“Còn đau không?”
Bên dưới Cực Lạc Suối, Lạc Nam ôm ấp Bắc Cung Hàm Ngọc, dịu dàng vuốt ve cô bé sưng đỏ của nàng nhẹ giọng hỏi.
“Đau nhưng hạnh phúc…” Bắc Cung Hàm Ngọc lười biếng tựa lưng vào lòng hắn, mỉm cười ưu nhã:
“Thiếp muốn tận hưởng từng li từng tí cơn đau này…”
Làn nước ấm bao trùm thân thể hai người, Lạc Nam cảm giác bờ mông bạo mãn màu mỡ của nàng chạm vào hạ thân, tiểu huynh đệ lại trở nên cứng rắn.
“Đừng…” Bắc Cung Hàm Ngọc rùng mình: “Chúng ta làm nhiều lắm rồi, thiếp không sướng nổi nữa đâu!”
“Vì sao thế?” Lạc Nam tò mò hỏi.
“Thiếp sợ mình nghiện! sau này không thể tách rời chàng” Bắc Cung Hàm Ngọc thoải mái đáp.
Lạc Nam bật cười, sủng nịnh đánh vào bờ mông của nàng trêu chọc:
“Đường đường là Nữ Thiên Đế mà sợ nghiện côn thịt nam nhân?”
“Không phải nghiện nó, mà là nghiện chàng!” Bắc Cung Hàm Ngọc đính chính nói.
Lạc Nam trong lòng tự hào, chợt nhìn ngắm bờ môi chín mộng của nàng, kề sát vành tai nói:
“Không tiến vào cũng được, nhưng nàng phải chiều ta!”
“Thật là hư hỏng!” Bắc Cung Hàm Ngọc oán trách một tiếng.
Bất quá sau cơn mê muội, nàng cũng đã nhớ trong lúc hai người ái ân, Xích Tà đã làm thay công việc của nàng.
Nghĩ đến đây, Bắc Cung Hàm Ngọc muốn bù đắp cho nam nhân của mình.
Thế là nàng ra hiệu cho hắn ngồi bên bờ suối, còn mình thì đứng bên dưới, tìm đến hai chân nam nhân, ngậm lấy tiểu huynh đệ hung hăng kia vào trong miệng…
“Hừ…” Lạc Nam thoải mái rên rỉ một tiếng:
“Dùng hai bầu sữa kẹp lấy nó đi nàng!”
“Thật nhiều cách chơi, chẳng trách nặn chúng nó lớn như vậy!” Nàng thẹn thùng thầm nghĩ, bất quá vẫn ngoan ngoãn làm theo, đem thân côn kẹp vào khe hẹp.
Lạc Nam thỏa mãn vô cùng vuốt ve gò má mịn màng xinh đẹp của nàng.
Đúng như hắn nghĩ, Bắc Cung Hàm Ngọc là loại hình nữ nhân mang đến cho nam nhân sự yên bình.
Một khi nàng đã yêu ngươi, nàng sẽ vô oán vô hối phục thị ngươi, lấy lòng ngươi…mặc cho thân phận của nàng cao quý đến mức nào đi chăng nữa.
Không uổng công Lạc Nam đem đôi gò bông đào của nàng biến lớn, xúc cảm mà nó mang lại thật sự tuyệt vời vô cùng.
Hắn cũng chẳng áp chế khoái cảm, vì lẽ đó sau nửa canh giờ ma sát, núi lửa lại phun trào, mang theo vô số sinh mệnh bắn vào trong miệng Bắc Cung Hàm Ngọc.
Nàng nhăn mặt, đang muốn phun ra, Lạc Nam lại bá đạo nâng cằm nàng lên hôn xuống ngăn chặn, để nàng phải nuốt vào tất cả tinh hoa của hắn.
Bắc Cung Hàm Ngọc toàn thân mềm nhũn, u oán làm theo nam nhân, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm láp khóe miệng.
Nhìn thấy nữ Thiên Đế bị mình triệt để thuần phục, Lạc Nam thỏa mãn đê mê, côn thịt vừa mới bắn ra lại cứng ngắt trở lại.
“Chàng là gia súc sao?” Bắc Cung Hàm Ngọc nhịn không được mắng.
“Ta có biệt danh là kim thương bất ngã!” Lạc Nam ngạo nghễ đáp.
“Mặc kệ chàng, thiếp chiều hết nổi…” Bắc Cung Hàm Ngọc lười biếng ngâm mình trong làn suối ấm, vươn tay ngọc chỉ về một hướng khác:
“Chàng đi tìm ba nàng ấy đi!”
Lạc Nam đưa mắt nhìn sang, chứng kiến ba mỹ nhân là Xích Tà, Long Khuynh Thành và Lãnh Vận Du cũng đang tẩy rửa.
Bất quá các nàng mặc áo yếm và tiểu khố, bên ngoài còn khoác lụa mỏng để ngăn chặn tầm mắt của Lạc Nam.
“Nhìn cái gì mà nhìn? Đại dâm tặc!” Long Khuynh Thành hung hăng trừng lại hắn, nàng mới không sợ nam nhân này.
