Khác với những lần trước linh hồn, thân thể hoặc các tôn Đại Đỉnh bị bạo liệt mỗi khi tiếp thụ tầng mới của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh.
Lần này cơ thể, linh hồn của Lạc Nam hoàn toàn nguyên vẹn, đủ để nhận ra sự biến đổi bên trong mình.
Mỗi một lần Pháp Tướng nhập thân, toàn bộ vũ trụ như phát sinh một vụ nổ.
Pháp Tướng nhập thân, toàn bộ thủ đoạn chiến đấu và cách thức điều khiển bọn chúng cũng tự động nhập vào linh trí Lạc Nam.
Pháp Tướng hiện diện như một pho tượng vô cảm tọa trấn ở trung tâm các đỉnh, chỉ khi nào Lạc Nam điều động, bọn chúng mới thật sự hoạt động.
Có hai phương pháp để Pháp Tướng chiến đấu.
Thứ nhất là trực tiếp triệu hoán Pháp Tướng ra ngoài, chiến đấu như một chiến tướng theo đúng nghĩa, như cách mà những tu sĩ Thánh Tướng khác thường làm.
Thứ hai là Pháp Tướng vẫn ở yên bên trong đỉnh, nhưng nhân tướng hợp nhất, sức mạnh và lực lượng của bọn chúng sẽ cùng Lạc Nam hóa thành nhất thể, khi đó không cần Pháp Tướng hiện thân, Lạc Nam cũng nắm giữ sức chiến đấu của Pháp Tướng, từ đó các loại vũ kỹ, chiêu thức đánh ra sẽ mạnh hơn trạng thái thông thường.
Khi Lạc Nam sử dụng Hỏa Thánh Lực, hắn liền điều động được uy năng của Đế Viêm Pháp Tướng.
Khi Lạc Nam sử dụng Lôi Thánh Lực, hắn liền điều động được sức mạnh của Nộ Lôi Pháp Tướng.
Tương tự đối với các Pháp Tướng khác cũng vậy, sử dụng thuộc tính nào thì điều động được Pháp Tướng có thuộc tính tương ứng.
Nếu vận dụng Bá Lực, đồng nghĩa trong một lần hắn sẽ có thể chấp chưởng sức mạnh khủng bố từ 17 vị Pháp Tướng cùng lúc, có thể tưởng tượng kinh khủng đến mức nào.
Quan trọng hơn, Lạc Nam cũng sẽ nắm giữ khả năng thành thạo sử dụng các loại vũ khí của Pháp Tướng.
Ví dụ như Vạn Mộc Pháp Tướng dùng thuẫn, Băng Hà Pháp Tướng dùng búa, Huyết Sát Pháp Tướng dùng mâu, Độc Thần Pháp Tướng dùng quyền trượng…
Đó đều là những vũ khí mà trước đây Lạc Nam không thông thạo, lúc này thông qua khả năng của Pháp Tướng mà dễ dàng vận dụng một cách lô hỏa thuần thanh.
Và đương nhiên từng ấy không phải là tất cả những gì mà Bất Hủ Diễn Sinh Kinh mang đến.
Khi 17 tôn Pháp Tướng đã hoàn toàn ngự trị bên trong đỉnh, cũng là lúc đôi mắt của chúng bắn ra hào quang chiếu thẳng vào Linh Hồn của Lạc Nam.
“Hự…”
Đau đớn dữ dội khiến hắn nhịn không được rên rỉ, những luồng hào quang mà Pháp Tướng bắn ra chứa đựng vô vàn thông tin về các khẩu quyết cao thâm, cổ xưa, huyền bí…
Khẩu quyết của 17 loại Thần Thông khác nhau, được gọi chung là Pháp Tướng Thần Thông.
Pháp Tướng Thần Thông là loại Thần Thông đặc biệt, khác với bốn cấp bậc Thần Thông bình thường, Pháp Tướng Thần Thông là loại thủ đoạn mà chủ nhân buộc phải thông qua Pháp Tướng của mình mới có thể thi triển, không thể tự thân phát động.
Cũng giống như Pháp Tướng Thần Thông mà hai vị Chí Tôn là Huyết Thương Thiên và Kiếm Hoàng Dận kích hoạt để phong tỏa toàn bộ Kiếm Mộ vậy.
Điều đáng nói chính là, đối với tu sĩ khác thì Pháp Tướng Thần Thông chỉ có Chí Tôn Pháp Tướng mới có thể thi triển.
Nhưng 17 tôn Pháp Tướng của Lạc Nam còn chưa phải Chí Tôn Pháp Tướng lại mang đến cho hắn 17 loại Pháp Tướng Thần Thông, đủ thấy Bất Hủ Diễn Sinh Kinh nghịch thiên đến mức nào.
“Dễ hiểu thôi, Pháp Tướng Thần Thông sẽ ngốn nguồn lực lượng khổng lồ mỗi khi sử dụng, Pháp Tướng của tu sĩ khác không đủ lực lượng để làm điều đó, còn Pháp Tướng của công tử gắn liền với các đại đỉnh ẩn chứa lực lượng khổng lồ, có thể rút lực lượng từ đại đỉnh ra, người thường làm sao có thể so sánh?” Tiếng cười hì hì vang lên, thân ảnh Kim Nhi đã xuất hiện ở bên cạnh.
“Tiểu nha đầu, chúng ta đang ở đâu đây?” Lạc Nam nhìn nàng tò mò hỏi.
