay là hội trưởng, nam chính của chúng ta, tên Bạch Sở Vũ như sau...
- Mấy lần trước tao chơi cờ vua với mày đều thua, lần này nếu tao thắng, mày sẽ phải cắt cho tao một rổ hành củ. Dám không? - Tử Kiên chống hông, mặt vênh lên tận trời liếc ắt nhìn Bạch Sở Vũ.
Chú thích: Bạch Sở Vũ rất ghét hành.
- Chắc gì đã như thế. - Bạch Sở Vũ đang chơi game, lạnh lùng liếc Tử Kiên.
- Thì bây giờ tao mới cá, hay tại mày sợ quá không dám cá. - Tử Kiên thách thức.
- Rồi, cá thì cá, mày thua thì làm cho tao một việc. - Bạch Sở Vũ đập tay xuống bàn, trừng mắt nhìn tên bạn thân của mình.
- Được, quân tử nhất ngôn.
- Quân tử nhất ngôn.
Kết quả là Bạch Sở Vũ thua, còn lại như nào mời xem chap trước.
=> Chị Thiên Nguyệt nhà ta đã oanh oanh liệt liệt hiểu lầm không hề nhẹ.
---------------------Hội Kỷ Luật tầng 3 nhà E------------------------
Trong căn phòng rộng 200 mét vuông, trên một cái ghế dựa gần một cái bàn vi tính gần đó, chụy nữ chính của chúng ta hiện tại đang ngồi vắt vẻo, hai chân gác lên bàn, trên tay là quyển truyện Người yêu tôi là thầy giáo thản nhiên đọc.
Nhưng....cầm sách ngược như thế thì chị đọc được à Thiên Nguyệt?
Không sai, Thiên Nguyệt chính là có cầm sách cũng không thể nào vô, mà trong đầu cũng đều là hình ảnh của hai người nam nhân trong phòng Hội Học Sinh lúc trước.
Hai thằng con trai, ở trong một phòng riêng, một đứa khóc thút thá thút thít, một đứa lạnh lùng từ chối, nghe thế nào cũng thấy có mùi gian tình.
Ặc, Thiên Nguyệt, mày thật là ấu trĩ. Chuyện nhà người ta thì kệ đi chứ, cứ nhớ lại làm gì không biết? - Thiên Nguyệt bỏ quyển sách xuống, lấy hai tay gõ liên tục vào đầu mình.
Mặc dù nghĩ thế, nhưng Thiên Nguyệt thế nào cũng không thể loại bỏ nó ra khỏi đầu, lại ngồi ngẩn ngơ cầm quyển sách nhớ lại. Đang yên lặng là thế, đột nhiên một ý nghĩ lóe lên trong đầu nó: Không biết thông tin Hội trưởng và Hội phó hội học sinh có gian tình thì đáng giá bao nhiêu tiền ta?
Phi phi, Thiên Nguyệt, mày chưa biết thế lực của nhà bọn hắn chắc. Loan tin bậy như thế có ngày chết oan mất, lướt lướt, kiếm tiền cách khác...
Và rồi chị Thiên Nguyệt nhà ta oanh oanh liệt liệt ngồi vò đầu bứt tóc cả một buổi sáng, cho đến giờ nghỉ trưa, trong khi những ngày khác nó phải ngồi đó mà nghiền mấy quyển truyện cùng lúc...
12 giờ 10 phút....
Cốc cốc cốc... - Cạch
- THIÊN NGUYỆT, ĐI ĂN THÔI, BỌN TAO ĐÓI QUÁ Á Á Á....
Căn phòng hội Kỷ luật mấy phút trước còn yên tĩnh, bây giờ đã bị tiếng hét của Phong 3D phá tan tành. Bên ngoài chúng ta còn thấy nhấp nhô mấy cái bóng khác của vài đứa còn lại trong lớp.
- Mày ngậm mồm vào cho tao, tao đang rối hết cả đầu đây. - Thiên Nguyệt ức chế vớ ngay vài quyển ngôn tình dày hơn trăm trang của mình ném thẳng vào cái tên nào đó.
Một phút mặc niệm, bắt đầu....
- Ui da, sao mày ném tao. Tao chỉ rủ mày đi ăn thôi mà. Xớ, không thì thôi, quá đáng, ăn hiếp con gái nhà lành.
