Con Đường Bá Chủ Full

Chương 2075 - Tranh đoạt tú cầu

/2381


“Là hắn sao? Nhìn tuổi tác có vẻ không quá lớn nhưng kiến thức tương đối bất phàm, có thể nhận ra lão đầu kia không phải nhân vật tầm thường mà mua vật phẩm của ông ta…”

Một thanh âm êm tai như chim sơn ca, thánh thót du dương, cực kỳ dễ nghe khẽ cất lên.

Bên cạnh tiểu thị nữ, một vị thiếu nữ có dáng vẻ tuổi chừng đôi mươi, thân mặc lục y váy dài, eo thon như liễu, mông vểnh yêu kiều, chân dài như ngọc, nước da như trăng, bầu ngực tròn trịa đầy đặn phập phồng theo từng hơi thở khẽ hé mở đôi môi hồng nhuận mềm mại.

Nàng có một đôi mắt to tròn, đồng tử đen láy hắc bạch phân minh, bên trong ánh mắt có nét lạnh lùng nhưng không thiếu ôn nhu, khí chất thanh lãnh nhưng có nét lương thiện, quả thật rất dễ dàng khiến người đối diện cảm thấy rung động trong lòng.

Điểm nổi bật nhất là trên cổ tay trắng trong như tuyết của nàng có hình xăm một thanh kiếm màu đỏ, hết sức lung linh tinh xảo, chuôi kiếm có điêu khắc họa tiết một con phi cầm xinh đẹp đang bay lượn, thân kiếm là hai chữ Nương Tử như được viết từ bậc thư pháp tông sư, không có khuyết điểm.

Thiếu nữ này đương nhiên là Kiếm Uyên Nhi, tiểu thư của Kiếm Tây Thành, nữ đồ đệ duy nhất của Thành Chủ.

Ngoại trừ danh xưng tiểu thư, có thể gọi nàng là Thiếu Chí Tôn của Kiếm Tây Thành cũng được.

Mà thấy thái độ của tiểu thư nhà mình không mặn không nhạt, trái lại còn có phần khen ngợi nam nhân đáng ghét kia, tiểu thị nữ u oán hừ nói:

“Tiểu thư, mặc kệ hắn có kiến thức như thế nào, hắn cũng là kẻ xem nhẹ ngươi, muốn ngươi chia sẽ hắn với nữ nhân khác, có nên đuổi hắn đi?”

Kiếm Uyên Nhi dở khóc dở cười nhìn lấy thiếp thân thị nữ của mình, không nhanh không chậm nói ra:

“Nói là kén rể, thực chất lần này mục đích chính là tuyển chọn ra chủ nhân xứng đáng của Phu Quân Kiếm mà thôi, cũng không phải ta thật sự sẽ lấy hắn, Tiểu Hoa ngươi quan tâm chuyện hắn có nữ nhân khác làm gì?”

“Nhưng mà Phu Quân Kiếm cũng là một cặp với Nương Tử Kiếm nha, nếu hắn thật sự có thể trở thành chủ nhân của nó, vậy thì quan hệ giữa hai người chắc chắn sẽ rất vi diệu, tương lai thật sự kết thành phu thê thì sao?” Tiểu thị nữ Tiểu Hoa không phục đáp:

“Hơn nữa hành vi của hắn như vậy làm sao xứng với Phu Quân Kiếm?”

Kiếm Uyên Nhi chậm rãi lắc đầu: “Có rất nhiều chuyện thân phận của ngươi không cần phải biết, tóm lại cứ mặc kệ hắn đi.”

“Hơn nữa chắc gì hắn đã vượt qua được tất cả đối thủ?”

Thị nữ Tiểu Hoa gật mạnh đầu tán thành: “Nhất định là như vậy, cái tên đáng ghét đó đã khiến rất nhiều người chướng mắt, kiểu gì cũng sẽ bị vây công.”

Khi chủ tớ hai người đang nói chuyện, một bà lão già nua hiện ra, chắp tay nói:

“Tiểu thư, thời gian đã đến…có nên bắt đầu rồi chứ?”

“Đại trưởng lão.” Kiếm Uyên Nhi hướng bà lão gật đầu:

“Tiến hành đi! Mở ra đại môn.”

Bà lão gật đầu, thân ảnh biến mất.



KẼO KẸT…

Thanh âm đại môn mở ra liền thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.

