Chương 245: Khảo nghiệm Hành lang bệnh viện chật ních người, bác sĩ y tá không ngừng chạy qua chạy lại. Trong không khí thoáng có mùi máu tanh và mùi thuốc sáttrùng. Khuôn mặt ai nấy đều mệt mỏi, tâm tình nặng nề, chẳng qua quantâm đền đôi nam nữ kiaChu Thiến nghe Hi Tuấn nói xong thì cúi đầu đáp:- Hi Tuấn, xin lỗi…Triệu Hi Tuấn mỉm cười, nụ cười có chút xót xa, anh dịu dàng nói:- Sao phải xin lỗi? Tôi thích em không phải là tôi sai, emkhông thích tôi cũng càng chẳng phải là em sai. Chúng ta có duyên khôngcó phận, không trách ai được. Hơn nữa anh cả vì em mà đến tính mạng cũng chẳng cần, tôi nào được như vậy. Tình cảm phải từ hai phía, trước giờtôi nghĩ chỉ cần tôi cố gắng là được, thì ra không phải, có một sốngười, một số thứ, không phải của mình thì sẽ không bao giờ là của mình. Tôi hiểu rồi, em đừng lo lắng!Chu Thiến nhìn anh, giọng có chút nghẹn ngào:- Sao lại thành cậu an ủi tôi thế này…Triệu Hi Tuấn uống một hơi cạn sạch cốc cà phê, sau đó ném chính xác vào thùng rác, động tác rất thoải mái- Bởi vì tôi không muốn thành kẻ bị an ủiAnh mỉm cười xoay người sang chỗ khác, quay lưng về phía cô, vẫy vẫy tay:- Tôi đi trước làm thủ tục xuất viện cho anh cảCô có lẽ sẽ bị người đàn ông dịu dàng này hấp dẫn nhưng lòng cô đã bị Hi Thành chiếm cứ, cho dù là Hi Tuấn hay bất kì ai cũng không thể đivào lòng cô.Nhưng Hi Tuấn là người đàn ông tốt, anh ấy nhất định sẽ có được hạnh phúc của riêng mìnhNgày hôm sau, đoàn người Triệu Hi Thành về nước, Triệu Hi Tuấn đặtviện tốt nhất trong thành phố, lại mời bác sĩ tốt nhất để điều trịNgười nhà Triệu gia nhận được tin thì vội chạy đến bệnh việnTrong phòng VIPTriệu phu nhân nhìn con trai băng bó khắp người mà không ngừng lau nước mắt- Hi Thành, trước khi con làm gì thì có thể nghĩ tới cha mẹ,Thế Duy không? Nếu con thực sự xảy ra chuyện thì bảo cha mẹ phải làm sao đây?Triệu Hi Thành nằm trên giường an ủi mẹ:- Mẹ, con xin lỗi đã làm mẹ lo lắng. Chẳng phải giờ con không sao đấy thôi, mẹ đừng trách con chứ!Anh nhìn quanh rồi hỏi:- Thế Duy đâu?- Mẹ không cho nó vào sợ làm nó hoảng, chờ con khá hơn thì sẽ đưa nó đếnTriệu lão gia tử vốn rất lo lắng cho con nhưng giờ thấy anh chẳng sao thì lòng cũng thoải mái hơn nhiều, không khỏi lại bực mình. Ông đi tớiđi lui bên giường bệnh rồi dừng lại, trừng mắt nói- Rốt cuộc là con làm sao thế? Nghe Lý Thêm nói con là vì cứu Chu Thiến mà đến Kyoto, hai người đã xảy ra chuyện gì? Chu Thiến có gìđáng để con phải vứt bỏ tất cả, đến cả tính mạng cũng không cần?Triệu phu nhân cũng có cùng câu hỏi này. Bà sớm đã nhìn ra Chu Thiếnvà Hi Thành có gì đó khác lạ nhưng thứ nhất là Chu Thiến đã rời đi, thứhai, con