Mặt trời dần mọc lên. Ánh sáng chiếu vào cửa sổ phòng khách sạn nơi Thiên và Quân đang ngủ. Quân thì ngủ trên giường, còn Thiên thì vì chuyện hôm qua nên lót mền ở dưới nền mà ngủ !
Thiên nghe tiếng ồn ở ngoài rồi ngáp 1 cái, mở mắt ra nhìn xung quanh. Cô vặn vặn cổ mình cho đỡ đau rồi đột nhiên cô nhớ đến Quân ! Cô nhảy lên giường vỗ vỗ mặt anh để Quân tỉnh
_ Quân ơi ! cậu trở lại chưa vậy ? Quân, tỉnh dậy tớ xem nào !
Quân chùi chùi mắt rồi mở mắt ra nhìn Thiên. Cô chợt thất thần, mừng hụt. Vẫn ánh mắt xanh ấy ! Quân vẫn chưa quay lại !
Quân mở mền ra khỏi người mình rồi bước xuống giường
_ Á Á Á Á Á Á !!!!!!! _ Thiên bỗng hét lên như gặp bao công
_ Cái gì thế ? mới sáng sớm mà cô hét lên cái gì thế hả ? _ Quân bực mình bịt lỗ tai nói
_Sao....sao....sao anh không mặc đồ hả ????? _ Thiên che mắt mình rồi chỉ tay về hướng Quân
Anh chợt nhìn xuống người mình rồi cười đểu. Anh đi nhẹ đến gần người Thiên rồi thổi nhẹ vào tai Thiên mà bảo
_ Cô là vợ tôi, thấy chồng thế này cũng có sao đâu ! trước sau gì cô cũng thuộc về tôi thôi, lo gì !
Quân nói rồi lè lưỡi bước vào phòng tắm. Để lại Thiên đang đỏ mặt + xì khói như tàu lửa. Cô hết phán gối rồi đến quần đùi của Quân vào phòng tắm !
Nghĩ đi nghĩ lại, cô lo lắng liệu Quân có trở về không ? đã hơn 1 ngày rồi, vậy mà tên đó vẫn còn " lì " trên thân thể của Quân ! Thật khó chịu !
_Vợ ơi ! đi ra biển với tôi ! đừng quên mặc luôn bộ bikini để trong vali, chồng đi ra trước đây ! _ Nói rồi Quân chỉ mặc cái quần đùi rồi bước ra biển.
Từ cửa sổ nhìn ra, Thiên thấy biển tràn ngập người ! ánh nắng chiếu vào chói chang ! ai nấy cũng cười vui vẻ. Những đứa nhóc thì chơi với cát, con gái thì xếp thành búp bê cát, còn trai thì xếp thành xe hay lâu đài cát. Những đứa con gái khoản bằng tuổi Thiên mặc những bộ bikini thật quyến rũ rồi chơi bóng chuyền gần bở biển. Đàn ông, con trai thì chơi lướt sóng ! Khung cảnh thật rộn ràng và vui vẻ đối với Thiên. Đang nhìn xung quanh bở biển, ánh mắt Thiên dừng lại ngay tại chỗ có 2 đứa nhóc đang ngồi hút nước dừa, tay cầm bịch bánh của sân bay mà ăn chọp chẹp ngắm biển !
_Lam....Mẫn ? _ Thiên với ánh mắt nghi ngờ mà lẩm bẩm
Cô vội chạy nhanh xuống biển mà quên luôn cả bộ bikini. Lúc đó, ở phía của 2 đứa nhóc
_Cậu liều thật đấy Lam ! ngồi ở đây là nơi dễ bị phát hiện nhất ! vậy mà....._ Mẫn vừa cầm 1 ly nước cốt dừa vừa nói
Lam quẹt mũi tự hào
_Tất nhiên ! cậu sinh ra ở nước ngoài nên không biết, chứ dân gian Việt Nam ta có câu " Chỗ nguy hiểm nhất là chỗ an toàn nhất, chỗ an toàn nhất là chỗ nguy hiểm nhất ! " hiểu chứ ?
