Cánh cổng trắng thật biết nghe lời, Thiên vừa bước chân đến, nó đã tự động mở ra. Thiên ngần ngại bước vào, nhưng tự dưng bị Lam " đá " 1 cú khiến cô nhảy nhào tới, đúng là cô nhóc này cố tình mà !
_Chị tính kéo thời gian đấy à ? hay là không dám bước chân vào ?_Lam thật biết móc họng Thiên
Thiên vỗ ngực mình rồi hùng hồn nói
_Đâu cần em phải dậy khôn chứ ! chị biết mình muốn gì ! đây là đám cưới của chị, tất nhiên chị phải bước vào chứ ! hỏi hay nhỉ ?_Nói rồi cô bước nhanh vào trong.
Gia đình cô đã vào hết, họ tìm 1 chỗ ngồi rồi ngồi xuống. Nếu không lầm, đứng đó là Quân thì phải ! nụ cười " chói lóa " trên khuôn mặt anh khi thấy Thiên bước vào. Đúng là không thể hiểu được, cái đám cưới này, thường thường có cha chồng hay người nào đó nắm tay cô dâu bước vào thánh đường, trời đất ơi, ai đời đám cưới này cô dâu lại xách guốc bước vào trong bằng cái tướng đi đàn ông...rất là... 3 chấm !
Mọi người ngồi bên trong đều há hốc nhìn cô như người ngoài hành tinh, và đúng như dự đoán của cô. Gia đình Ngọc cũng ở đó, Ngọc đang nhìn cô bằng ánh mắt rực lửa mà từ trước đến giờ cô chưa hề thấy. Nhưng khi Ngọc thấy cái tướng đi có 1 không 2 của Thiên thì cô bắt đầu ra hiệu cho Thiên đi đứng đàng hoàng lại. Cho dù có giận, có tức. Nhưng Ngọc vẫn không thể nào giận Thiên quá 1 ngày, cô thật sự không thể giận cô ngốc này !
Thiên thấy Quân đang đứng đó chờ cô, tự dưng cô thấy Quân đẹp trai lạ thường, anh rất hợp với bộ vest. Quân quay sang nhìn cô, anh có chút hơi ngạc nhiên vì " đây có phải là cô dâu không thế ? ". Nhưng rồi anh lại mĩm cười, vì đó mới chính là con người mà anh thích chứ !
Quân kéo nhanh tay Thiên đến trước mặt Cha ! Cha nhìn Quân nhà Thiên cười rồi bắt đầu hỏi những câu hỏi rất quen thuộc mà ai cũng biết đó !
_Đỗ Đông Quân ! con có thề là sẽ yêu thương vợ mình là Nguyễn Thanh Thiên đến trọn đời suốt kiếp không ? Cho dù có ốm đau bệnh tật, con cũng sẽ luôn chăm sóc cô ấy, con hứa chứ ?
Vì những câu như thế này Thiên thường hay thấy ở trên phim hay trong truyện đọc. Cô nghĩ mình sẽ chẳng bao giờ nghe được những lời đó, nên bây giờ cô cảm thấy hơi....buồn cười ! Và cô cũng rất mong chờ câu trả lời của Quân, cho dù cô biết trước rằng Quân sẽ trả lời ra sao, nhưng cô vẫn mong đợi
_Tất nhiên thưa Cha, con hứa !_Quân cười nói
Cha cười nhe răng rồi quay sang Thiên, hỏi câu y chang. Thiên có chần chừ 1 vài phút trước khi trả lời, cô cần cho mình 1 quyết định cuối cùng. Đúng, quyết định cuối cùng của cô. Trong thánh đường gần như yên lặng đến nghẹt thở. Không khí giống như đang tham dự trò chơi " Ai là triệu phú ? " Ông, bà Đỗ, Dung, Mẫn, gia đình Thiên, Ngọc, ai nấy đều căng thẳng đến chảy mồ hôi. Và, quyết định của Thiên là gì đây ?
_Thưa cha....con...xin hứa ạ !_Thật mừng vì quyết định của cô là " Vâng "
Sau khi nghe xong câu trả lời của cô, cả thánh đường như hú hét rộn cả phòng. Doanh nhân, quân chức giàu có, quý tộc, bây giờ mình như 1 lũ " vượn " xổng chuồng ! Ngọc cũng tươi cười hú hét theo. Hai gia đình cũng vui mừng không kém, và tất nhiên, kể cả Lam ! Và điều " điên rồ " nhất là, cả Cha cũng hú hét không thua gì những người ngồi dưới. Tác giả đây thật sự bó bột với Cha ! =_=
_Nào, bây giờ 2 người trao nhẫn cưới rồi hôn nhau nào !_Cha nói tiếp
Lần này thì mặt Thiên đỏ bừng, trao nhẫn thôi, còn có dụ hôn nhau làm gì chứ ? Trời đất ơi ! làm sao bây giờ chứ ? Thiên không có " kinh nghiệm " về việc này ! Nhưng chồng thì phải hiểu vợ, Quân thấy mặt Thiên nhăn lại, chỉ cười rồi đeo nhẫn vào con tay áp út của cô, rồi hôn nhẹ lên má cô thôi !