cũng không có ý định tiến thêm nên mới không truy cứu. Nay conmình vì Chu Thiến mà mạng cũng không cần thì thực sự không phải làchuyện nhỏĐang lúc hai người chờ đợi Triệu Hi Thành trả lời thì Chu Thiến từngoài lại đẩy cửa tiến vào, nhìn thấy bọn họ thì thoáng sửng sốt, sau đó chào hỏi:- Triệu tiên sinh, Triệu phu nhân.Triệu phu nhân nể tình cũ mà vẫn gật đầu chào hỏi cô còn Triệu lão gia thì chỉ lạnh lùng hừ một cái rồi lại quay điTriệu Hi Thành nhìn thấy Chu Thiến thì ra hiệu cho trợ lý của mình kê lại gối đầu rồi nói:- Anh ra ngoài trước đi, có việc thì sẽ gọi anhTrợ lý gật đầu đi ra phòng bệnh.Chờ trợ lý đi rồi, Triệu Hi Thành mỉm cười nhìn Chu Thiến rồi vươn tay:- Chu Thiến, lại đây với anhChu Thiến nhìn Triệu lão gia một cái, thấy ông đang giận dữ nhìnmình, ánh mắt có chút đáng sợ. Chu Thiến biết ông đang cảnh cáo mìnhnhưng cô vẫn kiên trì đi đến bên Triệu Hi Thành.Chuyện này, ngay từ đầu đã khó nói, càng để lâu thì cũng sẽ càng thêm khó khăn.Triệu Hi Thành giữ chặt tay Chu Thiến, bàn tay nóng ấm như tiếp thêmsức mạnh vô hạn cho Chu Thiến, anh nhìn cô một cái, ánh mắt kiên định,đầy sự tin tưởng khiến Chu Thiến bình tĩnh lạiAnh nắm tay cô, quay đầu nói với cha mẹ:- Cha mẹ, con muốn lấy Chu Thiến, chờ con xuất viện thì con sẽ chuẩn bị đám cưới.Triệu phu nhân nhìn Triệu Hi Thành không lên tiếng, Triệu lão gia tử hai tay chống nạnh, ngửa đầu cười lớn như nghe chuyện hàiTriệu Hi Thành nhìn cha nói:- Cha à, con nói rất thật, cha biết tính con rồi đó, chuyện gì đã quyết thì tuyệt đối sẽ không thay đổi!Triệu Quốc Xương lập tức trầm mặt, ông nhìn thoáng qua Chu Thiến:- Chu tiểu thư, cô còn định ở đây sao? Những lời tôi sắp nói ra chắc chắn sẽ rất khó nghe!Triệu Hi Thành cũng có chút lo lắng nhìn Chu Thiến:- Thiến Thiến, em ra ngoài trước điChu Thiến cầm tay Triệu Hi Thành, đầu tiên là nhìn anh mỉm cười sau đó quay đầu nhìn thẳng Triệu lão gia mà nói:- Không sao, bác muốn nói gì thì cứ nóiTriệu lão gia tử sửng sốt, ánh mắt của cô trong suốt mà thẳng thắn,vừa tinh thuần lại vừa kiên định khiến ông có cảm giác rất quen thuộc.Ông nhìn Chu Thiến từ trên xuống dưới rồi trầm giọng nói:- Được, nếu Chu tiểu thư đã nói vậy thì tôi cũng nói thẳng.Chu tiểu thư, cô cho rằng cô và Hi Thành xứng đôi sao? Cô xứng với Triệu gia sao? Hôn nhân của Triệu gia chúng tôi chưa bao giờ là chuyện đơngiản như vậy. Con dâu của Triệu gia phải xuất thân môn đăng hộ đối, côcho là cô hợp sao?Triệu lão gia tử nói những lời này cũng không phải là khinh thị màchỉ là đang nói thật. Mà sự bình tĩnh này của ông khiến Chu Thiến cảmthấy, cửa này chỉ e còn khó hơn so với tưởng tượng nhiềuChu