- Mày tin là mày chỉ cần nói thêm câu nữa là đời mày bế mạc ngay và luôn không?
Phong 3D, chụy đã biết im lặng thức thời...
- Mày có việc gì mà rối trí thế? - Hoa thủ quỹ quan tâm hỏi Thiên Nguyệt. Hoa thủ quỹ, đứa hiền nhất trong lớp, luôn quan tâm đến bạn bè, và cũng là đứa giải vây cho bọn nó mỗi khi quậy tung giời, bởi sự thiện cảm mà các thầy cô dành cho nó và gương mặt ngây thơ như con nai tơ.
- À, tao đang rối.... chuyện gì ấy nhể?- Thiên Nguyệt gãi gãi đầu, xong hồn nhiên phán một câu xanh rờn.
Cả căn phòng im lặng trong giây lát...
- YAAAA, PHONG 3D, TẠI MÀY MÀ TAO QUÊN XỪ MẤT ĐANG RỐI TRÍ CHUYỆN GÌ RỒI ĐÂY NÀY. - Thiên Nguyệt tức giận, lao vào đánh Phong 3D.
- Sao mày lại đánh tao, tao giúp mày quên đi để không phải rối trí nữa thì sao mày lại vô ơn bạc nghĩa như vậy chứ? *uất ức*
- Tao không muốn quên mất, tao muốn rối trí, bởi vì cái rối trí đó là cả bạc triệu của tao đấy mày hiểu không? Mày không hiểu cái rối trí này nó quan trọng dư lào đâu, sao mày ngu thế hả con ơi? Bố mẹ mày cho mày ăn cái gì mà mày ngu thế hả con ơi? Con ơi là con.... Ông nó ra đây mà xem, thằng con mình nó như thế nào này. Tại ông nuông chiều nó quá đấy... Ối giời ơi, con ơi là con...
- Ai là ông nó vậy? - Lan kỷ luật thì thầm rỉ tai Minh lớp trưởng.
- Chắc là Mặt quan tài - Hàn Thượng Phong rồi. Chúng nó là bạn nối khố mà. - Minh lớp trưởng cũng thì thầm rỉ tai Crush của mình.
- À.... - Lan kỷ luật gật gù tỏ vẻ đã hiểu.
- Được rồi, có gì thì mày từ từ tính đi, được không? Mày cứ như thế này thì ai mà giải quyết được. - Mặt Quan Tài, hay là Hàn Thượng Phong, nắm lấy hai tay nó, túm ra sau, một tay còn lại thì ôm eo nó kéo vào lòng mình.
Đừng nghĩ Thiên Nguyệt sẽ đỏ mặt mà dừng lại, không có đâu, nó vẫn điên cuồng vùng vẫy đòi thoát ra đấy chứ có phải đùa đâu. Chúng nó là bạn nối khố mà, làm thế này suốt, có sao đâu.
------------Lí lịch trích ngang-------------------
Yo: Tên?
Mặt quan tài (MQT):... Kéo từ trên xuống.
Yo: Tuổi?
MQT: Bằng Miu.
Yo: Ai là Miu?
MQT: Thiên Nguyệt.
Yo: Ầuuuuu. Đúng là bạn nối khố có khác, gọi luôn cả biệt danh ở nhà của người ta ra kìa. Thế biệt danh ở nhà của mày là gì?
MQT: Cún.
Yo: Một đứa là chó, một đứa là mèo, thế éo nào bọn mày lại chơi chung đượctừ nhỏ đến giờ thế?
MQT: Hai cực khác nhau của nam châm hút nhau, bọn tao giống thế.
Yo: Đã hiểu. Thế sở thích và sở ghét, sở trường và sở đoản thì sao?
MQT: Sở thích: Đá bóng, bóng rổ, ăn bánh crepe. Sở ghét: Rau cần tây. Sở trường: Làm bánh crepe. Sở đoản:...Làm biểu cảm khuôn mặt.
Yo: Ồ, tao hiểu, tao hiểu *gật gù*. Thế thân phận của mày với Thiên Nguyệt?
MQT: Bạn nối khố, thanh mai trúc mã.
Yo: Có Crush chưa? Là ai?
MQT: Rồi. Thiên Nguyệt.
Yo:.... Vậy là chưa gì anh main chính của chúng ta đã có một tình địch...