Lãnh Vận Du thì né tránh ánh mắt của nam nhân, hiển nhiên vì một phút không giữ nổi mình khiến nàng xấu hổ, mặt mũi mất hết.
Chỉ có Xích Tà là khiêu khích liếm liếm bờ môi, dường như kêu gọi nam nhân mau đến ăn mình.
Lạc Nam mỉm cười nói: “Nếu cảm thấy ngột ngạt quá thì nói với ta, ta mang các nàng ra ngoài đi dạo, nhưng tiền đề là phải nằm trong tầm kiểm soát của ta!”
“Ai mà thèm?” Long Khuynh Thành cười lạnh nói: “Cái ta muốn là tự do chân chính!”
“Ở bên ta nàng mới có tự do!” Lạc Nam thản nhiên đáp lại.
“Ảo tưởng sức mạnh!” Long Khuynh Thành khịt mũi xem thường.
“Thiếp cũng muốn chiến đấu nha, lâu rồi cái tên Xích Tà Kích chưa tung hoành thiên hạ!” Xích Tà tiến lên làm nũng nói.
“Yên tâm, chờ ta đến Ma Giới thì nàng sẽ có đất diễn!” Lạc Nam mở miệng đáp.
Khi nào thân phận Tiên Ma đồng tu chưa bạo lộ, hắn chỉ dùng Kích trong thân phận Văn Lang.
“Chàng hứa rồi đó!” Xích Tà hài lòng với câu trả lời của hắn, lười biếng nằm ngửa ra tắm nắng.
Chỉ có Lãnh Vận Du là vẫn im lặng không nói, bởi vì nàng biết thân phận của mình nhạy cảm, muốn hắn thả nàng rời đi là điều không thể.
Lạc Nam như đọc được suy nghĩ trong lòng Lãnh Vận Du, hắn nhàn nhạt nói:
“Dù ta thả tự do cho nàng, nàng cho rằng sẽ thoát khỏi tay Ma Đình sao? nàng cho rằng nàng sẽ tránh khỏi kiếp phải gả cho Đế Tử Tru Tiên Điện một lần nữa sao?”
Lãnh Vận Du rùng mình, không cần suy nghĩ thì nàng đã tự có cho mình câu trả lời.
“Cố gắng tu luyện, đến khi nào nàng đủ thực lực để đối kháng Ma Đình, ta sẽ trả cho nàng tự do!” Lạc Nam phất tay, một Chiếc Nhẫn Trữ Vật đã bay đến trước mặt.
Lãnh Vận Du tiếp nhận quan sát, toàn thân chấn động.
Nguyên Thạch, số lượng lớn Nguyên Thạch giành cho nàng.
Ánh mắt phức tạp nhìn lấy nam nhân, nàng có phần hiểu vì sao Lãnh Nguyệt Tâm lại yêu hắn đến chết đi sống lại.
…
Bắc Cung Hàm Ngọc nghỉ ngơi thêm một thời gian, nàng đã chủ động yêu cầu đi gặp Nữ Hoàng.
Mặc dù quyến luyến cảm giác ở bên cạnh Lạc Nam, nhưng nàng đủ lý trí để biết đâu mới là chính sự.
Tiên Ma Cung thù vẫn chưa trả, Bắc Cung Thế Gia của nàng chết thảm, hàng triệu oan hồn Tiên Ma Cung chưa báo được thù.
Bắc Cung Hàm Ngọc không cho phép mình tận hưởng khoái lạc.
Với kinh nghiệm và bản lĩnh, Bắc Cung Hàm Ngọc vừa có thể trở thành trợ thủ đắc lực đáng tin cậy của Nữ Hoàng, vừa có thể vì Côn Lôn Giới luyện chế hàng loạt Đan Dược Đế Cấp.
Về phần nguyên liệu, Mộc Linh Tộc và Linh Dược Điền có thể thoải mái cung cấp.
…
“Hàm Ngọc tỷ, ngươi bị tiểu tử thúi này bức ép đúng không?”
Nhìn thấy đôi nam nữ trước mặt tay trong tay, Nữ Hoàng tràn đầy giận dữ nói.
“Nào có…” Bắc Cung Hàm Ngọc bẻn lẽn rút tay khỏi tay Lạc Nam, ôn nhu đáp:
“Có thể gặp được Tiểu Nam là phúc phận đời này của ta, cảm tạ Tiểu Công Chúa luôn chiếu cố hắn!”
Nghe thấy giọng điệu đầy tình cảm của nàng giành cho Lạc Nam, chẳng biết vì sao Nữ Hoàng cảm thấy trong lòng chua chua, có cảm giác mình lại trở thành người thừa.
“Tốt lắm, Côn Lôn Giới đang trong giai đoạn phát triển, rất nhiều Đan Dược chúng ta không thể luyện chế được, hy vọng tỷ sẽ hỗ trợ toàn lực trong thời gian tới!” Nữ Hoàng ra vẻ nghiêm túc nói.
“Haha, thật ra tay nghề Luyện Đan của Tiểu Nam không kém gì ta, chẳng qua chàng quá lười nên không thèm ngó đến!” Bắc Cung Hàm Ngọc tự hào nói.
Nữ Hoàng âm thầm hừ một tiếng, chuyện này ta cũng biết…ai cần tỷ nói?