Thiến từng bàn với Triệu Hi Thành, có nên nói chân tướng cho haingười không. Nhưng Triệu Hi Thành cho rằng, chuyện này quá khó tin, hơnnữa cũng không có gì có thể chứng minh, nếu bọn họ không những không tin mà còn cho rằng hai người nói dối thì chỉ sợ sẽ phản tác dụng.Triệu Hi Thành nghe cha nói vậy, những lời này anh cũng từng nói vớicô kết quả là khiến cô dứt khoát rời xa mình. Giờ cha lại nói điều này,anh sợ Chu Thiến sẽ tức giận nên vội nói:- Cha, con cảm thấy điều này không quan trọng, con chỉ muốn lấy người con yêu, chuyện khác con không để ý!Triệu lão gia cao giọng:- Nhưng cha để ý! Chuyện này không thể để mặc được! Cha không đồng ý!- Cha, cái này thực sự quan trọng sao? Thể diện thực sự quan trọng thế sao?Triệu Hi Thành nhìn cha thành khẩn nói:- Con và Chu Thiến đã không thể tách rời, ở bên cô ấy con mới thấy hạnh phúc, nếu không thể ở bên cô ấy thì cả đời này của con sẽchẳng còn vui vẻ. Con mặc kệ cô ấy là ai, cô ấy có thân phận gì, hơn nữa con cũng chẳng thấy cần thiết phải so đo chuyện đó. Chu Thiến là ngườicon gái biết phấn đấu, cô ấy lạc quan, kiên cường, so với mấy tiểu thưdanh gia kia còn mạnh mẽ hơn nhiều. Con chẳng hề thấy cô ấy có gì làkhông xứng với Triệu gia chúng ta. Hơn nữa nói thật ra, Triệu gia chúngta ngoài việc có nhiều hơn nhà cô ấy chút tiền thì những phương diệnkhác cha sao biết được. Cha thậm chí còn chưa gặp qua cha mẹ cô ấy. Nhân phẩm mới là quan trọng nhất!Triệu Hi Thành nghe Chu Thiến nói qua về người nhà của cô nên khi nói ra những lời này anh rất tự tinVẻ mặt Triệu lão gia vẫn bình tĩnh nhưng môi mím chặt, mày nhăn títnhư đang kìm nén cơn giận, chắc vì đây là bệnh viện mà Triệu Hi Thànhcòn chưa khỏe lại, bằng không chỉ e đã sớm nổi trận lôi đình.Triệu phu nhân vẫn không lên tiếng lúc này đột nhiên đứng lên, đi đến bên Chu Thiến, nắm tay cô mà dịu dàng nói:- Chu Thiến, bác vẫn rất thích cháu, cũng cảm ơn cháu đã đốitốt với Thế Duy. Bác tin vào nhân phẩm của cháu, cũng tin cháu thật lòng yêu Hi Thành chứ không phải vì tiền của Triệu gia. Nhưng Chu Thiến à,cháu còn trẻ, hôn nhân không phải là chuyện đơn giản, cháu không phảichỉ là kết hôn với Hi Thành, không phải chỉ tốt với nó thôi là đủ. Cháukết hôn với nó thì sẽ là con dâu trưởng của Triệu gia, có rất nhiềuchuyện cháu sẽ không thể tưởng tượng được. Những điều con dâu Triệu giaphải đối mặt không phải là thứ người thường có thể chấp nhận. Bác nóithế cũng chẳng phải là khinh thường cháu mà chỉ là nói sự thật mà thôi.Chắc hẳn hoàn cảnh gia đình cháu rất đơn giản, tiếp xúc với những ngườicũng đơn giản, sẽ rất khó thích ứng với cuộc sống Triệu gia. Hi Thànhgiờ không tỉnh táo