Bốn ngày phập phùng đối với Thiên. Cứ hở nhìn thấy mặt Quân là Thiên 3 chân 4 cẳng chân thật nhanh. Quân nhìn theo thầm cười cho cái hành động thật con nít của Thiên.
Chuyện này cô chẳng dám nói với ai, lẫn cả con bé Mẫn, Lam và Ngọc ! Cái ngày cần thực hiện lời hứa gần kề đến.
Ngày mai là ngày cô ra trường, cũng là ngày mà .....
Đêm hôm đó, Thiên chẳng ngủ được chút nào, phần lo lắng, phần thì mệt mỏi. Nhưng đôi mắt của cô khép lại lúc nào không hay, Thiên đã chìm vào giấc ngủ 1 cách an lành.
.........................................
Tiếng chuông đồng hồ reo rất to. Nó cứ như rống vào tai Thiên vậy, cô cựa qua cựa lại rồi chùi nước bọt ngay miệng mình. Chóp chép miệng 1 vài cái rồi đi vào phòng vệ sinh. Hình như cô quên khuất ngày này là ngày gì rồi hay sao mà trông thảnh thơi quá trời !
Quân hôm nay lạ, anh đã đi đến trường sớm hơn Thiên 1 bước. Chắc tại 1 vài lý do nào đó, nên Quân đã đi sớm hơn Thiên.
Trong khi Quân đã bước đến trường chào hỏi mọi người, thì vợ mình đang ở nhà " tung tăng " với cái bàn chải. Bộ dạng cô hiện giờ thật .... " 4 chấm ". Bộ đồ ngủ rộng thùng thình, đầu tóc " mốt " của thế kỉ 21. " Tóc ổ chim ". Khuôn mặt cô để lộ những mệt mỏi vì mấy ngày nay cứ lo lắng.
Thiên sữa lại " nhan sắc " rồi cũng bước đến trường. Đang đi giữa đường, thì cô bỗng chợt nhớ ra cái gì đó ?
_ A ! NGÀY HÔM NAY LÀ ...... ! _ Câu hét bất ngờ của cô khiến mọi người phải " ngước nhìn "
Thiên bỗng cảm thấy quê, cô cúi đầu xin lỗi rồi chuồn lẹ. Cuối cùng cũng nhớ được chuyện gì rồi chứ gì !
Thiên, đã đến lúc phải trưởng thành rồi ! Đối mặt đi ! Những ý nghĩ đó cứ nhét vào đầu Thiên. Nhưng lo vẫn cứ lo !
Cô hiện đang đứng tại cổng trường. Trường hôm nay sao đông người lạ lùng, có cả các bậc phu huynh nữa ! ai nấy đều mang những bộ đồ dành cho ngày lễ ra trường. Thấy khung cảnh như thế này. thật khiến lòng Thiên vui lạ lùng. Đang ngó xung quanh, thì ánh mắt cô thấy Quân đang đứng đó. Tim cô lại lệt 1 nhịp, cứ hễ nhìn thấy Quân, là cô lại nhớ về những lời hứa đáng ghét !
_ Thiên ! _ Hai anh em nhà Virode đến vỗ vai cô
_ Ồ ! chào cả 2 ! _ Thiên vui vẻ chào lại
_ Không biết sao ? tôi thấy Quân hôm nay vui lạ thường đấy ! _ Michio nhìn về hướng Quân rồi nói
_ Chắc là tại lễ ra trường ấy mà ! có gì đâu mà lạ ! _ Thiên cười trả lời lại
Michio bị câu nói của Thiên thuyết phục. Dù gì thì ngày lễ ra trường cũng vui mà !
Buổi lễ ra trường kéo dài đến gần 5 tiếng đồng hồ. Mặt trời cũng sắp lặn, cũng là lúc lễ ra trường kết thúc. Ai nấy cũng dẫn con mình về nhà với nụ cười hạnh phúc trên môi, khiến Thiên cũng vui không kém. Cô giúp thầy, cô dọn gọn gàng lại những bộ bàn ghế, và quét rát.