“Bên trong tầng năm của tòa tháp.” Kim Nhi nhí nhảnh nhảy nhót như chim sơn ca, cười lung linh:
“Từ đây về sau, mỗi lần công tử tiếp nhận các tầng của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh sẽ phải tiến vào trong từng tầng tháp tương ứng tiếp nhận truyền thừa.”
Nàng vừa dứt lời, trong đầu Lạc Nam đã xuất hiện đầy đủ thông tin về tầng năm Bất Hủ Diễn Sinh Kinh.
Nhập Tướng – Chấp Thần.
“Chấp Thần có nghĩa là chấp chưởng Thần Thông của Pháp Tướng, nhưng còn Nhập Tướng thì sao? Vì sao không gọi là Lập Tướng hay Đúc Tướng?” Lạc Nam vuốt cằm thắc mắc.
Kim Nhi tròn xoe mắt nói: “Những Pháp Tướng này là truyền thừa được Bất Hủ Diễn Sinh Kinh cùng tòa tháp kết hợp đúc ra từ trước, chỉ chờ công tử đủ thực lực đến tiếp nhận và hoàn thiện chúng nó mà thôi, đâu phải do ngươi tự lập đúc ra mà gọi là Lập Tướng hay Đúc Tướng được?”
“Nói vậy cũng đúng.” Lạc Nam nhếch miệng cười tà.
Tầng thứ nhất Tụ Đỉnh – Luyện Hồn.
Tầng thứ hai Hợp Đỉnh – Lập Thể.
Tầng thứ ba Khống Đỉnh – Khai Vực.
Tầng thứ tư Ngự Văn – Diễn Sinh.
Tầng thứ năm Nhập Tướng – Chấp Thần.
Lạc Nam không biết 17 vị Pháp Tướng và 17 môn Pháp Tướng Thần Thông sẽ khiến mình cường đại đến mức độ nào, nhưng hắn dám chắc chắn rằng hiện tại những tên như Triệu Lăng Tà chỉ là hòn đá ven đường, không đáng giá để lưu ý.
“Các nàng cảm thấy thế nào? Có thêm đám Pháp Tướng có chật chội hay không?” Lạc Nam quan tâm truyền âm vào hỏi chúng nữ trong đan điền mình.
“Khanh khách, rất thú vị.” Hỏa Nhi ngồi bắt chéo chân trên đầu của Đế Viêm Pháp Tướng to lớn, nở nụ cười hưng phấn:
“Thiếp đã không nhịn được muốn thống ngự Pháp Tướng chiến đấu, tin tưởng sẽ thú vị hơn Thần Tướng Vệ Hồn nhiều.”
“Pháp tướng cũng giống như pho tượng vậy, nó chẳng ảnh hưởng gì đến thiếp.” Quang Nhi cũng ung dung nhún vai, nàng đang lười biếng nằm trên bả vai của Thiên Quang Pháp Tướng.
Chúng nữ khác cũng biểu lộ tương tự, so với không gian trống rỗng nhàm chán bên trong đỉnh, có thêm một pho tượng tọa trấn cũng thú vị hơn, chẳng có gì bất lợi cả.
“Thiếp đã không nhịn được tình cảnh phu quân nhốt địch nhân vào Bá Đỉnh, bọn thiếp sẽ thống ngự 17 tôn Pháp Tướng cùng chàng vây công, diệt sát kẻ thù cường đại.” Ma Nhi hưng phấn nói, hai mắt hừng hực chiến ý.
“Đúng đúng đúng, tốt nhất là chiến với Thánh Đế mới xứng.” Ám Nhi tán thành vô cùng.
“Thánh Đế mạnh lắm nha, khó lắm…” Tiểu nha đầu Băng Nhi hơi nhút nhát rụt cổ lại.
“Yên tâm đi, đánh không lại thì chạy trốn.” Hồn Nguyệt Ánh cao quý đứng chắp tay trên Thánh Hồn Pháp Tướng, vũ khí của nó là một cái hồ lô.
“Đừng ảo tưởng quá, ta nghĩ chúng ta tối đa chỉ đánh ngang tay Chí Tôn.” Độc Nhi cười khanh khách trêu đùa.
Phong Nhi cùng Mộc Nhi tính cách trầm ổn hơn, im lặng không nói lời nào, chỉ thử dung nhập vào trong Bạo Phong Pháp Tướng và Vạn Mộc Pháp Tướng xem thử sức mạnh của chúng nó.
Lạc Nam dở khóc dở cười, các nàng càng nói càng khoa trương, hắn còn chưa nghịch thiên đến mức như vậy.
Mà lúc này, Lạc Nam rốt cuộc bị trục xuất ra khỏi tòa tháp.
Vừa trở về không gian hệ thống, hắn lại tiếp tục bị trục xuất thêm lần nữa.
Lạc Nam âm thầm buồn bực, ta là đồ chơi của các ngươi à?
Bất quá lần này truyền thừa không đao to búa lớn như những lần trước cũng khiến hắn thoải mái phần nào.
Dù sao thì chẳng ai điên đến mức ham muốn những cơn đau như bị bạo thể, bạo hồn cả.
Tuy truyền thừa đơn giản, nhưng thực lực lại xưa đâu bằng nay.
Chỉ tiếc rằng tu vi không gia tăng.
Cảm giác cơ thể tràn đầy sức mạnh táo bạo, Lạc Nam ngửa đầu rít gào, thanh âm như sấm.
“Chuyện gì xảy ra?”
Cửa phòng vội vàng bị đẩy ra, ba nữ nhân lao vọt vào, phát hiện Lạc Nam đang ngửa đầu gầm thét, nhất thời không biết nên nói gì cho phải.