nhưng cháu nhất định phải tỉnh táo, phải hiểu là haiđứa thực sự không hợp.Chu Thiến biết Triệu phu nhân nói vậy cũng không phải là nói quá gì,làm vợ Triệu Hi Thành, làm con dâu Triệu gia không phải chỉ ngồi nhàhưởng phúc là được. Cô cũng phải giữ gìn hình ảnh cho Triệu thị, phảicùng Triệu Hi Thành tham gia các bữa tiệc xã giao, cô phải ở bên TriệuHi Thành để mọi người đánh giá. Nếu con dâu Triệu gia không thể khiếnmọi người tôn trọng thì sẽ là tổn hại cho danh dự của Hi Thành.Nhưng cô có kinh nghiệm, cô ở Triệu gia đã hơn một năm, bởi vì “mấttrí nhớ” mà cô đã học được rất nhiều chuyện. Ngoài thân phận không thểthay đổi thì những phương diện khác cô cũng sẽ chẳng làm mất mặt HiThành được.Chu Thiến nhìn Triệu phu nhân, nhẹ nhàng cười nói:- Triệu phu nhân, cảm ơn bác nói với cháu những điều này,cháu biết bác tốt với cháu, nhưng tâm ý cháu sẽ không thay đổi. Cháumuốn ở bên Hi Thành, chỉ cần có thể ở bên anh ấy, mọi chuyện khác cháuđều không sợ, cháu có niềm tin có thể đối mặt với mọi thứ. Cháu sẽ làcon dâu tốt của Triệu gia, là vợ tốt của Hi Thành, là mẹ hiền của ThếDuy.Chu Thiến không kiêu ngạo, không nịnh nọt mà nói ra những lời nàykhiến hai người rất bất ngờ. Triệu phu nhân nói những lời này chủ yếu là muốn khiến cô tự ti để cô chủ động rời đi. Không ngờ cô lại tự tin nhưvậy. Cô ấy chỉ là một cô gái bình thường, tự tin từ đâu mà có? Đúng rồi, có lẽ mọi thứ trong suy nghĩ của cô đều rất đơn giản, nếu cô ấy thực sự tham gia một bữa tiệc lớn, để cô ấy ý thức được cô ấy không thuộc thếgiới này thì cô ấy có buông tay không?Nghĩ vậy, Triệu phu nhân nói:- Chu Thiến, lúc nói thì đương nhiên ai cũng nói hay nhưngcháu thực sự không thể khiến chúng ta tin được. Như vậy đi, tháng sauchính là sinh nhật của Thế Duy rồi, cháu lấy thân phận bạn gái của HiThành đến tham dự, đến lúc đó, không chỉ là chúng ta mà chính cháu sẽhiểu được rốt cuộc cháu có thể làm con dâu Triệu gia hay khôngNghe đến đây, mắt Triệu Hi Thành sáng bừng:- Có phải chỉ cần Chu Thiến vượt qua được khảo nghiệm của cha mẹ thì cha mẹ sẽ đồng ý chuyện hôn nhân này không?Triệu lão gia tử cũng thấy cách này của vợ là rất hay, nghĩ Chu Thiến chỉ là một cô gái bình thường, sao biết gì về xã hội thượng lưu? Đếnlúc đó nhất định sẽ hoảng hốt, nghĩ vậy, Triệu lão gia tử gật đầu nói:- Được, cứ quyết thế đi. Nhưng nếu Chu Thiến không vượt qua được, hai đứa nhất định phải chia tay!Triệu Hi Thành nắm tay Chu Thiến, hai người nhìn nhau, trong mắt đầy sự tin tưởng. Triệu Hi Thành quay đầu nói với cha:- Được, cứ quyết thế đi ạ!