“Thật đáng yêu…” Lạc Nam cười tủm tỉm nhìn Nữ Hoàng.
“Ngươi vừa nói cái gì?” Nữ Hoàng hai mắt dựng thẳng.
“Haha, ta nói nàng khi ghen rất đáng yêu!” Lạc Nam đáp.
“Hồ đồ, tự vả miệng cho trẫm, ai thèm ghen với các ngươi?” Nữ Hoàng vỗ bàn quát.
“Ta đâu có nói sư phụ ghen với chúng ta? người phản ứng lớn như vậy làm gì?” Lạc Nam nhún vai tùy ý.
“Tiểu tử thúi mau biến!” Nữ Hoàng lồng ngực phập phồng, phất tay xua đuổi:
“Trẫm cùng Hàm Ngọc tỷ phải thương lượng chính sự!”
“Không làm phiền hai vị Nữ Thiên Đế của ta!” Lạc Nam cười haha, xoay người rời đi.
Nhìn bóng lưng hắn khuất dạng, Nữ Hoàng lồng ngực phập phồng:
“Tiểu tử thúi này ngày càng lớn mật, ỷ vào thực lực tiến bộ nhiều lần khiêu khích trẫm, biết thế năm đó phải nghiêm khắc dạy dỗ hắn biết tôn sư trọng đạo!”
Bắc Cung Hàm Ngọc mỉm cười không đáp.
Nữ Hoàng bực bội nhìn lấy nàng:
“Hàm Ngọc tỷ, dựa vào truyền thừa ký ức phụ mẫu để lại cho ta, năm đó tỷ cũng là tuyệt thế kiêu nữ của Bắc Cung Gia, vô số thanh niên tài tuấn của Tiên Ma Cung và vũ trụ hâm mộ theo đuổi nhưng chẳng thành, vì sao hiện tại dễ rơi vào ma trảo của tiểu tử đó như vậy?”
“Bởi vì đến bây giờ vận mệnh mới cho ta gặp đúng người…” Bắc Cung Hàm Ngọc cực kỳ nghiêm túc đáp, nhìn thẳng vào hai mắt của Nữ Hoàng thở dài nói:
“Tiểu Công Chúa, tu sĩ tuổi thọ dài đằng đẳng, trong vô số năm tháng cô đơn nếu gặp được người thích hợp, nữ nhân chúng ta đừng nên bỏ lỡ cơ hội trời ban đó!”
“Nhưng trẫm là sư phụ của hắn a…” Nữ Hoàng có chút thất thần lẩm bẩm.
“Dựa theo bối phận, ta còn là trưởng bối của ngươi đấy!” Bắc Cung Hàm Ngọc mỉm cười, tâm lý hỏi ngược lại:
“Có phải chăng sợ rằng thân phận sư đồ biến mất, vị trí của ngươi ở trong lòng chàng không còn đặc biệt, trái lại giống như những thê tử khác của hắn mà thôi?”
Nữ Hoàng toàn thân chấn động.
Điều này ngay cả Côn Lôn Lão Nhân nuôi lớn nàng từ nhỏ cũng không nhìn thấu, không ngờ Bắc Cung Hàm Ngọc lại liếc mắt nói ra.
Nhìn thấy phản ứng của nàng, Bắc Cung Hàm Ngọc biết suy đoán của mình là đúng, nàng chậm rãi lắc đầu:
“Tiểu Công Chúa ngươi lo lắng dư thừa!”
“Đối với chàng, mỗi nữ nhân đều chiếm vị trí độc nhất vô nhị trong lòng, tất cả đều quan trọng như nhau, chàng có thể vì bất kỳ ai mà liều mạng!”
“Không phải vô duyên vô cớ mà tất cả nữ nhân sau khi thuộc về chàng đều khăng khăng một mực!”
Nữ Hoàng tựa lưng vào bảo tọa, câu nói của Bắc Cung Hàm Ngọc không ngừng vang lên trong đầu…
“Thật vậy phải không…”
…
“Thương Lan, Tam Nương…chúng ta xuất phát!”
Thu hồi sự tà mị phóng túng, Lạc Nam nghiêm nghị lạnh lùng.
“Thiếp chờ lâu rồi!” Âu Dương Thương Lan khoanh tay trước ngực hưng phấn đáp.
“Không dùng Ma Lực, chỉ bằng vào đôi tay này sẽ nghiền nát tất cả!” Võ Tam Nương chiến ý phun trào.
Phỏng Thiên Kính hóa thành Mặt Nạ Thiên Diện, Võ Tam Nương tiếp nhận mang vào.
Bởi vì từng xuất chiến ở Ma Giới, nàng cần phải che mặt trong lần hành động này.
“Thiên Cơ Bảng, ta muốn tin tức về vị trí của những Ma Tu tìm đến Tiên Giới lấy mạng ta vì cái giá 1 tỷ Tru Tiên Điểm!”
Mở ra Hệ Thống, Lạc Nam hạ lệnh cho Thiên Cơ Bảng.
“KENG, dò xét thành công, tiêu hao 320 tỷ Điểm Danh Vọng, có tất cả 423 cá nhân, thế lực và tổ chức!”