Con hàng này phát điên à?
“Ta bế quan bao lâu rồi?” Lạc Nam nhịn không được hỏi.
“Bảy ngày bảy đêm.” Dạ Thanh Thu nói:
“Thiên Cơ Lâu không có ngươi trấn thủ, bảy ngày nay số lượng khách nhân muốn tìm đến giao dịch nhưng Hận không đáp ứng được, tình cảnh đang cực kỳ náo loạn.”
Lạc Nam gật gật đầu, mặc dù có Gia Tốc Trận hỗ trợ, nhưng truyền thừa và tu luyện lần này còn nhanh hơn dự kiến của hắn.
Cứ tưởng mất đến cả năm…
Lúc này hắn mới thông qua Truyền Âm Ngọc liên lạc với Hận, đem tất cả yêu cầu dò xét thiên cơ của đám khách hàng đang chờ đợi xử lý.
Bất quá lần này hầu hết khách hàng đều là Thánh Đế, hiển nhiên Chí Tôn cường giả không phải rau cải trắng, lúc nào cũng thấy xuất hiện giao dịch.
Lại bận rộn mấy ngày, thu về một mớ tài nguyên, thành công đem Nguyên Văn gia tăng đến con số 1500 đường.
Kiểm kê lại một phen sức mạnh sau lần này.
1500 đường Nguyên Văn, 1200 đường Long Văn, 1300 đường Phật Văn, 100 cái hành tinh, một môn Tử Phách Thuật, 17 tôn Pháp Tướng, 17 môn Pháp Tướng Thần Thông.
Không tệ, không tệ chút nào.
Lạc Nam muốn rủ Dạ Thanh Thu tỷ thí thử xem giữa mình và Thánh Đế còn chênh lệch bao nhiêu.
Thấy vẻ mặt đắc ý của Lạc Nam, Huyết Hàn Lệ chẳng hiểu ra sao nói: “Bế quan mới có mấy ngày, có thể thu hoạch được gì chứ?”
“Haha, cùng ta chiến một trận là biết.” Lạc Nam hướng Huyết Hàn Lệ khiêu khích cười.
“Hừ, đừng trách ta nặng tay.” Huyết Hàn Lệ lạnh lùng nói.
Bất quá lúc này, từ bên ngoài vang lên thanh âm thông báo của đệ tử Tử Toàn Cơ:
“Sư phụ, dưới sảnh có người thần bí nói là bằng hữu cũ của ngươi cầu kiến, trong tay còn cầm theo một khối lệnh bài màu vàng rực, tự xưng Kim Tu La.”
“Đến rồi…” Tử Toàn Cơ bất đắc dĩ nhìn Lạc Nam nói:
“Xem ra là tìm ngươi gây phiền toái.”
“Mời hắn lên đây nào!” Dạ Thanh Thu hai mắt sáng quắc, dường như hận không thể tìm người thu thập Lạc Nam một trận nên thân.
“Là vì nàng sao?” Lạc Nam vuốt vuốt cằm nhìn Huyết Hàn Lệ.
“Đã sớm cảnh cáo ngươi.” Huyết Hàn Lệ chắp tay nói.
“Haha, chiến đấu vì nữ nhân ta đã trải qua nhiều rồi, sợ cái rắm a.” Hắn thoải mái nói, trong lòng bổ sung thêm một câu:
“Đánh không lại thì chạy, làm gì được ta?”
Đám người cũng khoác lên áo choàng che phủ dung mạo tiến ra ngoài, chỉ có Huyết Hàn Lệ là khinh thường che giấu thân phận, vẫn để dung mạo thật.
Vừa tiến ra, đã nhìn thấy một kẻ cũng ẩn mình trong áo choàng đứng chắp tay giữa không trung.
Mặc dù ẩn giấu rất tốt, nhưng lúc này tất cả mọi người đều cảm giác được ánh mắt của kẻ này tập trung về phía Huyết Hàn Lệ, thân ảnh rõ ràng càng kích động đến mức hơi run rẩy.
“Hàn Lệ tiên tử, đúng là ngươi rồi.” Người thần bí rung giọng nói.
“Phốc!” Lạc Nam nhịn không được phun ra một ngụm, đưa mắt nhìn dáng vẻ yêu dị của Huyết Hàn Lệ.
Nữ nhân này mà là tiên tử? yêu nữ hay ma nữ nghe còn hợp lý hơn.
“Nam nhân toàn thiên hạ không ai xứng với ngươi.” Người thần bí tiếp tục nói:
“Hôm nay, để mỗ vì ngươi khôi phục tự do!”
“Nè, ngươi là ai?” Dạ Thanh Thu quát lên.
Phần phật…
Người thần bí cởi áo choàng, để lộ dung mạo là một nam tử trung niên, hai mắt lấp lánh hữu thần, chắp tay nói:
“Tại hạ là Hộ Pháp của Khai Tinh Kiếm Phái ở Kiếm Châu tên gọi Khai Nguyên, nhưng thân phận chân thật là Kim Tu La Sứ Giả của Tu La Giáo!”
Lạc Nam chép miệng, Tu La Giáo quả nhiên thần thông quảng đại, ngay cả nội gián trong Chí Tôn Thế Lực cũng cài vào được.
“Ngươi nằm vùng thì ngoan ngoãn nằm vùng đi, hà cớ gì chạy đến đây gây sự?” Hắn nhịn không được mắng.