Anh chàng tóc vàng, hay chính là thằng cha hội phó, tên Tử Kiên, đã cá cược với cái đứa tóc xanh lam, hay là hội trưởng, nam chính của chúng ta, tên Bạch Sở Vũ như sau...
- Mấy lần trước tao chơi cờ vua với mày đều thua, lần này nếu tao thắng, mày sẽ phải cắt cho tao một rổ hành củ. Dám không? - Tử Kiên chống hông, mặt vênh lên tận trời liếc ắt nhìn Bạch Sở Vũ.
Chú thích: Bạch Sở Vũ rất ghét hành.
- Chắc gì đã như thế. - Bạch Sở Vũ đang chơi game, lạnh lùng liếc Tử Kiên.
- Thì bây giờ tao mới cá, hay tại mày sợ quá không dám cá. - Tử Kiên thách thức.
- Rồi, cá thì cá, mày thua thì làm cho tao một việc. - Bạch Sở Vũ đập tay xuống bàn, trừng mắt nhìn tên bạn thân của mình.
- Được, quân tử nhất ngôn.
- Quân tử nhất ngôn.
Kết quả là Bạch Sở Vũ thua, còn lại như nào mời xem chap trước.
=> Chị Thiên Nguyệt nhà ta đã oanh oanh liệt liệt hiểu lầm không hề nhẹ.
---------------------Hội Kỷ Luật tầng 3 nhà E------------------------
Trong căn phòng rộng 200 mét vuông, trên một cái ghế dựa gần một cái bàn vi tính gần đó, chụy nữ chính của chúng ta hiện tại đang ngồi vắt vẻo, hai chân gác lên bàn, trên tay là quyển truyện Người yêu tôi là thầy giáo thản nhiên đọc.
Nhưng....cầm sách ngược như thế thì chị đọc được à Thiên Nguyệt?
Không sai, Thiên Nguyệt chính là có cầm sách cũng không thể nào vô, mà trong đầu cũng đều là hình ảnh của hai người nam nhân trong phòng Hội Học Sinh lúc trước.
Hai thằng con trai, ở trong một phòng riêng, một đứa khóc thút thá thút thít, một đứa lạnh lùng từ chối, nghe thế nào cũng thấy có mùi gian tình.
Ặc, Thiên Nguyệt, mày thật là ấu trĩ. Chuyện nhà người ta thì kệ đi chứ, cứ nhớ lại làm gì không biết? - Thiên Nguyệt bỏ quyển sách xuống, lấy hai tay gõ liên tục vào đầu mình.
Mặc dù nghĩ thế, nhưng Thiên Nguyệt thế nào cũng không thể loại bỏ nó ra khỏi đầu, lại ngồi ngẩn ngơ cầm quyển sách nhớ lại. Đang yên lặng là thế, đột nhiên một ý nghĩ lóe lên trong đầu nó: Không biết thông tin Hội trưởng và Hội phó hội học sinh có gian tình thì đáng giá bao nhiêu tiền ta?
Phi phi, Thiên Nguyệt, mày chưa biết thế lực của nhà bọn hắn chắc. Loan tin bậy như thế có ngày chết oan mất, lướt lướt, kiếm tiền cách khác...
Và rồi chị Thiên Nguyệt nhà ta oanh oanh liệt liệt ngồi vò đầu bứt tóc cả một buổi sáng, cho đến giờ nghỉ trưa, trong khi những ngày khác nó phải ngồi đó mà nghiền mấy quyển truyện cùng lúc...
12 giờ 10 phút....
Cốc cốc cốc... - Cạch
- THIÊN NGUYỆT, ĐI ĂN THÔI, BỌN TAO ĐÓI QUÁ Á Á Á....
Căn phòng hội Kỷ luật mấy phút trước còn yên tĩnh, bây giờ đã bị tiếng hét của Phong 3D phá tan tành. Bên ngoài chúng ta còn thấy nhấp nhô mấy cái bóng khác của vài đứa còn lại trong lớp.
- Mày ngậm mồm vào cho tao, tao đang rối hết cả đầu đây. - Thiên Nguyệt ức chế vớ ngay vài quyển ngôn tình dày hơn trăm trang của mình ném thẳng vào cái tên nào đó.
Một phút mặc niệm, bắt đầu....
- Ui da, sao mày ném tao. Tao chỉ rủ mày đi ăn thôi mà. Xớ, không thì thôi, quá đáng, ăn hiếp con gái nhà lành.