Thiên Cơ Bảng dò xét thành công, hàng loạt tin tức hiện ra trong mắt Lạc Nam…
“Săn Ma Điện…các ngươi giỏi lắm!” Lạc Nam nở nụ cười lạnh lùng.
Ngày bình thường, đám Săn Ma Điện đánh hơi Ma Lực như chó thấy mồi, rống trống khua chiên săn giết bất kỳ kẻ nào có liên quan đến chữ “Ma” ở Tiên Giới.
Ấy vậy mà hiện tại, có tận 423 tồn tại từ Ma Giới lẻn vào Tiên Giới vì cái mạng của hắn thì Săn Ma Điện lại ngó lơ.
Rõ ràng là muốn mượn tay đám Ma Tu này làm thịt hắn, nên mắt nhắm mắt mở cho bọn chúng tự do hành động.
Số lượng 423 tuy không nhiều, nhưng tất cả đều là Ma Đế trở lên, lại dám từ tận Ma Giới chạy sang Tiên Giới tìm hắn gây sự, Lạc Nam làm sao không phẫn nộ?
Còn Tru Tiên Điện dám dùng 1 tỷ treo giá cái đầu của hắn, Lạc Nam cũng ghi nhớ trong lòng, sớm muộn sẽ tìm bọn chúng tính sổ.
“Phu quân, chúng ta có cần bí mật hành động?” Âu Dương Thương Lan khẽ hỏi.
“Không cần!” Lạc Nam nở nụ cười quả quyết:
“Thế lực của chúng ta hiện tại tuy chưa dám nói mạnh nhất, nhưng cũng dần bước chân vào hàng ngũ đứng đầu!”
“Lần này công khai càn quét như lời cảnh cáo toàn vũ trụ!”
“Đường đường chính chính!”
Ánh mắt Âu Dương Thương Lan cùng Võ Tam Nương đồng loạt sáng lên, đồng thanh nói tốt.
Lạc Nam phất tay.
NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO…
Cửu Long gầm thét, chấn động cửu tiêu.
Toàn bộ tu sĩ Côn Lôn Giới ngẩng đầu kinh hãi, chứng kiến Bá Vũ Điện lại hàng lâm.
Chín con Kim Cương Thiên Long oai phong lẫm liệt lôi kéo Bá Vũ Điện, hướng về bên ngoài vũ trụ xuất phát.
Lạc Nam mang theo hai vị thê tử bay lên Bá Vũ Điện, ngửa đầu tuyên bố:
“Đầu Lạc Nam ta ở đây, kẻ nào có hứng thú 1 tỷ Tru Tiên Điểm thì mau đến lấy!”
Trong ánh mắt cuồng nhiệt và sùng bái của vô số người, Bá Vũ Điện bá đạo xuyên thấu hư không, chỉ để lại thanh âm cuồn cuộn như sấm.
Đế Thiên Côn Lôn nhiệt huyết sôi trào.
Bởi tất cả bọn hắn biết rằng, Thiếu Chủ đã tự mình thân chinh, chỉ mang theo hai vị thê tử đối kháng toàn bộ kẻ địch đến từ Ma Giới.
Không…Thiếu Chủ chưa hề nói là kẻ địch đến từ Ma Giới, mà chỉ nói bất kỳ kẻ nào muốn đầu của hắn đều được nghênh chiến.
Không phân biệt Tiên hay Ma, chỉ cần là kẻ thù…cứ việc tìm đến!
Hành động khí phách ngạo nghễ như vậy, từ cổ chí kim có được bao nhiêu?
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Côn Lôn Giới chiến ý bùng nổ, muốn dõi theo tin tức lần thân chinh này của Lạc Nam.
Cùng thời điểm, hàng loạt cường giả tu vi Tiên Đế trở lên của Côn Lôn Đế Thiên quyết định rời giới, mang theo sát cơ ngập trời.
Bọn hắn đều là những người hâm mộ cuồng nhiệt của Lạc Nam, muốn trợ giúp hắn một phần sức mọn, tiêu diệt những kẻ địch lâu la tôm tép, để khỏi mất thời gian thiếu chủ và hai vị thiếu phu nhân tự mình động thủ.
Như nhận ra nguyện vọng của những người này, bên trên bảng nhiệm vụ của Côn Lôn Giới lập tức xuất hiện hàng loạt nhiệm vụ mới.
Ở mỗi nhiệm vụ sẽ cung cấp vị trí, tu vi và ưu nhược điểm của các sát thủ Ma Tu, để tu sĩ Côn Lôn có thể tiếp nhận và lấy đầu bọn chúng, phần thưởng nhận được rất là phong phú.
Hiển nhiên chính là Nữ Hoàng và Côn Lôn Lão Nhân thiết lập.
Bế quan tu luyện là tốt, nhưng va chạm chiến đấu cũng là cần thiết.
Nhân cơ hội này, Côn Lôn Giới lần đầu hiển lộ quyết tâm lộ ra nanh vuốt trước cường địch.
Một tràng gió tanh mưa máu chính thức bắt đầu!
…
Chúc cả nhà ngủ ngon <3
...