Hoàn thành việc đó, thì màn đêm cũng kéo đến. Cô bước ra ngoài, thì thấy Quân đã đứng đó chờ
_ Quân ? _ Cô ngạc nhiên
_ Đến lúc thực hiện lời hứa rồi đấy, bà xã à ! _ Quân nói thầm trong miệng để Thiên không nghe, rồi kéo tay cô vội bỏ vào xe.
Quân lái xe thật nhanh về nhà, với cái tốc độ chạy xe này mà nói thì cả người đua xe nổi tiếng cũng phải cúi đầu bái anh làm sư phụ.
Thiên biết lý do sao anh lại vội vàng đến thế ! Cô cũng mặc, vì có nói cái gì đi nữa thì Quân vẫn sẽ như thế thôi ! Với lại, " quân tử phải giữ lời hứa " chứ !
.............................................
Chiếc xe con đậu ngay trước căn biệt thự. Thiên từ từ bước xuống xe, rồi bước chầm chậm vào nhà. Vì quá rành tính cô nhóc trẻ con này, nên Quân kéo cô đi cho nhanh, chứ cứ mặc cô đi kiểu này thì tới sáng cũng chẳng làm được gì !
Anh dẫn cô nhanh vào phòng, rồi đóng cửa lại. Lạ thật ! nếu như những lần trước, là anh đã rất mạnh bạo, vậy mà hôm nay .....
_ Em chắc rồi chứ ? 100% ? _ Quân tự dưng hỏi câu hỏi chết người + hài + giống khùng !
Thiên đỏ mặt thộn vào bụng anh 1 phát
_ Làm cái gì thì làm đi ! sao anh cứ hỏi nhiều thế nhỉ ?
_ Thế thì ..... tắt đèn ! _ Vừa nói, anh vừa tắt phựt ánh đèn đang sáng.
Căn phòng trở nên tối thui tối thủi. Còn 2 người đó làm gì ? " chuyện " mà ai cũng biết ấy mà !
Chuyện này cô chẳng dám nói với ai, lẫn cả con bé Mẫn, Lam và Ngọc ! Cái ngày cần thực hiện lời hứa gần kề đến.
Ngày mai là ngày cô ra trường, cũng là ngày mà .....
Đêm hôm đó, Thiên chẳng ngủ được chút nào, phần lo lắng, phần thì mệt mỏi. Nhưng đôi mắt của cô khép lại lúc nào không hay, Thiên đã chìm vào giấc ngủ 1 cách an lành.
.........................................
Tiếng chuông đồng hồ reo rất to. Nó cứ như rống vào tai Thiên vậy, cô cựa qua cựa lại rồi chùi nước bọt ngay miệng mình. Chóp chép miệng 1 vài cái rồi đi vào phòng vệ sinh. Hình như cô quên khuất ngày này là ngày gì rồi hay sao mà trông thảnh thơi quá trời !
Quân hôm nay lạ, anh đã đi đến trường sớm hơn Thiên 1 bước. Chắc tại 1 vài lý do nào đó, nên Quân đã đi sớm hơn Thiên.
Trong khi Quân đã bước đến trường chào hỏi mọi người, thì vợ mình đang ở nhà " tung tăng " với cái bàn chải. Bộ dạng cô hiện giờ thật .... " 4 chấm ". Bộ đồ ngủ rộng thùng thình, đầu tóc " mốt " của thế kỉ 21. " Tóc ổ chim ". Khuôn mặt cô để lộ những mệt mỏi vì mấy ngày nay cứ lo lắng.
Thiên sữa lại " nhan sắc " rồi cũng bước đến trường. Đang đi giữa đường, thì cô bỗng chợt nhớ ra cái gì đó ?