Ngay lập tức, ánh mắt cả đám trở nên sáng rực và hừng hực lửa, bất quá vẫn cố gắng bình tĩnh, chờ đợi Kiếm Tây Thành phân phó.

Quả nhiên Đại Trưởng Lão bước ra ngoài, không nhanh không chậm mở miệng:

“Mời chư vị vào phủ, lão thân sẽ là người chủ trì đại hội kén rể lần này, đảm bảo không một ai có thể gian lận.”

“Thì ra là Đại Trưởng Lão, hạnh ngộ hạnh ngộ.”

“Đại Trưởng Lão là Thánh Đế Viên Mãn cường giả, kiếm pháp lại thuộc hàng xảo diệu tinh thâm, có người chủ trì thật tốt.”

“Haha, đích thân Đại Trưởng Lão đứng ra chủ trì, dù ta thất bại cũng là một loại vinh hạnh.”

Sau một đợt nịnh nọt đủ kiểu, đám đông lúc này mới ồ ạt xông vào đại môn.

“Không phải Thành Chủ sẽ chủ trì sao?” Lạc Nam có chút tiếc nuối vuốt cằm, cứ tưởng sẽ có cơ hội diện kiến vị Kiếm Chí Tôn mà Nhàn Văn Đạo Sĩ vô cùng kính ngưỡng và đề cao kia.

Rương Đặc Biệt đang ở trong phòng của Thành Chủ, vì vậy hắn cũng muốn gặp Thành Chủ càng sớm càng tốt.

Bất quá hiện tại xem ra còn chưa thể nóng vội được, ngay cả lễ kén rể của đệ tử cũng là do Đại Trưởng Lão chủ trì mà không phải đích thân Thành Chủ đứng ra.

“Chúng ta vào thôi!” Lạc Nam hướng mấy nữ phất tay.

“Mênh mông thật…” Vừa đặt chân vào phủ thành chủ, chúng nữ đã không nhịn được cảm thán.

Cũng giống như những Chí Tôn Thế Lực mà Lạc Nam từng ghé qua, bên trong phủ thành chủ của Kiếm Tây Thành cũng là một vùng không gian riêng biệt, có diện tích không kém một phương đại thế giới, đủ loại kiến trúc nguy nga, lộng lẫy.

Đám người đông đúc tiến vào cũng không thể lắp đầy phiến không gian này, ngược lại cả đám đang đứng tại một khoảng đất trống, tương đối rộng rãi.

ẦM ẦM ẦM ẦM…

Vô cùng đột ngột, mặt đất chấn động dữ dội sau đó nứt ra.

ĐÙNG!

Theo một tiếng nổ tung, từ dưới lòng đất liền mọc lên một ngọn tháp xuyên thấu vân tiêu, từ dưới chân lên đến đỉnh tháp còn cao hơn cả một ngọn núi.

Ánh mắt toàn bộ thanh niên nam tử có mặt ở hiện trường hiện lên từng tia cuồng nhiệt và ái mộ.

Bởi vì bọn hắn đã nhìn thấy, trên đỉnh cao nhất của ngọn tháp, bóng dáng một vị mỹ nhân tinh mỹ tuyệt luân, tay cầm tú cầu đỏ lộng lẫy tròn như quả bóng có kết hoa và họa tiết uyên ương đang nhìn xuống khung cảnh bên dưới này.

Còn ai khác ngoài nhân vật chính của đại lội, tiểu thư Kiếm Uyên Nhi?



Chỉ cần bắt được tú cầu trong tay nàng kia, bọn hắn sẽ vừa có được giai nhân, vừa có được lợi ích khổng lồ.

“Phu quân sướng nhé, chúng ta lại sắp có thêm một vị muội muội xinh đẹp.” Mộc Tử Âm nhìn thân ảnh thướt tha trên đỉnh tháp của Kiếm Uyên Nhi cười khẽ.

“Không tệ, nhan sắc đó đủ tiêu chuẩn gả vào Lạc Gia, cũng không biết nhân cách thế nào.” Băng Lam Tịch nhếch miệng nói.

“Yên tâm đi, phu quân chúng ta dạy dỗ nữ nhân rất tốt, ngỗ nghịch cỡ nào vào tay hắn cũng thành ngoan ngoãn.” Độc Cô Ngạo Tuyết thản nhiên lên tiếng.

Lạc Hà im lặng không nói tiếng nào, đây không phải việc của nàng.