……Từ sau hôm đó, vợ chồng Triệu thị không xen vào chuyện của bọn họ,trong mắt bọn họ, khảo nghiệm một tháng sau Chu Thiến không thể nào vượt qua. Cho dù giờ Hi Thành mời người đến dạy thì cũng chẳng thế nào huấnluyện một cô gái bình thường thành một tiểu thư khuê các trong 1 thángđượcCho nên, một tháng này coi như là cho hai người bên nhau. Dù sao Hi Thành đang bị thương, cũng chẳng gây chuyện gì lớn được.Bởi vì tâm tình thoải mái cùng với bác sĩ điều trị tận tình, đươngnhiên còn nhờ Chu Thiến chăm sóc, Triệu Hi Thành nhanh chóng hồi phụclại. Giờ anh đã có thể ngồi xuống, có thể ngồi trên xe lăn để Chu Thiếnđẩy đi. Phòng chừng đến khi sinh nhật anh vẫn phải ngồi xe lăn rồiNhắc đến tiệc sinh nhật, Triệu Hi Thành lại vui vẻ, anh nói với Chu Thiến:- Mẹ anh đúng là tạo cơ hội tốt cho chúng ta rồi!Chu Thiến nói:- Nói thật, em cảm thấy như đang gian lận trong thi cử vậy!Sau đó cô lại cười cười:- Chỉ cần có thể bên anh, gian lận thì gian lậTriệu Hi Thành cầm tay Chu Thiến, trong mắt tràn đầy ý cười:- Chỉ cần qua ngày sinh nhật Thế Duy, chúng ta có thể mãi mãi bên nhau rồiChu Thiến nhìn anh:- Sao anh tin tưởng em thế, không sợ em gây chuyện sao?- Có phải em chưa từng làm con dâu Triệu gia đâu, quá thừa tư cách, lúc đó cha mẹ anh đã rất thích em còn gì- Em có chút lo lắng- Đừng sợ, anh sẽ luôn ở bên emRất nhanh đã đến ngày sinh nhật của Thế Duy.Sinh nhật tổ chức ở biệt thự Triệu gia, chẳng những bạn bè thân thích của Triệu gia đều đến mà một số nhân viên, cán bộ cao cấp của Triệu thị cũng đến chúc mừng sinh nhật Thế Duy. Tính ra, phải vài chục người, vôcùng long trọng.Mà hôm nay, Chu Thiến lấy thân phận bạn gái Triệu Hi Thành mà thamdự, đương nhiên trang điểm cẩn thận, kĩ càng. Quần áo chuẩn bị tốt,trang điểm nhẹ nhàng rồi để Tiểu Mạt làm tóc cho mình. Sau đó Hi Thànhđến đón cô, ba người cùng đến Triệu gia.Ở trên xe, tim Chu Thiến đập bình bịch. Triệu Hi Thành như là cảmnhận được sự lo lắng của cô thì nắm tay mỉm cười với cô, khuôn mặt tuấntú đầy tình cảm.Tiểu Mạt ở bên kháng nghị:- Này này, trong xe còn có người, khinh thường bạn trai tôi không ở bên đấy à…Triệu Hi Thành cười nói:- Được rồi, đừng có tị nạnh, chờ lúc hai người kết hôn nhất định sẽ có quà mừng lớnTiểu Mạt lập tức cười tủm tỉm:- Vậy cảm ơn anh trước nhéSau đó lại nói với Chu Thiến:- Thiến Thiến, cậu đừng lo lắng, cứ bình tĩnh thôi, đúng thế, tôi đây chính là cô bé lọ lem đấy, tức chết các người đi. Cậu cứ nghĩthế đi!Triệu Hi Thành nhìn Chu Thiến, mỉm cười nói:- Thiến Thiến không phải là cô bé lọ lem, Thiến Thiến của anh là công chúa, công chúa ngủ say, giờ đã quay về bên anhLòng Chu Thiến vô cùng ngọt ngào mà Tiểu Mạt ngồi bên lại nổi gai ốc toàn thân (Tiểu Mạt, em thông cảm với chị vô cùng)
/254
|