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ :D
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Paypal: [email protected]
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Bên dưới Cực Lạc Suối, Lạc Nam ôm ấp Bắc Cung Hàm Ngọc, dịu dàng vuốt ve cô bé sưng đỏ của nàng nhẹ giọng hỏi.
“Đau nhưng hạnh phúc…” Bắc Cung Hàm Ngọc lười biếng tựa lưng vào lòng hắn, mỉm cười ưu nhã:
“Thiếp muốn tận hưởng từng li từng tí cơn đau này…”
Làn nước ấm bao trùm thân thể hai người, Lạc Nam cảm giác bờ mông bạo mãn màu mỡ của nàng chạm vào hạ thân, tiểu huynh đệ lại trở nên cứng rắn.
“Đừng…” Bắc Cung Hàm Ngọc rùng mình: “Chúng ta làm nhiều lắm rồi, thiếp không sướng nổi nữa đâu!”
“Vì sao thế?” Lạc Nam tò mò hỏi.
“Thiếp sợ mình nghiện! sau này không thể tách rời chàng” Bắc Cung Hàm Ngọc thoải mái đáp.
Lạc Nam bật cười, sủng nịnh đánh vào bờ mông của nàng trêu chọc:
“Đường đường là Nữ Thiên Đế mà sợ nghiện côn thịt nam nhân?”
“Không phải nghiện nó, mà là nghiện chàng!” Bắc Cung Hàm Ngọc đính chính nói.
Lạc Nam trong lòng tự hào, chợt nhìn ngắm bờ môi chín mộng của nàng, kề sát vành tai nói:
“Không tiến vào cũng được, nhưng nàng phải chiều ta!”
“Thật là hư hỏng!” Bắc Cung Hàm Ngọc oán trách một tiếng.
Bất quá sau cơn mê muội, nàng cũng đã nhớ trong lúc hai người ái ân, Xích Tà đã làm thay công việc của nàng.
Nghĩ đến đây, Bắc Cung Hàm Ngọc muốn bù đắp cho nam nhân của mình.
Thế là nàng ra hiệu cho hắn ngồi bên bờ suối, còn mình thì đứng bên dưới, tìm đến hai chân nam nhân, ngậm lấy tiểu huynh đệ hung hăng kia vào trong miệng…
“Hừ…” Lạc Nam thoải mái rên rỉ một tiếng:
“Dùng hai bầu sữa kẹp lấy nó đi nàng!”
“Thật nhiều cách chơi, chẳng trách nặn chúng nó lớn như vậy!” Nàng thẹn thùng thầm nghĩ, bất quá vẫn ngoan ngoãn làm theo, đem thân côn kẹp vào khe hẹp.
Lạc Nam thỏa mãn vô cùng vuốt ve gò má mịn màng xinh đẹp của nàng.
Đúng như hắn nghĩ, Bắc Cung Hàm Ngọc là loại hình nữ nhân mang đến cho nam nhân sự yên bình.
Một khi nàng đã yêu ngươi, nàng sẽ vô oán vô hối phục thị ngươi, lấy lòng ngươi…mặc cho thân phận của nàng cao quý đến mức nào đi chăng nữa.
Không uổng công Lạc Nam đem đôi gò bông đào của nàng biến lớn, xúc cảm mà nó mang lại thật sự tuyệt vời vô cùng.
Hắn cũng chẳng áp chế khoái cảm, vì lẽ đó sau nửa canh giờ ma sát, núi lửa lại phun trào, mang theo vô số sinh mệnh bắn vào trong miệng Bắc Cung Hàm Ngọc.
Nàng nhăn mặt, đang muốn phun ra, Lạc Nam lại bá đạo nâng cằm nàng lên hôn xuống ngăn chặn, để nàng phải nuốt vào tất cả tinh hoa của hắn.
Bắc Cung Hàm Ngọc toàn thân mềm nhũn, u oán làm theo nam nhân, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm láp khóe miệng.
Nhìn thấy nữ Thiên Đế bị mình triệt để thuần phục, Lạc Nam thỏa mãn đê mê, côn thịt vừa mới bắn ra lại cứng ngắt trở lại.
“Chàng là gia súc sao?” Bắc Cung Hàm Ngọc nhịn không được mắng.
“Ta có biệt danh là kim thương bất ngã!” Lạc Nam ngạo nghễ đáp.
“Mặc kệ chàng, thiếp chiều hết nổi…” Bắc Cung Hàm Ngọc lười biếng ngâm mình trong làn suối ấm, vươn tay ngọc chỉ về một hướng khác:
“Chàng đi tìm ba nàng ấy đi!”
Lạc Nam đưa mắt nhìn sang, chứng kiến ba mỹ nhân là Xích Tà, Long Khuynh Thành và Lãnh Vận Du cũng đang tẩy rửa.
Bất quá các nàng mặc áo yếm và tiểu khố, bên ngoài còn khoác lụa mỏng để ngăn chặn tầm mắt của Lạc Nam.
“Nhìn cái gì mà nhìn? Đại dâm tặc!” Long Khuynh Thành hung hăng trừng lại hắn, nàng mới không sợ nam nhân này.
