Tất cả đều đã phục hồi thương thế, tam nữ Ngọc La Yên cũng được Lạc Nam thu trở về Linh Giới Châu, thực lực của các nàng không tiện hành tẩu bên trong Mê Linh Sâm Lâm.
Phất tay thu hồi Không Gian Đỉnh, bên cạnh Lạc Nam còn lại mẫu thân, Thủy Triều Tịch và Dạ Thanh Thu.
Nhìn theo cái đỉnh biến mất, Dạ Thanh Thu hiếu kỳ chớp chớp mắt: “Thứ này của ngươi là gì? vậy mà có thể chứa đựng Dị Không Gian cường đại, tự hình thành đỉnh, nhìn qua rất thần kỳ, bất quá lại không giống như Pháp Bảo?”
Kiến thức Dạ Thánh Nữ của Tu La Giáo quả nhiên không tầm thường, vậy mà có thể đánh hơi được Không Gian Đỉnh không phải là pháp bảo.
“Nó là thứ do công pháp của ta tạo ra.” Lạc Nam lựa lời nói:
“Tối đa có thể thu nạp 10 loại Dị Không Gian.”
Hắn đương nhiên là đánh lừa nàng, các đỉnh có thể vô hạn thu nạp thiên địa dị vật và vĩnh hằng thuộc tính, nhưng như vậy thì quá mức nghịch thiên, vì vậy cứ đặt ra một giới hạn cho nó…nghe qua sẽ cảm thấy độ nguy hiểm giảm đi nhiều.
“Thì ra là thế, xem ra là một loại công pháp khá giống với Thất Thập Chân Công của đám người Thất Thập Tông tu luyện.” Dạ Thanh Thu vuốt vuốt cằm, việc đồ đệ của Thiên Cơ Lâu Chủ như Lạc Nam sở hữu Chí Tôn Cấp Công Pháp cũng không mang tính bất ngờ.
Lạc Nam âm thầm cười cười, Thất Thập Chân Công tối đa chỉ thu phục được 70 loại thiên địa dị vật và 7 loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính, so với khả năng luyện hóa vô hạn của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh giống như so đá vụn với kim cương vậy, chưa kể đó chỉ là công năng của một tầng bên trong Cấm Kỵ Công Pháp mà thôi.
Đây cũng là lý do hắn từng hùng hồn tuyên bố một ngày nào đó Thất Thập Tông phải cam tâm tình nguyện gả Lôi Giai Nghi cho mình.
“Cẩn thận, có kẻ đến gần!” Ninh Vô Song ánh mắt lấp lóe nói.
Mà Dạ Thanh Thu và Thủy Triều Tịch cũng đã làm ra đề phòng.
Lạc Nam âm thầm buồn bực, trực giác của Thánh Đế đúng là bén nhạy đến đáng sợ, hắn còn chưa cảm ứng được gì.
Quả nhiên vài giây sau Lạc Nam cũng phát giác được không gian lân cận phát sinh rung động.
Không gian trước mắt xuất hiện một cái khe, dường như đối phương không có địch ý nên vẫn giữ khoảng cách nhất định với nhóm người, chứng tỏ không phải đột ngột tập kích.
Từ trong khe nứt không gian, một thân ảnh nhỏ nhắn nhảy nhảy chui ra, đó là tiểu cô nương với hai cái bím tóc trên đầu, dáng vẻ xinh xắn đáng yêu như búp bê sứ, đôi mắt to tròn linh động hoạt bát.
Vừa nhìn thấy nha đầu này, trong đầu Lạc Nam liền nhảy số ra thân phận của nàng.
Độn Không Thố, một con thỏ với khả năng nhảy vọt trong không gian, tốc độ cực kỳ kinh khủng, thậm chí còn có thể mở ra không gian thông đạo mang theo người khác.
Lạc Nam âm thầm đề phòng, bởi vì tiểu nha đầu Độn Không Thố này là hậu bối của một vị Thánh Yêu Đế Viên Mãn bên trong Mê Linh Sâm Lâm.
Tiêu tốn 20 vạn Điểm Danh Vọng, hắn có được tất cả tình báo bên trong Mê Linh Sâm Lâm, bao gồm từng nhân vật và nội tình của bọn hắn.
“Tiểu muội muội, có chuyện gì không?” Ninh Vô Song cẩn trọng hỏi.
Các nàng cũng không vì dáng vẻ đáng yêu của tiểu cô nương mà xem thường, ngược lại càng thêm đề phòng hoàn cảnh xung quanh.
“Hì hì, các vị đừng lo lắng, trưởng bối trong nhà muốn Tiểu Thố mời các vị đến làm khách một chuyến mà thôi.” Tiểu cô nương cười hì hì thân mật đáp.
“Chúng ta từ chối!” Lạc Nam lập tức nói luôn.
Mê Linh Sâm Lâm này qua vô vàn năm tháng lắng đọng vẫn kịp thời sản sinh một vị cường giả cấp Chí Tôn.