- Mày tin là mày chỉ cần nói thêm câu nữa là đời mày bế mạc ngay và luôn không?
Phong 3D, chụy đã biết im lặng thức thời...
- Mày có việc gì mà rối trí thế? - Hoa thủ quỹ quan tâm hỏi Thiên Nguyệt. Hoa thủ quỹ, đứa hiền nhất trong lớp, luôn quan tâm đến bạn bè, và cũng là đứa giải vây cho bọn nó mỗi khi quậy tung giời, bởi sự thiện cảm mà các thầy cô dành cho nó và gương mặt ngây thơ như con nai tơ.
- À, tao đang rối.... chuyện gì ấy nhể?- Thiên Nguyệt gãi gãi đầu, xong hồn nhiên phán một câu xanh rờn.
Cả căn phòng im lặng trong giây lát...
- YAAAA, PHONG 3D, TẠI MÀY MÀ TAO QUÊN XỪ MẤT ĐANG RỐI TRÍ CHUYỆN GÌ RỒI ĐÂY NÀY. - Thiên Nguyệt tức giận, lao vào đánh Phong 3D.
- Sao mày lại đánh tao, tao giúp mày quên đi để không phải rối trí nữa thì sao mày lại vô ơn bạc nghĩa như vậy chứ? *uất ức*
- Tao không muốn quên mất, tao muốn rối trí, bởi vì cái rối trí đó là cả bạc triệu của tao đấy mày hiểu không? Mày không hiểu cái rối trí này nó quan trọng dư lào đâu, sao mày ngu thế hả con ơi? Bố mẹ mày cho mày ăn cái gì mà mày ngu thế hả con ơi? Con ơi là con.... Ông nó ra đây mà xem, thằng con mình nó như thế nào này. Tại ông nuông chiều nó quá đấy... Ối giời ơi, con ơi là con...
- Ai là ông nó vậy? - Lan kỷ luật thì thầm rỉ tai Minh lớp trưởng.
- Chắc là Mặt quan tài - Hàn Thượng Phong rồi. Chúng nó là bạn nối khố mà. - Minh lớp trưởng cũng thì thầm rỉ tai Crush của mình.
- À.... - Lan kỷ luật gật gù tỏ vẻ đã hiểu.
- Được rồi, có gì thì mày từ từ tính đi, được không? Mày cứ như thế này thì ai mà giải quyết được. - Mặt Quan Tài, hay là Hàn Thượng Phong, nắm lấy hai tay nó, túm ra sau, một tay còn lại thì ôm eo nó kéo vào lòng mình.
Đừng nghĩ Thiên Nguyệt sẽ đỏ mặt mà dừng lại, không có đâu, nó vẫn điên cuồng vùng vẫy đòi thoát ra đấy chứ có phải đùa đâu. Chúng nó là bạn nối khố mà, làm thế này suốt, có sao đâu.
------------Lí lịch trích ngang-------------------
Yo: Tên?
Mặt quan tài (MQT):... Kéo từ trên xuống.
Yo: Tuổi?
MQT: Bằng Miu.
Yo: Ai là Miu?
MQT: Thiên Nguyệt.
Yo: Ầuuuuu. Đúng là bạn nối khố có khác, gọi luôn cả biệt danh ở nhà của người ta ra kìa. Thế biệt danh ở nhà của mày là gì?
MQT: Cún.
Yo: Một đứa là chó, một đứa là mèo, thế éo nào bọn mày lại chơi chung đượctừ nhỏ đến giờ thế?
MQT: Hai cực khác nhau của nam châm hút nhau, bọn tao giống thế.
Yo: Đã hiểu. Thế sở thích và sở ghét, sở trường và sở đoản thì sao?
MQT: Sở thích: Đá bóng, bóng rổ, ăn bánh crepe. Sở ghét: Rau cần tây. Sở trường: Làm bánh crepe. Sở đoản:...Làm biểu cảm khuôn mặt.
Yo: Ồ, tao hiểu, tao hiểu *gật gù*. Thế thân phận của mày với Thiên Nguyệt?
MQT: Bạn nối khố, thanh mai trúc mã.
Yo: Có Crush chưa? Là ai?
MQT: Rồi. Thiên Nguyệt.
Yo:.... Vậy là chưa gì anh main chính của chúng ta đã có một tình địch...
/2
|