Lạc Nam thì đang lắc đầu cười khổ, trong lòng thầm suy đoán không biết mục đích thật sự của lần kén rể này là gì.

Rõ ràng Kiếm Uyên Nhi là tình nhân trong mộng của vô số người, vừa có bối cảnh, vừa có dung nhan và cả thiên phú, vì sao không tìm một nam nhân tình đầu ý hợp mà lại phải thông qua biện pháp ném tú cầu kén rể?

Nếu Hệ Thống đã đưa ra nhiệm vụ, Lạc Nam tin rằng phía sau chắc chắn ẩn giấu một tầng nguyên nhân khác.

Nhưng dù là mục đích nào đi chăng nữa, hắn buộc phải tham gia kén rể lần này.

Thứ nhất, đây là cơ hội để tiếp cận và thu lấy Rương Đặc Biệt.

Thứ hai là vì hoàn thành nhiệm vụ Hệ Thống đưa ra, không muốn vì nhiệm vụ thất bại mà vô duyên vô cớ đắc tội với Chí Tôn Thế Lực như Kiếm Tây Thành.

Cuối cùng, đây là thời cơ để hắn thu thập Điểm Danh Vọng trở lại.

Sau khi nghèo rớt mồng tơi để tìm hiểu thông tin của hai loại Cổ Ngữ, số Điểm Danh Vọng ít ỏi còn lại của hắn cực kỳ đáng thương.

Một khi không có Điểm Danh Vọng, Thiên Cơ Lâu cũng không thể hoạt động, ý đồ kinh doanh Thiên Cơ ở Kiếm Châu của hắn vạch ra từ đầu xem như đổ sông đổ biển.

Vậy nên chỉ cần hắn có thể lực áp quần hùng, trở thành rể của Kiếm Tây Thành, chắc chắn Điểm Danh Vọng sẽ lại đại tăng.

Lạc Nam quyết định chơi lớn cất đi Tam Nhãn Mặt Nạ, dùng diện mạo thật để thu gặt Điểm Danh Vọng.

Nếu trở thành con rể Kiếm Tây Thành và đồng minh thân thiết của Kiếm Đan Sơn Trang, dù là Vạn Ứng Khang muốn đối phó với hắn cũng phải kiêng dè phần nào.

Nói thật, tuy Lạc Nam rất ghét việc tiếp cận và có được nữ nhân theo kiểu như thế này nhưng vì những nguyên nhân trên hắn không thể từ chối được.

Người trong gia hồ thân bất do kỷ, đôi khi rất nhiều thứ không thể diễn ra theo ý muốn của bản tâm, có nhiều vấn đề không phải bản thân có thể làm chủ, phải học cách chấp nhận và thích nghi mà thôi.

PHẦN PHẬT…

Đại Trưởng Lão bay giữa tòa tháp, cao giọng tuyên bố:

“Quy tắc lần kén rể này cũng cực kỳ đơn giản, tin tưởng các vị ở đây đều là thiên tài, có thể dễ dàng hiểu rõ.”

“Kén rể sẽ lập tức được bắt đầu khi tiểu thư của chúng ta từ trên đỉnh tháp ném tú cầu xuống.”

“Những người tham gia phải bằng vào thực lực của cá nhân tự mình mà tranh đoạt tú cầu, không được phép sử dụng thủ đoạn hộ thân mà trưởng bối ban tặng, càng không được sử dụng ngoại lực như phù chú, trận pháp, khôi lỗi đã chuẩn bị từ trước.”

“Nếu đoạt được tú cầu, việc cần làm đầu tiên là phải mang theo tú cầu đạp xuống mặt đất, sau đó một lần nữa bay lên đỉnh tháp dâng tú cầu vào tay tiểu thư.”

“Xuyên suốt quá trình, Tú Cầu phải nằm ở trên người, không được giấu vào Pháp Bảo hay bất cứ nơi nào.”

“Làm xong tất cả, đó sẽ là con rể của Kiếm Tây Thành.”

“Trong quá trình này, sống chết tự chịu, Kiếm Tây Thành không chịu trách nhiệm bất kể là ngươi có thân phận gì.”

Đại trưởng lão nói đến đây, quét mắt nhìn toàn trường một vòng: “Các vị đã hiểu?”

“Đã hiểu!” Toàn trường gào thét lấy khí thế, nhưng ánh mắt cả đám đã trở nên cực kỳ ngưng trọng, sắc mặt cũng nghiêm nghị không ít.