Tuy lời nguyền năm đó khiến tất cả sinh linh trong Mê Linh Sâm Lâm không thể ra ngoài, nhưng đây chính là một Chí Tôn Thế Lực hàng thật giá thật.
Lạc Nam rất muốn kết minh với Mê Linh Sâm Lâm không hề giả, nhưng hắn thừa hiểu chỉ khi nào mình có đủ tư cách, thực lực đôi bên tương xứng mới có thể ngồi cùng bàn đàm phán.
Không cần bên phe mình có được Chí Tôn, chỉ cần có thủ đoạn khiến Chí Tôn kiêng dè là được.
Bằng không lấy tư cách gì?
Thế đạo này vốn là thực lực vi tôn, không có đủ thực lực mà muốn cường giả tôn trọng, đối xử ngang hàng chỉ là trò cười.
Vậy nên hắn tạm thời từ chối gặp mặt với cao tầng của Mê Linh Sâm Lâm, chờ khi nào có đủ khả năng rồi quay lại cũng không muộn.
“Các vị sao lại như vậy? trưởng bối nhà ta chỉ có ý tốt mà thôi.” Tiểu Thố bất mãn hai tay chống nạnh, nhảy cà tưng cà tưng tại chỗ nói:
“Tin tưởng đây chỉ là chuyện có lợi với các vị.”
Lạc Nam đang muốn tiếp tục lắc đầu, chợt cảm thấy nơi lồng ngực của mình nóng lên dữ dội.
Hắn vội vàng kéo áo ra xem, chỉ thấy giữa lồng ngực săn chắc có một cái ấn ký hình giọt nước đang phát sáng, càng ngày càng sáng.
Tình huống của hắn liền khiến mấy nữ nhân chú ý.
Các nàng còn chưa kịp tò mò, một thanh âm thanh lãnh đã hàng lâm mà xuống:
“Tiểu tử, rốt cuộc tìm được ngươi!”
Chỉ trong nháy mắt, trước mặt liền vô thanh vô tức xuất hiện một kẻ mặc áo choàng đen.
Tròng mắt Ninh Vô Song, Dạ Thanh Thu, Thủy Triều Tịch cùng lúc co rụt lại, lấy ra vũ khí nắm chặt trong tay, cực kỳ kiêng kỵ nhìn lấy đối phương.
Mặc dù kẻ khoác áo choàng này không để lộ bất kỳ khí tức nào, càng không hở ra dù chỉ là một tia uy thế, nhưng lại khiến các nàng như lâm đại địch.
Bởi vì khi đối phương xuất hiện, các nàng gần như không hề phát giác được, dù cho đối phương đã chủ động lên tiếng nhưng vẫn như đã sớm tồn tại ở nơi đó vậy.
Điều này chứng tỏ thực lực của đối phương vượt xa các nàng.
Mà các nàng vừa liên thủ giết chết Thánh Đế Viên Mãn, vậy người có thực lực vượt xa các nàng chỉ có thể là Chí Tôn.
Lạc Nam xém chút vui vẻ đến ngất đi, vội vàng nhảy dựng lên giang tay ra:
“Bích Tiêu tiền bối, ôm một cái!”
“Cút!” Người khoác áo choàng chỉ khẽ mở miệng, Lạc Nam liền cảm giác như bị trọng pháo oanh tạc bay ngược trở về.
“Các hạ là nhân vật nào?” Dạ Thanh Thu, Ninh Vô Song, Thủy Triều Tịch nghiêm túc nhìn chằm chằm, đem Lạc Nam bảo hộ ra phía sau.
Lạc Nam vội vàng đứng lên giải thích: “Đừng lo lắng, đây là Bích Tiêu Nương Nương, một vị cố nhân của sư phụ ta.”
Nghe hắn nói như vậy mấy nữ cũng vô thức thở lỏng, hiểu lầm sư phụ hắn nói là Thiên Cơ Lâu Chủ, nhận biết nhân vật cường đại như vậy cũng bình thường.
Mà Bích Tiêu cũng lười mở miệng nói nhảm, nàng vừa căn cứ vào ấn ký hình giọt nước lưu lại giữa lòng ngực Lạc Nam tìm đến tận chỗ, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề:
“Ta đến nhận đồ đệ, mang các nàng giao ra!”
“Không vội, không vội…trước hết nhờ Nương Nương giúp ta một chút chuyện.” Lạc Nam cười hì hì, hướng về phía Tiểu Thố nói:
“Dẫn đường đi! chúng ta sẳn sàng diện kiến trưởng bối của ngươi.”
Đùa sao? bắp đùi to tìm đến tận cửa, vì sao không nhân cơ hội ôm lấy? cơ hội ngàn năm có một mà.
“Tốt nha.” Tiểu Thố nhu nhuận gật gật đầu, mặc dù nàng không biết Bích Tiêu là ai, bất quá nhiệm vụ là mời Lạc Nam mấy người đến nhà làm khách, mà Bích Tiêu hình như là người quen của Lạc Nam, vì vậy cũng không thắc mắc gì.
