Tối, sau khi học xong, nó bật máy, kiếm ít nhạc, cop vào cái mp4 nghe cho dễ ngủ. Yahoo ở chế độ tự động đăng nhập mỗi khi bật máy. Bảng tin nhắn off hiện ra
- Hix. Hôm qua anh out mà chẳng nói với em. Hôm nay anh ko onl à?
Con bé này đến là rảnh, mình đi ngủ mà cũng phải báo cáo với nó nữa à. Mệt nhỉ. Thôi đi ngủ cho lành.
Một ngày học hành thật dài lại trôi qua. Onl yh. Là những dòng tin nhắn off từ cái nick đó “Hôm nay anh lại không onl à? Em đợi mãi mà không thấy! Anh ngủ ngon nhé. Hi vọng mai gặp anh onl”
Không trả lời, nó out nick, đi ngủ, chuẩn bị cho một ngày mới.
Một ngày nữa lại sắp tàn. Vẫn là những dòng tin nhắn từ cái nick kia “Hic, lại không gặp anh, không biết có chuyện gì không nhỉ, chắc mình không có duyên. Anh ngủ ngon”
Duyên à, nghĩ đến câu nói của Bảo Ngọc đợt trước, nó mìm cười rồi trả lời lại
- Chiều mai anh nghỉ học nên chắc anh onl, nếu muốn có duyên thì em sẽ onl chứ?
Bấm send xong nó cũng chẳng biết vì sao mình lại trả lời như thế nữa trong khi 2 hôm trước nó còn cảm thấy phiền phức, khó chịu vì việc hỏi han của con người này. Có lẽ hôm nay đi chơi với Bảo Ngọc về, tâm trạng nó đang vui và thoải mái.
4h30 chiều. “Chắc có lẽ không có duyên thật” – Nó thầm nghĩ
- Em xin lỗi vì onl muộn. Anh onl lâu chưa?
- À, mới onl, chắc cũng được vài tiếng rồi!
- Hix. Hôm nay em đi học về, bị ngã xe, bây giờ mới đỡ đau. Thế là em onl luôn
- Có nặng lắm không, đi đường chắc lại mải soi zai đẹp chứ gì )
- Đỡ rồi anh ạ, chẳng hiểu sao, dạo này em đi đường hay nghĩ linh tinh quá :(
- Có chuyện gì à?
- Hix, em và một bạn, hồi lớp 9 có tình cảm với nhau, nhưng năm nay lên lớp 10, khác trường, bạn ý trở nên xa lạ quá. Mấy hôm trước bạn ý bảo em đừng gặp bạn ý nữa
- Tình yêu trẻ con, để ý làm gì cho mệt
- Hix. Em buồn lắm anh ạ. Bạn ý thay đổi nhiều quá
- Lớn lên ai cũng phải thay đổi. Đấy là chuyện bình thường mà
- Nhưng hồi trước bạn ý nói bạn ý yêu em nhiều lắm. Huhu
- Tình yêu là bất tử, chỉ có người yêu là thay đổi
- Yêu nhau là cứ phải chia tay à anh?
- …..Anh không biết
“ Con này hỏi khó quá, mình đã yêu ai bao giờ đâu?”
Nó đưa tay lên gãi cằm đăm chiêu
- Huhu
- Thôi nín đi, còn trẻ con nữa đâu mà hay khóc thế, hôm nào anh mua kẹo mút cho )
- Sao anh biết em thích ăn kẹo mút :|
- Tại sao không, trẻ con đứa nào chẳng thích ăn kẹo mút
- Hic, cấp 3 rồi mà anh, trẻ con gì nữa
- Không trẻ con sao hay khóc thế
- Em buồn mà
Nó kể cho cô bé nghe 1 câu truyện cười, cũng được xếp vào loại bất hủ
- Hihi =))
- Cười rồi nhé
-
- Hết buồn chưa?