“Hừ, Tu La Giáo đã thông báo đến tất cả nam nhân được biết Hàn Lệ tiên tử đang rơi vào tay một tên Kim Sứ Giả ở Liên Tâm Kỹ Viện, Khai mỗ vừa lúc đang ở phụ cận, làm sao để nàng bị khinh nhờn như vậy?” Khai Nguyên ngạo nghễ quát:
“Ngươi có dám ứng chiến? nếu như bại trận, ngoan ngoãn thả Hàn Lệ tiên tử!”
“Con mẹ Tu La Giáo!” Đến lượt Lạc Nam bạo lời thô tục, thế lực khốn kiếp này vậy mà còn công bố vị trí cụ thể của hắn.
“Ngươi có tu vi gì? Nếu quá thấp ta không có hứng thú.” Lạc Nam cười nhạt hỏi.
Chúng nữ âm thầm bĩu môi, ngươi sợ đối phương tu vi cao cường thì nói đại đi.
“Thánh Hoàng Trung Kỳ!” Khai Nguyên bình tĩnh đáp: “Tuy rằng tu vi không cao, nhưng chúng ta đều là Kim Tu La, ai thắng ai bại còn khó mà nói.”
Lạc Nam âm thầm gật đầu, xem ra đối phương còn chưa biết thân phận thật sự của mình là Lạc Nam, chỉ biết rằng có một vị Kim Tu La đang nắm giữ Huyết Hàn Lệ ở Liên Tâm Kỹ Viện mà thôi.
Bằng không với chiến tích đánh bại Triệu Lăng Tà, tin rằng sẽ không có tên Thánh Hoàng Trung Kỳ nào dám đến tìm hắn gây sự.
“Được rồi, miễn cưỡng đủ tiêu chuẩn khiêu chiến ta.” Hắn nhìn Khai Nguyên, nhíu mày nói:
“Nếu ngươi bại, đừng nói là lôi cả Khai Tinh Kiếm Phái đến gây sự nhé?”
“Hừ, yên tâm, thân phận Tu La Sứ Giả tuyệt đối không thể bại lộ với người ngoài, lần này Khai mỗ hành động cực kỳ bí mật, trong thế lực không ai biết.” Khai Nguyên vỗ ngực hào phóng đáp.
“Nể mặt ngươi đến khiêu chiến, cho ngươi cơ hội xuất thủ trước.” Lạc Nam tùy ý nói.
“Ngươi đừng hối hận!” Khai Nguyên ngửa đầu gầm lên một tiếng:
“Hàn Lệ tiên tử, xem ta giải cứu ngươi!”
Tiếng nói vừa dứt, liền rút ra trường kiếm trong tay.
KENG!
Uy thế Bát Tinh Thánh Bảo ngân vang dữ dội, bầu trời hiện lên hư ảnh một hành tinh.
“Lạc Tinh Kiếm Pháp – Diệt Tinh Trảm!”
Vài chục tầng Kiếm Vực, Chiến Vực bạo phát mà ra, dung nhập vào thân kiếm, chém ra một kiếm uy lực kinh hồn, hư ảnh hành tinh ầm ầm bạo liệt như đang trợ uy cho sức mạnh của nhất kiếm.
Chúng nữ âm thầm gật đầu, thực lực của Khai Nguyên này cũng khá, Thánh Hoàng ít ai có thể lĩnh ngộ được Cửu Tinh Kiếm Pháp và vài chục tầng của hai loại Vực như hắn.
Đưa mắt sang Lạc Nam, xem thử hắn ứng đối thế nào.
Bất quá lúc này Lạc Nam ngay cả Lạc Hồng Kiếm cũng không lấy ra.
Sắc mặt hắn điềm tĩnh vô cùng, chỉ chậm rãi nâng lên một tay.
Khi Diệt Tinh Trảm bổ xuống, cũng là lúc Bá Lực ầm ầm điều động bao trùm nắm đấm.
“Thập Thất Pháp Tướng hiển uy!”
Trong lòng gầm thét, đan điền chấn động, tổng thể sức mạnh của 17 tôn Pháp Tướng hội tụ vào một quyền.
RỐNG!
Trước ánh mắt không dám tin của tam nữ, sau lưng Lạc Nam bỗng nhiên hiện ra hư ảnh 17 tôn cự nhân khổng lồ như chiến thần, mỗi một tôn đại diện cho một loại thuộc tính trong Bá Lực, mỗi một tôn ẩn chứa khí thế xung thiên, cùng với chủ nhân đồng loạt tung quyền.
RĂNG RẮC…
Liên Tâm Kỹ Viện rạn nứt, lắc lư kịch liệt cũng là lúc một quyền phá thiên diệt địa được Lạc Nam đấm ra.
OÀNH!
Một quyền thô bạo không thể hình dung, đơn giản vượt quá tưởng tượng lại ẩn chứa sức tàn phá hãi hùng khiếp vía.
RĂNG RẮC.
Nghiền nát Kiếm Thế và Chiến Thế, nghiền nát Kiếm Kỹ từ Diệt Tinh Trảm, cuối cùng nện thẳng vào cơ thể Khai Nguyên trong ánh mắt lồi ra của hắn.
BÙM!
Mưa máu đầy trời, nhục thân Khai Nguyên chính thức nổ tung, chỉ còn lại Linh Hồn hoảng loạn gào thét bay ra vì sợ hãi…
Hư ảnh 17 vị Pháp Tướng tan biến như chưa từng tồn tại, mọi thứ chỉ diễn ra trong khoảnh khắc ngắn ngũi.