“Ngươi định lợi dụng ta?” Bích Tiêu thân là cường giả Chí Tôn, làm sao không nhận ra chút ý đồ của Lạc Nam, có chút nhíu mày nhìn lấy hắn.
“Nào có lợi dụng gì đâu, chỉ cần Nương Nương im lặng đứng bên cạnh là được, sẽ không mất quá nhiều thời gian của người đâu.” Lạc Nam truyền âm, giọng điệu mang theo một tia chân thành.
Bích Tiêu âm thầm hừ lạnh, bất quá vẫn không nói thêm lời nào, nàng đương nhiên sẽ không tiết kiệm chút thời gian.
Ninh Vô Song, Dạ Thanh Thu, Thủy Triều Tịch không hiểu nổi Lạc Nam muốn làm gì, bất quá các nàng biết hắn là người có lý trí, sẽ không làm ra hành vi ngu xuẩn, vì vậy cũng im lặng đi theo.
Rất nhanh, mấy người đã được Tiểu Thố dẫn vào sâu trong Mê Linh Sâm Lâm.
Ở tại nơi này, một gốc cổ thụ đen kịch khổng lồ đang tọa lạc.
Tán cây của nó bao phủ khắp ngõ ngách Mê Linh Sâm Lâm, rể cây như những con rồng khổng lồ bám trụ sâu dưới đất, thân cây sừng sững như núi, cổ lão xa xưa.
Bên dưới gốc cây là nhiều loại kiến trúc khác biệt nhau được dựng lên, bên trong các kiến trúc đều có Yêu Tộc cường giả lợi hại trú ngụ.
Tiểu Thố dẫn nhóm người Lạc Nam đi vào một trong các kiến trúc tại nơi này.
Chỉ thấy trong phòng khách có một ông lão đã ngồi đợi sẳn, bề ngoài già nua, thân thể gầy gò, lưng hơi còng, tay chống gậy.
“Gặp qua chư vị, mời ngồi!” Ông lão nhìn thoáng qua mấy người, mỉm cười hòa ái chỉ xuống các bảo tọa đặt bên cạnh, Tiểu Thố liền ngoan ngoãn châm trà rót nước.
Lạc Nam kéo ghế cho mấy nữ nhân ngồi trước, sau đó mới đến lượt hắn đặt mông xuống, mỉm cười chắp tay nói:
“Gặp qua Vũ Kim tiền bối!”
“Ồ, ngươi vậy mà nhận thức lão phu?” Lão già hơi có hút kinh ngạc mở miệng.
Trước đó ông ta chỉ chú ý đến những người có thực lực như Ninh Vô Song và người thần bí như Bích Tiêu, còn Lạc Nam chỉ là một Đại Thánh nên cũng không quá bận tâm.
Nào ngờ tên này vừa mở miệng đã gọi trúng tên của ông ta, phải biết rằng bao lâu rồi ông ta chưa xuất thế đấy.
“Vũ Kim tiền bối, từng là Đại Quản Sự của Bách Yêu Cung, bản thể là Kim Huyền Long Quy, ngưỡng mộ đại danh đã lâu vậy.” Lạc Nam ra vẻ nguy hiểm cười tà.
Kim Huyền Long Quy, đây là Thần Thú lai giữa Kim Long và Huyền Vũ, không phải Long Quy bình thường, cực kỳ cường đại.
“Xem ra tiểu hữu hiểu rất nhiều về Mê Linh Sâm Lâm này…” Vũ Kim trầm ổn vuốt vuốt râu.
Ninh Vô Song, Dạ Thanh Thu mấy nàng biết Lạc Nam là đồ đệ của Thiên Cơ Lâu Chủ, nắm giữ tình báo của Mê Linh Sâm Lâm là chuyện bình thường, bất quá các nàng muốn biết ý đồ của hắn là gì, kiên nhẫn ở cạnh lắng nghe.
“Ta chẳng những hiểu rõ về Mê Linh Sâm Lâm, ta còn biết ý đồ mà tiền bối mời chúng ta đến.” Lạc Nam nhấp một ngụm trà.
“Ồ, tiểu hữu nói thử xem sao.” Vũ Kim híp mắt lại.
“Mặc dù chúng ta ở trong Không Gian Đỉnh chiến đấu, tình cảnh sẽ không thể quan sát từ bên ngoài, nhưng tin chắc tiền bối đã chú ý đến hai tên Sát Long Vệ có vào mà không có ra, khả năng bọn chúng đã bị chúng ta làm thịt.” Lạc Nam chậm rãi nói:
“Tiền bối thấy chúng ta có thực lực giải quyết hai tên Yêu Thánh Đế hàng đầu, liền hiểu chúng ta cũng là người có bối cảnh, ở bên ngoài cũng là nhân vật làm đại sự, nên muốn cùng chúng ta làm giao dịch.”