Lãnh Vận Du thì né tránh ánh mắt của nam nhân, hiển nhiên vì một phút không giữ nổi mình khiến nàng xấu hổ, mặt mũi mất hết.
Chỉ có Xích Tà là khiêu khích liếm liếm bờ môi, dường như kêu gọi nam nhân mau đến ăn mình.
Lạc Nam mỉm cười nói: “Nếu cảm thấy ngột ngạt quá thì nói với ta, ta mang các nàng ra ngoài đi dạo, nhưng tiền đề là phải nằm trong tầm kiểm soát của ta!”
“Ai mà thèm?” Long Khuynh Thành cười lạnh nói: “Cái ta muốn là tự do chân chính!”
“Ở bên ta nàng mới có tự do!” Lạc Nam thản nhiên đáp lại.
“Ảo tưởng sức mạnh!” Long Khuynh Thành khịt mũi xem thường.
“Thiếp cũng muốn chiến đấu nha, lâu rồi cái tên Xích Tà Kích chưa tung hoành thiên hạ!” Xích Tà tiến lên làm nũng nói.
“Yên tâm, chờ ta đến Ma Giới thì nàng sẽ có đất diễn!” Lạc Nam mở miệng đáp.
Khi nào thân phận Tiên Ma đồng tu chưa bạo lộ, hắn chỉ dùng Kích trong thân phận Văn Lang.
“Chàng hứa rồi đó!” Xích Tà hài lòng với câu trả lời của hắn, lười biếng nằm ngửa ra tắm nắng.
Chỉ có Lãnh Vận Du là vẫn im lặng không nói, bởi vì nàng biết thân phận của mình nhạy cảm, muốn hắn thả nàng rời đi là điều không thể.
Lạc Nam như đọc được suy nghĩ trong lòng Lãnh Vận Du, hắn nhàn nhạt nói:
“Dù ta thả tự do cho nàng, nàng cho rằng sẽ thoát khỏi tay Ma Đình sao? nàng cho rằng nàng sẽ tránh khỏi kiếp phải gả cho Đế Tử Tru Tiên Điện một lần nữa sao?”
Lãnh Vận Du rùng mình, không cần suy nghĩ thì nàng đã tự có cho mình câu trả lời.
“Cố gắng tu luyện, đến khi nào nàng đủ thực lực để đối kháng Ma Đình, ta sẽ trả cho nàng tự do!” Lạc Nam phất tay, một Chiếc Nhẫn Trữ Vật đã bay đến trước mặt.
Lãnh Vận Du tiếp nhận quan sát, toàn thân chấn động.
Nguyên Thạch, số lượng lớn Nguyên Thạch giành cho nàng.
Ánh mắt phức tạp nhìn lấy nam nhân, nàng có phần hiểu vì sao Lãnh Nguyệt Tâm lại yêu hắn đến chết đi sống lại.
…
Bắc Cung Hàm Ngọc nghỉ ngơi thêm một thời gian, nàng đã chủ động yêu cầu đi gặp Nữ Hoàng.
Mặc dù quyến luyến cảm giác ở bên cạnh Lạc Nam, nhưng nàng đủ lý trí để biết đâu mới là chính sự.
Tiên Ma Cung thù vẫn chưa trả, Bắc Cung Thế Gia của nàng chết thảm, hàng triệu oan hồn Tiên Ma Cung chưa báo được thù.
Bắc Cung Hàm Ngọc không cho phép mình tận hưởng khoái lạc.
Với kinh nghiệm và bản lĩnh, Bắc Cung Hàm Ngọc vừa có thể trở thành trợ thủ đắc lực đáng tin cậy của Nữ Hoàng, vừa có thể vì Côn Lôn Giới luyện chế hàng loạt Đan Dược Đế Cấp.
Về phần nguyên liệu, Mộc Linh Tộc và Linh Dược Điền có thể thoải mái cung cấp.
…
“Hàm Ngọc tỷ, ngươi bị tiểu tử thúi này bức ép đúng không?”
Nhìn thấy đôi nam nữ trước mặt tay trong tay, Nữ Hoàng tràn đầy giận dữ nói.
“Nào có…” Bắc Cung Hàm Ngọc bẻn lẽn rút tay khỏi tay Lạc Nam, ôn nhu đáp:
“Có thể gặp được Tiểu Nam là phúc phận đời này của ta, cảm tạ Tiểu Công Chúa luôn chiếu cố hắn!”
Nghe thấy giọng điệu đầy tình cảm của nàng giành cho Lạc Nam, chẳng biết vì sao Nữ Hoàng cảm thấy trong lòng chua chua, có cảm giác mình lại trở thành người thừa.
“Tốt lắm, Côn Lôn Giới đang trong giai đoạn phát triển, rất nhiều Đan Dược chúng ta không thể luyện chế được, hy vọng tỷ sẽ hỗ trợ toàn lực trong thời gian tới!” Nữ Hoàng ra vẻ nghiêm túc nói.
“Haha, thật ra tay nghề Luyện Đan của Tiểu Nam không kém gì ta, chẳng qua chàng quá lười nên không thèm ngó đến!” Bắc Cung Hàm Ngọc tự hào nói.
Nữ Hoàng âm thầm hừ một tiếng, chuyện này ta cũng biết…ai cần tỷ nói?