Thiên định tĩnh lặng…
Vừa rồi như một cơn ác mộng…
Lần này cơ thể, linh hồn của Lạc Nam hoàn toàn nguyên vẹn, đủ để nhận ra sự biến đổi bên trong mình.
Mỗi một lần Pháp Tướng nhập thân, toàn bộ vũ trụ như phát sinh một vụ nổ.
Pháp Tướng nhập thân, toàn bộ thủ đoạn chiến đấu và cách thức điều khiển bọn chúng cũng tự động nhập vào linh trí Lạc Nam.
Pháp Tướng hiện diện như một pho tượng vô cảm tọa trấn ở trung tâm các đỉnh, chỉ khi nào Lạc Nam điều động, bọn chúng mới thật sự hoạt động.
Có hai phương pháp để Pháp Tướng chiến đấu.
Thứ nhất là trực tiếp triệu hoán Pháp Tướng ra ngoài, chiến đấu như một chiến tướng theo đúng nghĩa, như cách mà những tu sĩ Thánh Tướng khác thường làm.
Thứ hai là Pháp Tướng vẫn ở yên bên trong đỉnh, nhưng nhân tướng hợp nhất, sức mạnh và lực lượng của bọn chúng sẽ cùng Lạc Nam hóa thành nhất thể, khi đó không cần Pháp Tướng hiện thân, Lạc Nam cũng nắm giữ sức chiến đấu của Pháp Tướng, từ đó các loại vũ kỹ, chiêu thức đánh ra sẽ mạnh hơn trạng thái thông thường.
Khi Lạc Nam sử dụng Hỏa Thánh Lực, hắn liền điều động được uy năng của Đế Viêm Pháp Tướng.
Khi Lạc Nam sử dụng Lôi Thánh Lực, hắn liền điều động được sức mạnh của Nộ Lôi Pháp Tướng.
Tương tự đối với các Pháp Tướng khác cũng vậy, sử dụng thuộc tính nào thì điều động được Pháp Tướng có thuộc tính tương ứng.
Nếu vận dụng Bá Lực, đồng nghĩa trong một lần hắn sẽ có thể chấp chưởng sức mạnh khủng bố từ 17 vị Pháp Tướng cùng lúc, có thể tưởng tượng kinh khủng đến mức nào.
Quan trọng hơn, Lạc Nam cũng sẽ nắm giữ khả năng thành thạo sử dụng các loại vũ khí của Pháp Tướng.
Ví dụ như Vạn Mộc Pháp Tướng dùng thuẫn, Băng Hà Pháp Tướng dùng búa, Huyết Sát Pháp Tướng dùng mâu, Độc Thần Pháp Tướng dùng quyền trượng…
Đó đều là những vũ khí mà trước đây Lạc Nam không thông thạo, lúc này thông qua khả năng của Pháp Tướng mà dễ dàng vận dụng một cách lô hỏa thuần thanh.
Và đương nhiên từng ấy không phải là tất cả những gì mà Bất Hủ Diễn Sinh Kinh mang đến.
Khi 17 tôn Pháp Tướng đã hoàn toàn ngự trị bên trong đỉnh, cũng là lúc đôi mắt của chúng bắn ra hào quang chiếu thẳng vào Linh Hồn của Lạc Nam.
“Hự…”
Đau đớn dữ dội khiến hắn nhịn không được rên rỉ, những luồng hào quang mà Pháp Tướng bắn ra chứa đựng vô vàn thông tin về các khẩu quyết cao thâm, cổ xưa, huyền bí…
Khẩu quyết của 17 loại Thần Thông khác nhau, được gọi chung là Pháp Tướng Thần Thông.
Pháp Tướng Thần Thông là loại Thần Thông đặc biệt, khác với bốn cấp bậc Thần Thông bình thường, Pháp Tướng Thần Thông là loại thủ đoạn mà chủ nhân buộc phải thông qua Pháp Tướng của mình mới có thể thi triển, không thể tự thân phát động.
Cũng giống như Pháp Tướng Thần Thông mà hai vị Chí Tôn là Huyết Thương Thiên và Kiếm Hoàng Dận kích hoạt để phong tỏa toàn bộ Kiếm Mộ vậy.
Điều đáng nói chính là, đối với tu sĩ khác thì Pháp Tướng Thần Thông chỉ có Chí Tôn Pháp Tướng mới có thể thi triển.
Nhưng 17 tôn Pháp Tướng của Lạc Nam còn chưa phải Chí Tôn Pháp Tướng lại mang đến cho hắn 17 loại Pháp Tướng Thần Thông, đủ thấy Bất Hủ Diễn Sinh Kinh nghịch thiên đến mức nào.
“Dễ hiểu thôi, Pháp Tướng Thần Thông sẽ ngốn nguồn lực lượng khổng lồ mỗi khi sử dụng, Pháp Tướng của tu sĩ khác không đủ lực lượng để làm điều đó, còn Pháp Tướng của công tử gắn liền với các đại đỉnh ẩn chứa lực lượng khổng lồ, có thể rút lực lượng từ đại đỉnh ra, người thường làm sao có thể so sánh?” Tiếng cười hì hì vang lên, thân ảnh Kim Nhi đã xuất hiện ở bên cạnh.
“Tiểu nha đầu, chúng ta đang ở đâu đây?” Lạc Nam nhìn nàng tò mò hỏi.
“Bên trong tầng năm của tòa tháp.” Kim Nhi nhí nhảnh nhảy nhót như chim sơn ca, cười lung linh:
“Từ đây về sau, mỗi lần công tử tiếp nhận các tầng của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh sẽ phải tiến vào trong từng tầng tháp tương ứng tiếp nhận truyền thừa.”