“Giao dịch gì?” Vũ Kim trong lòng siết chặt, lần đầu tiên có cảm giác khó chịu khi giao tiếp với một Đại Thánh, cái cảm giác bị đối phương nắm bắt suy nghĩ của mình thực sự không thoải mái.
“Để ta đoán xem, tiền bối sẽ nhờ chúng ta tìm kiếm chín loại huyết mạch Thần Thú Biến Dị khác nhau, mang về cho ngươi đúng không?” Lạc Nam cười tủm tỉm, thái độ tự nhiên, đảo khách thành chủ:
“Nếu thật sự chúng ta có năng lực làm điều đó, ngươi lại tiếp tục nhờ chúng ta tìm một người trên thân sở hữu chín loại lực lượng khác nhau của chín loại Thần Thú biến dị tương ứng?”
“Ngươi rốt cuộc là kẻ nào?” Vũ Kim đứng lên, thở hổn hển nhìn lấy Lạc Nam, không còn chút bình tĩnh như lúc đầu.
Thủy Triều Tịch cùng Dạ Thanh Thu liếc mắt nhìn nhau, tò mò không hiểu lão già Vũ Kim cần tìm mấy thứ đồ như vậy để làm gì, thật sự cực kỳ khó khăn, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Mặc dù là Thánh Nữ của Tu La Giáo nhưng vẫn có những bí sử mà Dạ Thanh Thu không hề hay biết, đặc biệt là nội tình của Mê Linh Sâm Lâm.
Chỉ có Ninh Vô Song là như có điều suy nghĩ nhìn Lạc Nam, những thứ kia đối với người khác thì khó khăn như lên trời, nhưng đối với nhi tử của nàng hình như cũng có thể a…
Bích Tiêu thì như tượng gỗ, ngồi lặng yên bất động từ đầu đến cuối.
“Ta là người mang theo thành ý tiến đến nơi này.” Lạc Nam nghiêm chỉnh nhìn Vũ Kim, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề:
“Ta cũng là người mà các vị luôn chờ đợi, là kẻ có khả năng giúp các vị ấp nở quả trứng kia.”
Hắn vừa dứt lời, không gian bên cạnh Vũ Kim dậy sống dữ dội.
Theo sau đó, bảy đại thân ảnh hàng lâm, tất cả đều là Yêu Thánh Đế Hậu Kỳ cho đến Viên Mãn, ánh mắt trịnh trọng khóa chặt lấy hắn và chúng nữ.
Cùng với Kim Vũ, bọn họ là Bát Đại Trưởng Lão hiện tại của Mê Linh Sâm Lâm, thực lực kinh khủng.
Bí mật về quả trứng kia là quá lớn đối với Mê Linh Sâm Lâm, ngay cả những kẻ từng liên thủ tiêu diệt Bách Yêu Cung năm đó cũng không biết đến sự tồn tại của nó.
Nhưng kẻ trước mặt này lại có thể lập tức nói ra về chuyện quả trứng, điều này trực tiếp khiến cao tầng Mê Linh Sâm Lâm bị kinh động, lập tức giương cung bạc kiếm nhìn về phía Lạc Nam.
Nếu nhận ra một tia nguy hiểm nào, toàn bộ bọn họ sẽ động thủ.
Bởi vì trong quá khứ, khi đưa ra lời nguyền Mê Linh Sâm Lâm chỉ được phép xuất thế khi người mang Cửu Yêu Quy Nhất Thể một lần nữa tái hiện thế gian, những kẻ thiết lập lời nguyền tin tưởng rằng loại thể chất như Cửu Yêu Quy Nhất Thể chắc chắn lại không tồn tại cái thứ hai.
Nào ngờ Cửu Yêu Chí Tôn đã sớm chuẩn bị ác chủ bài, không biết bằng cách nào lưu lại một quả trứng hậu duệ sở hữu Cửu Yêu Quy Nhất Thể.
Nếu để những kẻ bên ngoài biết được chuyện này, chắc chắn sẽ bằng mọi giá phá hủy quả trứng, đoạn tuyệt đường lui của Mê Linh Sâm Lâm, hoặc là có những kẻ dụng tâm bất chính, muốn đoạt lấy Cửu Yêu Quy Nhất Thể.
Thế nên hiện tại nếu Lạc Nam không đưa ra một câu trả lời thỏa đáng, toàn bộ Mê Linh Sâm Lâm sẽ toàn lực tru sát hắn, không để hắn mang theo bí mật rời đi.
Lạc Nam không để tâm đến biểu hiện của Bát Đại Trưởng Lão thực lực hùng hậu, hiện tại bên cạnh ta có Chí Tôn, các ngươi chưa đủ tư cách thương lượng đại sự, hắc hắc.
Nghĩ đến đây, hắn hướng về phía gốc cổ thụ đen kịch cổ lão và âm u bên ngoài, chắp tay hành lễ, cung kính nói:
“Bồ Ma Thụ tiền bối, tiểu tử mang theo thành ý đến nơi này, muốn cùng Mê Linh Sâm Lâm kết làm đồng minh!”