“Thật đáng yêu…” Lạc Nam cười tủm tỉm nhìn Nữ Hoàng.
“Ngươi vừa nói cái gì?” Nữ Hoàng hai mắt dựng thẳng.
“Haha, ta nói nàng khi ghen rất đáng yêu!” Lạc Nam đáp.
“Hồ đồ, tự vả miệng cho trẫm, ai thèm ghen với các ngươi?” Nữ Hoàng vỗ bàn quát.
“Ta đâu có nói sư phụ ghen với chúng ta? người phản ứng lớn như vậy làm gì?” Lạc Nam nhún vai tùy ý.
“Tiểu tử thúi mau biến!” Nữ Hoàng lồng ngực phập phồng, phất tay xua đuổi:
“Trẫm cùng Hàm Ngọc tỷ phải thương lượng chính sự!”
“Không làm phiền hai vị Nữ Thiên Đế của ta!” Lạc Nam cười haha, xoay người rời đi.
Nhìn bóng lưng hắn khuất dạng, Nữ Hoàng lồng ngực phập phồng:
“Tiểu tử thúi này ngày càng lớn mật, ỷ vào thực lực tiến bộ nhiều lần khiêu khích trẫm, biết thế năm đó phải nghiêm khắc dạy dỗ hắn biết tôn sư trọng đạo!”
Bắc Cung Hàm Ngọc mỉm cười không đáp.
Nữ Hoàng bực bội nhìn lấy nàng:
“Hàm Ngọc tỷ, dựa vào truyền thừa ký ức phụ mẫu để lại cho ta, năm đó tỷ cũng là tuyệt thế kiêu nữ của Bắc Cung Gia, vô số thanh niên tài tuấn của Tiên Ma Cung và vũ trụ hâm mộ theo đuổi nhưng chẳng thành, vì sao hiện tại dễ rơi vào ma trảo của tiểu tử đó như vậy?”
“Bởi vì đến bây giờ vận mệnh mới cho ta gặp đúng người…” Bắc Cung Hàm Ngọc cực kỳ nghiêm túc đáp, nhìn thẳng vào hai mắt của Nữ Hoàng thở dài nói:
“Tiểu Công Chúa, tu sĩ tuổi thọ dài đằng đẳng, trong vô số năm tháng cô đơn nếu gặp được người thích hợp, nữ nhân chúng ta đừng nên bỏ lỡ cơ hội trời ban đó!”
“Nhưng trẫm là sư phụ của hắn a…” Nữ Hoàng có chút thất thần lẩm bẩm.
“Dựa theo bối phận, ta còn là trưởng bối của ngươi đấy!” Bắc Cung Hàm Ngọc mỉm cười, tâm lý hỏi ngược lại:
“Có phải chăng sợ rằng thân phận sư đồ biến mất, vị trí của ngươi ở trong lòng chàng không còn đặc biệt, trái lại giống như những thê tử khác của hắn mà thôi?”
Nữ Hoàng toàn thân chấn động.
Điều này ngay cả Côn Lôn Lão Nhân nuôi lớn nàng từ nhỏ cũng không nhìn thấu, không ngờ Bắc Cung Hàm Ngọc lại liếc mắt nói ra.
Nhìn thấy phản ứng của nàng, Bắc Cung Hàm Ngọc biết suy đoán của mình là đúng, nàng chậm rãi lắc đầu:
“Tiểu Công Chúa ngươi lo lắng dư thừa!”
“Đối với chàng, mỗi nữ nhân đều chiếm vị trí độc nhất vô nhị trong lòng, tất cả đều quan trọng như nhau, chàng có thể vì bất kỳ ai mà liều mạng!”
“Không phải vô duyên vô cớ mà tất cả nữ nhân sau khi thuộc về chàng đều khăng khăng một mực!”
Nữ Hoàng tựa lưng vào bảo tọa, câu nói của Bắc Cung Hàm Ngọc không ngừng vang lên trong đầu…
“Thật vậy phải không…”
…
“Thương Lan, Tam Nương…chúng ta xuất phát!”
Thu hồi sự tà mị phóng túng, Lạc Nam nghiêm nghị lạnh lùng.
“Thiếp chờ lâu rồi!” Âu Dương Thương Lan khoanh tay trước ngực hưng phấn đáp.
“Không dùng Ma Lực, chỉ bằng vào đôi tay này sẽ nghiền nát tất cả!” Võ Tam Nương chiến ý phun trào.
Phỏng Thiên Kính hóa thành Mặt Nạ Thiên Diện, Võ Tam Nương tiếp nhận mang vào.
Bởi vì từng xuất chiến ở Ma Giới, nàng cần phải che mặt trong lần hành động này.
“Thiên Cơ Bảng, ta muốn tin tức về vị trí của những Ma Tu tìm đến Tiên Giới lấy mạng ta vì cái giá 1 tỷ Tru Tiên Điểm!”
Mở ra Hệ Thống, Lạc Nam hạ lệnh cho Thiên Cơ Bảng.
“KENG, dò xét thành công, tiêu hao 320 tỷ Điểm Danh Vọng, có tất cả 423 cá nhân, thế lực và tổ chức!”