Nàng vừa dứt lời, trong đầu Lạc Nam đã xuất hiện đầy đủ thông tin về tầng năm Bất Hủ Diễn Sinh Kinh.
Nhập Tướng – Chấp Thần.
“Chấp Thần có nghĩa là chấp chưởng Thần Thông của Pháp Tướng, nhưng còn Nhập Tướng thì sao? Vì sao không gọi là Lập Tướng hay Đúc Tướng?” Lạc Nam vuốt cằm thắc mắc.
Kim Nhi tròn xoe mắt nói: “Những Pháp Tướng này là truyền thừa được Bất Hủ Diễn Sinh Kinh cùng tòa tháp kết hợp đúc ra từ trước, chỉ chờ công tử đủ thực lực đến tiếp nhận và hoàn thiện chúng nó mà thôi, đâu phải do ngươi tự lập đúc ra mà gọi là Lập Tướng hay Đúc Tướng được?”
“Nói vậy cũng đúng.” Lạc Nam nhếch miệng cười tà.
Tầng thứ nhất Tụ Đỉnh – Luyện Hồn.
Tầng thứ hai Hợp Đỉnh – Lập Thể.
Tầng thứ ba Khống Đỉnh – Khai Vực.
Tầng thứ tư Ngự Văn – Diễn Sinh.
Tầng thứ năm Nhập Tướng – Chấp Thần.
Lạc Nam không biết 17 vị Pháp Tướng và 17 môn Pháp Tướng Thần Thông sẽ khiến mình cường đại đến mức độ nào, nhưng hắn dám chắc chắn rằng hiện tại những tên như Triệu Lăng Tà chỉ là hòn đá ven đường, không đáng giá để lưu ý.
“Các nàng cảm thấy thế nào? Có thêm đám Pháp Tướng có chật chội hay không?” Lạc Nam quan tâm truyền âm vào hỏi chúng nữ trong đan điền mình.
“Khanh khách, rất thú vị.” Hỏa Nhi ngồi bắt chéo chân trên đầu của Đế Viêm Pháp Tướng to lớn, nở nụ cười hưng phấn:
“Thiếp đã không nhịn được muốn thống ngự Pháp Tướng chiến đấu, tin tưởng sẽ thú vị hơn Thần Tướng Vệ Hồn nhiều.”
“Pháp tướng cũng giống như pho tượng vậy, nó chẳng ảnh hưởng gì đến thiếp.” Quang Nhi cũng ung dung nhún vai, nàng đang lười biếng nằm trên bả vai của Thiên Quang Pháp Tướng.
Chúng nữ khác cũng biểu lộ tương tự, so với không gian trống rỗng nhàm chán bên trong đỉnh, có thêm một pho tượng tọa trấn cũng thú vị hơn, chẳng có gì bất lợi cả.
“Thiếp đã không nhịn được tình cảnh phu quân nhốt địch nhân vào Bá Đỉnh, bọn thiếp sẽ thống ngự 17 tôn Pháp Tướng cùng chàng vây công, diệt sát kẻ thù cường đại.” Ma Nhi hưng phấn nói, hai mắt hừng hực chiến ý.
“Đúng đúng đúng, tốt nhất là chiến với Thánh Đế mới xứng.” Ám Nhi tán thành vô cùng.
“Thánh Đế mạnh lắm nha, khó lắm…” Tiểu nha đầu Băng Nhi hơi nhút nhát rụt cổ lại.
“Yên tâm đi, đánh không lại thì chạy trốn.” Hồn Nguyệt Ánh cao quý đứng chắp tay trên Thánh Hồn Pháp Tướng, vũ khí của nó là một cái hồ lô.
“Đừng ảo tưởng quá, ta nghĩ chúng ta tối đa chỉ đánh ngang tay Chí Tôn.” Độc Nhi cười khanh khách trêu đùa.
Phong Nhi cùng Mộc Nhi tính cách trầm ổn hơn, im lặng không nói lời nào, chỉ thử dung nhập vào trong Bạo Phong Pháp Tướng và Vạn Mộc Pháp Tướng xem thử sức mạnh của chúng nó.
Lạc Nam dở khóc dở cười, các nàng càng nói càng khoa trương, hắn còn chưa nghịch thiên đến mức như vậy.
Mà lúc này, Lạc Nam rốt cuộc bị trục xuất ra khỏi tòa tháp.
Vừa trở về không gian hệ thống, hắn lại tiếp tục bị trục xuất thêm lần nữa.
Lạc Nam âm thầm buồn bực, ta là đồ chơi của các ngươi à?
Bất quá lần này truyền thừa không đao to búa lớn như những lần trước cũng khiến hắn thoải mái phần nào.
Dù sao thì chẳng ai điên đến mức ham muốn những cơn đau như bị bạo thể, bạo hồn cả.
Tuy truyền thừa đơn giản, nhưng thực lực lại xưa đâu bằng nay.
Chỉ tiếc rằng tu vi không gia tăng.
Cảm giác cơ thể tràn đầy sức mạnh táo bạo, Lạc Nam ngửa đầu rít gào, thanh âm như sấm.
“Chuyện gì xảy ra?”
Cửa phòng vội vàng bị đẩy ra, ba nữ nhân lao vọt vào, phát hiện Lạc Nam đang ngửa đầu gầm thét, nhất thời không biết nên nói gì cho phải.