…
Chúc cả nhà trưa thứ bảy vui vẻ <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:
- Số TK: 1809205083252 - Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn
Phất tay thu hồi Không Gian Đỉnh, bên cạnh Lạc Nam còn lại mẫu thân, Thủy Triều Tịch và Dạ Thanh Thu.
Nhìn theo cái đỉnh biến mất, Dạ Thanh Thu hiếu kỳ chớp chớp mắt: “Thứ này của ngươi là gì? vậy mà có thể chứa đựng Dị Không Gian cường đại, tự hình thành đỉnh, nhìn qua rất thần kỳ, bất quá lại không giống như Pháp Bảo?”
Kiến thức Dạ Thánh Nữ của Tu La Giáo quả nhiên không tầm thường, vậy mà có thể đánh hơi được Không Gian Đỉnh không phải là pháp bảo.
“Nó là thứ do công pháp của ta tạo ra.” Lạc Nam lựa lời nói:
“Tối đa có thể thu nạp 10 loại Dị Không Gian.”
Hắn đương nhiên là đánh lừa nàng, các đỉnh có thể vô hạn thu nạp thiên địa dị vật và vĩnh hằng thuộc tính, nhưng như vậy thì quá mức nghịch thiên, vì vậy cứ đặt ra một giới hạn cho nó…nghe qua sẽ cảm thấy độ nguy hiểm giảm đi nhiều.
“Thì ra là thế, xem ra là một loại công pháp khá giống với Thất Thập Chân Công của đám người Thất Thập Tông tu luyện.” Dạ Thanh Thu vuốt vuốt cằm, việc đồ đệ của Thiên Cơ Lâu Chủ như Lạc Nam sở hữu Chí Tôn Cấp Công Pháp cũng không mang tính bất ngờ.
Lạc Nam âm thầm cười cười, Thất Thập Chân Công tối đa chỉ thu phục được 70 loại thiên địa dị vật và 7 loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính, so với khả năng luyện hóa vô hạn của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh giống như so đá vụn với kim cương vậy, chưa kể đó chỉ là công năng của một tầng bên trong Cấm Kỵ Công Pháp mà thôi.
Đây cũng là lý do hắn từng hùng hồn tuyên bố một ngày nào đó Thất Thập Tông phải cam tâm tình nguyện gả Lôi Giai Nghi cho mình.
“Cẩn thận, có kẻ đến gần!” Ninh Vô Song ánh mắt lấp lóe nói.
Mà Dạ Thanh Thu và Thủy Triều Tịch cũng đã làm ra đề phòng.
Lạc Nam âm thầm buồn bực, trực giác của Thánh Đế đúng là bén nhạy đến đáng sợ, hắn còn chưa cảm ứng được gì.
Quả nhiên vài giây sau Lạc Nam cũng phát giác được không gian lân cận phát sinh rung động.
Không gian trước mắt xuất hiện một cái khe, dường như đối phương không có địch ý nên vẫn giữ khoảng cách nhất định với nhóm người, chứng tỏ không phải đột ngột tập kích.
Từ trong khe nứt không gian, một thân ảnh nhỏ nhắn nhảy nhảy chui ra, đó là tiểu cô nương với hai cái bím tóc trên đầu, dáng vẻ xinh xắn đáng yêu như búp bê sứ, đôi mắt to tròn linh động hoạt bát.
Vừa nhìn thấy nha đầu này, trong đầu Lạc Nam liền nhảy số ra thân phận của nàng.
Độn Không Thố, một con thỏ với khả năng nhảy vọt trong không gian, tốc độ cực kỳ kinh khủng, thậm chí còn có thể mở ra không gian thông đạo mang theo người khác.
Lạc Nam âm thầm đề phòng, bởi vì tiểu nha đầu Độn Không Thố này là hậu bối của một vị Thánh Yêu Đế Viên Mãn bên trong Mê Linh Sâm Lâm.
Tiêu tốn 20 vạn Điểm Danh Vọng, hắn có được tất cả tình báo bên trong Mê Linh Sâm Lâm, bao gồm từng nhân vật và nội tình của bọn hắn.
“Tiểu muội muội, có chuyện gì không?” Ninh Vô Song cẩn trọng hỏi.
Các nàng cũng không vì dáng vẻ đáng yêu của tiểu cô nương mà xem thường, ngược lại càng thêm đề phòng hoàn cảnh xung quanh.
“Hì hì, các vị đừng lo lắng, trưởng bối trong nhà muốn Tiểu Thố mời các vị đến làm khách một chuyến mà thôi.” Tiểu cô nương cười hì hì thân mật đáp.
“Chúng ta từ chối!” Lạc Nam lập tức nói luôn.
Mê Linh Sâm Lâm này qua vô vàn năm tháng lắng đọng vẫn kịp thời sản sinh một vị cường giả cấp Chí Tôn.
Tuy lời nguyền năm đó khiến tất cả sinh linh trong Mê Linh Sâm Lâm không thể ra ngoài, nhưng đây chính là một Chí Tôn Thế Lực hàng thật giá thật.