_ A ! NGÀY HÔM NAY LÀ ...... ! _ Câu hét bất ngờ của cô khiến mọi người phải " ngước nhìn "
Thiên bỗng cảm thấy quê, cô cúi đầu xin lỗi rồi chuồn lẹ. Cuối cùng cũng nhớ được chuyện gì rồi chứ gì !
Thiên, đã đến lúc phải trưởng thành rồi ! Đối mặt đi ! Những ý nghĩ đó cứ nhét vào đầu Thiên. Nhưng lo vẫn cứ lo !
Cô hiện đang đứng tại cổng trường. Trường hôm nay sao đông người lạ lùng, có cả các bậc phu huynh nữa ! ai nấy đều mang những bộ đồ dành cho ngày lễ ra trường. Thấy khung cảnh như thế này. thật khiến lòng Thiên vui lạ lùng. Đang ngó xung quanh, thì ánh mắt cô thấy Quân đang đứng đó. Tim cô lại lệt 1 nhịp, cứ hễ nhìn thấy Quân, là cô lại nhớ về những lời hứa đáng ghét !
_ Thiên ! _ Hai anh em nhà Virode đến vỗ vai cô
_ Ồ ! chào cả 2 ! _ Thiên vui vẻ chào lại
_ Không biết sao ? tôi thấy Quân hôm nay vui lạ thường đấy ! _ Michio nhìn về hướng Quân rồi nói
_ Chắc là tại lễ ra trường ấy mà ! có gì đâu mà lạ ! _ Thiên cười trả lời lại
Michio bị câu nói của Thiên thuyết phục. Dù gì thì ngày lễ ra trường cũng vui mà !
Buổi lễ ra trường kéo dài đến gần 5 tiếng đồng hồ. Mặt trời cũng sắp lặn, cũng là lúc lễ ra trường kết thúc. Ai nấy cũng dẫn con mình về nhà với nụ cười hạnh phúc trên môi, khiến Thiên cũng vui không kém. Cô giúp thầy, cô dọn gọn gàng lại những bộ bàn ghế, và quét rát.
Hoàn thành việc đó, thì màn đêm cũng kéo đến. Cô bước ra ngoài, thì thấy Quân đã đứng đó chờ
_ Quân ? _ Cô ngạc nhiên
_ Đến lúc thực hiện lời hứa rồi đấy, bà xã à ! _ Quân nói thầm trong miệng để Thiên không nghe, rồi kéo tay cô vội bỏ vào xe.
Quân lái xe thật nhanh về nhà, với cái tốc độ chạy xe này mà nói thì cả người đua xe nổi tiếng cũng phải cúi đầu bái anh làm sư phụ.
Thiên biết lý do sao anh lại vội vàng đến thế ! Cô cũng mặc, vì có nói cái gì đi nữa thì Quân vẫn sẽ như thế thôi ! Với lại, " quân tử phải giữ lời hứa " chứ !
.............................................
Chiếc xe con đậu ngay trước căn biệt thự. Thiên từ từ bước xuống xe, rồi bước chầm chậm vào nhà. Vì quá rành tính cô nhóc trẻ con này, nên Quân kéo cô đi cho nhanh, chứ cứ mặc cô đi kiểu này thì tới sáng cũng chẳng làm được gì !
Anh dẫn cô nhanh vào phòng, rồi đóng cửa lại. Lạ thật ! nếu như những lần trước, là anh đã rất mạnh bạo, vậy mà hôm nay .....
_ Em chắc rồi chứ ? 100% ? _ Quân tự dưng hỏi câu hỏi chết người + hài + giống khùng !
Thiên đỏ mặt thộn vào bụng anh 1 phát
_ Làm cái gì thì làm đi ! sao anh cứ hỏi nhiều thế nhỉ ?
_ Thế thì ..... tắt đèn ! _ Vừa nói, anh vừa tắt phựt ánh đèn đang sáng.
Căn phòng trở nên tối thui tối thủi. Còn 2 người đó làm gì ? " chuyện " mà ai cũng biết ấy mà !
/55
|