Con hàng này phát điên à?
“Ta bế quan bao lâu rồi?” Lạc Nam nhịn không được hỏi.
“Bảy ngày bảy đêm.” Dạ Thanh Thu nói:
“Thiên Cơ Lâu không có ngươi trấn thủ, bảy ngày nay số lượng khách nhân muốn tìm đến giao dịch nhưng Hận không đáp ứng được, tình cảnh đang cực kỳ náo loạn.”
Lạc Nam gật gật đầu, mặc dù có Gia Tốc Trận hỗ trợ, nhưng truyền thừa và tu luyện lần này còn nhanh hơn dự kiến của hắn.
Cứ tưởng mất đến cả năm…
Lúc này hắn mới thông qua Truyền Âm Ngọc liên lạc với Hận, đem tất cả yêu cầu dò xét thiên cơ của đám khách hàng đang chờ đợi xử lý.
Bất quá lần này hầu hết khách hàng đều là Thánh Đế, hiển nhiên Chí Tôn cường giả không phải rau cải trắng, lúc nào cũng thấy xuất hiện giao dịch.
Lại bận rộn mấy ngày, thu về một mớ tài nguyên, thành công đem Nguyên Văn gia tăng đến con số 1500 đường.
Kiểm kê lại một phen sức mạnh sau lần này.
1500 đường Nguyên Văn, 1200 đường Long Văn, 1300 đường Phật Văn, 100 cái hành tinh, một môn Tử Phách Thuật, 17 tôn Pháp Tướng, 17 môn Pháp Tướng Thần Thông.
Không tệ, không tệ chút nào.
Lạc Nam muốn rủ Dạ Thanh Thu tỷ thí thử xem giữa mình và Thánh Đế còn chênh lệch bao nhiêu.
Thấy vẻ mặt đắc ý của Lạc Nam, Huyết Hàn Lệ chẳng hiểu ra sao nói: “Bế quan mới có mấy ngày, có thể thu hoạch được gì chứ?”
“Haha, cùng ta chiến một trận là biết.” Lạc Nam hướng Huyết Hàn Lệ khiêu khích cười.
“Hừ, đừng trách ta nặng tay.” Huyết Hàn Lệ lạnh lùng nói.
Bất quá lúc này, từ bên ngoài vang lên thanh âm thông báo của đệ tử Tử Toàn Cơ:
“Sư phụ, dưới sảnh có người thần bí nói là bằng hữu cũ của ngươi cầu kiến, trong tay còn cầm theo một khối lệnh bài màu vàng rực, tự xưng Kim Tu La.”
“Đến rồi…” Tử Toàn Cơ bất đắc dĩ nhìn Lạc Nam nói:
“Xem ra là tìm ngươi gây phiền toái.”
“Mời hắn lên đây nào!” Dạ Thanh Thu hai mắt sáng quắc, dường như hận không thể tìm người thu thập Lạc Nam một trận nên thân.
“Là vì nàng sao?” Lạc Nam vuốt vuốt cằm nhìn Huyết Hàn Lệ.
“Đã sớm cảnh cáo ngươi.” Huyết Hàn Lệ chắp tay nói.
“Haha, chiến đấu vì nữ nhân ta đã trải qua nhiều rồi, sợ cái rắm a.” Hắn thoải mái nói, trong lòng bổ sung thêm một câu:
“Đánh không lại thì chạy, làm gì được ta?”
Đám người cũng khoác lên áo choàng che phủ dung mạo tiến ra ngoài, chỉ có Huyết Hàn Lệ là khinh thường che giấu thân phận, vẫn để dung mạo thật.
Vừa tiến ra, đã nhìn thấy một kẻ cũng ẩn mình trong áo choàng đứng chắp tay giữa không trung.
Mặc dù ẩn giấu rất tốt, nhưng lúc này tất cả mọi người đều cảm giác được ánh mắt của kẻ này tập trung về phía Huyết Hàn Lệ, thân ảnh rõ ràng càng kích động đến mức hơi run rẩy.
“Hàn Lệ tiên tử, đúng là ngươi rồi.” Người thần bí rung giọng nói.
“Phốc!” Lạc Nam nhịn không được phun ra một ngụm, đưa mắt nhìn dáng vẻ yêu dị của Huyết Hàn Lệ.
Nữ nhân này mà là tiên tử? yêu nữ hay ma nữ nghe còn hợp lý hơn.
“Nam nhân toàn thiên hạ không ai xứng với ngươi.” Người thần bí tiếp tục nói:
“Hôm nay, để mỗ vì ngươi khôi phục tự do!”
“Nè, ngươi là ai?” Dạ Thanh Thu quát lên.
Phần phật…
Người thần bí cởi áo choàng, để lộ dung mạo là một nam tử trung niên, hai mắt lấp lánh hữu thần, chắp tay nói:
“Tại hạ là Hộ Pháp của Khai Tinh Kiếm Phái ở Kiếm Châu tên gọi Khai Nguyên, nhưng thân phận chân thật là Kim Tu La Sứ Giả của Tu La Giáo!”
Lạc Nam chép miệng, Tu La Giáo quả nhiên thần thông quảng đại, ngay cả nội gián trong Chí Tôn Thế Lực cũng cài vào được.
“Ngươi nằm vùng thì ngoan ngoãn nằm vùng đi, hà cớ gì chạy đến đây gây sự?” Hắn nhịn không được mắng.