Lạc Nam rất muốn kết minh với Mê Linh Sâm Lâm không hề giả, nhưng hắn thừa hiểu chỉ khi nào mình có đủ tư cách, thực lực đôi bên tương xứng mới có thể ngồi cùng bàn đàm phán.
Không cần bên phe mình có được Chí Tôn, chỉ cần có thủ đoạn khiến Chí Tôn kiêng dè là được.
Bằng không lấy tư cách gì?
Thế đạo này vốn là thực lực vi tôn, không có đủ thực lực mà muốn cường giả tôn trọng, đối xử ngang hàng chỉ là trò cười.
Vậy nên hắn tạm thời từ chối gặp mặt với cao tầng của Mê Linh Sâm Lâm, chờ khi nào có đủ khả năng rồi quay lại cũng không muộn.
“Các vị sao lại như vậy? trưởng bối nhà ta chỉ có ý tốt mà thôi.” Tiểu Thố bất mãn hai tay chống nạnh, nhảy cà tưng cà tưng tại chỗ nói:
“Tin tưởng đây chỉ là chuyện có lợi với các vị.”
Lạc Nam đang muốn tiếp tục lắc đầu, chợt cảm thấy nơi lồng ngực của mình nóng lên dữ dội.
Hắn vội vàng kéo áo ra xem, chỉ thấy giữa lồng ngực săn chắc có một cái ấn ký hình giọt nước đang phát sáng, càng ngày càng sáng.
Tình huống của hắn liền khiến mấy nữ nhân chú ý.
Các nàng còn chưa kịp tò mò, một thanh âm thanh lãnh đã hàng lâm mà xuống:
“Tiểu tử, rốt cuộc tìm được ngươi!”
Chỉ trong nháy mắt, trước mặt liền vô thanh vô tức xuất hiện một kẻ mặc áo choàng đen.
Tròng mắt Ninh Vô Song, Dạ Thanh Thu, Thủy Triều Tịch cùng lúc co rụt lại, lấy ra vũ khí nắm chặt trong tay, cực kỳ kiêng kỵ nhìn lấy đối phương.
Mặc dù kẻ khoác áo choàng này không để lộ bất kỳ khí tức nào, càng không hở ra dù chỉ là một tia uy thế, nhưng lại khiến các nàng như lâm đại địch.
Bởi vì khi đối phương xuất hiện, các nàng gần như không hề phát giác được, dù cho đối phương đã chủ động lên tiếng nhưng vẫn như đã sớm tồn tại ở nơi đó vậy.
Điều này chứng tỏ thực lực của đối phương vượt xa các nàng.
Mà các nàng vừa liên thủ giết chết Thánh Đế Viên Mãn, vậy người có thực lực vượt xa các nàng chỉ có thể là Chí Tôn.
Lạc Nam xém chút vui vẻ đến ngất đi, vội vàng nhảy dựng lên giang tay ra:
“Bích Tiêu tiền bối, ôm một cái!”
“Cút!” Người khoác áo choàng chỉ khẽ mở miệng, Lạc Nam liền cảm giác như bị trọng pháo oanh tạc bay ngược trở về.
“Các hạ là nhân vật nào?” Dạ Thanh Thu, Ninh Vô Song, Thủy Triều Tịch nghiêm túc nhìn chằm chằm, đem Lạc Nam bảo hộ ra phía sau.
Lạc Nam vội vàng đứng lên giải thích: “Đừng lo lắng, đây là Bích Tiêu Nương Nương, một vị cố nhân của sư phụ ta.”
Nghe hắn nói như vậy mấy nữ cũng vô thức thở lỏng, hiểu lầm sư phụ hắn nói là Thiên Cơ Lâu Chủ, nhận biết nhân vật cường đại như vậy cũng bình thường.
Mà Bích Tiêu cũng lười mở miệng nói nhảm, nàng vừa căn cứ vào ấn ký hình giọt nước lưu lại giữa lòng ngực Lạc Nam tìm đến tận chỗ, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề:
“Ta đến nhận đồ đệ, mang các nàng giao ra!”
“Không vội, không vội…trước hết nhờ Nương Nương giúp ta một chút chuyện.” Lạc Nam cười hì hì, hướng về phía Tiểu Thố nói:
“Dẫn đường đi! chúng ta sẳn sàng diện kiến trưởng bối của ngươi.”
Đùa sao? bắp đùi to tìm đến tận cửa, vì sao không nhân cơ hội ôm lấy? cơ hội ngàn năm có một mà.
“Tốt nha.” Tiểu Thố nhu nhuận gật gật đầu, mặc dù nàng không biết Bích Tiêu là ai, bất quá nhiệm vụ là mời Lạc Nam mấy người đến nhà làm khách, mà Bích Tiêu hình như là người quen của Lạc Nam, vì vậy cũng không thắc mắc gì.