Quy tắc nghe thì đơn giản, thực chất còn khó hơn lên trời.

Ngọn tháp này tuy cao như một ngọn núi, nhưng với tu vi của những người ở đây muốn từ dưới đất bay lên đỉnh cũng sẽ không mất quá nhiều thời gian, Thánh Tôn triển khai hết tốc lực chỉ tốn khoảng mười giây mà thôi.

Vấn đề nằm ở chỗ, khi ngươi vừa đoạt được tú cầu, ngươi sẽ trở thành đối tượng của toàn bộ chiến trường nhắm vào công kích.

Sẽ có hàng vạn Kiếm Tu nhắm vào ngươi, không để ngươi đặt chân xuống đất rồi lại bay lên đỉnh tháp một cách đơn giản như tưởng tượng.

Mười giây ngắn ngũi đã đủ để một Thánh Tôn chết không biết bao nhiêu lần rồi.

Rõ ràng Kiếm Tây Thành muốn tìm ra một nhân vật có thể lực áp quần hùng đúng nghĩa, bất chấp bị toàn trường công kích cũng có thể thành công mang theo Tú Cầu từ dưới chân tháp lên đến đỉnh tháp cho Kiếm Uyên Nhi.

Lạc Nam trong lòng nở nụ cười, nếu hắn bật Vạn Cổ Bất Hủ Thân, chấp tất cả người ở đây công kích, hắn vẫn có thể lỳ lợm đặt chân lên đỉnh ngọn tháp.

Nhưng lựa chọn phòng thủ như vậy hiệu quả thu gặt Điểm Danh Vọng không lớn, hơn nữa có nguy cơ bại lộ Thể Chất bất khả xâm phạm của mình trước mắt quá đông người.

Vậy nên hắn sẽ lựa chọn phương pháp khác, càng thô bạo càng tốt.

Đã chấp nhận cuộc chơi sinh tử, vậy những kẻ nào không may chết đi cũng đừng trách hắn.

Trái ngược với suy nghĩ muốn một đường đàn áp của Lạc Nam, đã có không ít kẻ mang theo tâm tình ngư ong đắc lợi và ôm một tia may mắn.

Bọn hắn quyết định sẽ yên lặng không tranh đoạt tú cầu, chờ những đối thủ có thực lực cường đại hơn tranh đấu trước, đến khi nào tất cả đều lưỡng bại câu thương mới đến lượt của bọn hắn.

Trong bầu không khí ngưng trọng, mỗi người theo đuổi một phương pháp riêng, đại trưởng lão cao giọng nói:

“Nếu không còn ai thắc mắc hay ý kiến, mời tiểu thư ném cầu!”

Đại trưởng lão vừa dứt lời, tất cả ánh mắt đã đổ dồn lên đỉnh tháp, nơi Kiếm Uyên Nhi đang làm ra động tác chuẩn bị.



“Tiểu thư, ném vào tên đáng ghét ấy đi! Để toàn trường vây công hắn.” Thị nữ Tiểu Hoa vẫn không quên núp bên dưới châm dầu vào lửa.

Đáng tiếc Kiếm Uyên Nhi không thèm để ý đến lời nói của nàng, ngược lại động tác cực kỳ tự nhiên, hai cánh tay thon dài trắng nõn duỗi ra, một cách ngẫu nhiên tung tú cầu lên cao mà không nhắm vào bất kỳ người nào cả.

VÈO…

Tú cầu rơi xuống, bởi vì trọng lượng rất nhẹ mà ngọn tháp lại quá cao, bị lực cản của gió và không khí, tốc độ rơi của nó chầm chậm…

ẦM ẦM ẦM ẦM…KENG KENG KENG KENG…

Nhưng ngay ở khoảnh khắc đó, hàng loạt cổ khí thế đã bùng nổ, hàng loạt tiếng kiếm ngân vang vọng mà lên.

Đám nhân vật hàng đầu như Triệu Lăng Nhiên, Đường Lãnh, Mặc Vô Ý, Kiếm Cuồng, Tam Linh Công Tử, Ngự Lỗi lại không nóng vội ra tay, ngược lại híp mắt nhìn nhau đầy đề phòng.

Bởi vì bọn hắn biết rằng chỉ có những nhân vật này đủ khả năng uy hiếp đến bản thân mình, những kẻ khác dù cho đạt được tú cầu cũng không thể an toàn lên đến đỉnh tháp, không cần nóng vội.