Thiên Cơ Bảng dò xét thành công, hàng loạt tin tức hiện ra trong mắt Lạc Nam…
“Săn Ma Điện…các ngươi giỏi lắm!” Lạc Nam nở nụ cười lạnh lùng.
Ngày bình thường, đám Săn Ma Điện đánh hơi Ma Lực như chó thấy mồi, rống trống khua chiên săn giết bất kỳ kẻ nào có liên quan đến chữ “Ma” ở Tiên Giới.
Ấy vậy mà hiện tại, có tận 423 tồn tại từ Ma Giới lẻn vào Tiên Giới vì cái mạng của hắn thì Săn Ma Điện lại ngó lơ.
Rõ ràng là muốn mượn tay đám Ma Tu này làm thịt hắn, nên mắt nhắm mắt mở cho bọn chúng tự do hành động.
Số lượng 423 tuy không nhiều, nhưng tất cả đều là Ma Đế trở lên, lại dám từ tận Ma Giới chạy sang Tiên Giới tìm hắn gây sự, Lạc Nam làm sao không phẫn nộ?
Còn Tru Tiên Điện dám dùng 1 tỷ treo giá cái đầu của hắn, Lạc Nam cũng ghi nhớ trong lòng, sớm muộn sẽ tìm bọn chúng tính sổ.
“Phu quân, chúng ta có cần bí mật hành động?” Âu Dương Thương Lan khẽ hỏi.
“Không cần!” Lạc Nam nở nụ cười quả quyết:
“Thế lực của chúng ta hiện tại tuy chưa dám nói mạnh nhất, nhưng cũng dần bước chân vào hàng ngũ đứng đầu!”
“Lần này công khai càn quét như lời cảnh cáo toàn vũ trụ!”
“Đường đường chính chính!”
Ánh mắt Âu Dương Thương Lan cùng Võ Tam Nương đồng loạt sáng lên, đồng thanh nói tốt.
Lạc Nam phất tay.
NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO…
Cửu Long gầm thét, chấn động cửu tiêu.
Toàn bộ tu sĩ Côn Lôn Giới ngẩng đầu kinh hãi, chứng kiến Bá Vũ Điện lại hàng lâm.
Chín con Kim Cương Thiên Long oai phong lẫm liệt lôi kéo Bá Vũ Điện, hướng về bên ngoài vũ trụ xuất phát.
Lạc Nam mang theo hai vị thê tử bay lên Bá Vũ Điện, ngửa đầu tuyên bố:
“Đầu Lạc Nam ta ở đây, kẻ nào có hứng thú 1 tỷ Tru Tiên Điểm thì mau đến lấy!”
Trong ánh mắt cuồng nhiệt và sùng bái của vô số người, Bá Vũ Điện bá đạo xuyên thấu hư không, chỉ để lại thanh âm cuồn cuộn như sấm.
Đế Thiên Côn Lôn nhiệt huyết sôi trào.
Bởi tất cả bọn hắn biết rằng, Thiếu Chủ đã tự mình thân chinh, chỉ mang theo hai vị thê tử đối kháng toàn bộ kẻ địch đến từ Ma Giới.
Không…Thiếu Chủ chưa hề nói là kẻ địch đến từ Ma Giới, mà chỉ nói bất kỳ kẻ nào muốn đầu của hắn đều được nghênh chiến.
Không phân biệt Tiên hay Ma, chỉ cần là kẻ thù…cứ việc tìm đến!
Hành động khí phách ngạo nghễ như vậy, từ cổ chí kim có được bao nhiêu?
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Côn Lôn Giới chiến ý bùng nổ, muốn dõi theo tin tức lần thân chinh này của Lạc Nam.
Cùng thời điểm, hàng loạt cường giả tu vi Tiên Đế trở lên của Côn Lôn Đế Thiên quyết định rời giới, mang theo sát cơ ngập trời.
Bọn hắn đều là những người hâm mộ cuồng nhiệt của Lạc Nam, muốn trợ giúp hắn một phần sức mọn, tiêu diệt những kẻ địch lâu la tôm tép, để khỏi mất thời gian thiếu chủ và hai vị thiếu phu nhân tự mình động thủ.
Như nhận ra nguyện vọng của những người này, bên trên bảng nhiệm vụ của Côn Lôn Giới lập tức xuất hiện hàng loạt nhiệm vụ mới.
Ở mỗi nhiệm vụ sẽ cung cấp vị trí, tu vi và ưu nhược điểm của các sát thủ Ma Tu, để tu sĩ Côn Lôn có thể tiếp nhận và lấy đầu bọn chúng, phần thưởng nhận được rất là phong phú.
Hiển nhiên chính là Nữ Hoàng và Côn Lôn Lão Nhân thiết lập.
Bế quan tu luyện là tốt, nhưng va chạm chiến đấu cũng là cần thiết.
Nhân cơ hội này, Côn Lôn Giới lần đầu hiển lộ quyết tâm lộ ra nanh vuốt trước cường địch.
Một tràng gió tanh mưa máu chính thức bắt đầu!
…
Chúc cả nhà ngủ ngon <3
...
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ :D
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Paypal: [email protected]
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
/2381
|