“Ngươi định lợi dụng ta?” Bích Tiêu thân là cường giả Chí Tôn, làm sao không nhận ra chút ý đồ của Lạc Nam, có chút nhíu mày nhìn lấy hắn.
“Nào có lợi dụng gì đâu, chỉ cần Nương Nương im lặng đứng bên cạnh là được, sẽ không mất quá nhiều thời gian của người đâu.” Lạc Nam truyền âm, giọng điệu mang theo một tia chân thành.
Bích Tiêu âm thầm hừ lạnh, bất quá vẫn không nói thêm lời nào, nàng đương nhiên sẽ không tiết kiệm chút thời gian.
Ninh Vô Song, Dạ Thanh Thu, Thủy Triều Tịch không hiểu nổi Lạc Nam muốn làm gì, bất quá các nàng biết hắn là người có lý trí, sẽ không làm ra hành vi ngu xuẩn, vì vậy cũng im lặng đi theo.
Rất nhanh, mấy người đã được Tiểu Thố dẫn vào sâu trong Mê Linh Sâm Lâm.
Ở tại nơi này, một gốc cổ thụ đen kịch khổng lồ đang tọa lạc.
Tán cây của nó bao phủ khắp ngõ ngách Mê Linh Sâm Lâm, rể cây như những con rồng khổng lồ bám trụ sâu dưới đất, thân cây sừng sững như núi, cổ lão xa xưa.
Bên dưới gốc cây là nhiều loại kiến trúc khác biệt nhau được dựng lên, bên trong các kiến trúc đều có Yêu Tộc cường giả lợi hại trú ngụ.
Tiểu Thố dẫn nhóm người Lạc Nam đi vào một trong các kiến trúc tại nơi này.
Chỉ thấy trong phòng khách có một ông lão đã ngồi đợi sẳn, bề ngoài già nua, thân thể gầy gò, lưng hơi còng, tay chống gậy.
“Gặp qua chư vị, mời ngồi!” Ông lão nhìn thoáng qua mấy người, mỉm cười hòa ái chỉ xuống các bảo tọa đặt bên cạnh, Tiểu Thố liền ngoan ngoãn châm trà rót nước.
Lạc Nam kéo ghế cho mấy nữ nhân ngồi trước, sau đó mới đến lượt hắn đặt mông xuống, mỉm cười chắp tay nói:
“Gặp qua Vũ Kim tiền bối!”
“Ồ, ngươi vậy mà nhận thức lão phu?” Lão già hơi có hút kinh ngạc mở miệng.
Trước đó ông ta chỉ chú ý đến những người có thực lực như Ninh Vô Song và người thần bí như Bích Tiêu, còn Lạc Nam chỉ là một Đại Thánh nên cũng không quá bận tâm.
Nào ngờ tên này vừa mở miệng đã gọi trúng tên của ông ta, phải biết rằng bao lâu rồi ông ta chưa xuất thế đấy.
“Vũ Kim tiền bối, từng là Đại Quản Sự của Bách Yêu Cung, bản thể là Kim Huyền Long Quy, ngưỡng mộ đại danh đã lâu vậy.” Lạc Nam ra vẻ nguy hiểm cười tà.
Kim Huyền Long Quy, đây là Thần Thú lai giữa Kim Long và Huyền Vũ, không phải Long Quy bình thường, cực kỳ cường đại.
“Xem ra tiểu hữu hiểu rất nhiều về Mê Linh Sâm Lâm này…” Vũ Kim trầm ổn vuốt vuốt râu.
Ninh Vô Song, Dạ Thanh Thu mấy nàng biết Lạc Nam là đồ đệ của Thiên Cơ Lâu Chủ, nắm giữ tình báo của Mê Linh Sâm Lâm là chuyện bình thường, bất quá các nàng muốn biết ý đồ của hắn là gì, kiên nhẫn ở cạnh lắng nghe.
“Ta chẳng những hiểu rõ về Mê Linh Sâm Lâm, ta còn biết ý đồ mà tiền bối mời chúng ta đến.” Lạc Nam nhấp một ngụm trà.
“Ồ, tiểu hữu nói thử xem sao.” Vũ Kim híp mắt lại.
“Mặc dù chúng ta ở trong Không Gian Đỉnh chiến đấu, tình cảnh sẽ không thể quan sát từ bên ngoài, nhưng tin chắc tiền bối đã chú ý đến hai tên Sát Long Vệ có vào mà không có ra, khả năng bọn chúng đã bị chúng ta làm thịt.” Lạc Nam chậm rãi nói:
“Tiền bối thấy chúng ta có thực lực giải quyết hai tên Yêu Thánh Đế hàng đầu, liền hiểu chúng ta cũng là người có bối cảnh, ở bên ngoài cũng là nhân vật làm đại sự, nên muốn cùng chúng ta làm giao dịch.”
“Giao dịch gì?” Vũ Kim trong lòng siết chặt, lần đầu tiên có cảm giác khó chịu khi giao tiếp với một Đại Thánh, cái cảm giác bị đối phương nắm bắt suy nghĩ của mình thực sự không thoải mái.