_Tớ cũng không có " kinh nghiệm " về việc đó ! nên chỉ hôn má thôi !_Quân cười, nụ cười đẹp làm sao !
Thiên cũng cười lại, vui lắm ! không biết sao nhưng Thiên vui lắm ! nhưng cái đám cưới này hơi " quái ", cô dâu không có hoa, nên cái vụ ném hoa ra sau bị bãi bỏ khỏi bữa tiệc. Sau đám cưới của cả hai, mọi người kéo nhau đến nhà hàng 5 sao ăn tối, và tất nhiên, gia đình Quân là người trả tiền, à mà khỏi...nhà hàng này là của nhà Quân !
Còn về phần Thiên, cô bị Ngọc kéo vào trong 1 góc phòng mà nói chuyện
_Bạn bè cái gì thế hả ? đám cưới mà bây giờ tớ mới biết, sao cậu không báo cho tớ sớm hơn ?_Ngọc mắng Thiên te tát
_Ngọc à, bớt giận đi ! cậu làm như tớ sung sướng lắm ấy ! tớ cũng mới biết đây chứ có hơn gì cậu đâu ! tớ còn bị đã kích hơn cậu đấy !_Thiên tỏ vẻ mình cũng là " nạn nhân "
_Hay quá ha ! giờ cậu lấy được Quân rồi ! vui chứ ?
_ Một chút thôi !
_Một chút á ? đúng là cái con nhỏ ngốc này ! ăn nhầm cái gì mà không khôn chút nào hết thế ? cậu mà cứ lớ xớ như thế thì cũng có ngày bị người khác cướp lấy Quân !_Ngọc dạy khôn Thiên
Nhưng Thiên chỉ cười đáp lại, cô cũng biết điều đó chứ ! nhưng cô nghĩ, Quân không phải loại người mà ai anh cũng thích dễ dàng đâu. Cô tin tưởng Quân, vì Quân là chồng cô !
Rồi sau cuộc nói chuyện mà đúng hơn là cãi vã, Thiên và Ngọc cũng đi đến nhà hàng đó !
Đám cưới của Thiên và Quân không khác gì những đám cưới khác ! nhưng có điều nó " quái " hơn 1 chút ! Tác giả chúc 2 bạn trẻ trăm năm hạnh phúc nhá !
_Chị tính kéo thời gian đấy à ? hay là không dám bước chân vào ?_Lam thật biết móc họng Thiên
Thiên vỗ ngực mình rồi hùng hồn nói
_Đâu cần em phải dậy khôn chứ ! chị biết mình muốn gì ! đây là đám cưới của chị, tất nhiên chị phải bước vào chứ ! hỏi hay nhỉ ?_Nói rồi cô bước nhanh vào trong.
Gia đình cô đã vào hết, họ tìm 1 chỗ ngồi rồi ngồi xuống. Nếu không lầm, đứng đó là Quân thì phải ! nụ cười " chói lóa " trên khuôn mặt anh khi thấy Thiên bước vào. Đúng là không thể hiểu được, cái đám cưới này, thường thường có cha chồng hay người nào đó nắm tay cô dâu bước vào thánh đường, trời đất ơi, ai đời đám cưới này cô dâu lại xách guốc bước vào trong bằng cái tướng đi đàn ông...rất là... 3 chấm !
Mọi người ngồi bên trong đều há hốc nhìn cô như người ngoài hành tinh, và đúng như dự đoán của cô. Gia đình Ngọc cũng ở đó, Ngọc đang nhìn cô bằng ánh mắt rực lửa mà từ trước đến giờ cô chưa hề thấy. Nhưng khi Ngọc thấy cái tướng đi có 1 không 2 của Thiên thì cô bắt đầu ra hiệu cho Thiên đi đứng đàng hoàng lại. Cho dù có giận, có tức. Nhưng Ngọc vẫn không thể nào giận Thiên quá 1 ngày, cô thật sự không thể giận cô ngốc này !
Thiên thấy Quân đang đứng đó chờ cô, tự dưng cô thấy Quân đẹp trai lạ thường, anh rất hợp với bộ vest. Quân quay sang nhìn cô, anh có chút hơi ngạc nhiên vì " đây có phải là cô dâu không thế ? ". Nhưng rồi anh lại mĩm cười, vì đó mới chính là con người mà anh thích chứ !
Quân kéo nhanh tay Thiên đến trước mặt Cha ! Cha nhìn Quân nhà Thiên cười rồi bắt đầu hỏi những câu hỏi rất quen thuộc mà ai cũng biết đó !