“Haha, tú cầu thuộc về ta!”

Quả nhiên đúng như dự đoán…

Chỉ thấy một tên thanh niên sắc mặt còn khá non nớt cất tiếng cười to, hai mắt gần như mất đi lý trí khi nghĩ đến viễn cảnh làm rể Kiếm Tây Thành.

Hắn điều động Phong Thánh Lực hình thành một đôi cánh trên lưng, dưới chân đạp lấy một thanh kiếm, ỷ vào tốc độ như sao băng lao đến vị trí của Tú Cầu.

XOẸT.

Nhưng còn chưa kịp tiếp cận, xung quanh đã có hàng trăm đạo Kiếm Khí sắt lẹm chém thẳng đến, bên trong thậm chí có cả vài chục loại Kiếm Vực ngưng tụ thành Thế.

PHỐC!

Chỉ trong nháy mắt, tên thanh niên mất bình tĩnh đã hóa thành một đám thịt vụn, ngay cả Kiếm của hắn cũng bị chém đến tan tành.

Uy lực của cuộc công kích tạo ra lực phản chấn khiến Tú Cầu đang rơi lại một lần nữa bắn ngược lên cao.

“Nó sẽ thuộc về ta.”

Kẻ mất tỉnh táo không phải số ít, lại thêm một tên khác tự tin vào thủ đoạn của bản thân, điều động Kiếm Thế bao trùm bảo vệ thân thể lao thẳng đến tú cầu.

Đây là một vị Thánh Vương Hậu Kỳ, chiến lực khá cao, trong lúc bay đến tú cầu còn tiện tay vung kiếm chém chết hàng chục đối thủ tu vi thấp kém hơn mình.

“Kiếm Tru Hồn!”

Chỉ là chư kịp thu tay, một vị thiên tài khác đã vận dụng Vũ Kỹ đặc biệt, thi triển một kiếm trảm thẳng vào Linh Hồn, bỏ qua sự phòng ngự của Kiếm Thế.

“AAAAA” Thánh Vương Hậu Kỳ gào thét thảm thiết, hai tay ôm đầu gào thét như lệ quỷ.

PHỐC.

Nhân cơ hội đó, hàng trăm người lại vung kiếm chém hắn thành thịt vụn.

“Tú cầu phải thuộc về Địa Kiếm Sơn chúng ta.”

Lần này có đầu tư hơn, một nhóm hàng trăm thiên tài cùng nhau gầm thét.

Hàng trăm người xuất ra Trọng Kiếm có kích thước lớn như một tấm màn chắn, triển khai Thổ Thánh Lực hòa lên thân Kiếm, Kiếm Vực gắn kết với nhau càng thêm dày đặc, kết thành một Kiếm Trận có hình vòng tròn bảo vệ xung quanh như bất khả xâm phạm điên cuồng húc đến.

Những nơi đi ngang như một cái máy ép thịt, chấn hàng loạt đối thủ trọng thương và thổ huyết bay tung tóe.

Không ai ngờ sẽ có một thế lực cử đến hàng trăm người đệ tử tham dự kén rể, hơn nữa vì bọn hắn cố tình giả vờ không quen biết nhau nên chẳng ai ngờ đến chuyện này sẽ xảy ra.

Động thái của bọn hắn bất ngờ khiến không ít thiên tài chưa kịp trở tay, thành công tiếp cận gần nhất với tú cầu.

Ngay sau đó, ở giữa trung tâm Kiếm Trận bay ra một tên đại diện của Địa Kiếm Sơn cướp đoạt tú cầu nắm vào trong tay, rồi lại nhảy trở về ở giữa Kiếm Trận.

“Hộ tống đại sư huynh!”

Hàng trăm đệ tử Địa Kiếm Sơn gầm lên, ở bên ngoài bảo vệ đại sư huynh vừa cướp được tú cầu, muốn hộ tống hắn rơi xuống đất rồi bay lên đỉnh tháp, trở thành người thắng lợi.

“Khốn kiếp!”

Tình cảnh này lập tức chọc giận đám đông, hàng nghìn người đồng loạt ngưng tụ Kiếm Kỹ mạnh nhất của mình hung hăng chém đến.

Tú cầu còn chưa kịp rơi xuống đất, trận chiến đã cực kỳ khốc liệt…



Chúc cả nhà ngủ ngon <3

///

Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:

- Số TK: 1809205083252 - Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn.

/2381

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status