- Đỡ rồi anh ạ. Hi. Thanks anh nhìu nhé. Anh tốt bụng quá :x
- Bụng anh tốt từ nhỏ em ạ, ăn uống ít khi bị đau lắm =))
- Hi. Em hết buồn rồi. Anh đáng yêu ghê :x
Lại còn icon này mới sợ chứ.
-Vậy lần sau lúc nào có chuyện gì buồn cứ gọi cho anh nhé, anh luôn luôn lắng nge, cơ mà đôi khi thì lâu lâu mới hiểu
- Hi, thật không anh?
- Thật, nhìn mặt anh gian lắm à?
- Chưa nhìn thấy bao giờ
- Ừ quên, nhưng anh nói thật. Tin anh đi
- Hi. Chỉ sợ lúc em gọi cho anh, anh lại bỏ chạy thôi :-P
- Em có ăn thịt anh đâu mà anh phải chạy =))
- Vậy lúc nào mình gặp nhau đi
- Ừ. Gặp kiểu gì?
- À quên, chưa nói với anh, em cũng học trường anh đấy
- Thật…thật…á ?
“Thôi chết con rồi, nó đòi gặp thật, lại cùng trường, trốn sao được nhỉ? Mình chưa tính đến tình huống này. Phải bình tĩnh xử lý”
- Vâng, thật mà
- Ờ, vậy em định gặp thế nào?
- Thứ 6 anh có học sáng không?
- Anh có, sao thế?
- Em đợi anh ở cửa lớp
“Vãi xoài, phục kích mình à? Hỏng rồi”
- Lớp anh đông con trai lắm =))
- Em biết mặt anh mà :-P
- Sax, vậy vừa nãy còn bảo…
- Giả vờ mà =)) Chứ anh thì cái gì em chẳng biết )
“ Đến nước này gặp thì gặp, sợ gì, sao phải xoắn, mà xoắn thì duỗi, lo gì”
- Bị trêu ráng chịu
- Kệ, thứ 6, lúc về em cứ đợi anh đấy, anh bảo lúc nào cần thì gọi anh còn gì
- Ơ…nhưng mà…
- Nhưng gì nữa ?
- Không phải …gọi…kiểu này
- Thế kiểu gì, kiểu Việt hay kiểu Ngoại
- Kiểu…kiểu…
- Hi, cứ quyết định thế đi. Sáng thứ 6 gặp. Em out đây
- Ơ…này…
- See you soon
Cái nick ấy đã chuyển sang màu xám. Ngồi ngây người ra một lúc nó mới hồi được.
“Chết cha, con bé này chơi hiểm thế nhỉ, bạn bè trêu nó thì không lo, nhưng mình thì lo lắm, đứa nào bép xép với Bảo Ngọc có mà vỡ mồm…Ôi…chết mất thôi…Tự nhiên lại chuốc vạ vào thân…Thôi thì đến đâu tính đến đấy vậy”
Nó out yahoo, tắt máy mà không ngừng suy nghĩ, tính đến cả những trường hợp xấu nhất là bị Bảo Ngọc phát hiện. Nào là nói là em họ, không thì em thằng bạn, con của người quen, em gái kết nghĩa,…vv…
- Con chào mẹ, đại ca đâu rồi?
- Trên phòng ấy
Giọng nói của thằng em vừa đi học về kéo tâm trí nó trở lại với thực tại đau thương. Để mai tính. Nó uể oải bước xuống cầu thang.
“ Nếu một ngày bạn cảm thấy muốn khóc, hãy gọi cho tôi, tôi không hứa sẽ làm cho bạn cười, nhưng tôi hứa sẽ khóc cùng bạn.
Nếu một ngày bạn muốn chạy trốn tất cả, hãy gọi cho tôi, tôi sẽ không yêu cầu bạn dừng lại, nhưng tôi sẽ chạy cùng bạn.