_Đỗ Đông Quân ! con có thề là sẽ yêu thương vợ mình là Nguyễn Thanh Thiên đến trọn đời suốt kiếp không ? Cho dù có ốm đau bệnh tật, con cũng sẽ luôn chăm sóc cô ấy, con hứa chứ ?
Vì những câu như thế này Thiên thường hay thấy ở trên phim hay trong truyện đọc. Cô nghĩ mình sẽ chẳng bao giờ nghe được những lời đó, nên bây giờ cô cảm thấy hơi....buồn cười ! Và cô cũng rất mong chờ câu trả lời của Quân, cho dù cô biết trước rằng Quân sẽ trả lời ra sao, nhưng cô vẫn mong đợi
_Tất nhiên thưa Cha, con hứa !_Quân cười nói
Cha cười nhe răng rồi quay sang Thiên, hỏi câu y chang. Thiên có chần chừ 1 vài phút trước khi trả lời, cô cần cho mình 1 quyết định cuối cùng. Đúng, quyết định cuối cùng của cô. Trong thánh đường gần như yên lặng đến nghẹt thở. Không khí giống như đang tham dự trò chơi " Ai là triệu phú ? " Ông, bà Đỗ, Dung, Mẫn, gia đình Thiên, Ngọc, ai nấy đều căng thẳng đến chảy mồ hôi. Và, quyết định của Thiên là gì đây ?
_Thưa cha....con...xin hứa ạ !_Thật mừng vì quyết định của cô là " Vâng "
Sau khi nghe xong câu trả lời của cô, cả thánh đường như hú hét rộn cả phòng. Doanh nhân, quân chức giàu có, quý tộc, bây giờ mình như 1 lũ " vượn " xổng chuồng ! Ngọc cũng tươi cười hú hét theo. Hai gia đình cũng vui mừng không kém, và tất nhiên, kể cả Lam ! Và điều " điên rồ " nhất là, cả Cha cũng hú hét không thua gì những người ngồi dưới. Tác giả đây thật sự bó bột với Cha ! =_=
_Nào, bây giờ 2 người trao nhẫn cưới rồi hôn nhau nào !_Cha nói tiếp
Lần này thì mặt Thiên đỏ bừng, trao nhẫn thôi, còn có dụ hôn nhau làm gì chứ ? Trời đất ơi ! làm sao bây giờ chứ ? Thiên không có " kinh nghiệm " về việc này ! Nhưng chồng thì phải hiểu vợ, Quân thấy mặt Thiên nhăn lại, chỉ cười rồi đeo nhẫn vào con tay áp út của cô, rồi hôn nhẹ lên má cô thôi !
_Tớ cũng không có " kinh nghiệm " về việc đó ! nên chỉ hôn má thôi !_Quân cười, nụ cười đẹp làm sao !
Thiên cũng cười lại, vui lắm ! không biết sao nhưng Thiên vui lắm ! nhưng cái đám cưới này hơi " quái ", cô dâu không có hoa, nên cái vụ ném hoa ra sau bị bãi bỏ khỏi bữa tiệc. Sau đám cưới của cả hai, mọi người kéo nhau đến nhà hàng 5 sao ăn tối, và tất nhiên, gia đình Quân là người trả tiền, à mà khỏi...nhà hàng này là của nhà Quân !
Còn về phần Thiên, cô bị Ngọc kéo vào trong 1 góc phòng mà nói chuyện
_Bạn bè cái gì thế hả ? đám cưới mà bây giờ tớ mới biết, sao cậu không báo cho tớ sớm hơn ?_Ngọc mắng Thiên te tát
_Ngọc à, bớt giận đi ! cậu làm như tớ sung sướng lắm ấy ! tớ cũng mới biết đây chứ có hơn gì cậu đâu ! tớ còn bị đã kích hơn cậu đấy !_Thiên tỏ vẻ mình cũng là " nạn nhân "
_Hay quá ha ! giờ cậu lấy được Quân rồi ! vui chứ ?
_ Một chút thôi !
_Một chút á ? đúng là cái con nhỏ ngốc này ! ăn nhầm cái gì mà không khôn chút nào hết thế ? cậu mà cứ lớ xớ như thế thì cũng có ngày bị người khác cướp lấy Quân !_Ngọc dạy khôn Thiên
Nhưng Thiên chỉ cười đáp lại, cô cũng biết điều đó chứ ! nhưng cô nghĩ, Quân không phải loại người mà ai anh cũng thích dễ dàng đâu. Cô tin tưởng Quân, vì Quân là chồng cô !
Rồi sau cuộc nói chuyện mà đúng hơn là cãi vã, Thiên và Ngọc cũng đi đến nhà hàng đó !
Đám cưới của Thiên và Quân không khác gì những đám cưới khác ! nhưng có điều nó " quái " hơn 1 chút ! Tác giả chúc 2 bạn trẻ trăm năm hạnh phúc nhá !
/55
|