“Để ta đoán xem, tiền bối sẽ nhờ chúng ta tìm kiếm chín loại huyết mạch Thần Thú Biến Dị khác nhau, mang về cho ngươi đúng không?” Lạc Nam cười tủm tỉm, thái độ tự nhiên, đảo khách thành chủ:
“Nếu thật sự chúng ta có năng lực làm điều đó, ngươi lại tiếp tục nhờ chúng ta tìm một người trên thân sở hữu chín loại lực lượng khác nhau của chín loại Thần Thú biến dị tương ứng?”
“Ngươi rốt cuộc là kẻ nào?” Vũ Kim đứng lên, thở hổn hển nhìn lấy Lạc Nam, không còn chút bình tĩnh như lúc đầu.
Thủy Triều Tịch cùng Dạ Thanh Thu liếc mắt nhìn nhau, tò mò không hiểu lão già Vũ Kim cần tìm mấy thứ đồ như vậy để làm gì, thật sự cực kỳ khó khăn, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Mặc dù là Thánh Nữ của Tu La Giáo nhưng vẫn có những bí sử mà Dạ Thanh Thu không hề hay biết, đặc biệt là nội tình của Mê Linh Sâm Lâm.
Chỉ có Ninh Vô Song là như có điều suy nghĩ nhìn Lạc Nam, những thứ kia đối với người khác thì khó khăn như lên trời, nhưng đối với nhi tử của nàng hình như cũng có thể a…
Bích Tiêu thì như tượng gỗ, ngồi lặng yên bất động từ đầu đến cuối.
“Ta là người mang theo thành ý tiến đến nơi này.” Lạc Nam nghiêm chỉnh nhìn Vũ Kim, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề:
“Ta cũng là người mà các vị luôn chờ đợi, là kẻ có khả năng giúp các vị ấp nở quả trứng kia.”
Hắn vừa dứt lời, không gian bên cạnh Vũ Kim dậy sống dữ dội.
Theo sau đó, bảy đại thân ảnh hàng lâm, tất cả đều là Yêu Thánh Đế Hậu Kỳ cho đến Viên Mãn, ánh mắt trịnh trọng khóa chặt lấy hắn và chúng nữ.
Cùng với Kim Vũ, bọn họ là Bát Đại Trưởng Lão hiện tại của Mê Linh Sâm Lâm, thực lực kinh khủng.
Bí mật về quả trứng kia là quá lớn đối với Mê Linh Sâm Lâm, ngay cả những kẻ từng liên thủ tiêu diệt Bách Yêu Cung năm đó cũng không biết đến sự tồn tại của nó.
Nhưng kẻ trước mặt này lại có thể lập tức nói ra về chuyện quả trứng, điều này trực tiếp khiến cao tầng Mê Linh Sâm Lâm bị kinh động, lập tức giương cung bạc kiếm nhìn về phía Lạc Nam.
Nếu nhận ra một tia nguy hiểm nào, toàn bộ bọn họ sẽ động thủ.
Bởi vì trong quá khứ, khi đưa ra lời nguyền Mê Linh Sâm Lâm chỉ được phép xuất thế khi người mang Cửu Yêu Quy Nhất Thể một lần nữa tái hiện thế gian, những kẻ thiết lập lời nguyền tin tưởng rằng loại thể chất như Cửu Yêu Quy Nhất Thể chắc chắn lại không tồn tại cái thứ hai.
Nào ngờ Cửu Yêu Chí Tôn đã sớm chuẩn bị ác chủ bài, không biết bằng cách nào lưu lại một quả trứng hậu duệ sở hữu Cửu Yêu Quy Nhất Thể.
Nếu để những kẻ bên ngoài biết được chuyện này, chắc chắn sẽ bằng mọi giá phá hủy quả trứng, đoạn tuyệt đường lui của Mê Linh Sâm Lâm, hoặc là có những kẻ dụng tâm bất chính, muốn đoạt lấy Cửu Yêu Quy Nhất Thể.
Thế nên hiện tại nếu Lạc Nam không đưa ra một câu trả lời thỏa đáng, toàn bộ Mê Linh Sâm Lâm sẽ toàn lực tru sát hắn, không để hắn mang theo bí mật rời đi.
Lạc Nam không để tâm đến biểu hiện của Bát Đại Trưởng Lão thực lực hùng hậu, hiện tại bên cạnh ta có Chí Tôn, các ngươi chưa đủ tư cách thương lượng đại sự, hắc hắc.
Nghĩ đến đây, hắn hướng về phía gốc cổ thụ đen kịch cổ lão và âm u bên ngoài, chắp tay hành lễ, cung kính nói:
“Bồ Ma Thụ tiền bối, tiểu tử mang theo thành ý đến nơi này, muốn cùng Mê Linh Sâm Lâm kết làm đồng minh!”
…
Chúc cả nhà trưa thứ bảy vui vẻ <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:
- Số TK: 1809205083252 - Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn
/2381
|