Và nếu một ngày bạn không muốn nghe ai nói nữa, hãy gọi cho tôi nhé, tôi sẽ đến bên bạn, và chỉ im lặng.”
- Hix. Hôm qua anh out mà chẳng nói với em. Hôm nay anh ko onl à?
Con bé này đến là rảnh, mình đi ngủ mà cũng phải báo cáo với nó nữa à. Mệt nhỉ. Thôi đi ngủ cho lành.
Một ngày học hành thật dài lại trôi qua. Onl yh. Là những dòng tin nhắn off từ cái nick đó “Hôm nay anh lại không onl à? Em đợi mãi mà không thấy! Anh ngủ ngon nhé. Hi vọng mai gặp anh onl”
Không trả lời, nó out nick, đi ngủ, chuẩn bị cho một ngày mới.
Một ngày nữa lại sắp tàn. Vẫn là những dòng tin nhắn từ cái nick kia “Hic, lại không gặp anh, không biết có chuyện gì không nhỉ, chắc mình không có duyên. Anh ngủ ngon”
Duyên à, nghĩ đến câu nói của Bảo Ngọc đợt trước, nó mìm cười rồi trả lời lại
- Chiều mai anh nghỉ học nên chắc anh onl, nếu muốn có duyên thì em sẽ onl chứ?
Bấm send xong nó cũng chẳng biết vì sao mình lại trả lời như thế nữa trong khi 2 hôm trước nó còn cảm thấy phiền phức, khó chịu vì việc hỏi han của con người này. Có lẽ hôm nay đi chơi với Bảo Ngọc về, tâm trạng nó đang vui và thoải mái.
4h30 chiều. “Chắc có lẽ không có duyên thật” – Nó thầm nghĩ
- Em xin lỗi vì onl muộn. Anh onl lâu chưa?
- À, mới onl, chắc cũng được vài tiếng rồi!
- Hix. Hôm nay em đi học về, bị ngã xe, bây giờ mới đỡ đau. Thế là em onl luôn
- Có nặng lắm không, đi đường chắc lại mải soi zai đẹp chứ gì )
- Đỡ rồi anh ạ, chẳng hiểu sao, dạo này em đi đường hay nghĩ linh tinh quá :(
- Có chuyện gì à?
- Hix, em và một bạn, hồi lớp 9 có tình cảm với nhau, nhưng năm nay lên lớp 10, khác trường, bạn ý trở nên xa lạ quá. Mấy hôm trước bạn ý bảo em đừng gặp bạn ý nữa
- Tình yêu trẻ con, để ý làm gì cho mệt
- Hix. Em buồn lắm anh ạ. Bạn ý thay đổi nhiều quá
- Lớn lên ai cũng phải thay đổi. Đấy là chuyện bình thường mà
- Nhưng hồi trước bạn ý nói bạn ý yêu em nhiều lắm. Huhu
- Tình yêu là bất tử, chỉ có người yêu là thay đổi
- Yêu nhau là cứ phải chia tay à anh?
- …..Anh không biết
“ Con này hỏi khó quá, mình đã yêu ai bao giờ đâu?”
Nó đưa tay lên gãi cằm đăm chiêu
- Huhu
- Thôi nín đi, còn trẻ con nữa đâu mà hay khóc thế, hôm nào anh mua kẹo mút cho )
- Sao anh biết em thích ăn kẹo mút :|
- Tại sao không, trẻ con đứa nào chẳng thích ăn kẹo mút
- Hic, cấp 3 rồi mà anh, trẻ con gì nữa
- Không trẻ con sao hay khóc thế
- Em buồn mà
Nó kể cho cô bé nghe 1 câu truyện cười, cũng được xếp vào loại bất hủ
- Hihi =))
- Cười rồi nhé
-
- Hết buồn chưa?