_À ! ủa mà ở Luân Đôn cũng có câu đó mà ! _ Mẫn làm Lam quê mặt
Lúc đó, 2 đứa nhóc này cảm thấy cái bóng của ai đó đứng ngay bên cạnh mình, 2 nhóc ngạc nhiên nhìn lên rồi không thốt lên được lời nào !
_Lam ! cậu bảo chỗ nguy hiểm nhất là chỗ an toàn nhất mà !_ Mẫn nói nhưng vẫn nhìn người đó
_Hình như đôi lúc dân gian Việt Nam ta cũng có cái sai đấy ! _ Lam đáp lại
Rồi cả 2 nuốt nước bọt nhìn người đang đứng cạnh mình rồi đồng thanh
_ Chị....Thiên !
Thiên hiện đang nhìn 2 nhóc bằng cặp mắt " b52 hạng nặng " rồi mở miệng
_ Hai đứa làm cái gì ở đây thế hả ??????
Lam và Mẫn ôm nhau mà " khóc lóc "
_Chị Thiên à ! " sò rỳ " chị mà ! 2 đứa em đến đây cũng chỉ muốn giúp chị và anh Quân có tiến triển thôi !
Nhắc đến tên Quân, Thiên chợt buồn, cô ngồi xuống đầm cát bên cạnh 2 nhóc, rồi ánh mắt hướng ra biển mà nói
_Quân .... biến mất rồi !
_Hả ? cái gì cơ ? WHAT !? đừng nói với em là " anh ta " lại đến nhé ! _ Mẫn hét lên như không tin vào tai mình
Thiên hiểu Mẫn muốn hỏi gì, cô gật đầu
_Yes !!! _ Cả Mẫn và Lam đều kêu lên vui vẻ nhưng rất nhỏ để không cho Thiên nghe
Quân biến mất khiến Thiên cũng buồn. Nhưng thực lòng mà nói, thực lòng thì Thiên thích " hình thức " này của Quân hơn. Vì anh nam tính, mạnh mẽ hơn nhiều. Cô có cảm giác như được bảo vệ hơn là ở bên cạnh Quân " bé " ! Thiên chợt cười khi nhớ đến khuôn mặt của Quân !
Thiên nghe tiếng ồn ở ngoài rồi ngáp 1 cái, mở mắt ra nhìn xung quanh. Cô vặn vặn cổ mình cho đỡ đau rồi đột nhiên cô nhớ đến Quân ! Cô nhảy lên giường vỗ vỗ mặt anh để Quân tỉnh
_ Quân ơi ! cậu trở lại chưa vậy ? Quân, tỉnh dậy tớ xem nào !
Quân chùi chùi mắt rồi mở mắt ra nhìn Thiên. Cô chợt thất thần, mừng hụt. Vẫn ánh mắt xanh ấy ! Quân vẫn chưa quay lại !
Quân mở mền ra khỏi người mình rồi bước xuống giường
_ Á Á Á Á Á Á !!!!!!! _ Thiên bỗng hét lên như gặp bao công
_ Cái gì thế ? mới sáng sớm mà cô hét lên cái gì thế hả ? _ Quân bực mình bịt lỗ tai nói
_Sao....sao....sao anh không mặc đồ hả ????? _ Thiên che mắt mình rồi chỉ tay về hướng Quân
Anh chợt nhìn xuống người mình rồi cười đểu. Anh đi nhẹ đến gần người Thiên rồi thổi nhẹ vào tai Thiên mà bảo
_ Cô là vợ tôi, thấy chồng thế này cũng có sao đâu ! trước sau gì cô cũng thuộc về tôi thôi, lo gì !
Quân nói rồi lè lưỡi bước vào phòng tắm. Để lại Thiên đang đỏ mặt + xì khói như tàu lửa. Cô hết phán gối rồi đến quần đùi của Quân vào phòng tắm !
Nghĩ đi nghĩ lại, cô lo lắng liệu Quân có trở về không ? đã hơn 1 ngày rồi, vậy mà tên đó vẫn còn " lì " trên thân thể của Quân ! Thật khó chịu !