“Hừ, Tu La Giáo đã thông báo đến tất cả nam nhân được biết Hàn Lệ tiên tử đang rơi vào tay một tên Kim Sứ Giả ở Liên Tâm Kỹ Viện, Khai mỗ vừa lúc đang ở phụ cận, làm sao để nàng bị khinh nhờn như vậy?” Khai Nguyên ngạo nghễ quát:
“Ngươi có dám ứng chiến? nếu như bại trận, ngoan ngoãn thả Hàn Lệ tiên tử!”
“Con mẹ Tu La Giáo!” Đến lượt Lạc Nam bạo lời thô tục, thế lực khốn kiếp này vậy mà còn công bố vị trí cụ thể của hắn.
“Ngươi có tu vi gì? Nếu quá thấp ta không có hứng thú.” Lạc Nam cười nhạt hỏi.
Chúng nữ âm thầm bĩu môi, ngươi sợ đối phương tu vi cao cường thì nói đại đi.
“Thánh Hoàng Trung Kỳ!” Khai Nguyên bình tĩnh đáp: “Tuy rằng tu vi không cao, nhưng chúng ta đều là Kim Tu La, ai thắng ai bại còn khó mà nói.”
Lạc Nam âm thầm gật đầu, xem ra đối phương còn chưa biết thân phận thật sự của mình là Lạc Nam, chỉ biết rằng có một vị Kim Tu La đang nắm giữ Huyết Hàn Lệ ở Liên Tâm Kỹ Viện mà thôi.
Bằng không với chiến tích đánh bại Triệu Lăng Tà, tin rằng sẽ không có tên Thánh Hoàng Trung Kỳ nào dám đến tìm hắn gây sự.
“Được rồi, miễn cưỡng đủ tiêu chuẩn khiêu chiến ta.” Hắn nhìn Khai Nguyên, nhíu mày nói:
“Nếu ngươi bại, đừng nói là lôi cả Khai Tinh Kiếm Phái đến gây sự nhé?”
“Hừ, yên tâm, thân phận Tu La Sứ Giả tuyệt đối không thể bại lộ với người ngoài, lần này Khai mỗ hành động cực kỳ bí mật, trong thế lực không ai biết.” Khai Nguyên vỗ ngực hào phóng đáp.
“Nể mặt ngươi đến khiêu chiến, cho ngươi cơ hội xuất thủ trước.” Lạc Nam tùy ý nói.
“Ngươi đừng hối hận!” Khai Nguyên ngửa đầu gầm lên một tiếng:
“Hàn Lệ tiên tử, xem ta giải cứu ngươi!”
Tiếng nói vừa dứt, liền rút ra trường kiếm trong tay.
KENG!
Uy thế Bát Tinh Thánh Bảo ngân vang dữ dội, bầu trời hiện lên hư ảnh một hành tinh.
“Lạc Tinh Kiếm Pháp – Diệt Tinh Trảm!”
Vài chục tầng Kiếm Vực, Chiến Vực bạo phát mà ra, dung nhập vào thân kiếm, chém ra một kiếm uy lực kinh hồn, hư ảnh hành tinh ầm ầm bạo liệt như đang trợ uy cho sức mạnh của nhất kiếm.
Chúng nữ âm thầm gật đầu, thực lực của Khai Nguyên này cũng khá, Thánh Hoàng ít ai có thể lĩnh ngộ được Cửu Tinh Kiếm Pháp và vài chục tầng của hai loại Vực như hắn.
Đưa mắt sang Lạc Nam, xem thử hắn ứng đối thế nào.
Bất quá lúc này Lạc Nam ngay cả Lạc Hồng Kiếm cũng không lấy ra.
Sắc mặt hắn điềm tĩnh vô cùng, chỉ chậm rãi nâng lên một tay.
Khi Diệt Tinh Trảm bổ xuống, cũng là lúc Bá Lực ầm ầm điều động bao trùm nắm đấm.
“Thập Thất Pháp Tướng hiển uy!”
Trong lòng gầm thét, đan điền chấn động, tổng thể sức mạnh của 17 tôn Pháp Tướng hội tụ vào một quyền.
RỐNG!
Trước ánh mắt không dám tin của tam nữ, sau lưng Lạc Nam bỗng nhiên hiện ra hư ảnh 17 tôn cự nhân khổng lồ như chiến thần, mỗi một tôn đại diện cho một loại thuộc tính trong Bá Lực, mỗi một tôn ẩn chứa khí thế xung thiên, cùng với chủ nhân đồng loạt tung quyền.
RĂNG RẮC…
Liên Tâm Kỹ Viện rạn nứt, lắc lư kịch liệt cũng là lúc một quyền phá thiên diệt địa được Lạc Nam đấm ra.
OÀNH!
Một quyền thô bạo không thể hình dung, đơn giản vượt quá tưởng tượng lại ẩn chứa sức tàn phá hãi hùng khiếp vía.
RĂNG RẮC.
Nghiền nát Kiếm Thế và Chiến Thế, nghiền nát Kiếm Kỹ từ Diệt Tinh Trảm, cuối cùng nện thẳng vào cơ thể Khai Nguyên trong ánh mắt lồi ra của hắn.
BÙM!
Mưa máu đầy trời, nhục thân Khai Nguyên chính thức nổ tung, chỉ còn lại Linh Hồn hoảng loạn gào thét bay ra vì sợ hãi…
Hư ảnh 17 vị Pháp Tướng tan biến như chưa từng tồn tại, mọi thứ chỉ diễn ra trong khoảnh khắc ngắn ngũi.
Thiên định tĩnh lặng…
Vừa rồi như một cơn ác mộng…
/2381
|