- Đỡ rồi anh ạ. Hi. Thanks anh nhìu nhé. Anh tốt bụng quá :x
- Bụng anh tốt từ nhỏ em ạ, ăn uống ít khi bị đau lắm =))
- Hi. Em hết buồn rồi. Anh đáng yêu ghê :x
Lại còn icon này mới sợ chứ.
-Vậy lần sau lúc nào có chuyện gì buồn cứ gọi cho anh nhé, anh luôn luôn lắng nge, cơ mà đôi khi thì lâu lâu mới hiểu
- Hi, thật không anh?
- Thật, nhìn mặt anh gian lắm à?
- Chưa nhìn thấy bao giờ
- Ừ quên, nhưng anh nói thật. Tin anh đi
- Hi. Chỉ sợ lúc em gọi cho anh, anh lại bỏ chạy thôi :-P
- Em có ăn thịt anh đâu mà anh phải chạy =))
- Vậy lúc nào mình gặp nhau đi
- Ừ. Gặp kiểu gì?
- À quên, chưa nói với anh, em cũng học trường anh đấy
- Thật…thật…á ?
“Thôi chết con rồi, nó đòi gặp thật, lại cùng trường, trốn sao được nhỉ? Mình chưa tính đến tình huống này. Phải bình tĩnh xử lý”
- Vâng, thật mà
- Ờ, vậy em định gặp thế nào?
- Thứ 6 anh có học sáng không?
- Anh có, sao thế?
- Em đợi anh ở cửa lớp
“Vãi xoài, phục kích mình à? Hỏng rồi”
- Lớp anh đông con trai lắm =))
- Em biết mặt anh mà :-P
- Sax, vậy vừa nãy còn bảo…
- Giả vờ mà =)) Chứ anh thì cái gì em chẳng biết )
“ Đến nước này gặp thì gặp, sợ gì, sao phải xoắn, mà xoắn thì duỗi, lo gì”
- Bị trêu ráng chịu
- Kệ, thứ 6, lúc về em cứ đợi anh đấy, anh bảo lúc nào cần thì gọi anh còn gì
- Ơ…nhưng mà…
- Nhưng gì nữa ?
- Không phải …gọi…kiểu này
- Thế kiểu gì, kiểu Việt hay kiểu Ngoại
- Kiểu…kiểu…
- Hi, cứ quyết định thế đi. Sáng thứ 6 gặp. Em out đây
- Ơ…này…
- See you soon
Cái nick ấy đã chuyển sang màu xám. Ngồi ngây người ra một lúc nó mới hồi được.
“Chết cha, con bé này chơi hiểm thế nhỉ, bạn bè trêu nó thì không lo, nhưng mình thì lo lắm, đứa nào bép xép với Bảo Ngọc có mà vỡ mồm…Ôi…chết mất thôi…Tự nhiên lại chuốc vạ vào thân…Thôi thì đến đâu tính đến đấy vậy”
Nó out yahoo, tắt máy mà không ngừng suy nghĩ, tính đến cả những trường hợp xấu nhất là bị Bảo Ngọc phát hiện. Nào là nói là em họ, không thì em thằng bạn, con của người quen, em gái kết nghĩa,…vv…
- Con chào mẹ, đại ca đâu rồi?
- Trên phòng ấy
Giọng nói của thằng em vừa đi học về kéo tâm trí nó trở lại với thực tại đau thương. Để mai tính. Nó uể oải bước xuống cầu thang.
“ Nếu một ngày bạn cảm thấy muốn khóc, hãy gọi cho tôi, tôi không hứa sẽ làm cho bạn cười, nhưng tôi hứa sẽ khóc cùng bạn.
Nếu một ngày bạn muốn chạy trốn tất cả, hãy gọi cho tôi, tôi sẽ không yêu cầu bạn dừng lại, nhưng tôi sẽ chạy cùng bạn.
Và nếu một ngày bạn không muốn nghe ai nói nữa, hãy gọi cho tôi nhé, tôi sẽ đến bên bạn, và chỉ im lặng.”
/46
|