_Vợ ơi ! đi ra biển với tôi ! đừng quên mặc luôn bộ bikini để trong vali, chồng đi ra trước đây ! _ Nói rồi Quân chỉ mặc cái quần đùi rồi bước ra biển.
Từ cửa sổ nhìn ra, Thiên thấy biển tràn ngập người ! ánh nắng chiếu vào chói chang ! ai nấy cũng cười vui vẻ. Những đứa nhóc thì chơi với cát, con gái thì xếp thành búp bê cát, còn trai thì xếp thành xe hay lâu đài cát. Những đứa con gái khoản bằng tuổi Thiên mặc những bộ bikini thật quyến rũ rồi chơi bóng chuyền gần bở biển. Đàn ông, con trai thì chơi lướt sóng ! Khung cảnh thật rộn ràng và vui vẻ đối với Thiên. Đang nhìn xung quanh bở biển, ánh mắt Thiên dừng lại ngay tại chỗ có 2 đứa nhóc đang ngồi hút nước dừa, tay cầm bịch bánh của sân bay mà ăn chọp chẹp ngắm biển !
_Lam....Mẫn ? _ Thiên với ánh mắt nghi ngờ mà lẩm bẩm
Cô vội chạy nhanh xuống biển mà quên luôn cả bộ bikini. Lúc đó, ở phía của 2 đứa nhóc
_Cậu liều thật đấy Lam ! ngồi ở đây là nơi dễ bị phát hiện nhất ! vậy mà....._ Mẫn vừa cầm 1 ly nước cốt dừa vừa nói
Lam quẹt mũi tự hào
_Tất nhiên ! cậu sinh ra ở nước ngoài nên không biết, chứ dân gian Việt Nam ta có câu " Chỗ nguy hiểm nhất là chỗ an toàn nhất, chỗ an toàn nhất là chỗ nguy hiểm nhất ! " hiểu chứ ?
_À ! ủa mà ở Luân Đôn cũng có câu đó mà ! _ Mẫn làm Lam quê mặt
Lúc đó, 2 đứa nhóc này cảm thấy cái bóng của ai đó đứng ngay bên cạnh mình, 2 nhóc ngạc nhiên nhìn lên rồi không thốt lên được lời nào !
_Lam ! cậu bảo chỗ nguy hiểm nhất là chỗ an toàn nhất mà !_ Mẫn nói nhưng vẫn nhìn người đó
_Hình như đôi lúc dân gian Việt Nam ta cũng có cái sai đấy ! _ Lam đáp lại
Rồi cả 2 nuốt nước bọt nhìn người đang đứng cạnh mình rồi đồng thanh
_ Chị....Thiên !
Thiên hiện đang nhìn 2 nhóc bằng cặp mắt " b52 hạng nặng " rồi mở miệng
_ Hai đứa làm cái gì ở đây thế hả ??????
Lam và Mẫn ôm nhau mà " khóc lóc "
_Chị Thiên à ! " sò rỳ " chị mà ! 2 đứa em đến đây cũng chỉ muốn giúp chị và anh Quân có tiến triển thôi !
Nhắc đến tên Quân, Thiên chợt buồn, cô ngồi xuống đầm cát bên cạnh 2 nhóc, rồi ánh mắt hướng ra biển mà nói
_Quân .... biến mất rồi !
_Hả ? cái gì cơ ? WHAT !? đừng nói với em là " anh ta " lại đến nhé ! _ Mẫn hét lên như không tin vào tai mình
Thiên hiểu Mẫn muốn hỏi gì, cô gật đầu
_Yes !!! _ Cả Mẫn và Lam đều kêu lên vui vẻ nhưng rất nhỏ để không cho Thiên nghe
Quân biến mất khiến Thiên cũng buồn. Nhưng thực lòng mà nói, thực lòng thì Thiên thích " hình thức " này của Quân hơn. Vì anh nam tính, mạnh mẽ hơn nhiều. Cô có cảm giác như được bảo vệ hơn là ở bên cạnh Quân " bé " ! Thiên chợt cười khi nhớ đến khuôn mặt của Quân !
/55
|